Người sói ngủ bên cạnh nàng đêm qua đã không còn trong tổ chim nữa rồi.
Ngẩn người đủ rồi, Tô Nhiễm ngồi dậy, nhanh chóng thu dọn túi ngủ.
Nàng vốn tưởng rằng đêm qua ngủ bên cạnh người sói, sẽ ngủ không được yên giấc.
Nhưng trên thực tế nàng gần như nhắm mắt là ngủ một mạch đến sáng.
Mà điều khiến nàng bất ngờ hơn là, người sói thực sự không làm gì nàng.
Nàng không biết người sói có thực sự không có ý đồ gì với nàng, chỉ đơn giản là tiện tay nhặt nàng về hay không.
Hay là có lý do gì khác khiến người sói tạm thời không muốn làm gì nàng.
Nhưng đối với nàng mà nói, đây chắc chắn là một chuyện tốt.
Nếu thực sự phải phát sinh chuyện đó với người sói thì ít nhất cũng cho nàng thời gian chuẩn bị tâm lý.
Đồng hồ đa năng trên cổ tay hiển thị bây giờ là bảy giờ hai mươi sáu phút sáng, không khí vẫn còn hơi se lạnh.
Thu dọn xong túi ngủ, Tô Nhiễm lấy cốc trà bằng thép không gỉ và bình giữ nhiệt cầm tay trong ba lô ra đeo lên người, lại lấy hai gói viên bò khô bỏ vào túi, sau đó đứng dậy đi đến cửa vào tổ chim.
Lúc này dưới gốc cây truyền đến một trận tiếng gầm hỗn loạn.
Nghe có vẻ như có rất nhiều động vật ở bên dưới, trong đó còn có một số tiếng ồn ào nhỏ, nghe là biết tiếng của thú con.
Tô Nhiễm cẩn thận thò đầu ra nhìn thì thấy mấy người thú có vẻ vừa đi săn về, mỗi người thú đều xách theo con mồi trên vai hoặc trên tay.
Người thú hổ?
Tô Nhiễm nhìn một người thú đực cao lớn, trên đầu mọc đôi tai hổ tròn tròn, mở to mắt.
Mà phía sau người thú này, một người thú cái có thân hình mảnh khảnh, mái tóc bạc dài, đang nhanh nhẹn xách theo một con mồi màu xám, chạy về phía bãi sông mà hôm qua người sói đã đưa nàng đến.
Tô Nhiễm nhìn cái đuôi to màu trắng như tuyết sau người thú cái đó, người thú cáo cái?
Mà ở khoảng đất trống phía trước, một đám người thú nhỏ nhìn là biết chưa trưởng thành đang lăn lộn nô đùa trên bãi cỏ.
Ở phía bên kia khoảng đất trống đó, những cái hang nhỏ mà Tô Nhiễm nhìn thấy trên mặt đất hôm qua, đang có những người thú có sừng trên đầu chui ra từ bên trong.
Vậy ra những cái hang dưới kia cũng là nơi ở của người thú?
Có quá nhiều thứ mới lạ, nhất thời Tô Nhiễm cảm thấy mắt mình dường như có chút không đủ dùng.
Ngay lúc này, đột nhiên có tiếng vỗ cánh từ xa đến gần, ngay sau đó trên đầu Tô Nhiễm vang lên tiếng kêu "À ú~" đã trở nên quen thuộc.
Nàng vội ngẩng đầu nhìn lên thì thấy người sói đang bay trước hai người thú khác cũng mọc cánh, bay về phía mình.