Y Đạo Quan Đồ

Cái chết của Thiệu Quang Nguyên chính là vì mâu thuẫn và xung đột mà dẫn tới, Đường Hưng Sinh chắc cũng vậy. Nhưng quan hệ giữa bọn họ lại là sống nhờ vào nhau, cùng cấu kết với nhau làm việc xấu, tham quan bị tập đoàn rửa tiền lột da, bọn họ sẽ càng tham ô nhiều hơn, mà tập đoàn rửa tiền sau khi đạt được lợi nhuận lớn cũng sẽ dùng tài lực của bọn họ đi đả thông các khâu khác ở nước ngoài, trong xã hội tư bản chủ nghĩa. Tiền tài là vạn năng, bọn họ có thể an bài cho con cái tham quan đến trường, có thể an bài di dân, có thể chuẩn bị tất cả cho đám quan viên này sau khi về hưu, đương nhiên bất kỳ hành vi nào của bọn họ cũng đều căn cứ trên cơ sở tiền tài."

Trương Dương nói: "Loại chuyện này tồn tại đã lâu, khi vụ án của Đường Hưng Sinh được phát hiện. Tôi cũng đã phản ánh rồi, nhưng đến bây giờ vẫn không các ông có hành động gì đặc biệt để giải quyết hiện tượng này."

Giáo thụ Hoa nói: "Muốn trừ tận gốc quan lại tham ô, không phải là chuyện mà người nào, hoặc là một bộ môn nào có thể giải quyết được, phải phối hợp công tác chặt chẽ từ trên xuống dưới. Sau khi cấp trên giao nhiệm vụ này cho chúng tôi, chúng tôi đặc biệt phát nhiều tinh anh hơn đi điều tra, lúc ban đầu quả thực có được một số tiến triển, nhưng về sau lại liên tiếp phát sinh sự kiện nhân viên đặc công của chúng tôi ngộ hại. Rất nhiều trạm của Chúng tôi ở nước ngoài đều bị phá hoại, tất cả những điều này chỉ có một khả năng. Đó chính là nội bộ của chúng tôi có phản đồ."

Những lời này không hề dẫn tới sự ngạc nhiên của Trương Dương, hắn trước đây không chỉ một lần nghe Hình Triêu Huy nhắc tới.

Giáo thụ Hoa nói: "Thường thường hành động của chúng tôi còn chưa bắt đầu thì đã có người tiết lộ tin tức ra ngoài, vì thế chúng tôi bắt đầu chỉnh đốn nội bộ, Chương Bích Quân chính là vào lúc này đã biểu hiện ra năng lực lãnh đạo trác tuyệt và năng lực cá nhân siêu cường, ở phương diện này làm ra không ít thành tích, đây cũng là nguyên nhân căn bản cô ta nhanh chóng được lên ***."

Trương Dương không nói gì, trong lòng lại thầm nghĩ, Chương Bích Quân chính là nội gian lớn nhất.

Giáo thụ Hoa nói: "Anh chắc từng nghe nói tới Nghiêm Quốc Chiêu rồi chứ?"

Trương Dương gật đầu: "Từng nghe nói, tôi còn nghe nói quan hệ của hắn và Chương Bích Quân rất chặt chẽ."

"Không sai, Nghiêm Quốc Chiêu là một trong những tên nội gian khiến cho chúng tôi đau đầu nhất, khi hắn công tác ở Quốc An, năng lực vô cùng nổi bật, tôi có thể nói không hề khoa trương, nếu như hắn vẫn ở Quốc An thì như vậy thành tựu của hắn hiện tại đã vượt qua Hình Triêu Huy rồi."

Nghe thấy tên của Hình Triêu Huy, Trương Dương không khỏi thở dài, Hình Triêu Huy chính là chết trên tay Quản Thành, nếu như hiệu suất của Quốc An có thể cao hơn một chút, sớm trừ bỏ những tên nội gian này, có lẽ lão Hình sẽ không gặp phải thảm hoạ như vậy.

Giáo thụ Hoa nói: "Hình Triêu Huy và Nghiêm Quốc Chiêu đều là đệ tử của tôi, trong các đệ tử cùng thời, xuất sắc nhất chính là Nghiêm Quốc Chiêu, hắn sau khi tiến vào Quốc An cũng liên tục lập công, đáng tiếc một nhân tài như vậy cuối cùng vẫn không thể qua được sự hoặc của lợi ích, thành tội nhân của quốc gia và dân tộc." trong Lời nói lộ ra sự tiếc hận vô hạn, Trương Dương bởi vậy đoán được Nghiêm Quốc Chiêu nhất định là đệ tử được giáo thụ Hoa thưởng thức nhất.

Giáo thụ Hoa tiếp tục: "Uyên nguyên của anh và Quốc An đến từ chính Hình Triêu Huy, anh từng tự mình trải qua sự kiện đẫm máu của Hongkong An gia, lúc ấy Hình Triêu Huy là người phụ trách bên đó, anh cũng hợp tác với Dạ Oanh."

Trương Dương nhíu mày, hắn cho rằng đoạn kinh lịch của mình ở Quốc An thủy chung đều là bí mật, không ngờ giáo thụ Hoa lại biết rõ như vậy.

Giáo thụ Hoa nói: "Người Tiến vào Quốc An đều muốn giữ bí mật với đối ngoại, nhưng ở nội bộ tổ chức thì không cho phép bí mật tồn tại, địa vị của Hình Triêu Huy ở bộ môn không thấp, mỗi việc hắn làm đều được ghi chép, nhưng có quyền xem ghi chép của hắn thì chỉ có ba người, tôi vừa hay là một trong số đó."

Trương Dương nói: "Đối với ngài thì tôi không có bất kỳ bí mật nào cả."

Giáo thụ Hoa mỉm cười nói: "Muốn sống khoái hoạt, không thể có quá nhiều bí mật, bí mật tựa như tảng đá, bí mật trong lòng sẽ giống như tảng đá tích lũy lại thành tường cao, khi anh ý thức được thì mình đã bị bí mật bao vậy, ngăn cách anh liên hệ với ngoại giới, những gì anh nhìn thấy chỉ có bầu trời nhỏ trên đỉnh đầu thôi."

Trương Dương nói: "Giáo thụ, ngài là nhà triết học à."

Giáo thụ Hoa lắc đầu: "Tôi chỉ nói cho anh nghe một số cảm thụ của mình, con người ta quan trọng nhất là tìm được một phương thức thích hợp để thổ lộ bí mật của mình, tính chất công tác của bộ môn chúng tôi quyết định áp lực mà chúng tôi phải chịu lớn hơn so với người bình thường rất nhiều. Nhằm vào loại tình huống này, chúng tôi đặc biệt an bài một số phương thức giảm sức ép. Bí mật giữa anh và Hình Triêu Huy thật ra cũng là hòn đá trong lòng hắn."

Trương Dương nói: "Vì thế hắn lựa chọn nói hết để giảm sức ép?"

Giáo thụ Hoa nói: "Vẫn có rất nhiều phương thức khác, cho nên tôi biết rất nhiều bí mật của anh và Hình Triêu Huy, biết anh đã làm gì giúp Quốc An, cũng biết Quốc An đã làm đã làm cho anh, một số việc các anh làm hiển nhiên cũng không thích hợp, ví dụ như nói anh vận dụng lực lượng của Quốc An để giải cứu Tần Manh Manh."

Trương Dương hỏi ngược lại: "Đổi thành ông thì ông sẽ làm như thế nào? Có phải trơ mắt nhìn một nữ nhân vô tội bị nhốt vào chốn lao tù hay không?"

Giáo thụ Hoa nói: "Tôi không muốn tham thảo thị phi với anh, thị phi quan của mỗi người khác nhau, cho nên tôi sẽ không áp đặt thị phi quan của tôi lên anh, anh nên nhớ rõ trong huyết án của An gia có một nhân vật mấu chốt, Vương Triển."

Trương Dương gật đầu.

Giáo thụ Hoa nói: "Anh chắc đã nhiều lần giao phong với hắn, Vương Triển là gián điệp song trọng, hắn từng công tác ở bộ môn tình báo Đài Loan, về sau lại trở thành gián điệp của Anh quốc. Người này rất âm hiểm, trước và sau khi Hongkong trở về đã từng chế tạo rất nhiều sự kiện khủng bố. An Đức Hằng bị hắn lợi dụng, nói chắc xác thì là lợi dụng lẫn nhau, thông qua Vương Triển, hắn biết chân tướng cha mình chết trong tay An Chí Viễn, mục đích của Vương Triển muốn chế tạo hỗn loạn ở Hongkong, ảnh hưởng tới yên ổn xã hội của Hongkong, dưới sự cố gắng của chúng tôi, nhất nhất phát tan âm mưu của hắn, trong đây cũng có công lao của anh."

Trương Dương nói: "Tôi cũng không làm gì, không dám kể công."

Giáo thụ Hoa nói: "Sau huyết án của An gia, An Chí Viễn truyền gia nghiệp cho An Đạt Văn, An Đạt Văn lại ở Hương Cảng dấy lên một hồi mưa máu gió tanh, thanh trừ nguyên lão trong gia tộc, tru sát phản nghịch, trong đó có một người may mắn đào thoát."

" Ai?"

" An Đức Hằng!"

Trương đại quan nhân cơ hồ không thể tin vào tai mình, An Đức Hằng không ngờ vẫn sống trên thế giới này, không phải nói hắn đã chết rồi ư?

Giáo thụ Hoa trầm mặc một lát,, Trương Dương tiêu hóa tin tức này, mới nói khẽ: "Lúc trước An Đức Hằng bị An Đạt Văn bức cho cùng đường, khi tưởng rằng chỉ còn đường chết thì Quốc An ra tay cứu."

Trương Dương nói: "Vì sao? Người này tội ác chồng chất, hai tay dính đầy máu tươi, vì sao Quốc An muốn cứu hắn?"

Giáo thụ Hoa nói: "Khi huyết án của An gia phát sinh, tôi đã rời khỏi Quốc An, cho nên mấy vấn đề này của anh tôi không thể trả lời thay người khác được. Dựa theo cách nói của bọn họ thì là muốn lợi dụng An Đức Hằng, tìm hiểu tin tức của An gia. Nhưng bọn họ tuy rằng chơi bàn tính như ý, nhưng lại không ngờ trong nội bộ còn có người có tính toán khác, vì thế An Đức Hằng thay đổi dung mạo, có được thân phận hoàn toàn mới, nhưng một số tin tức và tư liệu hắn cung cấp cho Quốc An thì không hề có giá trị quá lớn, một năm trước hắn đã mất tích."

Trương Dương thầm nghĩ trong lòng, giáo thụ Hoa này hiển nhiên là nhân vật cấp nguyên lão của nội bộ Quốc An, chuyện ông ta nói chắc là thật, cừu hận của An Đức Hằng đối với An gia rất khó xóa bỏ, chỉ cần hắn còn sống trên thế giới này, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội trả thù An gia, nói như thế, cái chết của An Đức Uyên, sự mất tích của An Đức Hằng có lẽ đều có chút liên quan tới hắn, tuy rằng là Kì Sơn trực tiếp ra tay xử lý An Đức Uyên, nhưng Kì Sơn vì sao lại chọn hắn, trong đó chắc có quan hệ mật thiết với An Đức Hằng.

Giáo thụ Hoa nói: "Anh nhất định đã nghĩ ra gì đó, gần đây An gia xảy ra rất nhiều chuyện, một loạt chuyện này chắc có liên quan tới hắn. Có điều, cái này cũng không phải là trọng điểm tham thảo của không phải chúng ta, chuyện đã phát sinh, chúng ta không thể thay đổi, nhưng chúng ta có thể ngăn cản tương lai se phát sinh chuyện tương tự, tôi đã tiến hành điều tra về đoạn thời gian An Đức Hằng ở Quốc An, từ trong đó phát hiện một khâu rất quan trọng."

Giáo thụ Hoa nói tới đây, ho khan mấy tiếng, ông ta vươn tay ra sờ mặt bàn, từ bên trong hộp xì gà rút ra một điếu xì gà rồi châm, rít mấy hơi rồi mới tiếp tục nói: "Chuyện của An Đức Hằng vẫn do Triệu Quân phụ trách."

Trương Dương không khỏi cả kinh, Triệu Quân không phải chính là anh trai của Tang Bối Bối ư? kể ra thì còn là anh rể của mình, chẳng lẽ hắn cũng có liên quan tới chuyện này?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận