Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh


Kỳ thật chỉ còn một tháng rưỡi nữa là đến mùa xuân, Quân Tiểu Nam có thể cảm nhận rõ ràng nhiệt độ bên ngoài không còn lạnh như trước nữa.

Tuy rằng nhiệt độ vẫn quanh quẩn trên dưới âm mười độ C nhưng chỉ cần mọi người mang giày và mặc áo lông vũ khi ra ngoài thì cũng không ảnh hưởng gì nghiêm trọng.

Đây cũng là chuyện thứ hai mà cô muốn nói ngày hôm nay.

“Còn một chuyện nữa đó là, ngày mai, nếu trời không đổ tuyết, tôi sẽ dẫn theo hai mươi người ra ngoài bắt cá.

”“Tuy nhiên tôi cũng nói trước, lần câu cá mùa đông này là công việc chung của bộ lạc, hơn nữa bởi vì đây là lần đầu tiên nên tôi cũng không chắc có thể câu được bao nhiêu cá.

”“Những thành viên tham gia đều có thể nhận thêm thức ăn như tiền lương, nhưng số cá bắt được đều phải chia cho tộc nhân trong bộ lạc.

”“Nếu ai tự nguyện tham gia thì có thể đăng ký bằng cách giơ tay lên.

”Toàn bộ tộc nhân của bộ lạc Châm đều đã học được động tác giơ tay, còn có thể vận dụng một cách thuần thục.


“Bắt cá? Mùa đông có thể bắt cá sao?”“Chưa từng nghe nói qua a! Bất quá ta cũng rất muốn ăn thịt cá tươi!”“Nếu Nam nói có thể vậy thì chắc chắn là có thể, cô ấy đã bao giờ lừa gạt chúng ta, ta đăng ký!”“Ta cũng muốn đi!”Rất nhanh, mọi người tốp ba tốp năm đều giơ tay lên.

Quân Tiểu Nam đếm sơ qua, vậy mà có đến hơn bốn mươi người muốn tham gia, nam nữ già trẻ gì cũng có.

Kỳ thật lúc trước cô nói muốn tìm hai mươi người, chính là bởi vì cô nhìn thấy chiếc lưới đánh cá lớn nhất trong cửa hàng đồ thể thao chỉ cần hai mươi người là có thể chống đỡ.

“Nếu đã như vậy, để đảm bảo công bằng, chúng ta sẽ rút thăm quyết định ai sẽ tham gia.

”Tuy rằng hiện giờ những tộc nhân của bộ lạc Châm không còn ngủ trên cỏ khô, nhưng trong sơn động vẫn còn có rất nhiều cỏ khô.

Quân Tiểu Nam ngẫu nhiên lấy số cọng cỏ khô bằng với số người đăng ký tham gia, dày mỏng dài ngắn như nhau, sau đó rút riêng ra hai mươi cọng dài, còn lại cắt ngắn.

Cuối cũng cô dùng tay nắm chặt phần dài ngắn không đồng nhất, đoạn còn thừa lộ ra bên ngoài nhìn giống hệt như nhau, sau đó đưa đến trước mặt những tộc nhân muốn tham gia bắt cá.

“Mọi người lần lượt rút thăm.


”Các tộc nhân chưa từng làm qua việc này, chỉ biết ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, bất quá bọn họ đều cảm thấy chuyện này rất công bằng, hoàn toàn dựa vào vận khí, ai cũng không thể gian lận.

Thạch tò mò là người đầu tiên tiến lên, hắn nhìn một cây cỏ khô thuận mắt nhất rồi bắt đầu kéo lên.

“Aaaaa.

.

! Là cỏ dài! Hắc hắc! Ta trúng rồi!”Thạch vô cùng cao hứng nhảy lên.

Lần trước, lúc đào bể tắm hắn cũng là người đầu tiên xung phong, sau đó liền được nếm rất nhiều trái cây ngon ngọt.

Lần này hắn cũng xung phong tham gia, còn may mắn là người đầu tiên được chọn!Nam đã nói - chỉ cần chăm chỉ tự khắc sẽ nhận được hồi báo!Những dã nhân khác thấy Thạch được chọn liền nhìn hắn bằng ánh mắt hâm mộ, sau đó nhanh chóng tiến lên bốc thăm, sợ rằng chỉ cần chậm một bước liền bị người khác rút hết cỏ dài.

Chẳng mấy chốc, hạn ngạch đánh bắt cá vào ngày mai đã được xác định.

Những người rút được cỏ dài đương nhiên là vô cùng vui vẻ, những người không rút được đều ủ rũ cụp đuôi than ngắn thở dài.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận