Xuyên Về 60 Quả Phụ Nóng Bỏng Mang Theo Nhãi Con Lên Phố Làm Giàu


"Tĩnh Xu, giống như con vừa nói đó, nếu lây thì đã lây từ lâu rồi, lát nữa mẹ nấu chút nước gừng cho mẹ và Đóa Đóa uống, có thể phòng ngừa được.

" Bà Thẩm sờ trán Tống Tĩnh Xu thấy không nóng như lúc sáng mới dậy nên cũng yên tâm hơn nhiều.

Nhưng bà vẫn quyết định lát nữa sẽ ra ngoài tìm bác sĩ đến khám.

Từ khi Tống Tĩnh Xu tiếp nhận cơ thể này thì không còn cảm thấy sốt cao nữa, lúc này ngoài việc cơ thể không có sức lực thì cũng không thấy khó chịu.

Cũng không biết có phải do cô đến nên cơ thể này trở lại bình thường hay không nữa.

"Mẹ, con hạ sốt rồi, không cần khám bác sĩ nữa.


"
Tống Tĩnh Xu biết lúc này mời bác sĩ đến khám rất khó, bây giờ cô không còn triệu chứng sốt cao thì cũng không cần mời bác sĩ nữa, dù sao hiện tại trong nhà cũng chỉ có mình cô có việc làm.

Đầu những năm 60 mà nuôi ba miệng ăn rất khó.

"Tĩnh Xu, mẹ không yên tâm, hay là đi khám bác sĩ cho chắc.

"
Bà Thẩm nhìn Tống Tĩnh Xu đầy lo lắng.

Từ khi con trai mất, bà không muốn nhìn thấy người nhà mình xảy ra chuyện nữa, sáng nay tỉnh dậy thấy con dâu sốt cao, giây phút đó bà cảm thấy trời đất sụp đổ, trong đầu toàn là những suy nghĩ lung tung.

Đặc biệt sợ con dâu xảy ra chuyện, nếu không thì khi ra ngoài cũng không đến nỗi suýt nữa đâm vào Xuân Kiều.


Tống Tĩnh Xu nhìn ra sự lo lắng trong ánh mắt của bà Thẩm, cô thỏa hiệp: "Mẹ, nếu mẹ không yên tâm thì lát nữa chúng ta ăn chút gì đó rồi đi bệnh viện khám.

" Cô định hồi phục sức khỏe rồi đưa cả nhà đi bệnh viện kiểm tra.

Cô không yên tâm khi con gái bị dọa sợ, cũng không yên tâm về vết thương trên mặt của bà Thẩm, sợ để lại sẹo.

Tuy bà Thẩm đã làm bà rồi nhưng mới ngoài năm mươi tuổi, cộng thêm việc tĩnh dưỡng tốt nên trẻ hơn tuổi thật cả chục tuổi, đây cũng là lý do những người phụ nữ trong đại viện nhất định phải đuổi họ đi.

Mẹ chồng nàng dâu đều là góa phụ, còn đều trẻ đẹp như vậy, ai mà yên tâm cho nỗi.

Bà Thẩm là mẹ chồng, là trưởng bối, không ai dám bàn tán về bà nên những người phụ nữ trong đại viện đều tập trung tất cả những lời bàn tán vào nguyên chủ.

Có thể nói một mình nguyên chủ phải gánh chịu tất cả những ấm ức.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận