CHƯƠNG 104: TÌM CÁCH VIÊN PHÒNG
Tác giả: Luna Huang
Dưới áp lực của hoàng thượng hoàng hậu và Sẫm gia, Sất Vưu Thần vô cùng đau đầu. Tuy hắn không bị gọi vào hỏi chuyện nhưng cũng là bị ám chỉ không ít lần. Trái lại với hắn Sẫm Hảo Nguyệt lại cực kỳ an tĩnh mặc dù liên tục bị giáo huấn không ngừng.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn là hạ quyết tâm, nhanh chóng sinh hài tử. Hắn cũng rất muốn có hài tử chỉ là nàng luôn bảo vết thương của hắn chưa tốt không nên vội.
Đến tối hắn nhào lên giường áp nàng dưới thân không để nàng có cơ hội đào tẩu. Đến lúc cao trào, nàng lại hừ hừ kể lể với hắn chuyện kinh doanh dạo gần đây.
Nào là sòng bạc có người thiếu nợ không trả, nào là kỹ viện thường xuyên bị đám phụ nhân mang người xông vào đánh ghen, bảo nên tăng cường công tác phòng chống. Nào là Nhất Phẩm Đường không có món mới, nào là trù sư bày món không đặc sắc. . .
Hắn thấy nàng không vui nên cũng không dám làm liều. Thế nên cùng nàng trò chuyện đến quên cả chuyện viên phòng. Đánh chết hắn cũng không biết được bản thân bị thê tử tính kế.
Thế là rất nhanh Sẫm Hảo Nguyệt thoát một kiếp nạn.
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Một hôm trăng thanh gió mát, đôi phu thê nào đó đang ngồi ở trên ban công tầng ba của lầu các ngắm trăng sáng. Sất Vưu Thần nhìn qua thê tử đang nở nụ cười câu hồn liền lửa nổi quanh thân.
Không chút nghĩ ngợi liền hướng nàng nhào qua: “Nguyệt nhi, nàng thật đẹp.” Hắn thừa nhận bản thân không phải dạng nam tử biết kiềm chế, chẳng qua là chỉ bộc phát trước mặt nàng mà thôi.
Sẫm Hảo Nguyệt cười đến tươi tắn, nàng đương nhiên là đẹp. Chỉ là hắn muốn viên phòng thì đừng nghĩ nữa, nàng tuyệt đối không thành toàn đâu.
Sất Vưu Thần vẫn chưa biết cách nghĩ trong lòng nàng vì mải mê lo nhắm mắt hôn lên đôi môi kiều diễm đầy câu dẫn kia. Trong lúc quá say mê trong nụ hôn đó, tay không chút an phận lôi y phục vốn chỉnh tề của nàng xuống.
Sẫm Hảo Nguyệt vờ bày ra vẻ mặt ngây thơ khi rời khỏi môi hắn nói: “Phu quân hôm nay không được nha.”
“Vì sao?” Giọng chứa đầy dục vọng mà trở nên có chút sốt ruột. Lý nào lúc nào cũng không được, bỏ luôn mặt mũi của đại trường phu hắn nói: “Đừng bảo do vết thương của ta, hiện đã tốt rất nhiều. Nếu nàng lo lắng liền để nàng trên”
“Không phải a, người ta hôm nay có nguyệt sự nha!” Ánh mắt ngây thơ đến nỗi nhìn không ra một tia giả dối chớp chớp nhìn người trước mặt.
Một câu nói dịu dàng bay thẳng vào tai như một thùng nước lạnh dội thẳng vào người hắn vậy. Bao nhiêu nhiệt huyết đang sôi trào, bao nhiêu ngọn lửa đang chờ bùng cháy đều tắt đến không còn gì, cả khói cũng không thấy.
Cắn răng nhẫn nhịn hắn bỏ qua.
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Lại một hôm Sẫm Hảo Nguyệt đang ngồi trong Vĩnh Bảo Tề ngắm đồ trân quý chuẩn bị mang ra đấu gia. Soái phu quân cũng thật thông minh, hắn cố ý tung ra vài món bảo vật rồi bảo bị Hắc Bạch Vũ cướp đi nên Vĩnh Bảo Tề cư nhiên không bị nghi hiềm.
Lúc này đột nhiên Sất Vưu Thần lại đến. Hắn từ phía sau ôm lấy thê tử đang thất thần nhìn bảo vật hỏi: “Nguyệt nhi suy nghĩ gì đến nhập tâm.” Lúc này hắn cũng cảm thấy bản thân quyết định quá chính xác. Nhìn Sất Duệ Kỳ từ khi thượng thái tử vị đến nay bận rộn tối mặt mũi, nếu đổi lại là hắn, không có thời gian ở cùng thê tử liền không cần đâu.
Lấy dung mạo của nàng ra ngoài chính là câu dẫn nam tử. Cũng may lấy thanh danh không được tốt của nàng nên hắn vạn phần yên tâm. Nhưng hiện tại lại khác a, từ khi hắn tung tin khỏi bệnh, kinh thành lại bảo nàng chính là xung hỷ vương phi mang lại cát lành. Nếu là còn bận rộn mất thê tử lúc nào cũng không biết nữa.
Sất Hảo Nguyệt quay sang hắn không chút do dự, há miệng cắn lên cổ. Dám lừa gạt nàng bao lâu nay, nàng cắn chết hắn mới hả dạ.
Sất Vưu Thần cười khổ ôm lấy nàng. Từ lúc nàng biết được gia sản nhà hắn liền liên tục cắn cho đến giờ phút hiện tại người hắn toàn dấu răng.
Đợi nàng cắn xong hắn lấy tay nàng đặt lên vết thương đã lành lặn của mình. Đôi môi tà mị xấu xa cười: “Hôm nay ta đã hỏi rõ Lưu cố vấn về tình hình nguyệt sự của nàng.”
Sẫm Hảo Nguyệt đương nhiên biết soái phu quân muốn gì rồi. Nàng nuốt nước bọt một cái nghĩ qua một hồi đột nhiên đưa tay ôm đầu giả vờ choáng váng.
Sất Vưu Thần hoảng loạn vội vã bế nàng lên hỏi: “Nàng làm sao?” Đang yên đang lành đột nhiên vì sao lại như vậy?
“Có lẽ ta mải lo ngắm bảo vật nên không có ăn hiện có chút nhức đầu. Chúng hồi phủ đi.” Nàng áp mặt vào lồng ngực nóng bỏng kia, tay không ngừng ăn vụng đậu hủ.
Sất Vưu Thần do lo lắng nên cũng không để ý nhiều mà trực tiếp bế nàng trở về phủ nghỉ ngơi. Hắn gọi người đến giúp nàng bắt mạch nàng lại cự tuyệt nên chỉ có thể đợi nàng ngủ mới hành động.
Không ngờ kết quả thu được chính là nàng giả bệnh gạt hắn. Đây đến cùng nàng là vì sao né tránh không cùng hắn viên phòng? Mấy lần trước thì không tính đi, hắn bị thương cũng không thể vận động. Khi vết thương đã lành được một nửa nàng không viện cớ lo cho vết thương cũng là viện cớ bản thân không tốt mà tránh. Tối nay nhất định không để nàng tránh thoát.
Hắn yêu thương lo lắng nàng mà nàng nhẫn tâm lừa gạt hắn. Nhất định phải hảo hảo trừng phạt nếu không nàng sẽ không ngoan ngoãn đâu.
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Khi thức giấc Sẫm Hảo Nguyệt biết bản thân khó thoát nên nhanh chóng soạn một bản khế ước. Quả nhiên đến tối soái phu quân lại quấn lấy nàng không chịu buông tha. Nàng mỉm cười giơ bản khế ước lên nói: “Ký đi.”
Sất Vưu Thần cầm khế ước lên xem rõ ràng. Trong bản khế ước viết phải đợi đến năm nàng mười tám tuổi mới chính thức được viên phòng mà lại không nêu rõ lý do. Hắn cau mày hừ một tiếng hỏi: “Lý do, nếu là hợp lý ta liền ký.” Nói thế thôi, hắn sớm chuẩn bị hậu chiêu để phản bác rồi. Thành thân bao lâu nay vẫn chưa được viên phòng trong khi đám người kia đã có hài tử từ bao đời.
Sẫm Hảo Nguyệt nghe vậy cũng nhanh chóng kéo hắn đến bên bàn sách rồi thuyết trình vô số thứ về di truyền học. Đương nhiên vẫn là có ví dụ minh họa dễ hiểu nhất.
Chỉ là Sất Vưu Thần căn bản cũng không hiểu nàng nói gì, mà hắn cũng không có tâm trạng để hiểu. Ôm ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng đương nhiên kẻ ngu cũng sẽ không buông tay. Mà hắn lại không phải kẻ ngu lý nào để mấy đạo lý linh tinh của nàng làm rối loạn chứ.
Sau khi nghe xong hắn bế nàng về giường đồng thời mở miệng nói: “Ta không tin, chi bằng chúng ta thử đi.”
“Ha ha, phu quân đừng đùa.” Ngay khi Sẫm Hảo Nguyệt muốn phản kháng chính là lúc mất đi cơ hội rồi. Chỉ thấy trướng mạn buông xuống, nến tắt đi, y phục lần lượt bay xuống đất thôi.
Trong đêm khuya thanh vắng, Trường Sinh nhai vốn là im ắng, chỉ có tiếng gió thét thê lương. Nhưng hiện tại mỗi đêm lại thêm tiếng la hét trong vô vọng của Kinh Lang vương phi.
[Hoàn Văn] —Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Bộ thứ tư cũng đã đi vào hồi kết. Rút kinh nghiệm những bộ trước các nàng tốt cáo ta quá ngược đãi nam chủ quá thê thảm, gạch đá trứng thối rau dập ăn đủ, thế nên bộ này ta cho rằng không có ngược nha.
Vốn là muốn để cho Sất Duệ Kỳ cùng tranh nữ chủ nhưng lại không nhẫn tâm thế nên để bọn họ có một tình bạn khác giới tốt đẹp như chúng ta ở hiện đại.
Kết thúc của ta thế này các nàng cảm thấy thế nào? Ta thực sự vắt hết não rồi đấy, con bé em còn bảo viết thêm con cháu đời sau nữa =.= ta nào dám viết quá nhiều. Hẹn gặp lại các nàng trong ‘dự án’ hoành tráng thứ năm tiếp theo của ta nha. Bộ này hiện đang viết dở nên tạp thời vẫn chưa ra mắt.
Các nàng viết bình luận cho ta nhận xét với nha.
Ta còn ba bộ, hy vọng mọi người ủng hộ. Các nàng đọc xong có nhận xét gì viết bên dưới cho ta nhé. Có thể so sánh giữa bốn bộ với nhau nha.
[Phu Quân Ca Ca, Ngươi Là Đồng Luyến Sao?] – – – bộ này không cung đấu trạch đấu quan trọng là ngược tâm nam chủ, tác giả cùng các độc giả thôi. Tình huống hài hước là chủ yếu. Bên wattpad được các nàng khen nhiều, lúc đầu ta vốn nghĩ là nữ chủ xem bị chê tiểu bạch thỏ.
[Truy Thê] – – – Bộ này kể về thiếu nữ đời trước là một con ma bệnh liên tục nằm ở bệnh viện chưa đến mười tám tuổi thì xuyên việt. Xuyên qua gặp gia đấu sợ đến choáng váng mặt mày. Bộ này cũng là nhẹ nhàng không lấy nước mắt nhiều như nhưng hài hước hơn. Nủ chủ phải lẻo mép hơn Vân Du mới thoát hiểm được. Lại nói ảnh hưởng từ hiện đại nên ghét đám nam nhân tam thê tứ thiếp nhưng nàng lại bị gả cho một tên nhiều thê thiếp nhất trong kinh thành. Bi ai a bi ai!
[Trọng Sinh Tầm An] – – – Bộ này nghe tên cũng biết là lâm ly bi đát rồi ha. Nữ chủ trọng sinh trở về không nghịch thiên, không súp-pờ-men, không thay thây hoán cốt, tính cách vẫn giữ lại. Tình tiết xoay quanh nữ chủ, nàng cố gắng thay đổi bản thân, cũng không để mình lún sâu vào thù hận. Đấu đá không nhiều quan trọng nhất ta để nam nữ chủ bộc tả nội tâm lấy nước các nàng dưỡng nhan.
*cúi người 90độ* Hy vọng các nàng ủng hộ *cúi người 90độ*