Chương 69: Phá trận (Mộ Mục)
---------------
Cùng lúc đó, cũng tương đối im lặng còn có Mộ Dung Dịch cùng Mục Lê.
Hai người đã leo tháp ba ngày, từ bên ngoài, đây cũng chỉ miễn cưỡng coi như là kiến trúc rộng lớn, vào đến bên trong lại quả thực vô cùng vô tận, thứ gì cũng có.
Đương nhiên, sở dĩ như vậy là vì mỗi tầng trong kiến trúc này đều có thật nhiều dị thực huyễn trí mạnh mẽ nguy hiểm, trong đó có không ít dị thực hai người căn bản chưa từng nhìn thấy.
Vừa mới trải qua một trận chiến đấu, tầng lầu này rốt cục khôi phục bộ dáng ban đầu, cũ nát mà đơn giản.
Hai người ngồi tu sửa tại chỗ.
Mộ Dung Dịch có chút bất an liếc nhìn Mục Lê đang kiểm tra chiến lợi phẩm, đối phương đã trầm mặc hai ngày, ngoại trừ cùng sóng vai chiến đấu, đối phương gần như làm lơ hắn.
"Anh không cảm thấy có chỗ quái lạ sao?" Mục Lê bỗng nhiên mở miệng, dừng lại sự việc trong tay.
Đối phương bỗng nhiên phá vỡ trầm mặc khiến Mộ Dung Dịch ngược lại có chút không thích ứng.
"Là chỗ nào nào quái lạ."
Mục Lê ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn một cái.
"Theo lý thuyết, cái bí cảnh này của Mộ Dung gia đã không phải lần đầu tiên mở ra, vẫn luôn được nhận định là địa phương có hệ số nguy hiểm thấp, nếu không tôi cũng không định tùy tiện để tân sinh như Cố Thần đến nơi này.
Nhưng nơi chúng ta cùng nhau đi tới này, anh cảm thấy có chút nào không nguy hiểm sao?"
Đối với nghi vấn của Mục Lê, Mộ Dung Dịch không biết nên trả lời như thế nào, bởi vì sự việc xác thực cũng nằm ngoài dự liệu của hắn, nếu như những người khác xảy ra chuyện gì, mình quả thực sẽ phải gánh chịu trách nhiệm rất lớn.
Mục Lê lấy một vài thứ từ trong vòng tay ra, đều là một ít vật liệu hữu dụng lấy từ trên thân dị thực, trải đầy ra một chỗ.
"Sức chiến đấu, số lượng của dị thực nơi này, đã vượt xa khỏi phạm trù bình thường." Mục Lê nhìn chiến lợi phẩm, sắc mặt nghiêm túc.
Thần sắc Mộ Dung Dịch cũng ngưng trọng.
Sức chiến đấu của hai người gộp lại cũng xem như có lực sát thương lớn, nhưng dọc theo con đường này, hai người đã đi tới tầng bảy, lại phải mất một khoảng thời gian thật lâu.
Càng không có cách nào là, sau khi bọn họ lên một tầng mới, lối vào ban đầu sẽ biến mất, bọn họ căn bản không có cách nào trở về đường cũ.
Mục Lê tiếp tục lấy đồ từ trong vòng tay ra.
"Tôi gần như là mang theo tất cả gia sản theo bên người, thẻ bài trước khi tới là đủ để tôi dùng khi mạo hiểm nửa năm.
Nhưng hiện tại, mới ba ngày, đã tiêu hao một nửa." Mục Lê dừng một chút.
"Tôi không biết chỗ thẻ bài còn lại đây có thể dùng để chống đỡ được bao lâu."
Mộ Dung Dịch không biết tiếp lời như thế nào.
Lúc trước hắn bảo em trai mời Cố Thần đi, kỳ thực hơn một nửa nguyên nhân là hi vọng đối phương có thể mời Mục Lê tới, thỏa mãn một chút tâm tư không thể nói của bản thân.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ bí cảnh vốn có độ nguy hiểm không lớn cua gia tộc cư nhiên lại tồn tại nguy cơ ngoài ý muốn như vậy.
Huống hồ thực lực liên thủ của hắn và Mục Lê còn bị đánh cho chật vật như vậy, thì không biết hai tân sinh kia còn có thể ra sao.
"Tôi thật không ngờ, bí cảnh lại có thể xuất hiện nguy cơ kì quái như thế." Mộ Dung Dịch dừng lại một chút, chậm rãi nói.
Mục Lê vẫn như cũ không có biểu cảm gì, một lần thu thập lại các thứ vào trong vòng tay.
"Chẳng qua thành quả lúc này đặc biệt phong phú, nhiều chủng loại dị thực như vậy, cho dù mạo hiểm bốn, năm năm cũng không thể thu được, nhưng đáng tiếc cũng phải sống sót mới có thể mang ra ngoài được."
Lại là trầm mặc không nói lâu dài.
Hai người tiếp tục leo lên mấy tầng, trải qua mấy trận chiến đấu to to nhỏ nhỏ, đã sớm mệt không chịu nổi.
"Đây là tình huống gì?" Mục Lê nhíu mày nhìn xung quanh.
Sau khi đánh bại rất nhiều dị thực huyễn trí ở tầng này, tầng lầu này lại lộ ra bộ dáng ban đầu.
Khác với tình huống vách tường trọc lóc trống trơ, tầng này lại rải rác những vật thể hình tròn dẹp gần như giống nhau như đúc, phần lớn là màu đen cùng màu trắng, thỉnh thoảng có mấy cái màu vàng.
Thể tích của vật thể không nhỏ, cỡ chừng một đứa bé con, cao gần đến đầu gối.
Mộ Dung Dịch xem xét xung quanh một chút, suy nghĩ một lát, chợt nhớ tới gì đó.
"Cậu xem, nơi này không có cầu thang đi lên."
Nghe hắn nói thế, Mục Lê cũng phát hiện mấu chốt của vấn đề.
Dọc theo con đường này, tuy mỗi lần lên một tầng, thông đạo tầng dưới đấy sẽ bị đóng, nhưng thông đạo tầng trên sẽ mở ra.
Mà tính huống tầng này là đã không có tầng trên, cũng không có tầng dưới.
"Đây cũng là một trận pháp." Mộ Dung Dịch mò ra mấy vật thể tròn dẹp này đó.
"Trận pháp?" Mục Lê nhìn vật thể bề ngoài xấu xí.
"Từng nghe nói qua, thứ này rất cao thâm, tôi ngược lại một chữ cũng không biết."
"Tôi cũng không hiểu." Mộ Dung Dịch rất thẳng thắn.
Hai người hai mặt nhìn nhau một hồi.
"Chẳng qua từng có một người nói với tôi một cách để phá trận pháp, chính là đánh vỡ tất cả mắt trận." Mộ Dung Dịch nói.
"Chỉ đơn giản như vậy sao?" Mục Lê không tin, loại phương pháp dã man như vậy còn có thể gọi là trận pháp sao.
"Không giống nhau, nếu như dựa vào phương pháp chính xác để mở ra trận pháp thì sẽ không có nguy hiểm gì khác, nhưng nếu như lựa chọn phương pháp trắng trợn như vậy, cho dù cuối cùng có thể rời khỏi trận pháp, nhưng trong lúc ấy sẽ gặp phải rất nhiêu tình huống đặc thù, cũng có thể xuất hiện tình huống đặc biệt nguy hiểm." Mộ Dung Dịch nói.
Mục Lê liếc mắt nhìn hắn một cái, trên mặt viết đầy phương pháp hố vua như vậy anh còn không biết xấu hổ mà nói ra.
"Nhưng hai người chúng ta cũng không hiểu thứ này, thì phương pháp này không phải là thích hợp nhất sao?" Mộ Dung Dịch cũng làm ra một bộ biểu tình không còn cách nào khác.
Hai người nhìn nhau chốc lát, sau đó không hẹn mà cùng hành động.
Không nhã nhặn được, thì chỉ có thể đánh.
Vật thể hình tròn dẹp không biết là làm từ vật liệu gì, Mục Lê gọi ra thẻ bài có lực công kích mạnh mẽ lại vẫn như cũ không chút nào làm nó nứt ra.
"Không nên dùng thẻ bài, trực tiếp dùng Tinh thần lực." Mộ Dung Dịch nói.
Vừa nói xong, Mộ Dung Dịch triệu hoán ra vật cộng sinh Tinh thần lực, một con Phi Báo toàn thân lông vàng.
Phi Báo lông vàng da lông lóe ánh sáng vàng, đặc biệt chói mắt.
Phi Báo đại khái đã một thời gian dài không được triệu hoán ra, có chút không quen ưỡn ưỡn người, run run da lông, biểu tình đặc biệt cao lãnh, đặc biệt tương tự chủ nhân của nó.
"Tôi còn không có vật công sinh." Mục Lê nói.
Vật cộng sinh là được sinh ra do Tinh thần lực biến dị của Ma thẻ sư hoặc Chế thẻ sư cấp sáu trở lên, nhưng không phải tất cả mọi người đều có thể sản sinh, tỷ lệ đại khái là một phần tư, không quan hệ tới thiên phú cao hay thấp, Tinh thần lực mạnh hay yếu, là một loại tồn tại chưa ai có thể giải thích được.
Mộ Dung Dịch không biết mình có đụng chạm điểm mẫn cảm trong lòng đối phương hay không, vội vàng giải thích: "Trực tiếp dùng Tinh thần lực tấn công cũng giống nhau thôi, tôi triệu hoán Phi Báo chỉ vì để có thể khống chế Tinh thần lực tốt hơn mà thôi."
Mục Lê gật gật đầu, biểu thị cũng không để ý.
Theo công kích Tinh thần lực càng ngày càng mạnh, vật thể chất liệu không rõ rất nhanh liền xuất hiện vết nứt, vết nứt càng lúc càng lớn, vật thể rốt cuộc mở tung ra.
"Đó là cái gì?" Mục Lê nhìn một chiếc hộp nhỏ chạm trổ hoa văn tinh mỹ bên trong vật thể bị vỡ.
Mộ Dung Dịch mở cái hộp ra.
"Đây là!" Mộ Dung Dịch hơi kinh ngạc.
"Đây là Du Vẫn Đan."
Du Vẫn Đan là một loại đan dược phụ trợ phi thường nổi tiếng, dùng sau khi Tinh thần lực đột phá mà sinh ra hỗn loạn, hiệu quả rất tốt, một viên khó cầu.
Phương pháp luyện chế không hề khó khăn, trên cơ bản Đan dược sư học tập chế tác từ cấp trung trở lên đều có thể chế tác, nhưng nguyên nhân nó cực kỳ đắt giá, là vì nguyên liệu trên cơ bản đều chỉ tồn tại ở địa phương có dị thú cấp cao, trong đó còn có vài loại quả dị thực cấp cao.
Mục Lê nhìn sang, một hộp tràn đầy 12 viên đan dược giá liên thành, cực kỳ dụ người.
"Cái này cậu cầm lấy đi, cậu sắp phải đột phá rồi, vừa vặn có thể dùng được." Mộ Dung Dịch đưa chiếc hộp qua.
Mục Lê liếc mắt nhìn hắn một cái.
"Đến lúc đó tôi sẽ theo giá thị trường trả cho anh, chỗ còn lại tôi cũng sẽ trả cho anh."
Mộ Dung Dịch lắc đầu một cái.
"Không cần, trước khi vào bí cảnh tôi đã nói lấy được thứ gì đều là cơ duyên của bản thân, cậu không cần chịu trách nhiệm."
Mục Lê không trả lời, mà tiếp tục phát động Tinh thần lực công kích vật thể trước mắt.
Rất nhanh, vật thể không rõ màu trắng trước mắt Mục Lê cũng nứt ra, bên trong cũng là một chiếc hộp chạm trổ tinh mỹ.
Mục Lê cùng Mộ Dung Dịch không khỏi liếc mắt nhìn nhau, có loại tâm tình mâu thuẫn quả nhiên là thế cùng ngoài ý muốn.
Mục Lê mở hộp ra, trong hộp không giống ban nãy tràn đầy viên thuốc, chỉ có một hạt.
Mục Lê đối với đan dược nghiên cứu rất ít, cho nên y đưa chiếc hộp cho Mộ Dung Dịch nhìn.
"Đây là ...!Du Di Đan!" Mộ Dung Dịch thần sắc cực kỳ kinh ngạc.
Mục Lê biểu thị chưa từng nghe qua.
"Cái này tôi cũng chỉ là nhìn thấy trong hồ sơ tài liệu, loại đan dược này là chuyên dụng cho Chế thẻ sư, lúc Chế thẻ sư cấp cao chế tạo thẻ bài, thường vì Tinh thần lực không đủ không có cách nào bổ sung, làm gián đoạn chế thẻ, do đó làm tỷ lệ thành công của thẻ bài giảm mạnh.
Nếu như uống Du Di Đan, có thể không ngưng bổ sung Tinh thần lực lúc chế thẻ, đồng thời Tinh thần lực bổ sung phi thường dồi dào, giúp tỷ lệ thành công khi chế tác thẻ bài cấp cao tăng lên thật lớn." Mộ Dung Dịch nói.
Đây gần như là thứ có chút nghịch thiên, phải biết thẻ bài cấp cao hiếm có, thẻ bài đỉnh cấp càng là một tấm khó cầu.
Chế thẻ sư cấp cao tuy ít ỏi, nhưng cũng không phải là không có, sở dĩ rất khó làm ra thẻ bài cấp cao, cũng chính là vì lượng Tinh thần lực tiêu hao quá khổng lồ, trên cơ bản Chế thẻ sư cần phải gián đoạn bổ sung nhiều lần mới có thể hoàn thành.
Một lần ngừng lại, tỷ lệ chế thẻ thành công liền hạ thấp cực lớn.
Mục Lê lắc đầu một cái: "Vật này không có tác dụng gì với tôi, anh trước tiên lấy đi."
Mộ Dung Dịch lại nhìn chiếc hộp trước mắt mà ngẩn người.
Nếu người kia vẫn còn, mà thu được lễ vật này, y nhất định sẽ vui vẻ đến nhảy dựng lên đi.
Dù sao có thể chế tác thành công một tấm thẻ bài cấp cao, hẳn là mộng tưởng và vinh quang của mỗi Chế thẻ sư.
Mục Lê liếc mắt nhìn hắn, "Đừng ngẩn người, nhanh chóng xóa sạch mặt trận gì đó đi."
Hai người hợp lực đánh nát từng cái vật thể không rõ còn lại, không ngoài dự đoán, bên trong mỗi cái vật thể đều có một cái hộp, trong hộp đều là các loại đan dược quý báu, thậm chí còn có một ít Mộ Dung Dịch còn không biết là cái gì.
Khi hai người đánh nát hết mắt trận, hộp bên trong cũng gom lại thành một ngọn núi nhỏ.
"Trước tiên để chỗ cậu đi, ra ngoài rồi chúng ta lại phân chia sau." Mộ Dung Dịch nói.
Đối với người trước mắt này, cho dù xa lạ, thậm chí một chút nội tình cũng không thể tra rõ ràng, nhưng đối với y, hắn không còn chút khôn khéo của thương nhân, có lẽ là muốn bù đắp gì đó ở trên người này đi.
Mục Lê cũng không nhăn nhó từ chối, sửa lại một chút, thu toàn bộ mọi thứ lại.
Vào thời điểm mắt trận vỡ vụn, chính giữa gian phòng nứt ra một lỗ hổng, hạ xuống một cái thang.
"Trận pháp này, chỉ đơn giản như vậy sao? Phần thưởng lại phong phú như vậy?" Mục Lê nghi hoặc, dựa theo trình độ nguy hiểm suốt đoạn đường này, đây không phải đặc tính của cái bí cảnh này.
Mộ Dung Dịch cũng bởi vì trận pháp này phá quá dễ dàng mà có dự cảm bất thường, nhưng hắn không có nói ra, dù sao vào lúc này nếu ngay cả chính hắn cũng rối loạn trận tuyến, như vậy người trước mắt sẽ càng thêm bất an.
"Không có phương pháp chính xác để phá trận, cho dù có thể tìm ra được lối ra, nhưng lối ra nhất định sẽ có tầng tầng gian nan hiểm trở.
Lúc trước chúng ta phá trận thoải mái như vậy, cho nên độ khó của lối ra nhất định sẽ vượt ngoài ý muốn."
Hai người nhìn thang treo buông xuống, đây là lối ra, hay là tử lộ?
=
Ada: sorry mọi người, mấy hôm nay không có tinh thần lắm, hơi lười mất rồi, chương này tui chưa soát lỗi chính tả, ai tìm thấy cứ tự nhiên để lại cmt nhắc nhở, tui sẽ sửa lại sau.
mấy cái đan dược gì đó tên thật kỳ quái...
=
=
=