Y Đạo Quan Đồ

Hai người tới long phượng lâu, nhìn thấy người tới ăn sáng xếp hàng dài, Trương đại quan nhân buồn bực nói: "Này, đổi cho khác đi, thế này thì phải đợi tới bao giờ?"

Tang Bối Bối nói: "Chính là nơi này. Anh đi xếp hàng đi, em tìm chỗ đỗ xe."

Trương đại quan nhân chỉ có thể gật đầu, mặc quàn áo thể thao màu xanh đi giầy thể thao màu đỏ tới xếp hàng, mấu chốt là quần áo này của hắn tất cả đều là hàng giả, mà không những thế, nhãn còn in rõ to. Bất kể ai chỉ cần liếc một cái là nhận ra là hàng giả.

Tang Bối Bối đi đỗ xe cũng mất hơn mười phút, chờ cô ta tới thì Trương Dương đã tới lượt, đang mua sủi cao hấp và sữa đậu nành.

Tang Bối Bối vươn tay ra chụp mũi thể thao lên đầu hắn: "Anh đội mũ trông rất đẹp trai."

Mọi người xếp hàng Chung quanh bật cười. Cho rằng là một đôi tiểu tình lữ, Trương đại quan nhân tuy rằng da mặt dày nhưng cũng hơi hoảng, cái gì không đưa, lại đưa cho cái nón xanh.

Hai người ngồi xuống vị trí gần cửa sổ lầu hai, Tang Bối Bối còn ở đó cười: "Đội lên, đội lên, trông anh đội mũ đáng yêu lắm."

Trương đại quan nhân nghiến răng nghiến lợi nói: "Xem lát nữa anh thu thập em thế nào, không ngờ dám chụp mũ xanh cho anh."

Tang Bối Bối hừ một tiếng: "Sợ anh à? Có tin em mua một đống bắt anh đội không."

Trương đại quan nhân ăn sủi cao hấp: "Ồi, ngon quá."

Tang Bối Bối nói: "Nói chuyện khác đi, nghe nói anh tối hôm qua rất uy phong, liên tục xử lý sáu tên quỷ Nhật Bản."

Trương Dương nói: "Phản kích Tự vệ. anh nếu không động thủ thì đã chết trong tay bọn họ rồi."

Tang Bối Bối nói: "Quốc An tìm anh đúng là phiền, liên tục phải đi sau chùi đít cho anh."

"Thôi thôi, ăn cơm đi."

Tang Bối Bối trợn mắt lườm hắn: "Thành thật khai ra đi. Anh tối hôm qua dẫn nữ nhân Nhật Bản đó tới Cố gia làm gì?"

Trương đại quan nhân giả câm vờ điếc, chỉ coi như không nghe thấy, vùi đầu ăn.

Tang Bối Bối nói: "Tưởng em không đoán được à, khẳng định là anh có ý đồ với Nguyên Hòa Hạnh Tử, mượn chuyện của Cố Giai Đồng để lừa tình, muốn khiến cô ta cảm động, thật ra mục đích chân chính là muốn mưu đồ bất chính trong kế hoạch, có đúng không?"

Trương đại quan nhân vẫn không d một chút phản ứng nào.

Tang Bối Bối nói: "Chỉ tiếc nửa đường võ sĩ Nhật Bản đã phá hủy chuyện tốt của anh."

Trương Dương nói: "Ở trong lòng em anh đê tiện như vậy à?"

Tang Bối Bối nói: "Trong lòng tôi trong lòng em anh cái gì cũng tốt, chỉ là có chút lưu manh."

Trương đại quan nhân bật cười: "Khen anh à?"

Tang Bối Bối nói: "Có nghĩ tới hay không, tối hôm qua tối hôm qua khổ nhục kế của Nguyên Hòa Hạnh Tử? Cô ta cố ý lập cái bẫy này để giúp anh?"

Trương Dương nói: "Chắc là không thể, nếu như anh không ra tay thì cô ta nhất định sẽ bị nổ chết."

Tang Bối Bối nói: "Thật đúng là cảm thấy mị lực của mình không thể che giấu."

Trương Dương nói: "Anh chỉ là luận sự, cảm thấy sáu sát thủ đó không phải vì anh mà đến, người bọn họ muốn giết thực sự là Nguyên Hòa Hạnh Tử."

Tang Bối Bối nói: "Nguyên Hòa Hạnh Tử này cũng rất đáng hoài nghi, đúng rồi, chúng ta trước tiên chưa nói chuyện này vội, nhi khi anh và Liễu Sinh Thuần Nhất Lang quyết đấu, em ở đằng xa nhìn, về sau, anh lại dẫn Nguyên Hòa Hạnh Tử đi, em thì theo dõi vợ chồng Tỉnh Thượng Tĩnh, anh đoán Tỉnh Thượng Tĩnh đã đi đâu?"

Trương Dương nói: "Em không nói làm sao anh biết được?"

Tang Bối Bối nói: "Hắn đi gặp một nữ nhân."

Trương Dương nhíu mày: "Ai?"

" Sơn Dã Nhã Mĩ."

Trương đại quan nhân không khỏi ngẩn ra, Sơn Dã Nhã Mĩ, chẳng lẽ là cô nhân tình người Nhật Bản của An Đạt Văn? Sao cô ta và Tỉnh Thượng Tĩnh lại có quan hệ. Căn cứ lời Kì Sơn nói thì Tỉnh Thượng Tĩnh đồng thời cũng có quan hệ với An Đức Hằng, như vậy Tỉnh Thượng Tĩnh này rốt cuộc sắm vai nhân vật gì?

Trương Dương nói: "Cô ta ở đâu?"

Tang Bối Bối nói: "Suối nước nóng Lâm! em hoài nghi đám người Nhật Bản này đang phá rối, mâu thuẫn giữa An Đạt Văn và An Đức Hằng là bọn họ gay ra."

Trương Dương nói: "Nhưng Sơn Dã Nhã Mĩ rõ ràng có tư tình với An Đạt Văn."

Tang Bối Bối nói: "Sơn Dã Nhã Mĩ là con gái của Sơn Dã Lương Hữu mà Sơn Dã Lương Hữu này chính là một trong những nòng cốt của Giao Long hội Nhật Bản."

Trương Dương nheo mắt lại, hắn nhớ rõ Tang Bối Bối từng nhắc tên tổ chức trên với mình, hơn nữa nhớ rõ nhớ rõ, lúc trước Nguyên Hòa Chân Dương, Phục Bộ Thương Sơn, những người này đều là thành viên của Giao Long hội, nhưng về sau Giao Long hội giải tán, Nguyên Hòa Chân Dương tự lập môn hộ thành lập tập đoàn Nguyên Hòa, Phục Bộ Thương Sơn cũng không hỏi tới chuyện của tổ chức nữa, dốc lòng vào võ đạo. Trương Dương nói khẽ: "Giao Long hội không phải đã giải tán từ rất lâu rồi ư?"

Tang Bối Bối lắc đầu: "Chưa giải tán, hoặc là chết rồi sống lại, đủ loại dấu hiệu cho thấy Giao Long hội của Nhật Bản đã bắt đầu một lần nữa hoạt động, nhanh chóng khuếch trương thực lực của mình ở các nơi trên thế giới, Giao Long hội lúc trước thành lập là có liên quan tới chủ nghĩa quân phiệt của Nhật Bản, hiện giờ tôn chỉ của bọn họ vẫn không thay đổi, tổ chức này khá nguy hiểm, trong những năm gần đây có rất nhiều hoạt động ám sát và tình báo ở Châu Á, từ tình huống bọn em hiện tại tìm hiểu được cho thấy, chắc không phải hành vi dân gian."

Trương đại quan nhân nói: "Dã tâm của Nhật Bản thủy chung không chết."

Tang Bối Bối nói: "Sơn Dã Lương Hữu chắc là người đứng đầu của sát thủ xã trong Giao Long hội, rất nhiều sự kiện ám sát phát sinh gần đây có thể đều có liên quan tới hắn, Sơn Dã Nhã Mĩ thân là con gái hắn, cũng nhất định không thoát khỏi liên quan, về phần An Đạt Văn và An Đức Hằng, rất có thể chỉ là quân cờ của Giao Long hội mà thôi, Giao Long hội xúi giục bọn họ nội đấu chó cắn chó, đợi cho bọn họ hết giá trị lợi dụng rồi, tất nhiên sẽ ném đi như ném chiếc dày cũ, sự thật cũng chứng minh, hiện tại thế lực của An gia ở Cảng Đài bởi vì nội háo mà hạ thấp kịch liệt, Giao Long hội thầm giúp đỡ hắc bang quật khởi, bọn họ lợi dụng cơ hội này để phát triển lớn mạnh thế lực ở Cảng Đài, đích xác là dã tâm bừng bừng."

Trương Dương nói: "Hay là chúng ta trước tiên bắt lấy nữ nhân Nhật Bản ấy! Cô ta chắc biết không ít nội tình, từ trong miệng cô ta chắc sẽ có thể hỏi nội tình của Giao Long hội."

Tang Bối Bối nói: "Thông qua con đường của quan phương thì chắc là không thể, trừ phi chúng ta lén hành động, Sơn Dã Nhã Mĩ hiện tại ở ngay thôn suối nước nóng Hòa Phong Lâm Canh, suối nước nóng đó là của Nhật đầu tư, trước mắt vẫn chưa chính thức mở cửa. với công phu của anh bắt Sơn Dã Nhã Mĩ chắc không khó, nhưng em lo là làm như vậy rất có thể sẽ đả thảo kinh xà, Sơn Dã Lương Hữu tuyệt đối không phải là thủ lĩnh chân chính của Giao Long hội. Hơn nữa em hoài nghi, Lưu Vãng Sinh, cũng chính là An Đức Hằng đang ẩn thân ở đó."

Trương Dương nói: "Cũng đang nhà, tối nay anh sẽ tới đó thám thính một chút."

Tang Bối Bối nói: "Chuyện này hay là thương lượng với Lệ Phù đã rồi tính."

Đang nói thì Trương Dương nhận được điện thoại của Cao Trọng Hòa, là chuyên viên đặc phái của phía Nhật đã đến Đông Giang, bảo Trương Dương tới nói rõ tình huống một chút. Lần này chuyên viên tới vẫn Võ Trực Chính Dã, Trương đại quan nhân nghe nói chuyện này thì không khỏi bật cười, cái mạng nhỏ của Võ Trực Chính Dã hiện tại đang ở trong tay mình, thách hắn cũng không dám dở trò.

Ăn xong bữa sáng, Trương Dương bảo Tang Bối Bối đưa mình đến thính công an tỉnh, quả quần áo xanh đỏ loè loẹt này tất nhiên hấp dẫn không ít sự chú ý.

Võ Trực Chính Dã chạy suốt đêm từ kinh thành tới Đông Giang, nghe nói Trương Dương lại giết sáu võ sĩ Nhật Bản, Võ Trực Chính Dã thực sự đau đầu không thôi, hắn đối với Trương Dương hiện tại là vừa hận vừa sợ.

Khi Trương Dương tới phòng họp của thính tỉnh, phát hiện chẳng những Võ Trực Chính Dã đã đến, ngay cả Nguyên Hòa Hạnh Tử cũng tới, Nguyên Hòa Hạnh Tử nhìn thấy hắn ăn mặc như vậy thì không khỏi có chút buồn cười, cúi đầu cố nhịn.

Cao Trọng Hòa nhìn thấy hắn ăn mặc như vậy thì thật sự có chút dở khóc dở cười, tốt xấu gì cũng gặp khách nước ngoài, thằng ôn này không biết ăn mặc sao cho có thể diện chút ư?

Trương Dương trào hỏi những người có mặt, tới ngồi xuống bên cạnh Nguyên Hòa Hạnh Tử, đương nhiên giữa hai người còn cách một vị luật sư.

Cao Trọng Hòa nói: "Trương Dương, vừa rồi chúng tôi chúng ta kể lại tình huống đại khái cho đại biểu phía Nhật, anh còn gì cần bổ sung hay không?"

Trương Dương cười nói: "Không có gì phải bổ sung cả, thấy việc nghĩa hăng hái làm là truyền thống tốt đẹp của người Trung Quốc chúng tôi, tôi thân là cán bộ vì quốc gia, gặp loại chuyện này đương nhiên không thể chùn chân, tôi cũng không yêu cầu phần thưởng gì cả, chỉ cần Nguyên Hòa phu nhân không sao là tốt rồi."

Võ Trực Chính Dã thiếu chút nữa thì lệch cả mũi, thằng ôn này là người gì vậy? Giết sáu người của chúng tôi, không ngờ còn cười nói vui vẻ, còn làm cứ như là chúng tôi nợ nhân tình của hắn, cần phải mang ơn hắn, người ta sao có thể vô sỉ đến mức này?

Cao Trọng Hòa thiếu chút nữa thì cười ra tiếng, Trương Dương à Trương Dương, thằng nhóc cậu cũng giỏi thật, chẳng lẽ cứ muốn chọc bọn quỷ Nhật Bản này tức muốn chết ư?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui