" Được rồi, cho người mang tới cho khách đi"" Đồ ăn được để vào xe đẩy robot, sau đó được nhân viên đẩy tận tới phòng VIP, cách dùng và ăn đã ghi chú trong mỗi phần ăn, chỉ cần nhìn là có thể biết được mô tả "Khương Lỗi nhìn ngày máy đẩy đồ ăn vào trong phòng, ngay khi mở nắp đập, anh ta đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức, bay thẳng vào mũi, thầm nghĩ:" Không ngờ đồ ăn mới của Nhất Phẩm lại có thể thơm như vậy, không biết hương vị sẽ thế nào"" Khương tiên sinh đồ ăn đã tới, chúc anh ngon miệng" Nhân viên chỉ muốn đi nhanh ra khỏi phòng thôi, nếu không nước miếng của cô cũng chảy ra rồi, mà nghiệp vụ và đào tạo không cho phép cô được chảy nước miếng như vậy" Được" ánh mắt dán chặt vào đồ ăn trên bàn, anh ta cẩn thận nhìn từng món và mô tả bên trên, sau đó thử trước một miếng rau xanh, cái mà anh ta cũng đã từng nhìn trong sách, không biết rau xanh sẽ có vị như thế nào.
Đầu bếp Chu làm là rau cải xào tỏi, mới chỉ dùng đầu lưỡi chạm vào thôi, đã thấy vị thanh mát nhai một cái, mắt Khương Lỗi trợn tròn kinh ngạc, sao lại ngon như vậy chứ, sau đó anh ta cũng chả đọc mô tả mấy món kia, mà nhanh chóng thử gắp từng món một, có 5 món, lượng vừa đủ cho một người không hơn không kém, nhưng mà càng ăn Khương Lỗi càng không thể dừng lại được.
Thật sự không ngờ tới, lại có món ăn có thể ngon đến vậy, tất cả cái đồ ăn trước đây anh ta ăn đều không thể so sánh được, đây chính là sự kết hợp hài hòa, anh ta nghĩ rằng đãng lẽ món ăn nên có vị như vậy mới đúng.
Đến một giọt nước cũng được anh ta cẩn thận quét sạch, sau đó mới chợt phát hiện liệu bây giờ giữ hình tượng có còn kịp không, anh ta nhìn đống chén đĩa sạch đến nỗi như được rửa qua một lần thì lắc đầu, thật sự là không thể lãng phí một chút nào mà.
Sau khi ăn xong anh ta mới đọc lại mô ta các món ăn trên bàn gồm có: rau cải xào tỏi, ớt nhồi thịt, cà tím nướng mỡ hành, canh cà chua thịt băm, salad dưa chuột.
Toàn những món ăn chưa nghe bao giờ cả, nhưng mà ngon tới muốn nuốt cả đầu lưỡi.
Như trên mô tả nói hiệu quả thanh lọc thì phải qua ngày mai mới biết, tạp chất sẽ được đẩy ra theo lỗ chân lông, kèm theo một câu nói khách hàng tự kiểm nghiệm bên Cục đo lường.
Nếu thật sự có thể thanh lọc thì tốt, nếu không thể anh ta cũng không lỗ một bữa ăn này, vì thật sự nó quá ngon, không từ ngữ nào có thể diễn tả được.
Phục vụ nhận được thông tin khách hàng đã ăn xong, cô ta tiến vào phòng để dọn dẹp, sau khi nhìn thấy đống đĩa trên bàn, cô ta sửng sốt một lúc, rồi thu dọn đống đĩa không biết có cần rửa lại không.
Nghe nói hôm nay Nhất Phẩm đã có người đặt bàn rồi, không biết hương vị thế nào, nhìn số tiền mà tôi choáng váng, có một bàn đồ ăn thôi, mà những 1 năm tiền lương của tôi ôi mẹ ơi.
Không biết là đồ ăn này làm bằng cái gì nữa.
Tôi nghĩ chắc là thịt Thiên hồng thú, nếu không thì cũng là Phượng Man thú.
.