Y Đạo Quan Đồ

Phạm Tư Kì nói: "Bất kể anh nghĩ như thế nào, tôi vẫn đều coi anh là bạn."

Trương Dương nói: "Làm bạn bè, tôi khuyên cô một câu, trên vấn đề cảng Nước Sâu, cô và chúng tôi là quan hệ hợp tác, là quan hệ đôi bên cùng có lợi, không nên đề xuất điều kiện quá đáng, muốn hợp tác lâu dài, nhất định phải tôn trọng lẫn nhau."

Phạm Tư Kì nói: "Tôi vẫn luôn tôn trọng quý phương, hiện tại là chính phủ các anh lật lọng."

Trương Dương nói: "Câu thường nói nhất ở Trung Quốc là tiền tài không phải vạn năng."

Phạm Tư Kì nói tiếp: "Nhưng cũng có người nói, không có tiền thì chẳng làm gì được."

Trương Dương mỉm cười nói: "Cho nên cô lợi dụng chuyện đầu tư này để mè nheo, lợi dụng chuyện cảng Nước Sâu để ép chúng tôi nhượng lại khu đất này cho các cô với giá thấp."

Phạm Tư Kì nói: "Khu đất này phát triển lên thì người được lợi không chỉ có chúng tôi."

Trương Dương nói: "Cô thật sự cho rằng chúng tôi không tìm được người hợp tác nào hơn cô ư?"

Phạm Tư Kì nhìn Trương Dương, giống như lần đầu tiên gặp hắn vậy, cô ta nói khẽ: "Xem ra tôi không nên tới."

Trương Dương nói: "Phạm tiểu thư ý nói là không nên tới Nam Tích hay là không nên tới Ủy ban thể dục thể thao."

Phạm Tư Kì lắc đầu cười nói: "Anh nói đúng, có lẽ tôi không nên gộp tình bạn và sinh ý vào một chỗ để nói." Cô ta đứng dậy cáo từ.

Trương Dương tiễn cô ta ra cửa, Phạm Tư Kì xua tay nói: "Không cần tiễn, chuyện này tôi sẽ nghĩ kỹ lại."

Phạm Tư Kì trở lại bên trong xe, sắc mặt lạnh như băng, Lâm Bội Bội nhìn ra cô ta tâm tình không tốt, không dám làm phiền. Sau khi xe đi ra khỏi Ủy ban thể dục thể thao, Phạm Tư Kì nói: "Đi gặp thị trưởng Trần."

Lâm Bội Bội nhỏ giọng nhắc nhở cô ta: "Trần Hạo hiện tại đã không phụ trách cảng Nước Sâu nữa rồi, tìm hắn thì được gì?"

Phạm Tư Kì nói: "Tôi tìm Trương Dương không phải là muốn nhờ hắn giúp, mà là muốn chứng minh một chuyện."

Lâm Bội Bội chớp chớp mắt, nói khẽ: "Chuyện gì?"

Phạm Tư Kì nói: "Trước đây tôi chỉ biết chính trị Trung Quốc, phe phái tranh chấp không đâu không có, hiện tại quả nhiên là vậy thật, Trương Dương Cung Kì Vĩ là một phái, Trần Hạo là của phái khác."

Lâm Bội Bội nói: "Phe phái tranh đấu không phải gió đông áp đảo gió tây thì là gió tây áp đảo gió đông, cái chúng ta làm là sinh ý, quan tâm tới đấu tranh chính trị của bọn họ làm gì?"

Phạm Tư Kì nói: "Ở Trung Quốc muốn làm sinh ý, không hiểu chính trị của bọn họ là không được."

Trần Hạo không hề bất ngờ vì Phạm Tư Kì tới tìm, chuyện thứ nhất sau khi Cung Kì Vĩ cầm quyền chính là tạm hoãn chuyển nhượng khu đất sân thể dục. Chuyện này rõ ràng đã khiến Phạm Tư Kì làm tức giận. Câu nói đầu tiên sau khi Phạm Tư Kì gặp Trần Hạo là tỏ vẻ bất mãn: "Thị trưởng Trần, tôi thủy chung cho rằng bất kể làm buôn bán hay là làm việc quan trọng nhất chính là giữ chữ tín, quý phương đã đáp ứng nhượng lại quyền sử dụng khu đất sân thể dục cho chúng tôi, vì sao lại đột nhiên thay đổi?"

Trần Hạo nói: "Phạm tiểu thư, hiện tại tôi đã không phụ trách chuyện cảng Nước Sâu nữa rồi."

Phạm Tư Kì nói: "Thị trưởng Trần, câu trả lời của ngài khiến tôi rất thất vọng, nếu quý phương lấy thái độ như vậy để đối đãi với những nhà đầu tư như chúng tôi, vậy chúng tôi có thể yên tâm đầu tư ở Nam Tích không?"

Trần Hạo thầm nghĩ trong lòng: "Cô đầu tư cũng được, không đầu tư cũng được, hiện tại chẳng liên quan gì tới tôi, thị lý bảo tôi đi quản thể dục thể thao, cảng Nước Sâu giao cho Cung Kì Vĩ, cô không đầu tư thì càng tốt, tôi cũng muốn xem xem Cung Kì Vĩ kiếm được tài chính từ đâu?" Gã chỉ ước sao chuyện cảng Nước Sâu càng to ra, Cung Kì Vĩ thay thế gã chấp chưởng quyền chỉ huy xây dựng cảng Nước Sâu đối với gã là một đả kích cực lớn. Trần Hạo cũng không cho rằng Cung Kì Vĩ giỏi hơn mình, gã cho rằng chuyện lần này tất cả đều là kết quả mà Cung Kì Vĩ ở sau lưng làm những trò mèo. Trần Hạo thở dài một hơi nói: "Phạm tiểu thư, tôi hy vọng sự đầu tư của các vị đừng bởi vì thay đổi phân công bên trong ban lãnh đạo thành phố Nam Tích chúng tôi mà bị ảnh hưởng, bất kể là ai phụ trách công trình cảng Nước Sâu, chính sách của chúng tôi đều không thay đổi." Những lời quan miện đường hoàng Trần Hạo cũng rất biết nói.

Phạm Tư Kì nói: "Đều không thay đổi ư? Vốn đã nói rõ là hôm nay ký kết hợp đồng nhượng đất, nhưng hiện tại lại thay đổi, như thế mà còn không gọi là thay đổi ư? Căn bản chính là sáng nắng chiều mưa mà."

Trần Hạo nói: "Phạm tiểu thư đừng gấp, chuyện này tôi sẽ tìm cơ hội thương lượng một chút với thị trưởng Cung, cô yên tâm, chuyện thị lý đã quyết định sẽ không dễ dàng thay đổi đâu."

Phạm Tư Kì nói: "Thị trưởng Trần, tôi cũng muốn tâm bình khí hòa bàn sinh ý, nhưng là các ông hiện tại căn bản chính là không coi trọng những nhà đầu tư chúng tôi, tôi đã quyết định trước khi chưa bàn xong quyền chuyển nhượng khu đất sân thể dục, tạm dừng tất cả đầu tư ở Nam Tích."

Những lời này của Phạm Tư Kì không hề khiến Trần Hạo cảm thấy bất ngờ, nhưng khi nghe thấy vẫn cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái. Trần Hạo dù sao cũng là phó thị trưởng thành phố Nam Tích, gã vẫn rất để ý tới tôn nghiêm và hình tượng của thành phố Nam Tích, ý tứ của Phạm Tư Kì lợi dụng chuyện cảng Nước Sâu này để áp chế chính phủ thành phố Nam Tích đã rất rõ ràng.

Phạm Tư Kì cũng nhìn ra Trần Hạo không vui, giải thích: "Thị trưởng Trần, xin đừng hiểu lầm, tôi không phải là nhằm vào thị chính thành phố Nam Tích, tôi chỉ là thông qua phương thức này để biểu đạt sự bất mãn trong lòng, hy vọng các vị lãnh đạo có thể coi trọng chuyện này, tận lực nghĩ đến lợi ích của nhà đầu tư chúng tôi."

Chủ đề của cuộc họp thường ủy hôm đó cũng tiến hành xoay quay chuyện này, theo yêu cầu của Từ Quang Nhiên, phó thị trưởng Cung Kì Vĩ đặc biệt dự thính cuộc họp thường ủy lần này, Cung Kì Vĩ trước khi tới tới tham gia hội nghị lần này đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ.

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên sắc mặt rất khói coi, trên thực tế những ngày này y vẫn luôn rất không hài lòng, sự ra tay của bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương đả loạn bố cục vốn có của y trong việc cảng Nước Sâu, y vốn cho rằng nhượng bộ khu đất sân thể dục có thể giúp cảng Nước Sâu vượt qua nguy cơ lần này, nhưng hiện tại xem ra, nguy cơ của cảng Nước Sâu trở nên càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Từ Quang Nhiên nói: "Mọi người chắc đều đã biết căn cứ vào trọng điểm công tác của thị lý chúng ta, chúng ta đối với công tác phân quản của một bộ phận đồng chí đã tiến hành điều chỉnh hợp lý, xét thấy vận hội tỉnh lần thứ mười hai sắp đến, chúng ta cần phải trước khi vận hội tỉnh khai mạc, mang đến cho tỉnh lý một đáp án hài lòng, thời gian cấp bách, nhiệm vụ nặng nề, trải qua quyết định thận trọng sẽ do đồng chí Trần Hạo chủ quản công tác thể dục thể thao, kiêm nhiệm chức chủ tịch tổ ủy hội vận hội tỉnh lần thứ mười hai." Từ Quang Nhiên như vậy là muốn rải thảm, dụng ý của y là vớt vát mặt mũi cho Trần Hạo, có điều bất kể y nói dễ nghe như thế nào thì người khác vẫn hiểu rằng, Trần Hạo bị giáng chức, bất kể Từ Quang Nhiên ông nói sự nghiệp thể dục thể thao trọng yếu cỡ nào, vận hội tỉnh và cảng Nước Sâu cũng không phải là cùng cấp bậc, bên nào nặng bên nào nhẹ, trong lòng mọi người đều rõ ràng.

Trần Hạo cảm kích nhìn Từ Quang Nhiên, Từ Quang Nhiên là đang giữ mặt mũi cho mình, thay đổi công tác lần này Từ Quang Nhiên cũng không có sức vãn hồi.

Từ Quang Nhiên nhìn Cung Kì Vĩ một cái: "Công tác chỉ huy công trình Cảng Nước Sâu tạm thời giao cho đồng chí Cung Kì Vĩ phụ trách."

Tất cả thường ủy đều lưu ý bí thư Từ dùng tới hai chữ tạm thời, có phải có nghĩa là chuyện này tràn ngập biến số hay không?"

Cung Kì Vĩ biết hôm nay mình tuy rằng dự thính cuộc họp thường ủy, nhưng y vẫn không có tư cách lên tiếng, y chủ yếu sắm vai một nhân vật lắng nghe.

Từ Quang Nhiên cũng không có ý tứ để y lên tiếng, cầm chén trà lên uống một ngụm rồi nói: "Hiện tại chúng ta bàn việc cảng Nước Sâu xuất hiện vấn đề, trong khoảng thời gian này cảng Nước Sâu vẫn phải gánh chịu khốn nhiễu trên vấn đề tài chính, chúng ta đã trải qua rất nhiều cố gắng và thử nghiệm, hy vọng có thể giải quyết khó khăn trước mắt của cảng Nước Sâu một cách viên mãn. Mọi người đều biết, tập đoàn Tinh Nguyệt trước đây đã đáp ứng đầu tư kỳ hai sẽ đến đúng hạn, nhưng bọn họ cũng đưa ra một điều kiện, yêu cầu chúng ta nhượng lại khu đất sân thể dục cho bọn họ để làm khai phá thương nghiệp, tình cụ thể chúng ta cũng thảo luận rồi, hai ngày trước trên cuộc họp thường ủy, cũng đã tiến hành giơ tay biểu quyết nhằm vào chuyện này." Y quay sang Trần Hạo nói: "Trần Hạo, lúc ấy hạng mục này do anh phụ trách, anh nói rõ chuyện này ra một chút đi."

Trần Hạo nói: "Chuyện này tôi không có gì khác để nói, chỉ là muốn nói với mọi người rằng, phía tập đoàn Tinh Nguyệt trước mắt đã quyết định tạm dừng tất cả đầu tư ở Nam Tích."

Hạ Bá Đạt nhíu mày, y cảm thấy lúc này phải lên tiếng, phát ngôn của Từ Quang Nhiên và Trần Hạo đang đổ khốn cảnh mà cảng Nước Sâu đang gặp lên trên người Cung Kì Vĩ, Hạ Bá Đạt không phải muốn nói đỡ cho Cung Kì Vĩ, bên trong Nam Tích đã xuất hiện mâu thuẫn, Cung Kì Vĩ thượng vị cũng không phải là ngẫu nhiên,y phải trong cục diện vốn đã hỗn loạn này châm thêm một mồi lửa, Hạ Bá Đạt nói: "Tập đoàn Tinh Nguyệt ba lần bảy lượt lợi dụng vấn đề tài chính để áp chế chúng ta, đây là khiêu chiến đối với tôn nghiêm của chính phủ chúng ta, dụng ý chân chính của bọn họ là đang áp chế chúng ta!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui