Y Đạo Quan Đồ

Đỗ Thiên Dã nao nao, những lời này của Kiều Chấn Lương tới quá đột ngột, hơn nữa còn tràn ngập mùi vị châm chọc, ông đương nhiên có thể nghe ra được, Đỗ Thiên Dã nói: "Bí thư Kiều,,, tôi biết trong chuyện này tôi cũng phải gánh chịu trách nhiệm chủ yếu, nhưng mà..."

Kiều Chấn Lương liền cắt lời nói của ông ta, thấp giọng nói: "Cậu đối với Trương Dương quá phóng túng, nâng hắn lên cũng là cậu, ném hắn xuống cũng là cậu, làm lãnh đạo mà có dáng dấp như cậu đúng thật sự là không có tiêu chuẩn, cậu tốt xấu gì cũng đã trải qua ở ủy ban kỷ luật, ánh mắt sao có thể nhỏ hẹp như vậy?"

Đỗ Thiên Dã bị Kiều Chấn Lương nói làm cho cảm thấy mất mặt, ông thấp giọng nói: "Bí thư Kiều, chờ sau khi sân bay mới khôi phục xây dựng bình thường, tôi cam nguyện tiếp thu bất kỳ nghiêm phạt nào"

Kiều Chấn Lương nói: "Dựa theo phương pháp xử sự của cậu, thuộc hạ phạm vào sai lầm thì đuổi thẳng cổ, không cần bao lâu, cậu sẽ thành một lãnh đạo làm cảnh"

Đỗ Thiên Dã không ngờ rằng Kiều Chấn Lương lại có phản ứng lớn như vậy trong chuyện của Trương Dương, ông thấp giọng nói: "Bí thư Kiều, hay là, tôi thương lượng lại với các thường ủy, một lần nữa suy nghĩ cách xử trí hắn..." Bằng tâm mà nói, Đỗ Thiên Dã cũng không muốn đối xử với Trương Dương như vậy, nhưng mà ông cũng có nỗi khổ riêng của ông, nếu như không đá Trương Dương ra khỏi sân bay mới này, không để cho hắn nếm chút vị đắng, thì vấn đề mà sân bay mới đang đối mặt rất khó giải quyết trong thời gian ngắn, cái này không phải là đại nghĩa diệt thân, mà là nhịn đau bỏ vật yêu thương.

Kiều Chấn Lương nói: "Cậu muốn xử lý như thế nào thì cứ xử lý như thế ấy, tôi chỉ muốn nhìn thấy kết quả, đừng quên lời hứa của cậu với tôi, mau chóng giải quyết chuyện sân bay mới, công trình trọng điểm của tỉnh bị các người biến thành bộ dạng này, ngay cả tôi cũng cảm thấy mất mặt thay cho cậu!" Kiều Chấn Lương nói xong câu đó liền cúp điện thoại.

Con gái Kiều Mộng Viện vừa về không lâu xuất hiên bên cạnh ông, đem một tách trà đặt lên bàn trà trước mặt ông, Kiều Chấn Lương mỉm cười nói: "Trở về rồi, đi cùng mẹ của con đến Tế Từ am nhiều ngày như vậy, thế nào? Có hiểu biết gì không?"

Kiều Mộng Viện nhàn nhạt nói: "Chỉ là nói chuyện kinh phật thôi, cha không có hứng thú đâu"

Kiều Chấn Lương gật đầu.

Kiều Mộng Viện nhìn như thờ ơ hỏi: "Cha, con vừa nghe cha nhắc đến Trương Dương, hắn lại gây ra phiền phức gì sao?"

Kiều Chấn Lương cười ha hả nói: "Không có chuyện gì cả, con quan tâm hắn à?"

Trong lòng Kiều Mộng Viện bất chợt hoảng hốt, nhưng mà ngoài mặt thì cô vẫn tỏ ra không chút dao động, tố chất tâm lý của cô và tính tình hơn phân nửa là do di truyền, Kiều Mộng Viện nói: "Chúng con là bạn bè, bạn bè quan tâm lẫn nhau thì có gì kỳ quái?"

Kiều Chấn Lương gật đầu nói: "Công trình sân bay Giang thành xảy ra vấn đề, Đỗ Thiên Dã đã miễn chức của hắn"

Kiều Mộng Viện a lên một tiếng, trong lòng không khỏi sinh ra một tia lo âu, cô biết công trình sân bay Giang thành này đối với Trương Dương mà nói là một việc rất là quan trọng, bây giờ Đỗ Thiên Dã lại miễn chức của hắn, trong lòng Trương Dương khẳng định là không dễ chịu. Kiều Mộng Viện nói: "Trương Dương có cống hiến rất lớn đối với sân bay mới này, lúc trước hắn kéo đến nhiều đầu tư như vậy, lúc sân bay khởi động gặp phải khó khăn, hắn thuyết phục bên nhận thầu rất nhiều, Đỗ Thiên Dã làm như vậy đối với hắn có chút không công bằng"

Kiều Chấn Lương nói: "Chuyện bên Giang thành cứ để cho bọn họ giải quyết, cha không thích hợp hỏi" Những lời này đã cắt đứt suy nghĩ cầu xin giúp đỡ của con gái.

Kiều Mộng Viện trừng to mắt ra nói: "Cha, con mệt rồi, lên lầu nghỉ ngơi"

Kiều Chấn Lương gật đầu, xoay người ra ngoài cửa sổ, phát hiện sắc trời đã tối lại rồi, liền nói với bóng lưng của con gái: "Mộng Viện, con còn chưa ăn cơm tối!"

Kiều Mộng Viện khoát tay nói: "Không ăn đâu, gần đây hơi mập một chút, con nên giảm béo"

Kiều Chấn Lương cười cười bất đắc dĩ, điện thoại của ông vang lên, là bí thư trưởng tỉnh ủy Diêm Quốc Đào gọi đến, Diêm Quốc Đào hỏi ông có ăn chưa, nếu như chưa thì mời qua ăn, hai nhà cách nhau cũng không xa, đi bộ khoảng trăm bước là tới, Kiều Chấn Lương đứng dậy đi đến phòng bếp, nói với vợ Mạnh Truyền Mỹ đang bận việc bên trong: "Truyền Mỹ, Quốc Đào kêu chúng ta qua ăn"

Mạnh Truyền Mỹ nói: "Em không đi đâu, anh đi đi"

Kiều Chấn Lương đành phải đi bộ qua nhà của Diêm Quốc Đào, Diêm Quốc Đào cũng chỉ có một mình ở nhà, vợ và con trai đều qua nhà ông bà rồi, tay nghề của Diêm Quốc Đào cũng không tệ, ông tự mình xuống bếp làm vài món ăn, cười nói: "Bí thư Kiều, buổi sáng tôi có đề cập với ông, kêu ông buổi tối đến ăn, chỉ là chờ mãi không thấy ông đến, thấy không có dấu hiệu gì, cho nên mới gọi điện qua mời ăn, chị dâu và cháu gái không đi cùng sau?"

Kiều Chấn Lương nói: "Một người niệm phật một người giảm béo, tôi ở nhà nữa cũng sắp bị thiếu chất dinh dưỡng rồi"

Diêm Quốc Đào cười ha hả, ông đem phần canh gà đã hấp xong ra: "Cho nên tôi mới đặc biệt tăng thêm một ít dinh dưỡng cho lãnh đạo" Ông ta đem chai rượu chuẩn bị tốt ra, rót cho Kiều Chấn Lương một ly, Kiều Chấn Lương bình thường cũng không có uống nhiều rượu, từ sau khi phát hiện ra bệnh tiểu đường, thì hầu như là nâng cốc cũng khách khí, nhưng mà lúc ở cùng một chổ với vị bộ hạ cũ Diêm Quốc Đào này, thì ông thỉnh thoảng có uống vài ly.

Rót đầy hai ly rượu rồi, Diêm Quốc Đào mới nói: "Bí thư Kiều, chuyện lần trước tôi vẫn chưa có kiểm điểm với ông"

Kiều Chấn Lương cười nói: "Điểm điểm cái gì? Cậu nói chuyện gì vậy?"

Diêm Quốc Đào coi như cũng rõ ràng tính tình của Kiều Chấn Lương, nếu Kiều Chấn Lương đã không muốn đề cập, vậy thì ông ta cũng không cần phải tự khai ra, ông vốn muốn kiểm điểm vì đã nói tốt cho Ngô Minh, làm ảnh hưởng đến chuyện Kiều Chấn Lương đưa ra quyết định cuối cùng, Kiều Chấn Lương đương nhiên rõ ràng rồi, chỉ là không muốn đề cập đến thôi.

Kiều Chấn Lương uống rượu đều là nhấp từng chút từng chút, ly rượu nâng lên tuy rằng nhiều, nhưng mà rượu vào bụng thì chẳng có bao nhiêu cả, Diêm Quốc Đào mỗi lần nâng ly lên khẳng định đều là uống cạn, tửu lượng của ông ta vốn cũng không tồi, hơn nữa còn có tôn kính dành cho lãnh đạo, cho nên ông không thể không uống cạn.

Kiều Chấn Lương chậm rãi hạ ly rượu xuống, nói: "Năm nay thật sự đúng là một thời gian rối loạn, từng việc rồi lại từng việc, tôi muốn yên tĩnh một chút cũng không nổi"

Diêm Quốc Đào nói: "Ông mới đến Bình Hải, tất cả phải bắt đầu, nhiều việc cũng là bình thường"

Kiều Chấn Lương nói: "Tôi vừa mới đến nhận chức thì xác định hai công trình trọng điểm, ngày hôm nay đồng thời xảy ra vấn đề"

Diêm Quốc Đào nói: "Ngày hôm nay bí thư thị ủy Nam Tích Từ Quang Nhiên đến, bởi vì lịch làm việc của ông quá kín, cho nên không có an bài cho ông gặp hắn"

Kiều Chấn Lương vừa lột tôm vừa nói: "Tới làm gì? Còn muốn đòi tiền của tỉnh sao? Chính sách tôi đã cho hắn, tiền cũng đã cho hắn, cái gì cũng bắt chúng ta làm, vậy thì còn cần bí thư thị ủy như hắn làm gì?" Ngày hôm nay tâm tình của Kiều Chấn Lương rõ ràng có vẻ không được vui.

Diêm Quốc Đào cười nói: "Tài chính của Nam Tích gần đây quả thật là gặp không ít trắc trở, rất nhiều nhà đầu tư đáp ứng rồi nhưng không thấy đâu"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui