Y Hậu Khuynh Thiên

Edit by Tiêu Tiêu

Chuyện nha đầu này khó làm, nàng thực sự không muốn tiếp tục dây dưa nữa.

Huống gì, Chỉ Nhi yêu Đế Thương sâu như vậy, có lẽ đây là một cơ hội.

Chỉ cần giúp muội muội hắn, còn lo Đế Thương không chấp nhận nàng sao?

"Muội muội Thương Vương?" Bạch Chỉ khẽ giật mình, ánh mắt lóe lên, "Tỷ, ngươi xác định sao?"

"Xác định."

Hai chữ khẳng định này, khiến tim Bạch Chỉ một lần nữa rung động, trên mặt nàng nở nụ cười, thân thiện nói.

"Đế cô nương, ngươi mới tới, có lẽ còn chưa quen Lưu Hỏa quốc chúng ta, để ta tới làm chủ, đưa ngươi đi dạo quanh một chút, thấy sao?"

Đế Tiểu Vân bĩu môi: "Ta muốn gặp ca ca."

Bạch Chỉ cười xán lạn: "Ca ca ngươi gần đây không ở hoàng thành, chờ hắn trở về, ta nhất định thông báo cho hắn tới gặp ngươi."


"Được, hi vọng các ngươi đừng lừa ta!" Đế Tiểu Vân hất cằm: "Nếu để ta phát hiện các ngươi lừa gạt ta, ta nhất định sẽ khiến các ngươi hối hận cả đời."

Bạch Nhược liếc mắt ra hiệu cho Bạch Chỉ: "Ta có việc phải hồi cung, nha đầu này liền giao cho ngươi."

Nói xong lời này, nàng không để ý vết thương trên lưng, quay người rời đi.

Đế Tiểu Vân cũng không nhìn Bạch Nhược một chút, quay đầu nhìn Bạch Chỉ: "Ngươi có quan hệ gì với ca ca ta?"

Nữ nhân vừa rồi đã là thê tử người khác, nên nàng mới lười hỏi nhiều, nhưng bây giờ người này, nhất định phải hỏi một câu.

Bạch Chỉ hơi ngượng ngùng cúi đầu, ngón tay vò góc áo: "Ta... Ta và hắn... A, ngươi làm gì vậy?"

Một câu còn chưa nói hết, Bạch Chỉ thấy Đế Tiểu Vân bất ngờ tiến tới trước mặt nàng, dùng mũi nhỏ ngửi ngửi cái gì đó.

Đế Tiểu Vân rụt đầu về, sờ lên cái mũi nhỏ: "Ta ngửi thấy mùi động tình."

Sắc mặt Bạch Chỉ chuyển sang trắng, rồi chuyển sang xanh, bảy màu liên tục.


Nữ nhân đáng chết này, dám vũ nhục nàng như súc sinh? Còn nói nàng động tình?

Nếu như nàng không phải muội muội Đế Thương, bằng vào câu nói kia, nàng ta đã đem nàng đánh chết!

"Đế cô nương, ngươi đang nói gì vậy? Làm sao ta có thể động tình được?" Nàng lúng túng cười hai tiếng, giải thích.

Hai tay Đế Tiểu Vân chống nạnh, hất cằm: "Vậy ngươi nói cho ta, ở chỗ này, có nữ nhân nào muốn câu dẫn ca ca ta hay không?"

Lúc đầu Bạch Chỉ muốn cự tuyệt trả lời vấn đề này, bỗng nhiên, khuôn mặt Bạch Nhan hiện ra trong đầu nàng, khóe môi cười lạnh.

"Đương nhiên là có! Tỷ tỷ Bạch Nhan của ta, chẳng những câu dẫn Đế Thương, còn mang hài tử của nam nhân khác, đồng thời khiến Đế Thương ngộ nhận là con hắn! Đế Thương vì phụ trách với hài tử, bất đắc dĩ phải chấp nhận nữ nhân kia!"

Nàng cười rất đắc ý, đắc tội muội muội Đế Thương, Bạch Nhan làm sao có thể gả cho Đế Thương nữa.

Nhưng thật lâu, nàng không được Đế Tiểu Vân đáp lại, chưa phát giác ngẩng đầu nhìn, hiện lên trong mắt nàng là gương mặt nhỏ đầy kinh ngạc.

Đế Tiểu Vân hết sức ngạc nhiên: "Ngươi nói... Ca ca ta ngộ nhận hài tử?"

Yêu thú bọn họ dùng mũi nhận người, lão ca làm sao có thể ngay cả con mình cũng không nhận ra?

Bạch Chỉ không hiểu chuyện gì, chợt gật đầu: "Bạch Nhan rất có tâm kế, nếu không, Thương Vương cũng sẽ không phạm sai lầm như vậy, ngay cả nhỏ máu nhận thân cũng không làm, không phải là nhận con hoang kia là con hắn..."

Nói xong, nàng đột nhiên thấy phía trước có thân ảnh quen thuộc.

Tiểu nhân nhi dáng người nhỏ nhắn, vốn là trong đám người rất khó phát hiện, cố tình là gương mặt nhỏ xinh, phấn điêu ngọc trác giống như búp bê, đứng ở trong đám người rất là chói mắt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận