Xuyên Tới Tinh Tế Trồng Rau Kiếm Tiền


"Tiểu Lạc Lạc, em dậy rồi sao, oa tắm xong cả người thoải mái quá, bây giờ anh chuẩn bị đi tới trung tâm tinh lọc đây" Tô Mạnh Hạo ủi xìu nói, tuy hôm qua tuyên bố hùng hồn như vậy nhưng thật ra lúc sắp đi tới cục đo lường thì vấn hơi rén ngang.

"Anh có cần em đi cùng không" Cô cũng không biết cái này có đau đến mức độ nào, nhưng mà nghe anh họ nói có vẻ như rất đau đớn nếu không cô cũng đi cùng để chăm sóc đi.

"Không cần đâu, ở đó có phòng đặc biệt, người tinh lọc sẽ nghỉ ngơi ở đó" Anh cũng không muốn em họ thấy cái bộ dạng chật vật của mình, nếu không hình tượng đẹp trai của anh sẽ tan biến.


"Được rồi, vậy nếu cần gì anh nhớ gọi cho em nhé" Thấy anh họ kiên quyết không muốn cô cũng đành thôi"Anh biết rồi, cảm ơn em gái, sáng nay mình ăn gì nhỉ" Đau sao bằng ăn được, nghĩ tới đồ ăn sáng nay Tô Mạnh Hạo lại như được bơm máu, ngó trái ngó phải"Sáng nay ăn khoai tây xay nhuyễn và salad" Sáng thì ăn thanh đạm một chút sẽ tốt cho tiêu hoá"Oa khoai tây nhuyễn này, ăn chung với thịt băm ngon quá, lại còn dễ ăn, không còn gì để nói" Anh cảm thấy cuộc sống tốt đẹp nhất là như thế này, được ăn nhưng món ăn ngon, tất cả đồ ăn trước đây đều là rácSau khi ăn xong, Tô Mạnh Hạo chuẩn bị tới cục đo lường, đi tới thành phố bằng xe bay, làm thủ tục lấy số, ở đây có rất nhiều người tới tinh lọc hầu như trên mặt ai cũng nhăn nhó, nghĩ tới sắp phải uống thuốc, chịu đau đớn mấy tiếng đồng hồ thì ai vui cho nổi.

Chờ khoảng 20 phút, khi tới lượt Tô Mạnh Hạo đo chỉ số tạp chất, ở đây sẽ có một chiếc máy chỉ cần đứng vào trong là tất cả các chỉ số sẽ hiện ra.

Tùy theo lượng độc tố tích tụ trong cơ thể mà sẽ có lượng thuốc phù hợp để sử dụng.


Tô Mạnh Hạo nhìn mấy người đi ra ngoài cầm theo thuốc mà mặt như đưa đám, mặc dù đã trải qua nhiều lần rồi nhưng mà thật sự là không ai muốn cả.

Hít sâu một hơi, lấy dũng khí bước vào trong phòng đo lường, nhân viên đã làm việc rất nhiều lần rồi, cũng không thèm nhấc mắt lên nhìn.

" Cậu vào phòng số 2 đi" Sau đó nóiTô Mạnh Hạo bước vào phòng số 2, 5 phút sau người nhân viên nhíu mày, lại ấn điều khiển một lần, sau đó nói:" Không thể nào, chả lẽ máy móc bị hỏng sao, rõ ràng hôm nay chuyên gia đã bảo dưỡng rồi mà""Cậu kia, cậu đi ra ngoài trước đã" Sau đó gọi Tô Mạnh Hạo ra ngoài" Có chuyện gì vậy, chỉ số của tôi là bao nhiêu" Tô Mạnh Hạo thấy nhân viên nhíu mày thì nghĩ rằng hàm lượng độc tố của mình có vấn đề rồi" Không có chuyện gì, có thể máy móc ở phòng này bị hỏng, cậu chờ một chút sang phòng số 3 kiểm tra lại" Nhân viên nói10 phút sau, khi người của phòng số 3 đi ra, vẻ mặt đưa đám nhận số nước thuốc của mình, thì nhân viên quay ra nói:" Cậu đi vào phòng số 3 kiểm tra lại đi".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận