Cho dù ở thời điểm đang kháng chiến, Tân gia xuất tiền xuất lực, Tân lão gia tử hiện lại là một trong bát đại tướng quân của Hoa Hạ, chiến công hiển hách, địa vị nặng nề.
Nhưng Hoa Hạ bây giờ rung chuyển không còn yên tĩnh nữa, những người kia đã sớm trông mong và thèm muốn của cải địa vị Tân gia, chỉ là chưa tìm ra chứng cớ định tội mà thôi.
Tân gia luôn làm việc cẩn thận, cũng không bị nắm chặt sai lầm, hiện tại có cớ, những người kia cuối cùng không nhịn được mà ra tay với Tân gia.
Tân lão gia tử dù đã sớm chuyển bị nhưng vẫn không kịp phản kích.
Tân gia lâm vào khốn cảnh, không ai dám đưa tay ra hỗ trợ.
Tân lão gia tử sớm đã có dự cảm, chỉ là ngày xưa những bằng hữu cũ, bây giờ đều ra sức khước từ, không chịu gặp ông một lần, tâm Tân lão gia tử đã mệt mỏi.
"Ông nội, con trước đó cho rằng đều là lỗi của con, nhưng bây giờ, hiện tại con không có nghĩ như vậy.
" Tân Ngưng nhìn xem Tân lão gia tử.
nói ra ý nghĩ của mình.
"Tốt!" Tân lão gia tử biết Tân Ngưng thật sự buông bỏ, vui vẻ nói.
"Con tìm ông nội, là bởi vì mấy ngày trước tại rạp chiếu phim nghe được mấy lời nói" Tân Ngưng đã nghĩ kĩ, rạp chiếu phim hẳn là lựa chọn tốt nhất.
Nơi đó nhiều người phức tạp, không ai biết cô có thật sự nghe được hay không, nhưng Tân Ngưng mấy ngày trước xác thực có đi rạp chiếu phim.
Tân lão gia tử nhạy bén ý thức được ý trọng điểm trong lời nói, nói tiếp: " Nói cái gì?"
"9 giờ sáng ngày ba tháng tám ở Tây Sơn hành động, có người từ hẻm Liên gia tham gia, cũng có người bên Võ Sơn!.
" Bởi vì Tân Ngưng không xác định địa danh nơi này có khớp với tư liệu trong kí ức kiếp trước của cô hay không, cho nên dù cô nhớ rõ những người đó tên gì, lại không thể nói ra.
Nhưng cô cảm thấy, nhưng cái địa phương đó sẽ không đổi, bởi vì địa danh nơi này cũng không có đổi.
Cho dù có sai số thì cô cũng sửa được.
Thời từng câu chữ cô nói, Tân lão gia tử thần sắc liền ngưng trọng.
Rạng sáng đã qua, hôm nay chính ngày ba tháng tám.