"Quan hệ giữa muội và Nghịch Lan còn cần nói rõ nữa sao?"
Mộng Y thoáng chốc đỏ mặt.
Nghịch Lan cau mày nhìn Velas đầy cảnh cáo.
Velas ngược lại cười đến mức mặt muốn nở hoa "Quyết định vậy đi.
Ngày mai xuất phát, mọi người chuẩn bị tinh thần kĩ càng nhé!"
Velas vẫy tay chào tất cả mọi người rồi biến mất cùng với cơn gió nổi lên ngoài cửa sổ.
Diệp Miên vỗ vai Mộng Y "A Trần, cậu đi đường bảo trọng nhé! Tớ ở đây đợi cậu!"
Mộng Y có chút áy náy gọi Diệp Miên "A Miên..."
Diệp Miên xoa đầu nàng "Ma giới nguy hiểm trùng trùng, nhớ bảo vệ tốt bản thân." Nói đoạn Diệp Miên quay sang nhìn Nghịch Lan "Diệp Miên mong rằng sư tỷ có thể bảo vê A Trần bình an vô sự trở lại."
Nghịch Lan lạnh nhạt đáp "Là điều đương nhiên."
Nghịch Lan đưa Mộng Y trở về phòng, suốt cả quãng đường luôn lạnh nhạt nhìn nàng chằm chằm.
Mộng Y không khó mà nhận ra Nghịch Lan có gì đó không bình thường.
"Sư tỷ có chuyện gì sao? Trông tỷ không vui vẻ lắm."
Nghịch Lan nhàn nhạt đáp "Không có gì."
Mộng Y nghiêng đầu, chăm chú nhìn nàng ấy "Thật không có gì?"
"Không có."
Mộng Y nửa tin nửa ngờ "Vậy tỷ cứ nhìn chằm chằm muội làm gì?"
Nghịch Lan không đáp, nàng ấy nhìn Mộng Y hồi lâu đột nhiên hỏi câu không mấy liên quan "Quan hệ giữa muội và Diệp Miên rất tốt sao?"
"Đúng vậy, rất tốt!" Mộng Y không chút nghĩ ngợi đáp.
Nghịch Lan nheo mắt "Tốt đến mức nơi nào cũng muốn đưa Diệp Miên đi cùng?"
"A, cũng không phải..." Mộng Y bỗng giật mình "Sư tỷ...!Không phải tỷ đang ghen chứ?"
Nghịch Lan mất tự nhiên dời ánh mắt đi "Không phải."
Mộng Y bật cười "Tỷ còn chối! Ôi, sư tỷ của ta thật đáng yêu!"
Nghịch Lan hơi đỏ mặt "Được rồi, muội trở vào chuẩn bị đi!"
"Sư tỷ!" Mộng Y gọi Nghịch Lan đang muốn đi lại "Diệp Miên là bằng hữu tốt nhất của muội, còn tỷ là người muội thích nhất.
Tỷ hiểu chứ?"
Nghịch Lan ngẩn ra nhưng chỉ trong chốc lát, nàng ấy mỉm cười xoa đầu nàng "Ta hiểu rồi."
Mộng Y nhón chân, cách một lớp mạn sa che mặt hôn lên môi Nghịch Lan "Muội không phải đối với nữ tử nào cũng có thể làm ra việc này đâu." Nàng đỏ mặt chạy vội vào phòng "Sư tỷ, mai gặp!"
Nói đoạn Mộng Y đóng sầm cửa phòng lại ngăn Nghịch Lan đang ngơ ngẩn ở ngoài.
Nghịch Lan sờ cánh môi, bất đắc dĩ cười.
Thông đạo đến ma giới nằm ngay ở vùng đất cấm phía sau phủ thành chủ La Mạn.
Thông đạo rộng tầm một mét cao tầm hai mét, bên trong tỏ ra sắc tím quỷ dị.
Hai bên thông đạo là hai trụ đá khắc đồ án kì lạ bị xích sắt quấn quanh.
Mộng Y thầm cảm thán, cái thông đạo này thật giống với mấy cái thông đạo phân cách thế giới này với thế giới kia trên phim truyền hình.
Mà nghĩ lại, thế giới này chung quy cũng là được người khác tạo ra, có vài chi tiết giống với trên phim truyền hình cũng không có gì là lạ.
La Mạn thành chủ mỉm cười "Đây là thông đạo đến ma giới, bước qua thông đạo một nửa sức mạnh của các vị sẽ bị phong ấn.
Ma giới nguy hiểm, mong các vị bảo trọng."
Minh Quang, Nghịch Lan và Mộng Y cúi người thi lễ "Đa tạ thành chủ!"
Velas đặt tay lên ngực hướng La Mạn thành chủ chào "Thành chủ tỷ tỷ, có dịp Velas lại đến!"
"Velas điện hạ bảo trọng!"
Velas là người đầu tiên bước qua thông đạo, sau đó đến Minh Quang, cuối cùng là Mộng Y và Nghịch Lan.
Ngay lúc bước gần đến thông đạo, Mộng Y có cảm giác như bị một lực hút mạnh mẽ hút nàng vào trong, ngũ cảm không còn cảm ứng được gì, cả cơ thể chìm vào bóng đêm vô tận.
Sự khó chịu do phong ấn sức mạnh trong cơ thể dâng lên, Mộng Y bất giác siết chặt tay Nghịch Lan, nhưng chỉ trong chốc lát, ngũ cảm trở lại, một luồng khí mát mẻ xông vào cơ thể.
Hai chân chạm đất, Mộng Y mở mắt ra.
Bầu trời ma giới quanh năm là một màu tối, mây đen kèm theo sấm chớp trôi nổi trên tầng không, xung quanh là một mảnh hoang phế.
Từ lúc đặt chân đến ma giới Mộng Y không còn cảm thấy cơ thể khó chịu nữa ngược lại cơ thể dường như được ngâm trong ôn tuyền, thoải mái đến cùng cực.
"Tiểu Y cảm thấy thế nào?"
Mộng Y nhìn Velas, thật thà nói "Rất thoải mái."
Velas cười "Thoải mái mới là đúng, Tiểu Y, mừng ngươi trở về nhà."
Nhà? Mộng Y ngẩn ra.
Không phải! Là nhà của A Trần chứ không phải nàng.
"Đi thôi, chúng ta phải đến thành Beleth trước khi bị thủ vệ tuần tra bắt được."
Velas lấy ra một cái còi bằng ngọc thổi lên nhưng lại chẳng phát ra âm thanh gì, dường như Velas không mấy để tâm còi ngọc có phát ra tiếng hay không.
Ngay lúc Velas cất đi còi ngọc, từ phía xa xuất hiện một chấm đen, càng ngày càng đến gần bọn họ.
'Thứ' mà còi ngọc gọi đến là một chiếc kiệu tám người khiêng màu đen tuyền, cột khắc đầy hoa văn cổ xưa, màn che chập chờn ma khí.
Mà tám 'người' khiêng kiệu đều mặc y phục đen đeo mặt nạ quỷ, đôi mắt màu đỏ vô hồn nhìn đăm đăm về phía trước.
Velas nhảy lên kiệu, gọi ba người "Đi thôi!"
Tốc độ di chuyển của tám 'người' khiêng rất nhanh, chẳng mấy chốc từ vùng hoang phế ở ma giới đã vượt qua mấy tòa thành.
Kiệu đột nhiên dừng lại, thủ vệ tuần tra ma giới thăm dò hỏi "Là ai bên trong?"
Velas không nhanh không chậm trả lời "Thành Beleth, Velas."
Thủ vệ ma giới hành đại lễ "Thì ra Velas điện hạ đã trở lại!"
Đám thủ vệ bay dạt ra một bên nhường đường cho kiệu của Velas.
Sau khi bị đám thủ về chặn lại bọn họ không còn bị ngăn cản nửa, thỉnh thoảng có nhìn thấy thủ vệ ma giới bay lượt trên không trung nhưng khi họ nhìn thấy kiệu của Velas chỉ đứng một bên hành lễ.
Nửa canh giờ sau, bốn người bình an đến thành Beleth.
Thành Beleth đứng thứ 13 trong 72 tòa thành của ma giới, cũng được xem là một trong những tòa thành có uy quyền và phồn hoa trong ma tộc.
Vua thành Beleth đời này là một người khôn khéo, cứ nhìn Velas-con gái duy nhất của hắn là biết.
Trên Velas còn có một anh trai, là chủ nhân tương lai của ngôi vua thành Beleth.
Hai anh em Velas rất có địa vị trong ma giới, xét về tài sắc và sự khôn khéo trong đối xử với tộc nhân hai người họ đã được chúng ma xem trọng.
Trong số con cháu đông đúc của 72 tòa thành, kẻ được chúng ma gọi hai chữ 'điện hạ' bằng giọng điệu tôn kính rất ít.
Mà Velas và anh trai Vanlent là hai trong số đó.
Velas đưa ba người Minh Quang, Nghịch Lan và Mộng Y đến cung điện của mình trong tòa thành Beleth.
Nàng dặn người hầu đem lên vài bộ trang phục của ma tộc đưa cho ba người thay.
"Thay trang phục đi, chốc lát phải đến gặp cha ta."
Trang phục của ma tộc thiên về phong cách phương Tây, ngay cả hoạt động sinh hoạt thường ngày cũng mang đậm phong cách phương Tây.
Mộng Y vốn xuyên đến phương Đông cổ đại đột nhiên tiếp nhận văn hóa phương Tây cảm thấy có chút vi diệu.
Vốn là trước đây khi đọc »Minh Quang« nàng không cảm thấy phong cách Đông Tây kết hợp này có gì là kì lạ nhưng khi tự mình trãi qua mới cảm thấy phi logic cỡ nào.
Trang phục của Minh Quang nhìn khá giống đồ vest ở hiện đại chỉ là vạt áo dài hơn một chút, quần cũng được đặc cách nhìn trông rất bắt mắt.
Minh Quang dù cho ăn mặc theo phong cách nào cũng soái như nhau, quả thật là nam chủ văn ngựa đực!
Mộng Y nhìn lại bản thân, áo trắng nhìn giống áo sơ mi hiện đại cổ hình chữ nhật, váy màu đen tím dài chỉ tới đầu gối cùng với bao tay và tất dài bằng ren đen...!Đậm mùi lolita là như thế nào???
Mộng Y lại nhìn Nghịch Lan một thân váy dài màu tím đen quét đất, đường cong cơ thể ẩn hiện sau lớp vải bó sát.
Nhìn kiểu dáng thế nào cũng giống như một đôi.
Mộng Y "..."
Không ngờ đến Velas này là một hủ nữ!!!
Velas hài lòng gật đầu "Quả nhiên đẹp như trong tưởng tượng!"
Lúc Velas nhìn đến Mộng Y nụ cười càng tươi rói "Ôi, Tiểu Y thật đáng yêu nha!"
Nghịch Lan nhìn Mộng Y chằm chằm, nàng quả thật phù hợp với phong cách lolita, càng nhìn càng đáng yêu!
Velas lấy một cái khăn che mặt màu đen thêu hoa văn đặc trưng của ma tộc đưa cho Mộng Y "Tiểu Y mang cái này đi, ừm...!Rất giống một ma tộc!"
Velas có chút thất vọng, nếu như Mộng Y không bị hủy dung thì nhất định sẽ là một ma tộc xinh đẹp! Aiz! Đáng tiếc!
____________________