Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Lúc trước, La Thông cùng Xuân Phong còn muốn đi thăm Vạn Đại Quân, nhìn xem có thể giúp được gì hay không, tuy rằng Vạn Đại Quân quả thật đáng giận, nhưng mà tội không đáng chết, nhưng hôm nay nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Lí thị, La Thông cảm thấy tất cả chính là ác giả ác báo mà thôi.

Lúc La Thông cùng Xuân Phong trở về hai người cũng có thể dự đoán được, chính là lời nói của La Thông mọi người cũng không rõ.

Lí thị tuy rằng không phải người trong thôn, nhưng nàng ở Vạn gia nhiều năm, lúc nàng đến trong thôn, La Thông vẫn là một tiểu hài tử. La Thông là dạng người gì Lí thị rõ ràng, nàng chỉ là chưa bao giờ nghi ngờ La Thông, cảm thấy hắn so với một sợi tóc của con mình cũng không bằng, sau đó cùng Xuân Phong xảy ra chuyện nàng liền vui vẻ vài ngày, cảm thấy Xuân Phong khẳng định là xong rồi ! sau đó La Thông không biết là gặp vận cứt chó gì, lại có thể xoay người, Lí thị vẫn chướng mắt hắn như trước. nàng cảm thấy chó không đổi được tính ăn phân, hiện giờ La Thông cũng chỉ giả vờ mà thôi, đợi cho sau khi ở rể Vạn gia, nắm được tài sản Vạn gia, khẳng định sẽ lộ nguyên hình.

Ban đầu Lí thị cũng chờ mong ngày La Thông trở mặt, nhưng lại ở chỗ tiểu cô biết được, La Thông căn bản không phải ở rể, là Xuân Phong gả ra ngoài ! sau khi biết được chuyện này, Lí thị hưng phấn mà quên luôn tướng công đang bị giam ở đại lao, cùng người nhà tiểu cô bàn bạc nửa ngày, liền nhanh chóng đi gặp tất cả thân thích Vạn gia trong thôn.

Mặc dù trong lòng Lí thị hơi khẩn trương, nhưng cũng không sợ hãi, hiện giờ nàng là đầu trọc không sợ nắm tóc, dù sao gì cũng không có, dù sao cũng muốn đoạt lại cho Lâm tử làm vốn liếng cũng được.

« Họ La ! ngươi là một người ngoài quản chuyện của Vạn gia làm gì ? hơn nữa, cho dù ngươi là tướng công của Xuân Phong, cũng chỉ là vãn bối, ngươi sao có thể nói chuyện với trưởng bối như vậy ? »

« Vậy còn không hồ đồ sao ? » Chỉ vào Lí thị, La Thông trực tiếp nở nụ cười, hắn rất nghi hoặc hỏi : « Ngươi lúc nói ta là người ngoài, lúc lại nói ta là vãn bối trong nhà, hai câu trước sau của ngươi không phải đang vả vào mặt  mình sao, còn không phải hồ đồ ? » kiên nhẫn của La Thông nhanh chóng bị người trong nhà này mài hết ! hắn chưa bao giờ cảm thấy mình là người không kiên nhẫn hoặc là tính tình xấu, nhưng khi gặp người nhà này, trong lòng không hiểu sao vừa phiền toái lại phẫn nộ. lúc trước hắn không có để ý, nhưng hiện tại hắn đã biết, có lẽ bởi vì quen thuộc đi.

Bởi vì người nhà này rất giống một người hắn quen thuộc, bọn họ rất giống cái vị phụ thân tư lợi kia của hắn, hắn hiện giờ có thể là đem oán hận trong tim chưa kịp phát ra với phụ thân, tất cả đều phát ra trên người bọn họ.

Không muốn nói lời vô bổ với mấy người này, không muốn liếc mắt nhiều tới mấy người này, La Thông trực tiếp lớn tiếng với mọi người nói : « Các ngươi tới làm gì ta rất rõ ràng, thế nhưng các ngươi phải thất vọng rồi, bởi vì ta không phải người ngoài, Xuân Phong cũng không phải, hắn là con trai của cha, cũng là con cháu Vạn gia, đây là điều các ngươi không thể thay đổi được. »

« Ta khuyên các vị đang ngồi nên hiểu rõ, các ngươi không muốn xé rách mặt với nhà ta, dù sao tất cả mọi người đều là thân thích, sau này cũng là sống cùng một thôn, muốn ầm ý đến mức ngay cả thân thích cũng không làm được hay không, các ngươi tự mình nghĩ lại. » nhà đại bá đã xong rồi, trong lòng La Thông rõ ràng, tất cả thân thích Vạn gia hoặc là mọi người trong thôn đều hiểu được, về sau một nhà đại bá đã không thể vì người trong thôn làm chuyện gì.

La Thông nói lời này, liền lôi kéo Xuân Phong đứng ở bên người cha mẹ, mặc kệ nói như thế nào, người một nhà bọn họ phải đứng cùng nhau.

Lúc La Thông cùng Xuân Phong từ từ đi tới bên người cha mẹ mình, Lí thị nhảy thẳng đến sau lưng hai người nhỏ một ngụm nước miếng, vẻ mặt nàng khinh thường phản bác La Thông nói : « Ngươi không phải nói lời vô nghĩa, các ngươi cho dù cùng Vạn gia có quan hệ, vậy cũng chỉ là quan hệ thân thích ! nếu Xuân Phong đã gả ra  ngoài, như vậy…. »

« Ai nói cho ngươi Xuân Phong là gả ra ngoài ? » Không cho Lí thị có cơ hội nói chuyện, La Thông trực tiếp ngăn lại lời nàng nói, sau đó lớn tiếng nói với mọi người : « Các vị ăn uống nhiều nên đầu óc bị hủy rồi sao ? ngày ta cùng Xuân Phong thành thân, trong nhà mở tiệc ba ngày mỗi người ăn mấy ngày mấy đêm, các ngươi đều quên rồi sao ? ngày hôm đó cũng qua chưa bao lâu, như thế nào ? các ngươi nhanh như vậy đã quên ? các vị, La Thông ta tuy rằng từ trước đến này đứng đắn, nhưng quy củ trong thôn, quy củ ở Yến quốc ta cũng biết, không nói là tiểu ca, cho dù là nữ nhi người ta, vẫn như cũ có thể chọn người ở rể, giúp kéo dài hương khói trong  nhà, tất cả mọi người đều biết chứ ? »

« Ngươi nói ngươi ở rể Vạn gia ? Vậy các ngươi hiện tại…. » Lí thị mở miệng phản bác, nhưng lời nàng như trước vẫn không nói xong, đã bị La Thông ngăn trặn, sau đó La Thông gật đầu với nàng.

Mọi người đều thừa nhận : « Ngươi nói đúng, quả thật là như vậy. »

La Thông rõ ràng thừa nhận, đã có không ít người lên tiếng nghi ngờ, đại thể là bọn họ sao có thể dọn ra ngoài ở, La Thông đã sớm lấy cớ, hắn không chút hoang mang đối với một lão nhân đứng cách xa cha mẹ : « Vậy con ngươi cũng đến nhà vợ ở đi ? »

« Sao có thể giống nhau được ! »

« Có cái gì không giống ? phòng ở nhà ta nhiều, chúng ta tách ra ở các người quản được sao ? ta cùng Xuân Phong nghỉ ngơi ở đâu, các ngươi quản cái rắm ! » La Thông một người đấu với mọi người, từ khi bọn họ tới Vạn gia, Xuân Phong cùng cha mẹ hắn không hề nói một câu, bọn họ cũng không biết chuyện như hiện tại phải làm sao bây giờ, bọn họ thật không ngờ La Thông sẽ nói như vậy.

Vạn cha thấy La Thông trực tiếp chửi âm lên với thôn dân, nhưng thản nhiên thừa nhận hắn ở rể Vạn gia, nghĩ tới trước khi hai đứa nhỏ thành thân hai người đã nói qua chuyện này, Vạn cha cũng không rõ, hắn nghĩ không ra La Thông lúc trước vì sao không đồng ý làm việc vui ở nhà hắn, hiện giờ lại có thể nhẹ nhàng nói ra chuyện mình ở rể như vậy.

Vợ chồng hai người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đều bình tĩnh, cũng rất nhanh quyết định một chuyện, sau này bọn họ cùng với nhà Đại Quân không cần làm thân thích nữa.

« Không được ! chuyện này không thể tùy người nói như vậy được ! »

« Bà nương ngươi có phải bị điên hay không ? ngươi cũng biết đây là chuyện lớn, ta có thể nó bậy sao ? ngươi có thể cút nhanh được hay không ? hiện tại nhà ta không chào đón ngươi ! ngươi có cái gì tốt mà nói ta, ngươi còn có thời gian rảnh rỗi mà tới nhà ta gây ầm ĩ, ngươi có rảnh sao không tìm ngươi đi cứu tướng công của ngươi trong đại lao đi, sao không đi chỗ cha chồng ngươi mà cúi đầu để cho hắn tha thứ cho đứa con bất hiếu này ! » Trực tiếp đem chuyện phụ tử Vạn gia nói ra, La Thông nghĩ nữ nhân còn xấu xa hơn so với Vạn Đại Quân, nói không chừng chính nàng giựt dây cho trượng phu giết chết cha.

Trên mặt lập tức đỏ lên, hiện giờ Lí thị sợ nhất chính là có người nhắc tới chuyện của trượng phu, nang giơ tay chỉ vào La Thông, môi run rẩy nhưng không thể nói ra cái gì, cuối cùng chỉ có thể chuẩn bị chạy lấy người, nhưng trước khi đi còn phẫn nộ nói với La Thông : « Ngươi đừng nghĩ nói những lời này là có thể cho qua ! ta thật muốn nhìn, con cái các ngươi về sau rốt cuộc là họ gì ! »

« Đa tạ ! chúng ta có đứa nhỏ sẽ không thông báo cho ngươi ! nhà ta sau  này cũng sẽ không có loại thân thích như ngươi ! »

Lí thị vừa đi, những người bị nàng năn nỉ tới đây, vẻ mặt đều xấu hổ, bọn họ cũng không nghĩ tới kết cục sẽ là như vậy, đặc biệt là tứ gia gia, dậm chân một cái nổi trận đùng đùng rời đi.

Mọi người từ từ tản đi, trong nhà chỉ còn một nhà bọn họ, Vạn cha trầm mặc thật lâu, vẫn là quyết định.

« Chúng ta chuyển nhà đi. » Ban đầu lúc Xuân Phong gặp chuyện không may, trong nhà cũng có quyết định này, hiện giờ cũng không tính trễ.

Trải qua nhiều chuyện như vậy Vạn cha cũng đã rõ, làm người không thể quá dễ dãi, làm việc chỉ vì mình sẽ làm tổn thương lòng của người khác.

Trước kia La Thông quả thật không tốt, nhưng những chuyện đó cũng đã qua, từ sau khi hắn hối cải làm người, mỗi chuyện đều nghĩ cho Xuân Phong, bọn họ không thể chỉ để một mình hắn trả giá, như vậy đối với hắn không công bằng, đối với Xuân Phong không phải là rất tốt.

« Ngươi nói cái gì ! sao lại đột nhiên nói tới chuyện này ? » Vạn nương kinh ngạc, đang tốt đẹp sao lại muốn chuyển nhà.

« Đất vườn trong nhà phần lớn cũng không ở trong thôn, chuyển đi cũng không ảnh hưởng gì, tìm một cái thôn có khí hậu không khác mấy, chúng ta chuyển qua đi, cách người trong thôn xa xa một chút cũng không lo lắng bọn họ gây sự. » Vạn cha quyết tâm đưa ra quyết định, nhìn khuôn mặt của hắn cũng biết hắn đưa ra quyết định này có bao nhiêu khó khăn.

La Thông rất rõ ràng, xa xứ đối với người sinh hoạt ở một nơi nhiều thế hệ có ý nghĩa như thế nào, trong lòng sẽ có nhiều áp lực, hắn không nghĩ Vạn cha sẽ đưa ra quyết định như vậy, trong lòng rung động cũng nở nụ cười ôn nhu.

« Cha, đang tốt chuyển đi làm gì ? nơi này là nơi Xuân Phong lớn lên, nơi này cũng là nơi các ngươi vẫn sinh sống, không nói cái khác, chuyển lên trấn trên cũng không thoải mái bằng trong thôn, ngươi nói chúng ta có thể làm gì ? cha, ta biết ngài làm như vậy là có nguyên nhân, ta chỉ muốn nói với ngươi, những lời ta nói vừa rồi không phải là bị bắt buộc, là ta cam tâm tình nguyện. các ngươi có lẽ không biết, kỳ thật ta cũng không có nhiều cảm tình với dòng họ, ta cũng không có để ý không có con cái kế thừa hương khói, lúc trước không muốn sống ở trong nhà, là bởi vì ta không biết ta có thể sống tốt cùng với các ngươi hay không, hơn nữa ta cũng có chút lòng tự trọng, không muốn mọi chuyện phải dựa vào người khác. Các ngươi có lẽ cũng biết, lúc trước ta mới từ kinh thành trở về, ta chịu rất nhiều khổ sở, lúc ấy trong lòng hơi không tự nhiên, cho nên mới kiên trì xây phòng ở rồi mới cưới Xuân Phong, ta muốn chứng  minh với các ngươi, ta có thể dựa vào bản thân mình cho Xuân Phong những ngày lành, có thể nuôi hắn thật tốt, hiện giờ  coi như thực hiện được, cũng sẽ không quan trọng như vậy nữa. nhà chúng ta hiện giờ có chút của cải, tất cả những thứ đó đều là ngài cực khổ mới làm ra được, không phải từ trên trời rơi xuống, cũng không thể để người khác được tiện nghi. » La Thông lần đầu tiên cùng cha mẹ Xuân Phong nói nhiều lời trong lòng như vậy, hắn còn hơi ngượng ngùng, cũng không biết những lời mình nói mọi người nghe có hiểu hay không, tư tưởng bọn họ có thể tiếp nhận hắn hay không.

Tục ngữ nói rất hay, trong ba chuyện bất hiếu không có con là lớn nhất, nhưng hắn nói không cần con nối dõi dòng họ, không biết bọn họ sẽ nghĩ thế nào.

Trong lòng hơi không yên, La Thông từ từ đi tới bên người Xuân Phong, lặng lẽ nhìn cha mẹ Xuân Phong, lại phát hiện bọn họ một người thở dài, một người đang khóc.

Trong lòng Vạn nương thủy chung vẫn hơi để ý, chỉ sợ ngày nào đó La Thông lại đi vào con đường xưa, làm cho con mình chịu khổ, nhưng hôm nay La Thông thừa nhận ở rể Vạn gia, lo lắng này liền thiếu một nửa, nàng hẳn là nên vui vẻ, nhưng trong lòng nàng không biết như thế nào, nàng biết đây là áy náy.

« Đứa nhỏ ngươi, nói mê sảng cái gì, không có con cái sẽ bị người ta khinh thường, ngươi cùng Xuân Phong sau này phải có cả trai lẫn gái mới tốt, như vậy ta với cha ngươi mới yên tâm. »

« Vâng ! nương nói có lý. Còn cha nữa, chúng ta không chuyển nhà, chúng ta vì sao phải chuyển nhà, cũng không thể bởi vì người khác nói mấy câu mà làm mình khó chịu. » Đã đi tới bước này, trong lòng La Thông không hề có khổ sở cùng mất mác, ngược lại thoải mái giống như là rốt cục đã hoàn thành một chuyện lớn, hắn nghĩ sau này hắn cuối cùng có thể yên tâm, an tâm quên hết mọi chuyện của quá khứ, từ giờ khắc này bắt đầu, hắn chính là La Thông ở nơi này, không có quan hệ gì tới quá khứ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui