Edit: Windy
Beta: EU
………….
Vì thế, ở trong cuộc sống hiện thực bình thường vĩnh viễn không ngày ngóc đầu dậy nổi, Mẫn Mẫn quyết tâm tính toán đi lên con đường xuyên qua không lối về này!
******************************************************
Hạ quyết tâm, Mẫn Mẫn lục tung khắp nơi tìm kiếm bút lông, giấy Tuyên Thành, một lát sau một chữ “Xuyên” rồng bay phượng múa đã bị “Ba cây đinh” dán ở trên tường!
“Tốt…Như vậy, phấn đấu đi!!”
Xé mảnh vải buộc ở trên đầu, Mẫn Mẫn rầm rầm mở bản ghi chép bắt đầu lên kế hoạch!
Ừm, kế hoạch là nhân tố quan trọng nhất để thành công.
Đầu tiên là giai đoạn chuẩn bị trước khi xuyên qua:
“Mười–tám–loại–võ– nghệ——!”
Mẫn Mẫn cầm ngòi bút hưng phấn run rẩy, lực đạo cơ hồ có thể chọc thủng trang giấy, viết xuống một tiêu đề lớn.
Kế tiếp, người nào đó vì tập luyện các kiểu kĩ năng này mà tiến hành đặc huấn trong địa ngục…
• Cảnh A:
Rạng sáng năm giờ, tại phòng dạy võ thuật:
Đội trưởng đội võ thuật năm ba đại học: “Ố? Là ảo giác của tôi sao? Hình như tôi vừa thấy một một cô gái đang điên cuồng đánh vào bao cát của chúng ta…”
Một thành viên A khác trong đội hình tập luyện võ thuật buổi sáng: “……Không phải ảo giác, cô ta đã như vậy suốt một tuần rồi, nghe nói là bị bạn trai bỏ rơi, đang phát tiết đấy…”
Thành viên B trong đội hình tập luyện võ thuật buổi sáng:”Ủa? Tôi lại nghe phiên bản là cô ta cùng bằng hữu đánh cuộc phải tham gia thi đấu tranh ngôi vị đứng đầu……Đừng nhìn bề ngoài của cô ta, mạnh lắm đấy! Tháng này cô ta đã phá hỏng hai bao cát rồi…”
Thành viên CDE trong đội…….”….Oa oa chít chít….”
Sự thật:
Mẫn Mẫn một phen nắm cổ áo huấn luyện viên, bộ mặt giữ tợn: “Tôi đã đóng học phí gấp đôi rồi! Dạy tôi phương pháp trong một năm có thể học được Tae Kwon Do mau!”
Huấn luyện viên giãy dụa: “Không….Không có…..”
Mẫn Mẫn: “….Bùng cháy đi! Tiểu vũ trụ của ta!!”
Hai người đánh nhau một hồi, huấn luyện viên ngồi trên sàn nhà thở hỗn hển: “Nha đầu, xem ra cô rất có thiên phú đánh nhau a……..Nếu không, chúng ta thử xem cách huấn luyện ma quỷ đi?”
Người nào đó lệ nóng doanh tròng:”……Sư phụ!!!!”
Vì thế…..Mới có một màn trên….
• Cảnh B:
Tại thư viện trường học:
Quản lí thư viện: “Này….Bạn học, cô không thể mượn thêm bộ này nữa……Lần trước cô đã mượn và còn chưa trả, còn có cùng ….Phiếu mượn sách của cô đã đầy rồi…..”
“Cậu nói cái gì?!”
Mẫn Mẫn cào lên cái bàn mượn sách, lộ ra ánh mắt hằn máu của cầm thú ăn thịt:
“Không thể mượn?! Tôi nói cho anh, anh có biết Thanh xuyên xác xuất cao bao nhiêu không?! Căn cứ theo tính toán của tôi, xuyên qua có xác suất cao tới 54% là xuyên qua triều Thanh a!! Đương nhiên, xuyên qua thế giới khác xác suất cũng cao không kém…….Không không, cái này không phải trọng điểm…..Cá nhân tôi vẫn trung thành với phe của Tứ gia*, đương nhiên có khuynh hướng Thanh xuyên……Đây cũng không phải trọng điểm……Tóm lại, tôi rất cần quyển sách này!!! Anh–có–hiểu–ý–tôi–không—?!” Nghiến răng nghiến lợi…….
(*Tứ gia: vâng, là Tứ gia Ung Chính trong “Bộ bộ kinh tâm” đấy ạ)
Quản lí bị dọa chấn kinh: “Tôi….Tôi cho cô mượn phiếu đọc của tôi dùng cũng được…….”
Người nào đó cảm thấy hài lòng rời khỏi thư viện…….
• Cảnh C:
Tại phòng karaoke:
Bạn A khóc thảm thiết xông ra ngoài: “Không cần a a a a!!!!! Tao không bao giờ….muốn cùng mày đến luyện ca nữa……”
Bạn B, tay cầm chặt chén trà run rẩy, run rẩy, rốt cuộc không thể nhịn được nữa rít gào:
“Triệu Mẫn Mẫn!!! Mày đủ chưa!!! Đã tám giờ rồi! Vì cái quái gì mà mày chỉ hát mỗi một bài này hả?!!”
Mẫn Mẫn, bình tĩnh ngoái đầu nhìn lại: “Tụi mày không biết sao?~ Minh nguyệt kỉ thì hữu ~(Trăng sáng tự bao giờ) chính là ca khúc kinh điển cần thiết khi xuyên qua a!……Vậy nếu không, chúng ta đổi thành ~ Biển cả một tiếng cười~? (*) (tuần trước đã hát đến chín giờ….)”
Bạn C: “Tao….Tao đau dạ dày……”