Y Đạo Quan Đồ

Tằng Lai Châu nói: "Giữa Từ Quang Nhiên và Phó Liên Thắng không có quan hệ gì cả, giữa y và Chu Tiếu Nguyệt cũng không có quan hệ gì, nhưng chứng cớ mà Đường Hưng Sinh lưu lại cho thấy, Chu Tiếu Nguyệt còn duy trì quan hệ bất chính với một vị thường ủy nào đó của thành phố Nam Tích."

Nội tâm Lý Bồi Nguyên kinh hoảng đến cực điểm, vào những lúc như thế này chỉ có dùng phẫn nộ để che giấu tình tự khủng hoảng của y: "Bí thư Tằng, chuyện này nhất định phải điều tra tới cùng, quyết không được nhân nhượng, thân là bí thư Ủy ban kỷ luật thành phố Nam Tích, tôi đối với những hiện tượng hủ bại phát sinh ở bên cạnh mà lại lơ là sơ sẩy như vâậ, thật là đáng hổ thẹn, trong công tác của tôi tồn tại sự thất trách nghiêm trọng, tôi xin được thỉnh tội với các vị lãnh đạo, tôi xin được xin lỗi toàn thể nhân dân thành phố."

Cao Trọng Hòa lạnh lùng nhìn Lý Bồi Nguyên, nói: "Khi Đường Hồng Anh gọi điện thoại cho aanh, Trương Dương vừa hay ở trong văn phòng của anh, anh bảo cậu ta chở anh đến tiểu khu Hướng Dương, như vậy là có thêm một nhân chứng, chứng minh anh không có liên quan gì tới chuyện của Đường Hồng Anh, hơn nữa khi vụ án nổ khí ga xảy ra, cha mẹ của anh cũng phải chịu thương nhẹ trong mức độ khác nhau, cho nên không ai hoài nghi anh."

Lý Bồi Nguyên nói: "Thính trưởng Cao, anh rốt cuộc là có ý gì? Nếu anh hoài nghi tôi có liên quan tới cái chết của Đường Hồng Anh, anh có thể khởi tố tôi."

Tằng Lai Châu bỗng nhiên giơ tay lên vỗ mạnh lên bàn, vỗ mạnh quá nên ngay cả chén trà trên bàn cũng nảy cả lên.

Lý Bồi Nguyên giật mình, y liếc qua Tằng Lai Châu.

Tằng Lai Châu tức giận nói, tức giận nói: "Lý Bồi Nguyên, giờ đã là lúc nào rồi mà anh còn dám giả vờ, Đường Hưng Sinh ăn hối lộ làm trái pháp luật anh đã sớm biết từ lâu, anh cũng đã nắm giữ chứng cớ từ trước, anh thân là bí thư Ủy ban kỷ luật, không thực hiện chức trách của mình, không đi tố giác Đường Hưng Sinh, ngược lại còn thông đồng làm bậy với hắn, trong tư liệu mà Đường Hưng Sinh lưu lại đã nói rành mạch, người có quan hệ không chính đáng với Chu Tiếu Nguyệt đó chính là anh, không chỉ như thế, anh còn nhiều lần nhận hối lộ từ trong tay Đường Hưng Sinh, hộ giá bao che cho hắn, sau khi Đường Hưng Sinh bị truy tố, anh ngay lập tức thông báo cho hắn, anh làm sao xứng với hai chữ đảng viên này, anh sao xứng với lòng tin của quốc gia và nhân dân đối với anh?"

Lý Bồi Nguyên lúc này đã biết rằng chuyện của mình đã hoàn toàn bị thượng cấp nắm trong tay, y như một quả bóng cao su xì hơi ngồi bệt xuống ghế sa lông, lí nhí nói: "Tôi là người bị hại... Tôi là người bị hại... Đường Hưng Sinh bị người ta tố cáo, tôi có được tài liệu tố cáo đó, sau khi hắn biết chuyện này liền sai nữ nhân kia đi câu dẫn tôi, bỏ thuốc vào trong đồ uống của tôi, chụp được ảnh của tôi và cô ta, hắn lợi dụng những bức ảnh này để uy hiếp tôi... Là hắn uy hiếp tôi..."

Tằng Lai Châu nổi giận đùng đùng đứng lên, chỉ vào Lý Bồi Nguyên quát lớn: "Hắn uy hiếp anh ư? Lúc trước người đề xuất giết Chu Tiếu Nguyệt là ai? Là anh. Mẹ con Đường Hồng Anh là người vô tội, anh bởi vì lo lắng chuyện mình cấu kết với Đường Hưng Sinh bại lộ, không ngờ ngay cả đối với một đôi cô nhi quả phụ cũng không buông tha, anh có còn là người hay không? Anh có còn nhân tính hay không?"

Lý Bồi Nguyên nói: "Tôi.... Tôi.... đã đi nhầm một bước, tôi muốn quay lại, nhưng bọn họ không ngừng uy hiếp tôi, khiến tôi càng lún càng sâu, tôi là người bị hại.... Tôi..."

Tằng Lai Châu đã xoay người sang chỗ khác.

Lý Bồi Nguyên lúc này bỗng nhiên phát điên lao ra ngoài, cửa phòng mở ra, hai cảnh sát võ trang hạng nặng vừa hay lao lên, vật ngã Lý Bồi Nguyên ngã xuống đất, dứt khoát bẻ quặt hai tay y lại. Lý Bồi Nguyên hét lên như kẻ bị tâm thần: "Bỏ tôi ra, bỏ tôi ra..."

Cao Trọng Hòa lạnh lùng nói: "Vì sao không giữ lại một chút tự tôn cơ bản cho bản thân mình?"

Tằng Lai Châu nói khẽ: "Hắn ngay cả làm người như thế nào cũng quên rồi, làm sao mà hiểu được tự thôn."

Thường ủy tỉnh, bộ trưởng tổ chức tỉnh Khổng Nguyên, phó tỉnh trưởng tỉnh Bình Hải Chu Vũ Dương phụng mệnh đồng thời đến Nam Tích, chứng cứ mà Trương Dương mang về đã tạo thành chấn động trước nay chưa có đối với ban lãnh đạo Nam Tích, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên bị song quy, bộ trưởng Ủy ban kỷ luật thành phố Lý Bồi Nguyên bởi vì bị tình nghi giết người nên bị bắt, tiền phó thị trưởng thường vụ Trần Hạo bị song quy, tính cả tiền cục trưởng công an Đường Hưng Sinh đã chết thì trong thường ủy, quan viên liên quan đã đạt tới bốn người, đây là con số cực kỳ kinh người, Khổng Nguyên và Chu Vũ Dương vào lúc này tới Nam Tích là để ổn định quân tâm, chính phủ thị ủy thành phố Nam Tích từ trên xuống dưới thấp thỏm lo âu, quan viên có liên quan đến bốn thường ủy này rất nhiều, rất nhiều người đều sợ bị liên lụy. Cho dù là quan viên không có quan hệ gì cũng không yên tâm công tác, Nam Tích có thể nói là mưa gió đầy thành.

Sau khi Khổng Nguyên và Chu Vũ Dương tới Nam Tích lập tức chủ trì cuộc họp thường ủy mở rộng khẩn cấp, thường ủy không bị liên lụy cùng với cán bộ từ cấp phó thính trở lên tất cả đều tham gia hội nghị lần này.

Hội nghị do phó tỉnh trưởng Chu Vũ Dương chủ trì, Chu Vũ Dương trước đây từng đảm nhiệm chức bí thư thị ủy Lam Sơn nhiều năm, rất quen thuộc với nhiều quan viên thành phố Nam Tích, ngồi trong phòng họp, ánh mắt y nhìn mọi người ở chung quanh, trong lòng thầm thở dài, trải qua phong ba chính trị lần này, thành phố Nam Tích bất kể là chính trị hay kinh tế đều sẽ bị thương nặng, so với Lam Sơn đang phát triển bừng bừng, chỉ sợ là chênh lệch sẽ càng lúc càng bị kéo giãn.

Chu Vũ Dương nói."Chào mọi người, hai ngày gần đây Nam Tích đã xảy ra một việc, tôi nghĩ mọi người chắc nghe được rất nhiều tin đồn, hôm nay triệu tập mọi người đến đây họp, đầu tiên xin nói rõ một chút, mọi người phải bảo trì tâm tính ổn định, làm tốt công tác bản chức, những chuyện khác không cần vào chú ý nhiều, chỉ có làm tốt công tác của mình thì mới là một cán bộ xứng với chức, một đảng viên đủ tư cách."

Đám quan viên Thành phố Nam Tích từ trong lời nói của Chu Vũ Dương đều nghe ra, bọn họ lần này tới đây là để ổn định quân tâm, nước không thể một ngày không có vua, một thành phố cũng không thể thiếu một người đầu lĩnh, nhưng các quan viên không phải là lo lắng tới vận mệnh cuối cùng của đám người Từ Quang Nhiên, rất nhiều người là đang lo lắng cơn bão chính trị lần này liệu có liên quan gì tới mình hay không.

Trong đó cũng có không ít người cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa, thị trưởng Hạ Bá Đạt chính là một trong số đó, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên gặp chuyện không may, y đương nhiên là người được lợi lớn nhất, tuy rằng phó thị trưởng thường vụ Lý Trường Vũ cũng có chút sức cạnh tranh, nhưng hắn dù sao cũng mới tới, ngay cả mông còn chưa ngồi nóng, tỉnh lý chắc sẽ không giao Nam Tích cho hắn. Đa số người không có tâm tình đâu mà vui mừng, Từ Quang Nhiên, Lý Bồi Nguyên, Trần Hạo, những người này đều là nhân vật vang dội ở chính Nam Tích, trong những cán bộ ở đây có không ít người liên quan tới bọn họ, tuy rằng gần xa khác nhau, nhưng nếu tỉnh lý thật sự muốn điều tra tới cùng, một số chuyện nhỏ vào thời kỳ phi thường như thế này cũng sẽ biến thành chuyện lớn, không khéo sẽ bị kéo vào, những người trước đây có quan hệ xa gần với họ trong lòng càng lúc càng thấp thỏm, sắc mặt của phó thị trưởng Vương Hải Ba trong lúc họp thủy chung rất khó coi, y được Từ Quang Nhiên thưởng thức, trong mắt rất nhiều người, y và Trần Hạo đều là người tâm phúc bên cạnh Từ Quang Nhiên, từ sau khi biết Từ Quang Nhiên bị song quy, trong lòng Vương Hải Ba rất lo lắng. Y hiện tại cũng không có dã tâm gì cả, chỉ hy vọng phong ba lần này đừng lan tới mình, cho dù là cả đời làm phó thị trưởng trường, gõ trống cổ vũ cũng không sao cả.

Phó thị trưởng Thường vụ Lý Trường Vũ thầm cảm thán, y đến Nam Tích chưa được mấy ngày đã gặp phải cơn bão chính trị, có thể nói địa chấn chính trị lần này của Nam Tích so với Giang Thành lúc trước chỉ có hơn chứ không kém, kim ngạch tham ô cực lớn, tính chất của làm trái pháp luật, vi phạm kỷ cương ác liệt chưa từng, có, trong đó còn có nhiều sự kiện mưu sát, Lý Trường Vũ lo là chuyện lần này sẽ gây ảnh hưởng cho Nam Tích, Nam Tích không thể gượng dậy nổi trong địa chấn chính trị lần này, hay là phá kén trùng sinh, tất cả đều là một ẩn số.

Chu Vũ Dương và Khổng Nguyên trao đổi một số ý kiến, y đưa microphone cho Khổng Nguyên, Khổng Nguyên hắng giọng, nói: "Phó tỉnh trưởng Chu đã nói rất rõ ràng, yêu cầu mọi người đầu tiên phải làm tốt công tác bản chức, đừng bị ảnh hưởng của chuyện bên ngoài, tôi biết hai ngày nay, mọi người đều có chút tâm thần không yên. Đúng! Một số lãnh đạo của Nam Tích quả thực đã làm ra những hành động trái kỷ cương nghiêm trọng, về phần tình huống cụ thể, hiện tại tổ công tác liên hợp của Trung kỷ ủy và Ủy ban kỷ luật tỉnh đang điều tra, trước khi có kết quả điều tra cuối cùng, chúng tôi không tiện tuyên bố, nhưng Nam Tích là thị trấn quan trọng của kinh tế Bình Hải, đây là một đoàn tàu trên con đường cải cách mở cửa cao tốc, chúng ta không thể để một đoàn tàu mất đi người chèo lái, tỉnh lý sai tôi và phó tỉnh trưởng Chu tới đây, một là để an định quân tâm, hai là để tuyên bố mấy quyết định trọng yếu!"

Hội trường lặng ngắt như tờ, rất nhiều người thậm chí ngay cả hô hấp cũng ngưng lại, những lời nói tiếp theo của Khổng Nguyên sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh tương lai của Nam Tích, cũng liên quan tới sau này những cán bộ này nên xếp đội như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui