“Bàn rồi, chị dâu không có ý kiến.
Trồng vội gặt vội mệt thế này, bọn con thương mọi người mà.”
“Câu này chị dâu con không nói ra được.”
Chỉ cần con gái mở miệng, cha Lý đã biết chắc chắn là con bé nghĩ ra kế này, lôi kéo chị dâu làm đồng minh.
“Hì hì.” Lý Thanh Thanh ôm lấy tay ông: "Chị dâu không nói như vậy nhưng đó chắc chắn là ý của chị ấy.”
Cha Lý cầm điếu thuốc gõ nhẹ lên đầu con gái: "Chỉ toàn nghĩ ra mấy cái mưu ma quỷ kế thôi.” Ánh mắt ông hẹp lại: "Bạn học con có đáng tin không?”
Lý Thanh Thanh vội vàng gật đầu: "Nhà cậu ấy làm việc ở xưởng dầu, có mối quan hệ, hơn nữa chỉ bán cho người quen.
Con không ra chợ đen nên sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Cha Lý nhìn ra ngoài trời đêm đen kịt, trong lòng cân nhắc xem chuyện này có khả thi không.
“Cha, hay là thôi đi.” Lý Ái Quốc tính tình thận trọng, không muốn em gái mạo hiểm.
“Nhà bạn học của Thanh Thanh làm ở xưởng dầu, dầu này từ đâu ra chúng ta đều rõ nguồn gốc.
Nếu chẳng may bị xưởng phát hiện, người ta nói ‘rút củ cải còn dính cả bùn’, đều là người quen biết với nhau, nguy hiểm sẽ càng lớn hơn.
Thà là mình mua ở chợ đen, mua một lần là xong, ra khỏi chợ đen, không ai biết ai nữa, như vậy an toàn hơn.”
Lý Thanh Thanh nghe anh cả nói vậy, trong lòng sốt ruột.
Người bạn kia chỉ là cái cớ, thực chất cô muốn lấy dầu từ không gian ra.
Nếu cha thật sự không đồng ý, cô phải làm sao đây?
Cha Lý nhìn hai đứa con trai tiều tuỵ mệt mỏi của mình.
Con cái còn trẻ khỏe mà mỗi ngày đều vất vả như thế, ông và vợ lớn tuổi hơn, tình trạng mỗi ngày ra sao, ông hiểu rõ nhất.
Con gái nói đúng, nếu ăn uống không đủ dinh dưỡng, một mùa trồng vội gặt vội sẽ làm cả nhà kiệt sức.
“Con gái, bạn con có cần phiếu dầu không? Nếu cần thì thôi.”
“Không cần.”
Tâm trạng của Lý Thanh Thanh ổn định lại.
“Nếu cần phiếu dầu, con đã không đề xuất.
Phiếu khó kiếm lắm.
Tuy là không cần phiếu nhưng giá cả cũng cao hơn một chút, tám hào rưỡi một cân.”
“Đắt hơn một hào so với có phiếu.” Lý Ái Dân ngạc nhiên líu lưỡi: "Dầu này cũng không rẻ.”
“Là điều bình thường thôi.” Cha Lý không ngạc nhiên.
Phiếu dầu vô cùng khó kiếm, không có phiếu mà vẫn mua được dầu thì đắt một chút cũng đáng.
“Con gái, sức khỏe con như vậy, vào thành không sao chứ?”
“Không sao ạ.” Lý Thanh Thanh ưỡn thẳng ngực.
“Cha yên tâm, từ nhà mình đi bộ lên thành phố cũng chỉ mất một tiếng, cùng lắm con đi chậm lại thôi.”
“Ừ.” Cha Lý gật đầu: "Ngày mai con lên thành phố mua dầu trước, sau đó đi thăm cô con.
Nếu an toàn thì mua nhiều một chút, mang cho cô con một ít.
Tiện thì nhờ cô con đạp xe đưa con và Thạch Đầu về.
Chân tay con mảnh mai thế này, dắt theo Thạch Đầu thì đi đến bao giờ.”
Thạch Đầu là đứa cháu trai duy nhất của nhà họ Lý.
Hiện tại trong nhà họ Lý, Lý Thanh Thanh đứng thứ nhất, Thạch Đầu đứng thứ nhì.
Ba anh em cha Lý có tổng cộng bảy cậu con trai, song chỉ có duy nhất một cô con gái.
Trong số bảy đứa con trai đó, chỉ Lý Ái Quốc là có con, ai mà không quý chứ.
“Vâng, con nghe cha, vậy sáng mai con đi sớm.”
“Đi sớm kẻo nắng gắt.”
“Cha, có cần để em trai đi cùng Thanh Thanh không? Một mình Thanh Thanh, con lo không an toàn.”