HIên Viên Lâm là một tên phú nhị đại đúng nghĩa, ba là gia chủ Hiên Viên gia, mẹ là viện trưởng phòng nghiên cứu dinh dưỡng, bên trên là ba anh trai giàu có và tài giỏi.
Nên từ khi sinh ra hắn được ba mẹ cưng chiều hết mực, vì mẹ hắn là nghiên cứu trong viện dinh dưỡng, nên từ nhỏ hắn đã được rèn luyện khẩu vị đến mức kén ăn, những món ăn ở tinh cầu hắn đều đã ăn qua.
Hiên Viên Lâm rất thích đi dạo tinh võng trên khu ẩm thực, nếu có cửa hàng mới hắn sẽ vào đầu tiên.
Nhưng tinh võng quá lớn, một ngày có rất nhiều cửa hàng được mở ra, hôm nay hắn đã dạo nửa ngày rồi, mà vẫn chưa tìm được một món ăn nào hợp khẩu vị cả.Đang muốn thoát mạng để về ngủ, bỗng nhiên thông báo một cửa hàng mới, hắn cũng không hy vọng gì nhiều thử đi vào xem cũng không mất nhiều thời gian.
Ngay khi đến cửa hàng, nhìn thấy giao diện hẳn cảm giác mình bị lừa, người bình thường khi tạo cửa hàng mới, ít nhất cũng trang trí đẹp mắt một chút.
Nhưng cửa hàng này thì hoàn toàn ngược lại, sạch sẽ, gọn gàng, ngăn nắp.
Hắn bước vào trong, thấy trên kệ là những thứ hắn chưa từng thấy qua, hắn đọc thông tin mô tả sản phẩm có bí ngòi, cà chua, dưa leo.Tất cả những thứ này được giới thiệu là một loại rau củ thực vật, người bán có hướng dẫn cách nấu rất dễ và đơn giản, có cà chua và dưa leo có thể ăn trực tiếp, hoặc nấu đều được.
Hắn cũng chưa từng nghe về loại rau củ này như thế nào nhưng thoạt nhìn rất mới lạ.
trên mỗi loại đều có 1 phần nhỏ được nấu sẵn, cái này là do Tô Lạc đã đưa lên kệ.
Hắn kich hoạt chế độ giác quan tại tinh võng, để nếm thử mùi.Hắn thử cầm cà chua lên quan sát trông bề ngoài mọng nước, mịn màng đỏ au, cắn thử một miếng, mắt hắn sáng ngời, trời ơi hắn chưa bao giờ ăn một thứ ngon như vậy, vị chua ngọt, hương thơm mát.
Hắn quay chuyển sang dưa leo, hương vị giòn giòn, ngọt nhẹ thanh mát.
Khiến hẳn ăn không ngừng được, Hiên viên Lâm cảm thấy những thứ này còn ngon hơn tất cả những đồ gọi là thức ăn mà hắn từng ăn trong đời.
Rất nhanh tất cả đồ ăn thử đều không còn.Nhìn giá của những loại đồ ăn này, hắn có chút không tin lắm, đồ ăn ngon như thế nhưng giá lại rất rẻ, có thể thấy chủ shop thực sự không biết giá trị của các loại đồ ăn này.
Ngay lập tức hắn cho tất cả đồ vào giỏ hàng và đặt hàng.
Sau khi thoát tinh võng, trong trí nhớ Hiên Viên Lâm vẫn quanh quẩn vị thom ngon tươi mát từ rau củ.
hắn chưa bao giờ mong trời sáng nhanh như vậy, cả đêm đều mơ thấy bản thân đang ăn mĩ vị kia.Sáng hôm sau, vừa dậy nhìn thông báo từ cửa hàng, cô giật mình phát hiện, tất cả rau củ trên kệ đã được mua hết,mà còn là từ cùng một địa chỉ.
Cô nhanh chóng dậy, nhờ ba mẹ đóng gói và chuyển hàng tới địa chỉ cho khách.
Bên này Hiên Viên Lâm sau một đêm mơ mộng hắn dậy từ rất sớm, không thèm vệ sinh cá nhân mà chạy ra ngồi canh thiết bị chuyển phát hàng hoá, khiến người giúp việc trong nhà kinh ngạc, bình thường tiểu thiếu gia đều không phải 11 giờ thì không dậy.Hiện tại mới 7 giờ sáng, bộ dáng vội vàng ngồi cạnh máy chuyển phát chảy nước miếng, trông hết sức kỳ lạ, Đến cả ba mẹ và các anh trai hắn cũng không để ý."Tinh" thông báo có hàng hoá chuyển phát đến, Hiên Viên Lâm mau chóng quét quang não thanh toán.
Bê gói hàng nặng 5-6 cân chạy lên phòng, vội vàng xé mở thùng hàng, bên trọng lộ ra toàn bộ thục vật mà hắn đã thấy tối hôm qua..