Xuyên Về Thập Niên 80 Ta Cùng Cả Nhà Tích Trữ Vật Tư Nhờ Nằm Mơ


“Bố đừng!” Thẩm Mộng Dao vội vàng ngăn cản, cô lo lắng nhà họ Thẩm có người đi theo nhìn trộm, cẩn tắc vô áy náy, Thẩm Dược Quân tạm thời không thể lộ diện, “Để con đi khóa cửa, kẻo bị người ta nhìn thấy.



“Vẫn là Dao Dao tâm tư tỉ mỉ!”

Giây tiếp theo, ba người nhà họ từ căn nhà xập xệ biến mất, chuyển sang căn biệt thự trong không gian.


Sự đối lập này quả thực là một trời một vực.


Trong căn biệt thự ở không gian, cái gì cũng có, hơn nữa đều là thứ tốt nhất, ba người nhà họ ở bên trong, quả là một sự hưởng thụ.


“Cái tấm ván xe đẩy lúc nãy cứng quá, kê lưng bố khó chịu chết đi được, bố phải vào sofa nằm một lát!” Thẩm Dược Quân nói, nhảy phịch lên sofa, cả người như lún vào đám mây êm ái, vẻ mặt thỏa mãn hưởng thụ.


“Anh còn kêu mệt mỏi! Em đẩy xe chẳng phải còn mệt hơn sao?” Chu Tuệ Mẫn vừa nói vừa xoa bóp hai cánh tay, đường làng thì gập ghềnh, đẩy xe rất bất tiện, “Không được không được, em phải vào ghế mát xa ngồi một lát, tay em ê ẩm hết cả rồi!”

Thẩm Mộng Dao thì khỏe, nhưng nguyên chủ Thẩm Tiểu Nha thì không khỏe như vậy, cho nên lúc đẩy bố cô, Thẩm Mộng Dao không thể hiện sức lực của mình, tránh bị người ta nghi ngờ, vì vậy Chu Tuệ Mẫn phải chịu khổ một chút.


“Dao Dao, con có đói không? Hay là chúng ta ăn chút gì đã?” Thẩm Dược Quân hỏi con gái.



“Không sao, con cũng nghỉ ngơi một lát đã.



Diễn kịch đúng là tốn sức thật!

Thẩm Mộng Dao cũng đi tới ngồi xuống cạnh sofa, bàn bạc với bố mẹ: “Chúng ta phải bàn bạc xem sau này phải làm sao, bàn xong rồi nấu cơm ăn cũng được.



Thẩm Dược Quân và Chu Tuệ Mẫn đều tỏ vẻ đồng ý.


Mặc dù trong không gian có không ít thứ, bọn họ không kiếm tiền cũng có thể sống yên ổn, nhưng cũng không thể cứ trốn mãi trong không gian, chơi trò biến mất khỏi thế giới được.


Nếu còn phải hoạt động bên ngoài, thì phải giải quyết vấn đề tiền bạc.


Bọn họ nhất định phải có tiền của thời đại này.



“Ba đồng này, với bên ngoài chúng ta có thể nói, nhà chúng ta chỉ riêng tiền khám bệnh mua thuốc đã hết hai đồng rồi, còn lại một đồng là tiền ăn uống sinh hoạt của chúng ta.

” Chu Tuệ Mẫn nói, dù sao bà cũng có kinh nghiệm quán xuyến gia đình.


“Vâng ạ,” Thẩm Mộng Dao phụ họa, “Đúng là phải sắp xếp rõ ràng cách dùng ba đồng này trước, tránh đến lúc đó khiến người ta nghi ngờ.



Thế còn sau đó thì tính sao?

“Hay là chúng ta ăn cơm trước đã?” Thẩm Dược Quân đột nhiên lên tiếng, trông ông có vẻ không hề lo lắng.


Bây giờ chuyện chia nhà đã giải quyết xong, kỳ thực vấn đề lớn nhất – bị bòn rút – đã không còn là vấn đề nữa, sau này ba người bọn họ xuyên không đến đây, còn có không gian gian lận này, chẳng lẽ còn không thể sống nổi ở cái thời đại này? Thế thì thật là kém cỏi.


Vì vậy, hoàn toàn không cần phải lo lắng.


“Để em đấm thêm hai phút nữa, xong em sẽ đi nấu cơm.

” Chu Tuệ Mẫn nhắm mắt hưởng thụ.


Chu Tuệ Mẫn là một đầu bếp, tay nghề nấu nướng cực kỳ tuyệt vời, vì vậy ở nhà đều là bà nấu cơm, không phải Thẩm Dược Quân không biết thương vợ, mà là sau khi ăn cơm do Chu Tuệ Mẫn nấu, rồi lại ăn cơm do tự ông nấu… ừm, đúng là có chút khó nuốt.


Bản thân Thẩm Dược Quân là một bác sĩ, y thuật của ông rất cao siêu, cả Trung y và Tây y đều đặc biệt giỏi, sở trường nhất là kết hợp Trung Tây y để điều trị cho bệnh nhân, hơn nữa trong không gian này, ông còn có cả một bộ thiết bị y tế của riêng mình.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận