Xuyên Về Làm Vương Phi Bị Thất Sủng

Cũng được, Ẩn Hạ Nguyệt không suy nghĩ nhiều, đồng ý, tiểu nhị nhanh chóng dẫn hai người lên lầu, bóng hai người vừa khuất, thì đám khách ngồi dưới lầu, thanh âm bàn tán đi lên
" Thật là xinh đẹp a, ta chưa bao giờ nhìn thấy mỹ nhân nào đẹp như vậy..." một Hán tử âm thầm bàn tán
" Đúng vậy đúng vậy, ngay cả đệ nhất mỹ nhân như Vũ cô nương cũng kém vài phần...." nhiều người đồng ý
" Quả thật là hồng nhan họa thủy, khuynh quốc khuynh thành..." thanh âm trầm trồ, cảm thán....

" Mỹ nhân, nghe nói Dạ Thành này nổi tiếng nhất là Hoa phố, ngươi có muốn đi xem không ?!" Ẩn Hạ Nguyệt đề nghị. Dung Phượng Ca nghe nàng đề cập đến Hoa phố, bèn hỏi : " Hoa phố, chính là phố bán hoa sao?! chắc là rất đẹp...."
Ẩn Hạ Nguyệt cười cười, đáp lại : " quả thật rất đẹp, hương sắc đầy đủ...." Thế là vì tò mò cho nên Dung Phượng Ca gật đầu, nhưng là khi Ẩn Hạ Nguyệt dẫn hắn đứng trước một tửu lầu tên gọi Túy Tiên lâu, Dung Phượng Ca rất là nghi hoặc, bèn hỏi tiếp : " Nguyệt Nguyệt , cái này là hoa phố sao, ngoài các cô nương ra, đâu có hoa nào đâu?!" Đến tình trạng này rồi, thì Ẩn Hạ Nguyệt quả thật tin, nam nhân này chính là rất thuần khiết, thuần khiến đến mức khiến cho nàng muốn đem hắn nhuộm đen như bản thân mình....
" Ngươi không nghe nói, mỹ nhân như hoa như ngọc sao?!"Ẩn Hạ Nguyệt bật cười, đưa tay phe phẫy chiếc phiến, một bộ dáng hoa hoa công tử, nhất là đôi hoa đào mắt khẽ liếc, quả thật đủ sức mị nhân, nữ tử đứng trước Túy Tiên lâu mới khách cũng không khỏi mặt đỏ thẹn thùng không thôi....
" Đi thôi..." nói đoạn Ẩn Hạ Nguyệt bước vào một trong những kỹ viện lớn nhất Nhật Dương này, Dung Phượng Ca cái nghe hiểu, cái cũng không rõ lắm, cũng chỉ biết ngơ ngác bước theo, nhưng là vừa bước vào đã bị các cô nương chặn lại, lên tiếng : " xin lỗi, vị tiểu thư này, ở đây không đón tiếp nữ tử..."

" Nhưng ta là nam nhân..." Dung Phượng Ca đáp, tại sao mọi người cứ hay nhầm lẫn hắn là nữ nhân vậy nhỉ, lúc trước Nguyệt Nguyệt cũng vậy....
" Ách! Cô nương dù vận nam trang cũng chỉ là cô nương mà thôi..." nói đoạn nữ tử che miệng cười duyên, Ẩn Hạ Nguyệt đứng bên cạnh chỉ còn biết cười trừ, bèn xen vào : " để hắn vào, hắn đi cùng ta". Thấy thế, nữ tử chỉ còn biết nhường đường cho Dung Phượng Ca, nhỏ giọng làu bàu : " thật kỳ quá, nam nhân vào kỷ viện còn dẫn theo nử tử, đúng là ....."
Ẩn Hạ Nguyệt cùng Dung Phượng Ca bước vào Túy Tiên Lâu, ngay lập tức gay ra tràn chấn động không nhỏ, nữ tử thì liếc mắt đưa tình nhìn Ẩn Hạ Nguyệt, còn nam nhân thì nhìn dung mạo của Dung Phượng Ca mà thèm nhỏ dãi, Ẩn Hạ Nguyệt nhếch môi hừ lạnh, thanh âm lớn không lớn, nhỏ cũng không nhỏ, nhưng vô hình chung tạo nên một loại khí phách sát phạt quyết đoán, khiến cho đám người cũng không dám lỗ mảng nhìn ngó
" Vị công tử này không biết muốn gặp cô nương nào nha..." tú bà mỉm cười duyên dáng nhìn Ẩn Hạ Nguyệt, âm thầm chặc lưỡi, đúng là quý nhân, nhìn tướng mạo, khí chất cũng thấy hơn hẳn những kẻ khác, người này chỉ cần yên lặng đứng đó, một cử động nhỏ cũng đủ sức uy áp người khác, người như thế, thiên hạ có mấy ai?! Còn vị cô nương vận nam trang bên cạnh, dung mạo quả thật thiên tiên, lăng lộn phong trần bao nhiêu năm như nàng, cũng chưa từng thấy trương dung mạo nào xuất chúng đến như vậy, người này quả thật là một cây vàng rụng tiền mà, nếu như.... Nghĩ đến đây, tú bà vẻ mặt hết sức tham lam nhìn Dung Phượng Ca cũng khiến cho y bất an, giật giật ống tay áo của Ẩn Hạ Nguyệt, Ẩn Hạ Nguyệt nhìn ánh mắt tham lam của tú bà, lạnh lùng cười, bèn nói : " nghe nói hoa khôi của túy tiên lâu, cầm kỳ thư họa, không gì không thông...."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận