Chương 70: thẻ bài Gia Cát Lượng
--------------
Cố Thần cùng Mộ Dung Trác Thất đi dạo lung tung trong thôn trang một ngày, ngoại trừ phát hiện hai quyển sách lúc đầu, cũng không có phát hiện gì khác.
"Đi một ngày có mệt không, chúng ta vẫn nên tu sửa một chút đi?" Mộ Dung Trác Thất đề nghị.
Cố Thần gật đầu.
Cuối cùng hai người vẫn trở về gian nhà phát hiện ban đầu, bởi vì kia là chỗ tương đối tốt trong toàn thôn làng.
Hai người trở lại chỗ ban đầu, lại phát hiện mấy bộ xương khô toàn bộ đều biến mất không thấy đâu nữa.
Trong phòng một mảnh trống rỗng, tựa như chưa từng phát sinh chuyện gì cả.
Cố Thần có chút bất an.
"Đây là tình huống gì?"
Mộ Dung Trác Thất nắm chặt bàn tay cậu.
"Không cần lo lắng, cho dù xảy ra chuyện gì tôi cũng sẽ che chở cho cậu."
Hai người tìm một gian nhà bốn phía hoàn chỉnh không bị lọt gió, bày túi ngủ ra, Mộ Dung Trác Thất nhanh nhẹn chuẩn bị bữa tối.
Mùi thơm rất nhanh tỏa ra, khiến cho Cố Thần đã đói bụng một ngày hai mắt đều sáng lên.
Mộ Dung Trác Thất nhìn bộ dáng đối phương ăn thức ăn mà trên mặt viết đầy hạnh phúc, cảm nhận một loại thú vui của nấu ăn.
"Tài nấu nướng của cậu thật tốt, cư nhiên còn tốt hơn cả Tăng Giang, thật không thể tin nổi.
Tôi vẫn luôn cho rằng loại thiếu gia mười ngón tay không dính nước xuân như cậu, mỗi ngày đều có một đống người tiền hô hậu ủng hầu hạ, ăn cơm còn có người đưa tận miệng." Cố Thần tự động đưa Mộ Dung Trác Thất và phim thần tượng vô nghĩa khi còn bé từng xem qua.
Mộ Dung Trác Thất cười đến có hơi lúng túng, hắn không biết loại ấn tượng nhân vật chẳng hiểu sao này của đối phương là đến từ đâu.
"Không có ai thích mỗi ngày đều bị một đống người vây quanh.
Ma thẻ sư chỉ cần đi ra ngoài rèn luyện, ít nhiều đều phải nắm giữ kỹ năng trù nghệ, như bạn của cậu với tôi đại khái chính là yêu cầu cơ bản đối với đồ ăn."
Cố Thần tiếp tục nhét từng miếng thức ăn lớn vào miệng, đi một ngày trời cậu thực sự đói bụng.
"Tôi nghe tiểu Giang nói phụ thân của cậu là Nguyên soái Mộ Dung, cậu lớn lên ở loại gia đình này có phải là từ nhỏ đã sống rất khổ cực, các loại mưu tính hại nhau anh lừa tôi gạt hay không." Đây là lần thứ hai Cố Thần đưa Mộ Dung Trác Thất vào ghi chép triều đình phong vân.
Mộ Dung Trác Thất cười khổ không nổi, Cố Thần rốt cuộc có hiểu lầm gì với mình.
Nếu là người khác hỏi vấn đề này, hắn nhất định phải phỏng đoán tâm tư đối phương một chút, nhưng do người trước mắt hỏi, vậy nhất định là chỉ vì hiếu kỳ mà thôi.
"Không có mấy thứ như cậu nói đâu, hoàn cảnh lớn lên của tôi cùng những đứa trẻ trên Trung Ương Tinh không khác nhau lắm, những thứ cậu nói có thể xuất hiện trên những gia tộc lớn, nhưng nhà chúng tôi từ ông tôi đến phụ thân đều là mấy đời con một, quan hệ rất đơn giản.
Còn công tác của phụ thân cũng không có ảnh hưởng nhiều đến chúng tôi, ông ấy là loại người không kết đảng không gây thù hằn, trước mắt vẫn chưa có người nào dám trêu chọc ông ấy."
"Thật hạnh phúc." Cố Thần thở dài.
"Gia đình giàu có và đông đúc còn không có phiền não, từ nhỏ cơm áo không lo.
Quả nhiên hiện thực chính là bất kể nơi nào, chỉ cần có con người liền có chênh lệch.
So sanh ra thì tiểu Giang phải trải qua quá khổ cực, mỗi ngày phải nhặt rác, cũng không có thẻ bài tốt để dùng."
Mộ Dung Trác Thất biết Tăng Giang rất trọng yếu đối với Cố Thần.
"Cậu trước đây cũng sống rất khổ cực đi, nhưng trạng thái của cậu và Tăng Giang thoạt nhìn đều rất tốt, vẫn duy trì yêu quý và mong đợi với cuộc sống, đây là việc rất hiếm có.
Hơn nữa các cậu tiến bộ nhanh như vậy, sau này nhất định tiền đồ vô lượng, cũng không cần phải lo lắng về sinh hoạt trong tương lai."
Cố Thần sờ sờ bụng, rốt cuộc có cảm giác chắc bụng.
"Ừ! Tôi nghe nói Chế thẻ sư tốt nghiệp từ Học viện Triều Đế đều rất có tiền đồ, siêu cấp quý hiếm, ví dụ như Chế thẻ sư làm việc ở chỗ xưởng của anh cậu có nói, cái gì cũng không làm mà lương một ngày còn hơn triệu, có thể làm một hoàng đế làm công."
(Ada: ặc là sao, hoàng đế còn làm công hả??)
Mộ Dung Trác Thất sặc một cái, nhất thời không biết tiếp lời như thế nào.
Thuộc tính tham tài của Cố Thần hắn đã sớm lĩnh hội, thế nhưng lý tưởng nhân sinh là làm hoàng đế làm công cái gì, thật có chút một lời khó nói hết.
Một Chế thẻ sư so thiên phú siêu cấp, chỉ muốn lương một ngày hơn triệu, nói cái này ra ngoài, phỏng chừng liền bị rất nhiều người chỉ tiếc rèn sắt không thành thép phê bình giá trị quan vặn vẹo đi.
Mộ Dung Trác Thất liếc mắt nhìn Cố Thần, nhưng nếu loại quan niệm này đặt trên người trước mắt này, sao lại có cảm giác đáng yêu không giải thích được đây.
"Cái lý tưởng này tuy có chút không phù hợp với phong trào, nhưng mỗi người đều có lựa chọn riêng của mình cũng rất tốt đẹp."
Cố Thần thấy có người tán thành, nhất thời tinh thần tỉnh táo.
"Tôi chỉ muốn, tốt nghiệp xong trước tiên kiếm đủ tiền lời liền mua một biệt thự lớn, để cho Tăng Giang ở cùng, nếu Mục Lê nguyện ý đến ở cũng được.
Sau đó tôi mỗi ngày làm một ít thẻ bài bán lấy tiền, thẻ bài cực kỳ tốt liền để Tăng Giang dùng..."
Trên mặt Cố Thần tràn đầy hạnh phúc nói về kế hoạch nhân sinh, Mộ Dung Trác Thất càng nghe càng cảm thấy khó chịu, kế hoạch nhân sinh này hoàn toàn không có mình! Nhưng tại sao lại muốn bản thân có trong này? Mộ Dung Trác Thất hơi nghi hoặc một chút.
Không ngẫm nghĩ, Mộ Dung Trác Thất chỉ là ám chỉ nói: "Vậy những người ngoại trừ Giang Giang thì sao, tôi cũng là Ma thẻ sư nè, cậu cũng có thể chế tác thẻ bài cho tôi dùng mà."
Cố Thần dừng lại một chút, sau đó có chút không tình nguyện nói: "Nhưng cậu lại không thiếu thẻ bài, tôi còn phải làm công cho anh cậu để kiếm tiền, nếu muốn cậu có thể tìm anh mà."
Mộ Dung Trác Thất cảm giác bị mạnh mẽ đâm một dao, nhưng lại rất có đạo lý không cách nào phản bác làm sao bây giờ.
Hai người cứ nói chuyện hồi lâu.
"Đợi lát nữa cậu nghỉ ngơi trước đi, để tôi gác đêm, cho dù có vẻ an toàn, nhưng vẫn nên làm để ngăn ngừa bất trắc." Mộ Dung Trác Thất nói.
Cố Thần hiện nhiên không ngờ tới còn có chuyện như gác đêm này kia.
"Vậy khi nào cậu mệt mỏi thì gọi tôi dậy, đến lượt tôi gác đêm."
Mộ Dung Trác Thất không nói gì.
Cố Thần nằm ở trong túi ngủ, nhìn Mộ Dung Trác Thất đang thu dọn đồ đạc bên cạnh, vô cùng buồn ngủ, nhưng lại không ngủ được.
Cầm một tấm thẻ bài màu trắng, Cố Thần định tranh thủ trước khi ngủ làm một tấm thẻ bài rèn luyện Tinh thần lực một chút.
Thế nhưng cầm thẻ bài trắng hồi lâu, lại không biết ra tay thế nào.
Mộ Dung Trác Thất nhìn thấy Cố Thần cầm thẻ trắng ngẩn ngơ, nhịn không được cười cười.
"Được rồi, nhanh đi ngủ đi, đừng lại ngẩn người."
Cố Thần nói một tiếng ngủ ngon, thả thẻ trắng xuống, hơi co lại vào trong túi ngủ.
Thấy đối phương nhắm mắt lại, Mộ Dung Trác Thất không kìm lòng được hơi di chuyển về hướng Cố Thần, nhìn thấy bộ dáng yên tính của đối phương, trong lòng cảm thấy có một tí chân tình không hiểu sao cuộn trào.
Cố Thần dần dần rơi vào mộng đẹp, ngủ cũng không yên ổn.
Cậu mơ thấy rất nhiều thứ, nhìn thấy lúc ban ngày ở trong bí cảnh, từng trải nghiệm ở Lam Tinh khi mới xuyên qua, cùng những tháng ngày trước khi xuyên qua.
Trong mộng cậu trở lại căn phòng cho thuê trước đây, trong phòng tràn đầy sách vở mình yêu thích.
Cậu cầm lấy quyển sách cậu yêu thích nhất đặt ở vị trí bắt mắt nhất, Tam Quốc Diễn Nghĩa, ngồi ở trên giường mở sách ra.
Mộ Dung Trác Thất vừa thu thập đồ vật vừa liếc nhìn hai quyển sách tìm được lúc ban ngày, nếu như hai quyển sách này được xuất bản, như vậy có thể thay đổi bố cục hiện tại.
Cùng hợp tác với một Chế thẻ sư hiểu ngầm ra chiến trường, cảm giác lòng trách nhiệm càng lớn hơn.
Nghĩ tới đây Mộ Dung Trác Thất liếc mắt nhìn Cố Thần một cái, trong lòng không khỏi có một chút cảm giác nhảy nhót khó giải thích được.
Mộ Dung Trác Thất lẳng lặng chăm chú nhìn Cố Thần, Cố Thần ngủ rất sâu, nhưng lại không yên ổn, khi thì biểu tình ung dung, khi nhíu chặt lông mày, khi thì thấp giọng lẩm bẩm.
Mộ Dung Trác Thất có chút bất đắc dĩ giúp đối phương đắp kín chắn một lần nữa, ngẩng đầu lại nhìn thấy giữa chân mày Cố Thần chậm rãi hiện ra một tia hào quang màu vàng óng ánh.
Mộ Dung Trác Thất cau mày, hắn đã sớm biết Tinh thần lực Cố Thần là biến dị màu vàng, nhưng phát động Tinh thần lực ở trong mơ, Mộ Dung Trác Thất không chưa từng nhìn thấy tính huống như thế không biết có nên đánh thức cậu hay không.
Vào thời điểm Mộ Dung Trác Thất đang do dự, Tinh thần lực màu vàng như một sợi dây nhỏ, kéo càng ngày càng dài, cuốn lấy thẻ trắng bị Cố Thần vứt lung tung trên đất.
Sợi dây màu vàng quấn lấy thẻ trắng, bên trên thẻ trắng bắt đầu hiện lên đồ án, Mộ Dung Trác Thất từ trước đến nay chưa từng nhìn thấy tình huống Chế thẻ sư có thể chế tác thẻ bài khi bản thân còn không tỉnh táo.
Đồ án dần dần hiện ra, là một lão giả cơ trí.
Sau khi hình ảnh đồ án cố định, hào quang màu vàng cũng biến mất.
Mộ Dung Trác Thất nhặt thẻ bài trên đất lên, dùng máy nghiệm thẻ loại nhỏ mang bên người quét một vòng.
Đây là một tấm thẻ bài chưa rõ, Mộ Dung Trác Thất cũng thật tò mò làm sao Cố Thần lại cứ có thể chế tác một ít thẻ bài nguyên sang chưa từng thấy trước đây, thiên phú như thế thực sự là không thường thấy.
Mà những thẻ bài thực vật cũng được thẻ bài loài chim cũng được, cũng không quá ly kỳ, thế nhưng Chế thẻ sư mới cấp ba có thể chế tác thẻ bài nhân vật, điều này mà nói ra tuyệt đối sẽ náo động.
Máy nghiệm thẻ rất nhanh liền hiện ra kết quả, không tính là quá bất hợp lý, đây chỉ là một tấm thẻ bài ba sao mà thôi.
Nhưng mà thẻ bài nhân vật ba sao, cái này cũng là điều trước nay chưa từng có.
Mộ Dung Trác Thất tiếp tục kiểm tra kỹ năng và thuộc tính.
Thuộc tính vẫn nằm trong phạm vi thẻ bài ba sao, không quá bất hợp lý, nhưng kỹ năng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Mượn gió Đông: công kích sức gió mạnh mẽ, đồng thời có thể sản sinh hiệu quả mê muội kẻ địch, có tỷ lệ nhất định phát động hiệu quả vạn mũi tên.
Hỏa thiêu tân dã: công kích hỏa lực mạnh mẽ, dùng lửa vây quanh phe địch khiến đối phương nửa bước khó đi.
Khi phát động kỹ năng, thuộc tính của thẻ bài tăng gấp năm lần trong vòng mười phút.
Bát trận đồ: bố trí trận pháp trên đất, khiến cho đối phương không cách nào hành động, đồng thời sản sinh trạng thái giảm máu kéo dài, ở trong trận thời gian dài, thương tổn chịu đến càng lớn.
Ngoại trừ kỹ năng, phía cuối của thẻ bài còn có một dòng ghi chú: loại thẻ bài này có thể theo kỹ năng của Chế thẻ sư mà tăng cấp sao, mở khóa kỹ năng mới.
Đối với loại thẻ bài có thể thăng cấp này, Mộ Dung Trác Thất còn gặp qua không ít, đặc điểm phổ biến của loại thẻ bài này là không có vật thực, nguồn gốc của nó không cách nào nghiệm chứng.
Đặc sắc của loại thẻ bài này là nếu như Chế thẻ sư cấp ba chế thẻ, như vậy uy lực đại khái là ba sao, nếu là Chế thẻ sư cấp chín chế thẻ, thì có thể đạt đến chín sao.
Thị trường lưu thông của loại thẻ này phi thường ít ỏi, khó có thể truyền thừa, cho đến nay Mộ Dung Trác Thất vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy thẻ bài có thể thăng cấp chân thực.
Mộ Dung Trác Thất mới bắt đầu liền cảm thấy Cố Thần là tồn tại rất đặc thù, có không gian trưởng thành cực lớn, thế nhưng hiện giờ tốc độ trưởng thành nhanh như vậy, phương hướng phát triển lại vượt mức bình thường như vậy thì Mộ Dung Trác Thất lại không dự đoán được.
Hắn thu thập thẻ bài đặt sang một bên Cố Thần, lẳng lặng nhìn bộ dạng ngủ đến thơm ngọt của Cố Thần.
Lúc Cố Thần tỉnh lại liền phát hiện trời đã dáng choang từ lâu, Mộ Dung Trác Thất lại đang nấu cơm.
Cậu có chút ngại ngùng gãi đầu: "Mộ Dung, tối hôm qua cậu không gọi tôi dậy sao?"
Mộ Dung Trác Thất cười cười: "Không có chuyện gì, tôi thấy tối hôm qua cậu ngủ ngon, tôi lại không buồn ngủ, nên không đánh thức cậu.
Đúng rồi, cậu tối hôm qua trong mơ làm một tấm thẻ bài, tôi đặt ở bên cạnh cậu đấy, cậu nhìn một chút đi."
Ở trong mộng làm một tấm thẻ bài! ! ! Cố Thần cảm thấy như cánh cửa thế giới mới mở ra, mình cư nhiên trở thành người sáng lập chuyện không theo thói thường như thế.
Cố Thần cầm lấy thẻ bài, lúc nhìn thấy hình ảnh nhân vật của thẻ bài, cậu không rõ lắm tại sao mình lại làm ra một tấm thẻ bài ba sao, vừa chuyển tới mặt sau của thẻ bài nhìn kỹ năng, Cố Thần nhất thời 囧, đây không phải là Gia Cát Lượng thì còn là ai?
=
Ada: không biết liệu sau này Thần Thần có thể chế thẻ bài nhân vật lúc tỉnh táo không, chắc là có nhỉ, dù sao cũng phải trưởng thành dần rồi đánh boss chứ...
=
=
=