Cũng không lo lắng cho cuống họng đau đớn của mình, cô lắc đầu kiên quyết nói:
"Trưởng quan, cảm ơn sự giúp đỡ của anh, nhưng tôi nghĩ rồi, loại chuyện này chỉ có chúng ta biết, không đến mức nghiêm trọng đến như vậy.
"
"Cô! " Tần Hành kinh ngạc nhìn cô.
"Trưởng quan còn có nhiệm vụ cần thực hiện, chuyện này vốn không lớn không nhỏ, cũng không cần thiết phải lôi chuyện kết hôn ra để đề cập đến.
"
Tần Hành nhìn vẻ mặt kiên định của Tân Ngưng, trong lời không hiểu vì sao cảm thấy hụt hẫng, nhưng nhớ tới nhiệm vụ, anh biết là không thể tùy tiện vắng mặt liền nhân tiện nói: "Tôi tên Tần Hành! ".
Vốn anh muốn nói cho cô phương thức liên lạc của mình nhưng Tần Hành lại dừng lại, thân phận của anh không cho phép anh làm như vậy.
Lại nghĩ lung tung rồi? Tần Hành cau mày nghĩ.
Tần Ngưng đáp: "Tôi tên Tân Ngưng.
"
Đây quả là một cô gái thông mình, Tần Hành thầm nghĩ, nhưng anh lại không biết Tân Ngưng chỉ là sợ Tần Hành tiếp tục truy cứu muốn chịu trách nhiệm.
Cô chỉ muốn tranh thủ hẹn gặp lại anh, cũng không phải vì biết Tần Hành khó xử mới nói như vậy!
Liếc mắt nhìn Tần Ngưng một cái thật sâu, Tần Hành liền cáo từ.
Chẳng qua là cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên trên xe lửa.
Lúc này hai người hoàn toàn không biết, tương lai hai bọn họ sẽ có sự liên kết chặt chẽ với nhau mà không ai lường trước được.
----------------------------------------------
Những ngày tiếp theo coi như yên bình nhưng lời nói của Tân Ngưng ngày đó đã truyền đi khắp khoang xe lửa, cho dù Tân Ngưng tính tình có lạnh lùng nhưng cũng không thể cưỡng lại sự nhiệt tình của nhóm người này.
Tân Ngưng cảm thấy mình thật may mắn cảm động trước sự nhiệt tình của mọi người, cô cơ bản không một chút lo lắng về hành lý của mình, lúc đi ra đều sẽ có người xung phong nhận việc giúp cô một tay.
Chờ đến lúc Tân Ngưng xuống xe, mấy cô bác đều giúp cô vận chuyển đồ đạc, còn giúp cô đem đồ di chuyển xuống tàu.
Tân Ngưgn đều cảm ơn từng người một, còn được các cô các bác tán thương một phen.
Đoàn văn công sẽ phải người tới đón Tân Ngưng, cho nên Tân Ngưng đứng yên tại chô nhìn xung quanh một lúc, bỗng chốc liền trông thấy một bóng dáng người trẻ tuổi mặc trên mình quân trang, tay cầm giấy ghi bên trên ghi tên cô được viết một cách xiên xiên vẹo vẹo.