Tần Chiêu Chiêu không ngờ rằng Lục Trầm lại gọi cô là “vợ”.
Cô không nghe lầm đấy chứ? Dường như từ khi kết hôn đến giờ, hai từ “vợ tôi” chưa bao giờ được thốt ra từ miệng anh.
Lục Trầm nhận ra ánh mắt dò xét của cô, anh ngượng ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào cô.
Chính anh cũng cảm thấy bối rối.
Anh không hiểu tại sao hai từ “vợ tôi” lại đột nhiên thốt ra từ miệng mình một cách tự nhiên như vậy.
Thật không thể tin được.
Lý Kiều Kiều cũng rất ngạc nhiên.
Chồng cô ta từng nói rằng Lục Trầm đã viết đơn xin ly hôn, mối quan hệ giữa hai người chưa bao giờ êm ấm, vậy mà giờ đây Lục Trầm lại gọi Tần Chiêu Chiêu là “vợ”.
Hy vọng Lục Trầm sẽ giúp cô ta đã tan thành mây khói, giờ đây cô chỉ còn biết chấp nhận số phận.
Cô ta quỳ phịch xuống trước mặt Tần Chiêu Chiêu, nói: “Bà cô, tôi xin lỗi.”
Dù sao thì cũng có Chu doanh trưởng ở đây, nể mặt hắn mà không nhìn mặt cô ta, Tần Chiêu Chiêu cũng cảm thấy hài lòng.
Dù Lý Kiều Kiều miễn cưỡng xin lỗi, nhưng ít nhất cô ta đã phải quỳ xuống trước mặt mình.
Trong lòng cô thấy hả hê vì cuối cùng mình đã lấy lại được danh dự.
Vậy là đủ rồi.
Dù sao không lâu nữa, cô cũng sẽ ly hôn với Lục Trầm và rời khỏi nơi này.
Lý Kiều Kiều đã bị dạy cho một bài học, mà sau này chẳng ai trong khu gia đình này tin tưởng cô ta nữa.
Xem như cô đã làm được một việc tốt cho khu gia đình.
“Cô đứng dậy đi, bà cô đây tha thứ cho cô rồi.”
Lý Kiều Kiều trong lòng đầy ấm ức, cô ta bị Tần Chiêu Chiêu làm nhục, chồng cô ta thì đứng nhìn.
Cảm giác tủi thân khiến cô ta bật khóc, quay người bỏ chạy vào trong nhà.
Mọi chuyện đã kết thúc, các chị em trong khu gia đình lần lượt rời đi.
Sau chuyện hôm nay, ấn tượng của họ về Tần Chiêu Chiêu đã tốt lên rất nhiều.
Họ nhận ra rằng nguyên nhân khiến Tần Chiêu Chiêu làm ra những chuyện trước đây chính là do Lý Kiều Kiều.
"Biết người biết mặt nhưng khó biết lòng," ai ngờ Lý Kiều Kiều, người có vẻ ngoài hiền lành, lại có tâm địa xấu xa và lệch lạc đến vậy.
"Tiểu Tần, hôm nay cô xử lý rất tốt.
Tôi rất thích những cô gái có tính cách như cô.
Sau này rảnh rỗi hãy đến nhà tôi chơi nhé," vợ của Lữ trưởng Tôn, Lý Khánh Mai, nắm tay cô cười nói.
"Đúng đấy, đi lại nhiều hơn sẽ không thấy cô đơn."
Các chị em trong khu gia đình đều tỏ thiện cảm với cô, điều này khiến Tần Chiêu Chiêu cảm thấy ấm lòng.
Cô đã thành công thay đổi cái nhìn của mọi người về nguyên chủ, lấy lại danh dự cho nguyên chủ.
Sau khi ly hôn với Lục Trầm, cô có thể yên tâm rời đi.
Còn về Lục Trầm, cô cũng không cần để anh có ấn tượng tốt với nguyên chủ nữa.
Dù cô có làm tốt đến đâu, những chuyện trước đây mà nguyên chủ đã làm vẫn in sâu trong lòng anh, thành kiến ấy sẽ không dễ dàng thay đổi chỉ trong một hai ngày.