Y Đạo Quan Đồ

Mọi người sở dĩ xem trọng Lưu Diễm Hồng, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn là, cô ta và tỉnh trưởng Tống Hoài Minh là bạn học cũ, sự ủng hộ của Tống Hoài Minh đối với cô ta khẳng định là tận hết sức lực, hơn nữa mỗi lần biến động của thường ủy trên thực tế đều liên quan tới phân chia quyền lực tương lai của Bình Hải, người của mình trong thường ủy càng nhiều, đương nhiên có quyền lên tiếng hơn, Kiều Chấn Lương ngoài mặt thì hòa khí, nhưng bên trong lại là người rất bá đạo, Tống Hoài Minh đề xướng theo pháp trị quốc, trước đây khi ở Bắc Nguyên nổi danh với sự cường ngạnh và thủ đoạn mạnh mẽ, hai người này đều sẽ không dễ dàng nhân nhượng, điều này quyết định đại hội đảng lần này tất nhiên sẽ tồn tại một phen đấu đá xoay quanh hai người này.

Tằng Lai Châu đại biểu đám lão thường ủy sắp về hưu lên tiếng, y cười nói: "Từ lúc cải cách mở cửa tới nay, Bình Hải đã có được sự phát triển nhanh chóng chưa từng thấy, chúng tôi tuy cố gắng đuổi theo bước chân của thời đại này, nhưng năm tháng không tha ai, tuổi tác bày ra đó, rất nhiều công tác đã lực bất tòng tâm, đảng Trung ương ba lệnh năm người, đội ngũ cán bộ của chúng ta phải trẻ tuổi hóa, phải để đảng của chúng ta thủy chung bao trì sự mới mẻ và sức sống."

Kiều Chấn Lương cười nói: "Lão Tằng à, anh đừng vội phát biểu cảm khái, đừng vội vàng vứt bỏ trách nhiệm, những lão đồng chí các anh vẫn phải phát uy nhiệt lượng còn thừa đó."

Tằng Lai Châu nói: "Không phải vội vứt bỏ trách nhiệm đâu, chỉ là từ tuyến một lui về tuyến hai thôi, mượn cơ hội này, tôi trước tiên kiểm điểm lại mình một chút, tôi đảm nhiệm chức bí thư Ủy ban kỷ luật mấy năm nay, nắm bắt công tác không tốt, gần đây sự kiện phát sinh ở Nam Tích đã chứng tỏ, công tác kiểm tra kỷ luật của tỉnh chúng ta còn cần phải được đẩy mạnh, không có một kỷ luật nghiêm khắc để ước thúc cán bộ của chúng ta, sẽ nảy sinh ra hiện tượng làm trái kỉ cương rất nặng, tôi cũng xin được biểu lộ sự xin lỗi đối với những thiếu sót trong công tác của bản thân." Tằng Lai Châu nói xong câu đó, nghỉ một chút rồi lại nói: "Hiện tại công tác của Ủy ban kỷ luật trên cơ bản đã giao cho đồng chí Lưu Diễm Hồng, từ trên người những cán bộ trẻ tuổi này, tôi nhìn thấy được sự mạnh mẽ mà đám cán bộ già chúng tôi còn thiếu, tôi tin rằng cán bộ trẻ tuổi của đời này sẽ hoàn thành tốt chức trách của mình." Những lời này của Tằng Lai Châu chẳng khác nào công khai đề cử Lưu Diễm Hồng làm người nối nghiệp của mình, tuy rằng không phải chính thức đề cử, nhưng đối với việc chọn người người nối nghiệp, trước tiên phải đưa ra để các thường ủy thảo luận, trên cuộc họp thường ủy nếu như có thể được quyết định, sau khi đề cử trên cơ bản chính là nắm chắc mười phần.

Trên vấn đề của Lưu Diễm Hồng, Tống Hoài Minh cũng không tiện nói nhiều, y và Lưu Diễm Hồng có quan hệ bạn học, từ sau khi y tới Bình Hải, giữa bọn họ trước giờ đều đi lại rất gần, cũng chính vì vậy, bên ngoài sinh ra một số lời đồn không tốt về quan hệ của bọn họ. Tống Hoài Minh tuy rằng không thẹn với lương tâm, nhưng lời người đáng sợ, thậm chí ngay cả vợ y, Liễu Ngọc Oánh đối với quan hệ của y và Lưu Diễm Hồng cũng phê bình kín đáo, y phải cân nhắc ảnh hưởng có thể tạo thành, cho nên trong đoạn thời gian gần đây, y hữu ý mà như vô ý kéo giãn khoảng cách với Lưu Diễm Hồng, loại kéo giãn khoảng cách này không phải là biểu hiện trên công tác, Tống Hoài Minh là người phân rất rõ công tác và sinh hoạt, trên công tác y nên đối đãi như thế nào thì sẽ đối đãi như thế, chỉ là ngoài công tác ra, y cố gắng tránh tiếp xúc nhiều với Lưu Diễm Hồng, cô ta rất nhanh đã nhận ra điểm này, trừ công tác ra, rất ít khi tìm Tống Hoài Minh. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới sự ủng hộ của cô ta đối với Tống Hoài Minh, trong lòng cô ta, Tống Hoài Minh là một hình tượng cực kỳ hoàn mỹ, cô ta có thể làm bất kỳ chuyện gì vì Tống Hoài Minh.

Tống Hoài Minh cũng rất thích Lưu Diễm Hồng, ở trong lòng y, Lưu Diễm Hồng là nhân tuyển đương nhiên trở thành bí thư Ủy ban kỷ luật Bình Hải.

Tằng Lai Châu đối với Lưu Diễm Hồng trước giờ luôn không tồi, y biết Tống Hoài Minh ủng hộ tuyệt đối Lưu Diễm Hồng trở thành người nối nghiệp của y, mấy lần y tìm cơ hội úp mở đề xuất chuyện này ở trước mặt Kiều Chấn Lương, Kiều Chấn Lương không hề tỏ ra bất kỳ sự phản đối nào, cho nên hôm nay Tằng Lai Châu ở trước mặt toàn thể thường ủy nhắc tới chuyện này.

Tằng Lai Châu nói xong, ánh mắt của tất cả thường ủy đều hướng về Kiều Chấn Lương, Kiều Chấn Lương nếu vào lúc này tỏ vẻ tán thành, thì có nghĩa là bí thư Ủy ban kỷ luật tỉnh Bình Hải cuối cùng đã được quyết định, chỉ cần tỉnh lý thông qua, đề cử lên trên, bình thường sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.

Kiều Chấn Lương tựa hồ không hề lưu ý đến ánh mắt của mọi người, y cầm chén trà lên, chậm rãi uống một ngụm, hắng giọng nói: "Sự kiểm điểm của đồng chí Lai Châu rất thành khẩn, cũng rất thực tế, ban lãnh đạo Nam Tích xảy ra vấn đề lớn như vậy, chứng tỏ công tác kiểm tra kỷ luật của chúng ta chưa được hoàn thiện, về sau, phía bộ tổ chức và Ủy ban kỷ luật trên phương diện xét duyệt và đề cử cán bộ phải thêm nghiêm khắc hơn, hai ngày trước khi tôi tới kinh thành, đã gặp mặt lãnh đạo của Trung kỉ ủy, bọn họ đối với công tác kiểm tra kỷ luật của Bình Hải chúng ta cũng không hài lòng lắm, cho tôi không ít đề nghị, tôi cũng được gợi ý rất nhiều, muốn mau chóng xoay chuyển hiện trạng của công tác kiểm tra kỷ luật Bình Hải chúng ta, yêu cầu người tương lai tiếp nhận công tác của bí thư Tằng phải có đủ quyết đoán, phải có can đảm, phải không sợ đắc tội với người ta. Đồng chí Lưu Diễm Hồng công tác vô cùng cố gắng, thành tích công tác cũng khá xuất sắc, tôi cũng rất thích cô ta, nhưng phía Trung kỉ ủy bởi vì vụ án của Từ Quang Nhiên, đối với toàn bộ hệ thống kiểm tra kỷ luật của Bình Hải chúng ta rất không hài lòng, đề xuất để đồng chí Lưu Chiêu, chủ nhiệm văn phòng chống tham nhũng Đảng tới Bình Hải chủ trì công tác của Ủy ban kỷ luật."

Tin tức này đối với tất cả thường ủy mà nói đều vô cùng đột nhiên, Kiều Chấn Lương trước đây căn bản không lộ ra một chút phong thanh nào, căn cứ vào những gì mà y nói hiện tại, khi y tới kinh thành đã biết chuyện này rồi, nhưng y vẫn không chịu nói ra. Kiều Chấn Lương xem ra đã sớm có chuẩn bị, y muốn một lần nữa kiểm soát chính đàn Bình Hải.

Trong tất cả mọi người, người kinh hãi nhất chắc là Tống Hoài Minh, y vốn cho rằng Lưu Diễm Hồng trở thành bí thư Ủy ban kỷ luật là chuyện ván đã đóng thuyền, nhưng lại đột nhiên xảy ra biến cố, vị trí bí thư Ủy ban kỷ luật này đột nhiên biến thành của Lưu Chiêu, chủ nhiệm văn phòng chống tham nhũng Đảng của Trung kỉ ủy, vốn cán bộ từ trên trời rơi xuống ở trong thể chế cũng là chuyện thường gặp, nhưng Tống Hoài Minh không nghĩ như vậy, bối cảnh của Lưu Chiêu này y biết rất rõ, hơn nữa y và Lưu Chiêu, Lưu Diễm Hồng đều là học viên của trường đảng Trung Ương, Lưu Chiêu và y đều được Kiều lão thưởng thức, cũng cùng được Kiều lão dẫn dắt, bởi vì duyên cớ của Văn Quốc Quyền, giữa Tống Hoài Minh và Kiều lão càng lúc càng xa cách, nhưng Lưu Chiêu vẫn cố định đứng ở trong trận doanh của Kiều lão. Tống Hoài Minh đối với những nội tình này hiểu khá rõ, y cho rằng Lưu Chiêu sở dĩ từ Trung kỉ ủy tới Bình Hải đảm nhiệm bí thư Ủy ban kỷ luật, Kiều Chấn Lương chắc chắn là mang tới tác dụng rất lớn. Ở trong mắt Tống Hoài Minh, Kiều Chấn Lương lợi dụng cơ hội đại hội đảng lần này, tích cực bồi dưỡng lực lượng của bản thân, thanh trừng dị kỷ, thường ủy mới lên trong tương lai hơn phân nửa là do một tay y đề bạt, cái này quyết định trong chính đàn Bình Hải tương lai, sẽ do Kiều Chấn Lương y định đoạt, quyền lực của một tỉnh trưởng như mình sẽ bị y tiến thêm một bước làm suy yếu. Ở trong đáy lòng Tống Hoài Minh cảm thấy phẫn nộ, y cũng cảm thấy một loại nguy cơ, quyền lực tuyệt đối có nghĩa là hủ hóa tuyệt đối, y thủy chung tin chắc vào điểm này, y cho rằng sự phát triển của cục diện chính trị trước mắt không phải là một chuyện tốt, nếu Bình Hải thật sự trở thành của riêng của Kiều Chấn Lương, như vậy tương lai của Bình Hải chắc chắn sẽ gặp phải nguy cơ trọng đại.

Nhưng Tống Hoài Minh lại không thể đề xuất dị nghị, chiêu thức này của Kiều Chấn Lương rất đẹp, y nắm trúng thời cơ, vừa rồi cường điệu công tác kiểm tra kỷ luật của tỉnh Bình Hải bất lực, chính là làm đệm cho Lưu Chiêu.

Tằng Lai Châu cũng giật mình, y ở trước mặt tất cả thường ủy rất thành khẩn phê bình bản thân, chủ động kiểm điểm công tác kiểm tra kỷ luật bất lực, nếu không phải tình thế bức bách, y cũng sẽ không làm như vậy. Trong các thường ủy đương nhiệm, tư lịch của Tằng Lai Châu là già nhất, bất kể là Cố Doãn Tri trước đây hay là Kiều Chấn Lương hiện tại đều phải nể mặt y, nhưng biểu hiện của Kiều Chấn Lương hôm nay khiến y cực kỳ buồn bực, mình xin lỗi thì xin lỗi, nhưng Kiều Chấn Lương anh cũng không nên thuận nước đẩy thuyền, ném đá xuống giếng chứ, nhưng Tằng Lai Châu rất nhanh liền hiểu rõ đạo lý trong đó, sự tôn kính của Kiều Chấn Lương đối với mình chỉ là ngoài mặt, tất cả hành vi tình cảm trong quan trường đều là để phục vụ chính trị, hiện tại mình đã mất đi giá trị chính trị, Kiều Chấn Lương căn bản không cần thiết phải nể mặt mình nữa, người mà y nhằm vào cũng không chỉ là mình, y là muốn để cục diện chính trị của Bình Hải trong tương lai phát triển thuận theo ý nguyện của y. Tằng Lai Châu có chút hối hận, y không nên chủ động đề danh Lưu Diễm Hồng, mình dù sao cũng sắp về hưu rồi, việc gì phải xen vào việc của người khác, chính là sự đề danh của y đối với Lưu Diễm Hồng đã khiến Kiều Chấn Lương khó chịu, cho nên mới dẫn tới sự khó xử trước mắt, trên chính trị trước giờ không nói nhân tình, đặc biệt là khi liên quan tới lợi ích của bản thân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui