Y Đạo Quan Đồ

Sau khi Cung Kì Vĩ và Hà Trường An ngồi xuống, Trương Dương cười nói: "Mọi người sớm đã quen nhau rồi, cho nên không cần tôi phải giới thiệu nữa."

Hà Trường An mỉm cười nói: "Tôi quen thị trưởng Cung đã lâu rồi, có điều ngồi cùng nhau ăn cơm vẫn là lần đầu tiên."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Khi đó tôi phân quản thể dục thể thao, chỉ là Hà tiên sinh không có hứng thú gì đối với thể dục thể thao, cho nên chúng ta vẫn chưa có có cơ hội trao đổi."

Hà Trường An nói: "Hiện tại thị trưởng Cung chủ quản công trình cảng Nước Sâu, sau này cơ hội trao đổi của chúng ta nhất định sẽ rất nhiều, là nhà đầu tư của cảng Nước Sâu, tôi đối với việc thị trưởng Cung chưởng quản đại cục cảng Nước Sâu hoan nghênh cả hai tay!"

Cung Kì Vĩ nói: "Những lời này của Hà tiên sinh khiến tôi rất ấm lòng, công tác về sau còn cần Hà tiên sinh ủng hộ nhiều hơn."

Hà Trường An nói: "Tôi sẽ ủng hộ toàn lực, chủ nhiệm Trương là bạn vong niên, lão bằng hữu của tôi, vừa rồi cậu ấy nhắc tới với tôi là cảng Nước Sâu gặp phải khó khăn, tôi cân nhắc một chút, tôi quyết định đầu tư thêm vào cảng Nước Sâu, hai triệu đã đáp ứng trước đây cho tài chính kỳ hai cuối tuần nhất định sẽ tới."

Cung Kì Vĩ nghe thấy Hà Trường An nói như vậy, thật sự là vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng, Trương Dương ngây ra, mình cũng không tìm Hà Trường An đòi tiền, không ngờ tiệc tối vừa mới bắt đầu, Hà Trường An đã chủ động biểu thị sẽ gửi khoản đầu tư vào tới khoản, còn nói là nguyên nhân ở mình, ở ngoài mặt chính là bán cho mình một mối nhân tình. Trương Dương đương nhiên hiểu rõ, mặt mũi của mình còn chưa lớn tới mức này, chỉ nói một câu đã khiến Hà Trường An ngoan ngoãn nôn hai triệu ra. Hà Trường An có thể trở thành nhân vật phong vân trên thương trường cũng không phải là ngẫu nhiên, người ta khẳng định là nhìn thấy tiền cảnh tiềm tàng cảng Nước Sâu, bằng không sẽ không đầu tư thống khoái như vậy.

Cung Kì Vĩ mỉm cười nói: "Hà tiên sinh quả nhiên là người thống khoái, thật không dám giấu, cảng Nước Sâu quả thực gặp một số khó khăn trên tài chính."

Hà Trường An nói: "Thị trưởng Cung cứ nói thẳng với tôi, chỉ cần Hà mỗ có thể làm được, nhất định sẽ làm hết sức."

Trương Dương chen vào một câu rất đúng lúc: "Cái đó... Hà tiên sinh, ngài đầu nhập tài chính chắc sẽ không có thêm điều kiện phụ gì chứ?"

Hà Trường An cười ha ha, nói: "Lúc trước tôi bởi vì phải xử lý chuyện mỏ vàng ở nước ngoài cho nên trì hoãn kế hoạch đầu tư cảng Nước Sâu, đối với điều này tôi thực sự cảm thấy áy náy, cho nên sau khi xử lý chuyện mỏ vàng xong, lập tức trở lại ngay. Nói một câu thật lòng, nếu không phải coi trọng cảng Nước Sâu, tôi lúc trước cũng sẽ không lựa chọn đầu tư vào cảng Nước Sâu Nam Tích, các vị cũng biết đấy, tôi trong khoảng thời gian này luôn luôn day dứt chuyện cảng Nước Sâu, sợ tài chính của tôi làm ảnh hưởng tới tiến độ của cảng Nước Sâu,nói ra xin hai người đừng cười, tôi thực sự là sợ bị Nam Tích đá ra khỏi cuộc, về sau không còn có phần tham dự xây dựng cảng Nước Sâu nữa."

Hai người đồng thanh bật cười, Cung Kì Vĩ đương nhiên sẽ không tin lời nói của Hà Trường An là thật, trong khoảng thời gian này Hà Trường An mất tích không thấy tăm hơi, chính phủ thành phố Nam Tích nghĩ hết mọi biện pháp để liên lạc với y, nhưng lại không thể liên hệ được, chuyện quá khứ dù sao cũng đã trôi qua, hiện tại y chẳng những trở về, hơn nữa còn thống khoái đáp ứng đầu tư, điều này đối với cảng Nước Sâu đang lâm vào khốn cảnh mà nói, đối với Cung Kì Vĩ đang hết đường xoay xở mà nói là một chuyện tốt.

Hà Trường An còn có việc, vào lúc tám giờ liền đứng dậy cáo từ, Trương Dương và Cung Kì Vĩ cùng nhau tiễn y ra ngoài cửa, nhìn chiếc xe Bentley đó của Hà Trường An biến mất trong bóng tối, Trương Dươg cười nói: "Thị trưởng Cung, hai triệu này của Hà tiên sinh ít nhất có thể giải quyết cái nguy trước mắt."

Cung Kì Vĩ cười nói: "Trong thiên hạ không chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, chỉ có cùng chung lợi ích!"

Sự có mặt kịp thời của Hà Trường An giúp Cung Kì Vĩ có được cơ hội để hít thở, cũng giúp khó khăn tài chính của cảng Nước Sâu tạm thời được giải quyết. Nhưng sự có mặt của y lại khiến phía tập đoàn Tinh Nguyệt trở tay không kịp, Hà Trường An khởi động lại kế hoạch đầu tư chẳng khác nào là hủy đi sân khấu của bọn họ, đã có hai triệu của Hà Trường An, thành phố Nam Tích càng không thể đem khu đất sân thể dục nhượng lại cho tập đoàn Tinh Nguyệt, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nhìn thấy vấn đề cảng Nước Sâu đã được tạm thời giải quyết, cũng cảm thấy vui mừng, có điều y cho rằng chuyện này không có bất kỳ liên quan nào với Cung Kì Vĩ, đầu tư của Hà Trường An lúc trước đã được ký kết, nếu thêm một đoạn thời gian nữa, vấn đề tài chính vẫn chưa được giải quyết, như vậy y sẽ truy cứu trách nhiệm của Cung Kì Vĩ, cho nên Từ Quang Nhiên cho rằng Cung Kì Vĩ là người tốt số, y mới là người nhận được lợi ích nhất vì Hà Trường An khởi động lại kế hoạch đầu tư.

Các thường ủy cũng đều bởi vì vấn đề cảng Nước Sâu được hóa giải mà vui mừng không thôi.

Thị trưởng Hạ Bá Đạt nói: "Hà Trường An lần này sắm vai nhân vật gây mưa đúng lúc, có khoản đầu tư này, vấn đề của cảng Nước Sâu cuối cùng cũng được làm dịu đi."

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên nói: "Bá Đạt, hai chữ dịu đi này của anh dùng thật sự là rất chính xác, có thể nhìn ra, mọi người đều rất cao hứng, nhưng tôi muốn nhắc nhở chư vị, vấn đề của cảng Nước Sâu không hề được giải quyết từ trên căn bản, hai triệu đối với công trình lớn như cảng Nước Sâu mà nói chỉ là một bộ phận rất nhỏ, tôi cũng rất thật cao hứng, dù sao hai triệu này được rót vào cũng chỉ giúp cho chúng ta có được chút thời gian, điều này đối với chúng ta mà nói là một cơ hội tốt, chúng ta phải lợi dụng trong khoảng thời gian này hoàn toàn tiêu trừ tai hoạ ngầm đang tồn tại của cảng Nước Sâu, hoàn toàn giải quyết vấn đề tài chính đang làm khốn nhiễu cảng Nước Sâu.

Bộ trưởng Tổ chức Hà Anh Bồi nói: "Bí thư Từ, vấn đề luôn không ngừng phát triển biến hóa, giải quyết hoàn toàn cũng không dễ dàng đâu."

Từ Quang Nhiên nói: "Khó khăn là luôn có, chúng ta phải vượt qua từng cái một, cho nên mới nói, chủ nghĩa bi quan không thể theo, lạc quan mù quáng cũng không thể. Sự cố gắng của chúng ta, sự trả giá của chúng ta khẳng định là sẽ được hồi báo, tuyệt đối sẽ không lãng phí."

Phó thị trưởng thường vụ Trần Hạo trong lòng rất chua xót, gã phát giác Cung Kì Vĩ so với mình thì tốt số hơn nhiều, vừa mới lên đài thì Hà Trường An đã trở lại, chẳng những vậy vừa trở lại đã thống khoái khoái đầu nhập hai triệu, lúc mình còn phụ trách cảng Nước Sâu sao y không trở lại? Đúng là tức chết người ta mà.

Bí thư Ủy ban kỷ luật Lý Bồi Nguyên nói: "Tất cả thương nhân đều là không có lợi thì không dậy sớm, sự đầu tư của Hà Trường An đã chứng minh, hạng mục cảng Nước Sâu rất có tương lai, y nhìn thấy tiền cảnh tốt đẹp của cảng Nước Sâu, tập đoàn Tinh Nguyệt cũng xem trọng cảng Nước Sâu, nếu không bọn họ vì sao không rút đầu tư? Tôi đã nói rồi, đối với những nhà đầu tư này không thể khách khí được, Tinh Nguyệt không phải ra điều kiện ư? Chúng ta căn bản không cần để ý tới bọn họ, Bọn họ không đầu tư, tự nhiên có người đầu tư, theo sự không ngừng xây dựng của cảng Nước Sâu, sẽ có càng ngày càng nhiều thương nhân nhận thức được tiền đồ của cảng Nước Sâu, nhận thức được trong đây ẩn chứa hiệu quả và lợi ích cực lớn, chờ tới lúc đó, tiền của bọn họ chúng ta còn chẳng thèm dùng ý chứ."

Lời nói của Lý Bồi Nguyên cũng khơi dậy oán niệm lâu ngày của các thường ủy đối với tập đoàn Tinh Nguyệt, cả đám đều tỏ ý hành vi áp chế chính phủ của Tinh Nguyệt không đáng được tha thứ, nhất định phải cho bọn họ một bài học.

Từ Quang Nhiên cười cười làm động tác hạ xuống, ý bảo mọi người phải bình tĩnh, Từ Quang Nhiên nói: "Hòa khí phát tài, mục đích của chúng ta là vì sớm ngày xây xong cảng Nước Sâu, chứ không phải là để trút giận với ai, tập đoàn Tinh Nguyệt cũng đã nhắc nhở chúng ta, khi chúng ta đối đãi với ngoại thương nhất định phải nắm chắc quyền chủ động." Trước khác nay khác, tâm tình của Từ Quang Nhiên lúc này rõ ràng là tốt hơn nhiều.

Hạ Bá Đạt trong lòng thầm cười lạnh, nói đông cũng là anh, nói tây cũng là anh, Từ Quang Nhiên à Từ Quang Nhiên, anh lật mặt cũng nhanh thật, ở sâu trong nội tâm Hạ Bá Đạt tràn ngập thất vọng, sự xuất hiện của Hà Trường An khiến mâu thuẫn vốn nên kích hóa lại dịu đi nhiều, đây cũng không phải là điều mà y muốn thấy.

Từ Quang Nhiên tựa hồ không muốn tiếp tục nói chuyện cảng Nước Sâu nữa, liền chuyển đề tài sang trù bị vận hội tỉnh, ánh mắt hướng sang Trần Hạo nói: "Công tác chuẩn bị của thế nào rồi?"

Trần Hạo rõ ràng ngây ra một thoáng, thị lý tuy rằng bảo gã phân quản công tác thể dục thể thao, nhưng trong khoảng thời gian này, Trần Hạo bởi vì chuyện của cảng Nước Sâu mà tâm tình buồn bực không thôi, căn bản hỏi đến chuyện bên kia, Từ Quang Nhiên vừa hỏi, khiến cho gã tắc tị, Trần Hạo nói: "Đang tiến hành rất thuận lợi." Những lời này nói kiểu cho có.

Có điều ai cũng nghe ra trong những lời này của gã có thành phần nói cho có lệ, Từ Quang Nhiên cũng không tiếp tục hỏi nữa, y cảm thấy được Trần Hạo vẫn chưa khôi phục trở lại, chuyện cảng Nước Sâu đối với gã là một đả kích rất lớn.

Hạ Bá Đạt nói: "Chủ nhật tuần này sẽ tổ chức một trận bóng đá ngôi sao, biểu thị vận hội tỉnh khởi động toàn diện. Chủ nhiệm Cừ của Ủy ban thể dục thể thao tỉnh sẽ tự mình tới hiện trường phát bóng, chúng ta đã nhận được thư mời của Ủy ban thể dục thể thao."

Từ Quang Nhiên cười nói: "Chủ nhiệm Cừ phát bóng thì có nghĩa là vận hội tỉnh lần thứ mười hai của chúng ta chính thức bắt đầu khởi động." Y nói với Trần Hạo: "Trần Hạo, trách nhiệm của anh là càng lúc càng nặng đó."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui