Xuyên Về 60 Ta Chỉ Muốn Bình Phàm Sinh Hoạt


Thầy Triệu lại bảo Diệp Thư lấy bài thi môn chính trị ra, nói: "Bài thi có vấn đề nhiều nhất là môn chính trị.

"

Nói rồi thầy chỉ ra những lỗi sai cho Diệp Thư.


Diệp Thư vội vàng lấy bút, vở ra ghi chép, thầy Triệu thấy Diệp Thư có thái độ nghiêm túc, liền giảng giải kỹ càng hơn, giảng giải tất cả các vấn đề cho đến khi cô hiểu và ghi nhớ rõ ràng mới dừng lại.


Nhìn trời bên ngoài đã sắp tối, thầy Triệu đứng dậy lấy từ giá sách phía sau ra một cuốn giáo án đưa cho Diệp Thư.


"Đây là của thầy Lưu để lại lúc nghỉ hưu,thầy thấy các môn khác của em đều tốt, chỉ có môn chính trị là còn nhiều lỗi nhỏ, em cầm quyển này về, học theo giáo án thì sẽ tốt hơn rất nhiều.


"

Diệp Thư nhận lấy, cảm ơn thầy giáo, rồi nâng niu cất quyển giáo án vào cặp sách, có quyển giáo án này, Diệp Thư không cần phải đi mượn vở ghi chép nữa.


Diệp Thư lại hỏi thầy khi nào thi cuối kỳ.


Thầy Triệu nói nếu không có gì thay đổi thì kỳ thi cuối kỳ hàng năm đều diễn ra vào cuối tháng 6, dặn Diệp Thư đến lúc đó đừng quên.


Diệp Thư gật đầu nói mình nhớ rồi, sau đó mới chào tạm biệt thầy Triệu.


Thầy Triệu lại hỏi Diệp Thư muộn như vậy rồi có muốn ở lại ký túc xá một đêm rồi ngày mai hãy về không, Diệp Thư nói mình đã đặt phòng ở nhà trọ rồi, sáng mai sẽ quay lại.


"Ngủ nhớ chốt cửa cẩn thận, ban đêm dù có tiếng động gì ở ngoài cũng không được mở cửa ra xem, ai gõ cửa cũng không được mở.

” Thầy Triệu vẫn không yên tâm dặn dò.


Diệp Thư về đến nhà trọ, dùng chìa khóa mở cửa, sau khi vào trong liền cài then cửa lại, cũng không ra ngoài giếng lấy nước nữa, trực tiếp lấy nước trong siêu thị ra chậu rửa mặt, ngâm chân.


Rửa mặt xong, Diệp Thư lại cất chậu vào siêu thị, vội vàng lấy đồ ăn ra, buổi trưa chỉ ăn một cái bánh bao, lại thi cả buổi chiều nên đã đói lắm rồi, Diệp Thư cũng không muốn nghĩ xem nên ăn gì nữa, liền lấy một hộp sủi cảo làm sẵn ra ăn.



Ăn xong, Diệp Thư lại vào siêu thị, chuẩn bị những thứ cần dùng để ngày mai đi chợ đen, vẫn là 20 cân gạo, 20 cân bột mì, mười chiếc thắt lưng.


Chuẩn bị xong mọi thứ, Diệp Thư đi ngủ, ngủ một giấc đến sáng, hôm sau, Diệp Thư dậy sớm, rửa mặt xong liền ra quầy lễ tân trả phòng, trên đường đi chợ đen, cô tìm một góc khuất không người.


Mặc bộ đồ rằn ri lấy từ trong siêu thị ra, thay giày, đeo khẩu trang và mũ, lại lấy đồ từ trong siêu thị ra, Diệp Thư xách đồ đi thẳng vào chợ đen.


Vương Hổ thấy Diệp Thư đi vào thì gật đầu chào hỏi, Diệp Thư cũng gật đầu với cậu ta, sau đó đi thẳng đến căn nhà nhỏ của anh Cường, anh Cường đang đứng đợi cô ở cửa.


Anh Cường thấy Diệp Thư đến, vội vàng mở cửa cho cô vào, Diệp Thư vào nhà cũng không nói lời thừa thãi, trực tiếp đưa túi đồ đang xách trên tay cho anh Cường.

Anh Cường vẫn đưa cho Diệp Thư 100 đồng, 20 đồng còn lại đổi thành tem phiếu đưa cho cô.


Diệp Thư nhận lấy, đếm xong cất vào túi, anh Cường lại hỏi Diệp Thư khi nào lại đến?


Diệp Thư suy nghĩ một chút, nói với anh Cường là cuối tháng 6 cô sẽ quay lại.

Diệp Thư nghĩ đến việc chiếc đèn pin trong siêu thị không thể mang ra dùng được, liền hỏi anh Cường có đèn pin không?

Anh Cường bảo đàn em lấy một cái đưa cho Diệp Thư, Diệp Thư hỏi bao nhiêu tiền, anh Cường không lấy, nói coi như là quà gặp mặt, chỉ cần lần sau Diệp Thư có hàng thì bán cho anh ta là được.


Diệp Thư nghe anh Cường nói vậy cũng không từ chối nữa, thầm nghĩ lần sau đến sẽ lấy một chiếc bật lửa trong siêu thị đưa cho anh Cường, anh ta chắc chắn sẽ thích, cũng là để thị uy với anh Cường, tránh cho anh ta nảy sinh ý đồ xấu.


Diệp Thư chào tạm biệt anh Cường, ra khỏi chợ đen, rẽ vào con hẻm nhỏ bên cạnh, đợi một lúc trong đó, xác định anh Cường không phái người theo dõi mình, Diệp Thư mới cởi bỏ bộ đồ rằn ri, thay giày, tháo khẩu trang và mũ xuống, cất tất cả vào siêu thị, sau đó đi về phía nhà hàng quốc doanh.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận