Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu


“Cái này còn cần cô nói sao!” Chu lão đại cũng phiền vô cùng, nếu như để Trương Hương Mai biết, xác định vững chắc bà ta sẽ liều mạng với ông!“Vậy hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ nha!” Vương Bình hỏi.

Chu lão đại ngậm một nhành cỏ, ngồi suy tư một lúc lâu, “Chỉ có thể hy vọng người đó thông minh chút, giữ mồm giữ miệng không đi rêu rao khắp nơi, bằng không tôi sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết!”Nếu như để cho ông ta biết là ai đã lấy trộm quần áo, ông ta cũng sẽ không để yên cho kẻ đó.

Hiện tại quan trọng nhất chính là làm thế nào trở về nhà trong bộ dạng này.

Rơi vào đường cùng, Chu lão đại đành phải nghĩ theo hướng tích cực một chút, bảo Vương Bình bình tĩnh lại, đợi tới nửa đêm lại chia làm hai đường trở về thôn, ai về nhà nấy.

Vương bình đồng ý, ngày dài dằng dặc, Chu lão đại nhàn rỗi, lại bắt đầu động tay động chân lần mò eo của Vương Bình, tiếp tục làm chút chuyện cẩu thả không thể để người khác biết.


Ngay từ đầu Vương Bình còn rất sợ hãi, rất kháng cự, nhưng đợi tới khi Chu lão đại chế trụ cô ta được rồi, lại bắt đầu ê ê a a kêu rên.

Vừa lúc chạng vạng, mọi người đều đồng loạt từ ngoài đồng vội vã về nhà.

Hai vợ chồng dẫn theo một con thỏ hoang to bự trở về, đặc biệt dễ thấy.

Con thỏ lớn như vậy, hẳn là không ít thịt, đúng chứ?Đầu thỏ có thể làm thịt kho tàu, phần thân có thể làm thịt thỏ xào cay, đều là món ngon mỹ vị nha!Mới vừa về đến nhà, Minh Vi liền ngồi bên cạnh giếng nước bắt đầu xử lý con thỏ hoang.

Lột sạch da, chỉ cần khử mùi hôi là có thể chế tác thành một đôi găng tay lông thỏ cho Lý Xuân Hoa, mùa đông dùng thì rất là ấm.

Thỏ sau khi lột da, thanh tẩy nội tạng các thứ xong xuôi, liền có thể bắt tay vào làm món thịt thỏ kho tàu, thịt thỏ xào cay.

Con thỏ hoang này sau khi rửa sạch sẽ, còn nặng hơn so với dự tính của Minh Vi, đại khái nặng hơn bốn cân (2kg), đưa tặng Kim Lan một phần, cũng không biết cô ấy có thích ăn hay không, nếu không cũng có thể cất đi ngày mai mang về cho nhà mẹ đẻ cũng tốt, nghe nói gần nhất cô ấy rất hay chạy về nhà mẹ đẻ.

Chất thịt tương đối tươi ngon, không cần phải làm cầu kỳ, Minh Vi liền làm theo công thức thông thường chế biến thịt thỏ kho tàu cùng thịt thỏ xào cay, sau khi ướp gia vị xong liền bắt đầu đặt lên bếp nấu nướng.

Tức khắc toàn bộ sân vườn nhà họ Hạ thơm mùi thịt thỏ.

Lý Xuân Hoa hít hít cái mũi, ngồi trước bàn cười như phật Di Lặc, “Minh Vi, con thỏ này thế mà cũng thơm quá nhể!”Trước kia khi còn chưa được phân điền đổi thửa, công trạng của mọi người đều gộp chung về cho đội sản xuất, ở đó bà cũng từng nuôi mấy con thỏ, một số con chết sớm, sau khi làm báo cáo là có thể dùng công điểm để đổi mang về nhà.


Bà cũng từng đổi, nhưng lại không ngon như con thỏ hoang này.

“Mẹ, khoan đã! Con nhớ rõ nhà chúng ta còn có nửa vò rượu gạo phải không nhỉ?”“Đúng vậy, ở trên tủ bát trong bếp đó.

” Lý Xuân Hoa trả lời, Minh Vi còn thích uống rượu?Thịt thỏ kho tàu rất thích hợp để nhắm rượu, Minh Vi nhanh chóng đi tìm nửa vò rượu gạo trên tủ bát, rót đầy cho Lý Xuân Hoa cùng Hạ Tri Nhai, một nhà ba người nhâm nhi rượu gạo, ăn thịt kho tàu, còn đừng nói, vô cùng thoải mái.

Sau khi cơm no rượu say, Minh Vi nhìn hai phần thịt thỏ được bọc kỹ bằng lá chuối còn đặt trong bếp, nghĩ nghĩ, liền bảo Hạ Tri Nhai đi một chuyến, lấy một phần xách qua cho nhà bác bí thư chi bộ.

Rốt cuộc gần nhất người ta cũng hỗ trợ giúp đỡ hai vợ chồng không ít việc, vừa giúp đỡ tuyển nhân công cho đội vận chuyển, lại còn giảm giá ưu đãi tiền nhận thầu núi, theo lý mà nói lên đưa tặng chút đồ vật thay lời cảm ơn.

Mà phần còn lại, Minh Vi tính toán cầm qua đưa tặng “bác Cố”, rốt cuộc phần mộ cháu trai của ông ấy nằm ở vị trí rất dễ thấy trên ngọn núi phía Nam, cần phải làm tốt quan hệ, sau này có gì cần nói, nên nói cũng tiện mở miệng hơn một chút.


Hơn nữa vừa mới trên bàn cơm Lý Xuân Hoa cũng có nói, giống như hai ngày nay “bác Cố”giống như bị bệnh, người đơn côi không ai chăm sóc, lúc này cô qua nói không chừng còn có thể giúp đỡ đôi ba việc.

Lập tức xách theo thịt thỏ cùng Hạ Tri Nhai chia làm hai đường xuất phát, từng người đi tới từng nhà, mà Lý Xuân hoa thì ở nhà thu dọn rửa chén bát, mỗi người một việc.

“Bác Cố” không ngờ Minh Vi sẽ tới thăm, vui mừng chạy ra mở cửa, bởi vì chạy nhanh quá, lại bị ho một trận dữ dội.

“Ông Cố, ông chậm chút, không cần phải nóng nảy.

” Minh Vi nghe thấy tiếng ho, liền nhịn không được nhíu mày, yết hầu hẳn là có đờm, mỗi khi ho sẽ rất khó chịu, nghiêm trọng như vậy vì sao không tới trạm y tế hoặc là bệnh viện khám chứ?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận