Edit: Lũy Niên
Bên trên sàn đấu, 200 người chơi phân tán khắp mọi nơi.
Trang Thâm nhìn về phía màn hình, ngón tay di chuyển vô cùng nhanh trên bàn phím. Trong vòng một phút trực tiếp ăn ba mạng người.
Những người hâm mộ ở đây đều có chung mục đích như nhau là ngồi quan sát thần tường của mình. Một só ít thì không phải fan cũng không có vào xem live chỉ đơn giản là lúc vào thì thấy hot search nên nhấn vào xem thử mà thôi.
#Mèo nhỏ bên cạnh tiểu ca ca chơi game #
Bọn họ ấn vào đường link, thì mới phát hiện ta ngày hôm nay có cuộc tranh tài livestream trực tiếp. Hơn nữa, bên trong màn ảnh nhỏ còn có hình ảnh của một chú mèo con!
Một bên xem game còn có thể xem mèo nhỏ, còn có cái gì lời hơn cái này chứ?
Mọi người nhộn nhịp tiến vào livetream của Trang Thâm. Khiến cho livestream của Trang Thâm trở thành livestream hot nhất.
[ Vốn là bị thu hút bởi mèo nhỏ, không nghĩ đến...hiện tại tôi bị game thu hút đến nỗi không thể nào tự kiềm chế được mình! ]
[ Tay lầu chủ cũng rất đẹp, làm cho người ta si mê. Lầu chủ cậu còn thiếu thú cưng không? Tôi không có ngại đâu! ]
[ Tôi out ra ngoài xác nhận chút, hiện tại số mạng mà Thần Thần giết đã đạt hạng nhất! ]
Một ván kết thức, không chút nghi ngờ Trang Thâm là người xếp hạng nhất. Đợi vòng tiếp theo mở ra, cậu nhìn bé mèo nhỏ im lặng ngồi bên cạnh.
Mèo nhỏ thấy cậu nhìn qua, cảm nhận được đi đến cọ cọ lên tay cậu.
Trang Thâm vươn tay, ngón tay thon dài xẹt qua bên mặt bé.
Mèo nhỏ mèo về phía sau rũ hai tai xuống, híp mắt để cho cậu sờ. Biểu cảm say mê.
[ Làm mèo thật tốt! ]
[+! Nhìn thật thoải mái. tôi cũng muốn được tiểu ca ca sờ thử xem có cảm giác hay không! Tôi nguyện nằm ngang cho sờ! ]
[ Mèo nhỏ đáng yêu, tôi cảm thấy khu bình luận rất êm dịu! ]
Thời gian đợi cũng không lâu lắm, Trang Thâm xoay xoay cổ tay, nhìn về phía màn hình.
Trang Thâm chuẩn bị vào trận. Mèo nhỏ một bên tựa như chưa được thỏa mãn lại cọ cọ vào tay cậu! Nhưng mà Trang Thâm không để ý đến bé! Mèo nhỏ buồn chán, nhìn một vòng sang bên cạnh. Nhìn thấy được camera được kẹt trên máy tính.
Trên màn ảnh, khán giả nhìn thấy có một chú mèo nhỏ dùng ánh mắt tò mò của mình nhìn về phía này. Khiến cho khu bình luận không ngừng vì bé mà tăng vụt.
[ Mau lại gần đây để cho chị nhìn nào! Thức ăn cho mèo đã chuẩn bị xong, không đến gần sẽ không cho ăn! ]
[ Mèo nhỏ: Chơi thì chơi, nháo thì nhào! Đừng dùng thức ăn của mèo làm cho đùa! ]
[ Lầu chủ thần tiên, mèo cũng như tiên vậy đó! Thật sự mềm mại quá rồi đó, muốn sờ!!! ]
Mèo nhỏ nhìn về phía camera rất lâu! Thời điểm mà trái tim của những người xem live mềm nhũn cả ra, mèo nhỏ đột nhiên nhảy lên! Khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt phóng đại!
Camera đen một chút! Rồi lại khôi phục lại bình thường! Nhìn chằm chằm vào camera kêu lên một tiếng!
Mèo nhỏ kéo lệch camera, khiến camera chếch sang một chút! Vốn dĩ là hướng thẳng về bàn phím máy tính, chỉ lộ ra chut nhỏ hiện tại nửa gương mặt đều lộ ra.
[ A a a a a cái này! Cái môi này! ]
[ Meo meo nhanh một lần nữa! Nhanh chơi camera nào! Tôi muốn xem toàn bộ
khuôn mắt! ]
[ Cược một túi que cay! Tiểu ca ca khẳng định rất đẹp trai! ]
Nhưng dù cho mọi người có cầu thế nào thì mèo nhỏ vẫn không hề di chuyển. Nhưng lại đánh động đến Thẩm Văn ở phía sau.
Anh nhìn mèo nhỏ đang chơi ở phía camera, đi qua bên này.
Mọi người còn đang mong chờ nửa khuôn mặt còn lại của Trang Thâm, thì đúng lúc này một bóng người xuất hiện phía sau.
Có thể nhìn thấy được rằng người ấy có một đôi tay trắng, quần áo khoác lên trên cơ thể cao gầy của anh. Nhìn thế nào cũng thấy dáng dấp của người này rất tốt.
Người nọ đứng bên cạnh, dùng bàn tay có những khớp xương thon dài chụp đến. Trực tiếp bắt lấy mèo nhỏ khi này muốn làm gì thì làm đi.
Mèo nhỏ vung vẩy người một cái. Thẩm Văn thuần thúc xách gáy bé, trong nháy mắt đưa bé đi.
"Mèo nhỏ không nghe lời sẽ không có kết cục tốt, biết không?" Thẩm Văn nói khẽ uy hiếp mèo nhỏ.
Mèo nhỏ: "..."
Thẩm Văn trước khi đi còn chỉnh camera xuống. Việc này đừng nói là cằm của Trang Thâm, ngay cả cổ cũng không nhìn thấy gì cả. Chỉ còn đôi tay gõ gõ trên bàn phím.
[ Không biết vì sao! Nhìn hành động của người kia, lại cảm thấy vừa có tính chiếm hữu lại vừa đáng yêu nhỉ? ]
[ Tôi nhìn cái tay kia rất rõ! Vừa dài vừa trắng! ]
[ Người phía sau là ai vậy? Trong chiến đội còn có nhân viên hậu cần sao? Không hiểu sao tôi nhìn lại thấy hơi kỳ! ]
[ Tôi đột nhiên lóe lên suy nghĩ, người này liệu có phải W hay không? Trừ cậu ấy ra tôi không nghĩ được ai hết! ]
[ Thái độ của hai người đối với mèo nhỏ cũng rất tốt! Mèo nhỏ đối với người kia có vẻ hơi chán ghét, nhưng người ấy đối với bé lại rất dịu dàng! Nhưng hiện giờ tôi cảm thấy trái ngược lại! Thật sự cực kỳ giống như đối với cha mẹ! ]
[ Sợ, một đêm trôi qua! Thần Thần có cả con luôn! ]
Ba trận đấu đơn đi qua, Trang Thâm nắm trong tay hai hạng nhất! Liên Gia Ngôn một ván giành được hạng nhất! Ván cuối cùng kết thúc, Trang Thâm tháo tai nghe ra! Liên Gia Ngôn ngồi bên cạnh cậu nhìn thấy cậu chuẩn bị đi nghỉ ngơi, cười nói: "Ngay lập tức sẽ tiến hành đối kháng theo đội, đừng lơ là!"
Trang Thâm thấy kỳ lạ: "Tôi không phải là thành viên dự bị sao?"
Liên Gia Ngôn dịu dàng thượng lượng: "Buổi tối vài ngày trước, cậu đã không phải thành viên dự bị nữa rồi! Trong đội có một thành viên báo cáo từ sớm. Bởi vì trong nhà có người bị bệnh, nên muốn rời khỏi đội! Hiện tại, đội hai dự bị của chúng tôi tạm thời không có người nào mạnh để có thể điều lên đội...Cho nên, hôm nay cậu có thể nào thử làm một thành viên, cùng chúng ta sánh vai chiến đấu không?"
Liên Gia Ngôn nói nhiều như vậy, tất nhiên cũng ít nhiều mong chờ! Đương nhiên cũng không thể nào không có khẩn trương.
Ai có thể nghĩ đến một người luôn ở vị trí đại thần luôn đứng hạng nhất lại lộ ra vẻ mặt như vậy.
Trang Thâm nhìn về phía đối diện.
Ngồi đối diện là một thanh niên để tóc mái hơi dài. Y nhìn cậu, dưới tóc mái lộ ra vành mắt đen vô cùng sáng.
Y nghe được cuộc đối thoại giữa hai người bọn họ, lập tức đáp lại: "Liên Gia Ngôn nói không sai, thật sự thì hai tháng trước trong đội cũng có báo cáo...Thế nhưng, thành viên hiện tại không thể nào theo kịp được nhịp điệu của chúng tôi! Vậy nên tôi vẫn luôn không đi, nhưng nếu như có thể nói thì tôi hy vọng cậu có thể thay thế tôi! Khiến cho chiến đội của chúng ta ngày càng tốt hơn!"
Trước khi Trang Thâm đến, Thẩm Văn nói là chỉ cùng nhau chơi game. Không cần phải để ý quá nhiều, hiện tại chuyện xảy ra như vậy. Nên cậu không phản ứng kịp.
Anh nhìn về phía su.
Thẩm Văn bế bé mèo trong tay, đáp lại ánh mắt của cậu. Lông mày hơi nâng lên, đáp:
"Em không cần phải trả lời ngay. Hôm nay, gọi em đến đây chỉ là muốn để cho em thả lòng một chút, thuận tiện chơi game giải trí."
Liên Gia Ngôn nói: "Đúng vậy, cậu không cần quyết định ngay bây giờ! Tôi biết cậu phải cố gắng học tập thật tốt, chỉ hy vọng cậu có thể cố gắng cùng với chúng tôi chiến đội. Biết đâu về sau có cơ hội."
Trang Thâm không trả lời ngay: "Có thể cùng các anh chơi game! Nhưng chuyện này tôi không chắc có thể đưa ra câu trả lời nhanh được!"
Liên Gia Ngôn cười đáp: "Tôi biết, trước tiên cậu cứ học tập cho giỏi đi đã!"
Những chiến đội khác cũng đã sớm biết kỹ thuật của Trang Thâm rất đáng sợ, nhất là khi mới trải qua trạn đấu đơn xong.
Không như đến, lần này WZQ lại trực tiếp đưa Trang Thâm lên sân khấu.
Một Liên Gia Ngôn hay chỉ một Trang Thâm thôi cũng đã đủ đáng sợ. Vậy mà lại một lần lên hai!
Lần này hầu như không có gì phải lo lắng, chiến đội WZQ lại vững vàng lấy được hạng nhất.
Trận thi đấu kết thúc, những người khác vô cùng nhanh tay out trận thảo luận. Tóc xanh thậm chỉ còn giơ cao chuột máy lên cười to nói: "Thông báo trên điện thoại của tôi sắp nổi tung rồi! Những người khác đều nói liệu chúng ta có thể cho họ một con đường sống hay không! Để cho bọn họ thắng, nếm được cái gọi là niềm vui!"
Người bên cạnh phụ họa theo: "Có Thâm ca cùng với đội trưởng, đội chúng ta không có khả năng thua được! Bọn họ nếu muốn đi đầu thai một lần nữa thì có thẻ nhanh đến đây thử xem!"
Một khoảng hô to cổ vũ, Trang Thâm đứng dạy, nhìn về phía Thẩm Văn ở sau lưng.
Thẩm Văn nửa dựa vào tường, dáng vẻ của anh vẫn bộc lộ sự lường biếng. Trên tay anh là một bé mèo nhỏ đang ngủ.
Vật nhỏ nằm trong ngực anh ngủ say, người này còn không chịu yên lặng mà nghịch đôi bé. Hai mèo nhỏ trong ngực anh co rút một cái.
Trang Thâm đi đến, rũ mắt nhìn: "Đặt vào lồng, trước mang về ký túc xá."
Thẩm Văn lười biếng ừ một tiéng, đem mèo nhỏ nhét vào lồng cho thú cưng. Đóng cửa, bê lên nói: "Tưởng Hoài hỏi chúng ta có muốn đi đến chỗ kia chơi cũng cậu ta không?"
Trang Thâm: "Đi với cậu ấy thì có gì?"
Thẩm Văn: "Sống phóng túng, tóm lại là đi chơi game rồi ăn nướng!"
Trang Thâm: "..."
Thẩm Văn cười một cái: "Đúng lúc, thi xong vẫn chưa có cơ hội gặp nhau! Thuận tiện có thể để cho cậu ta nhìn thấy mèo nhỏ của chúng ta!"
Trang Thâm cảm thấy Thẩm Văn căn bản không phải đơn thuần vì mèo! Anh lấy mèo để làm cái cớ để ý, đơn giản đem mèo trở thành cái cớ để đi chơi.
Tưởng Hoài thuê hẳn phòng riêng trong nhà hàng, thấy hai người đến vội vàng vẫn tay: "Mau lại đây, tôi chờ ai cậu lâu quá rồi!"
Y ngồi trên ghế chơi cùng với hai nhân viên, nhìn thấy bọn họ đi đến. Hai người lập tức rời đi.
Tưởng Hoài thì thấy bé mèo trong lòng, ánh mắt dừng lại: "Mèo ở đâu ra vậy?"
"Chúng ta cũng nhau nuôi." Thẩm Văn mở lồng ra, mèo nhỏ thò đầu nhỏ ra ngoài.
Tưởng Hoài biết bọn họ cùng nhau chơi game, hiện tại còn cùng nhau nuôi thú cưng: "Thật đáng yêu, tôi sờ..."
Tay còn chưa đến gần, mèo nhỏ đã kêu lên. Rụt nhanh về.
"...Còn không cho sờ?" Tưởng Hoài ngượng ngùng thu tay về.
Thẩm Văn đặt một tay lên lồng thú cưng, thong dong thản nhiên đáp: "Bé sợ người lạ, chỉ có chúng ta sờ!"
Tường Hoài: "Hả?"
Cho nên anh mèo đến đây chỉ vì muốn có y ăn cơm chó?
Tưởng Hoài mệt mỏi chỉ vào máy vi tính: "Cố ý tìm ông chủ mượn ba cái máy tính. Ăn xong chúng ta có thể cùng nhau một ván gảm! Nhưng mà các cậu có chơi thế giới tiên hiệp?"
Trang Thâm tất nhiên là không, Thẩm Văn cũng nói không. Tưởng Hoài đoán ra được gì đó: "Không sao! Tôi tìm có hai cậu hai cái acc."
Một hơi cơm nước xong xuôi, Tưởng Hoài mua hai acc mãn cấp. Đem tài khoản đưa cho hai người: "Nhanh lên nào, không nghĩ đến hôm nay tôi còn có thể lúc gánh được hai cậu."
Tuy nói kỹ thuật của y không được tốt lắm, nhưng gánh hai người không có kinh nghiệm thì hẳn không có vấn đề.
Trang Thâm đăng nhập vào game ngay lập tức xuất hiện màu sắc cổ phong. Sâu khi loading xong thì thông tin về nhân vật của cậu cùng ID ngay lập tức hiện ra.
[ Thâm tình ôm lấy người yêu ]
Nhân vật của ID này la một thanh niên áo đen có mái tóc dài phất phới. Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng. Tay phải còn cầm trên tay roi màu đen dài, tùy ý thả sau người. Đầu roi rũ xuống mặt đấy, nhuộm lấy sự lạnh lùng.
Lần này, tên nick hay nhân vật đều rất bình thường. Trang Thâm nhìn thuộc tính tấn công của nhân vật. Loại game này cậu cũng đã từng chơi, ơ bản đều là chơi một lần có thể quen tay hay việc.
Tưởng Hoài nói: "Tôi gánh các cậu, hợp thành một đội đi đánh boss."
Trang Thâm nhìn truyền tống trận, lại nghe được lời Thẩm Văn nói: "Tạo hình của em rất đẹp."
Ngoạii trừ Tưởng Hoài còn có một kiếm khách, một nữ hiệp đầu đội muốn cái nón có vành rộng. Mặc một chiếc váy loli màu trắng, trên tay cầm một cái lưu tinh chùy, lộ ra bộ ngực chếch chi.
Nick của Thẩm Văn đoán chừng là tráng sĩ hảo hán. So với tạo hình trong game chắc chắn cũng dễ nhìn như trong game.
Ngẫm lại thì Thẩm Văn bình thường vẫn theo đuổi cái gọi là cái đẹp hoàn mĩ. Trang Thâm đi đến, ấn vào cái nút [ trao đổi trang phục. ]
Nửa phút sau, đối diện vẫn không có tín hiệu chấp nhận, nhưng bên dưới nhảy ra một tin nhắn.
Lão ca táo bạo: [ Con mẹ nó, mày có bệnh à? Ai cần quần áo của mày? ]
Trang Thâm vừa mới nhận ra chính mình nhận lầm người, bên cạnh một thân ảnh trắng như tuyết từ đầu xuống chân đi đến,
Khả ái thanh tú đáng yêu, thân trắng ném lưu tinh về phía trước hướng đầu tráng sĩ đập một nhát.
Một con số vàng chói lội hiện lên, máu của tráng sĩ -1
Trong tin nhăn xuất hiện tin do vị loli đáp.
Thận trọng ôm người bên gối: [ Chửi lại một câu nữa thử xem? ]
Lão ca táo bạo: [...]
Qua vài giây.
Lão ca táo báo: [ Ngưởi yêu? Bọn mày cố ý?! Mắc bệnh tâm thần! Vú em còn đòi tấn công tao, mày nghĩ mày là ai? Tao mà đánh mày một cái mày có biết mày chết ngay tại chỗ không? Bạn trai mày cũng ngu ngốc, hai người bọn mày chỉ sợ không phải haizzzz ]
Ánh mắt Trang Thâm rơi trên người nhân vật loli kia.
Thâm tình ôm lấy người yêu.
Thận trọng ôm người bên gối.
Hai cái tên này vừa nhìn đã biết là tên...đôi.
Ánh mắt của Trang Thâm rơi lên người Thẩm Văn. Vẻ mặt của Thẩm Văn vẫn rất ung dung, ngón tay lướt trên bàn phím rất nhanh.
Trong màn ảnh, nhân vật loli một thân trắng, tay cầm ô nhỏ. Quay một vòng hiện lên hiệu ứng đặc biệt.
Thận trọng ôm người bên gối: [ Ông anh nói cái gì? ]
Lão ca táo bạo: [ Tao nói mày chính là con gà! Còn bạn trai mày là một thằng ngu ngốc! Hai người bọn mày một con gà, một kẻ ngu ngốc! Tuyệt hảo, trời sinh một cặp. ]
Thận trọng ôm người bên gối: [ Chửi bạn trai tao, mày chết! :) ]