Xuyên Vào Động Phòng Nông Nữ Xấu Xí Muốn Trở Mình


"Nương! Người đừng nóng vội.

Tối qua Tam đệ muội cũng mệt mỏi rồi.

" Một phụ nhân khác cười nói đỡ lời.


"Đúng vậy đó nương.

Người cũng biết, tam tẩu trước kia mất cũng gần một năm rồi, tam bá ở vậy lâu như vậy, đột nhiên có vợ nên mới! " Một phụ nhân khác vừa dứt lời, mấy phụ nhân đồng loạt cười lớn đầy ẩn ý.


"Hừ! Ai mà chẳng phải trải qua? Trượng phu nó hôm nay đi tòng quân, người ta đã lên đường được một canh giờ rồi, nó còn nằm ườn trên giường! Đây chính là gia giáo của nhà tú tài đấy!"

Nghĩ đến đứa con trai thứ ba sáng sớm đã lên đường tòng quân, trong lòng bà lão lại dâng lên vẻ chua xót.


Mấy năm nay triều đình liên tục chiêu binh, nhà bọn họ thật sự không thể nào gom đủ hai mươi lượng bạc để thay thế quân dịch.


Ai mà biết lão tam lần này đi, có còn mạng trở về hay không.


"Nương, con đã nói rồi mà? Nữ nhi vừa mất cha mất mẹ thì không thể cưới, không ai dạy dỗ, không ai quản lý, lễ nghĩa gì cũng không biết, hôm qua lúc vào cửa đã chẳng thấy của hồi môn đâu.

" Đại tẩu Tiền Phân Phương lườm một cái, không nhịn được lên tiếng.


Nghe đại tẩu nhắc đến chuyện này, mấy phụ nhân đều im lặng.


Sắc mặt Nhị tẩu Phương Tú Nhi ngượng ngùng, của hồi môn của nàng cũng ít đến thảm hại, chỉ có mấy bộ y phục rách nát, trước kia không ít lần phải nhìn sắc mặt của bà bà và mấy nàng dâu khác.


Bây giờ, cuối cùng cũng có người còn thảm hơn nàng ta rồi.


"Hừ! Nếu không phải xem cha nó là tú tài, lão tam lại vội vàng thành thân, thì làm sao đến lượt nó chứ? Thế mà còn tốn của nhà chúng ta ba lượng bạc sính lễ! Kết quả một tấm vải cũng chẳng mang theo.


" Bà lão càng nghĩ càng tức, sắc mặt âm trầm.


Sau đó bà ta chỉ vào cặp song sinh đứng bên cạnh nói: "Còn đứng đó làm gì, mau vào gọi nương các ngươi dậy cho ta.

"

Cố Thiên Lan trong phòng nghe được đoạn đối thoại bên ngoài, đã sớm tỉnh lại.


Lúc này, nàng đang sống ở một quốc gia tên là Đại Yến, một triều đại không hề tồn tại trong lịch sử.


Nếu nàng đoán không lầm, người vừa nói chuyện hẳn là bà bà của thân thể này, Dư Tiền thị.

Mà mấy người phụ nữ đang nói chuyện với bà ta trong sân chính là hai chị dâu và một em dâu của nàng.


Xem ra, mấy người phụ nữ này đều không phải là người dễ sống chung.


Nàng chậm rãi chống người dậy, rrước mắt là một căn nhà tranh cũ nát, có chỗ bị thủng, gió lùa vào.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận