Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Chỉ cần là người đáng tin cậy làm là được.
” Hiện tại phía dưới của Trường Tình rất ngứa, cô chỉ ngóng trông có thể sớm chữa khỏi.
“Là bác sĩ Yến sao?”
Lúc này, một người mặc áo blouse trắng xuất hiện ngoài cửa, dưới ánh đèn, người đàn ông có khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, biểu tình thanh lãnh, đôi mắt xinh đẹp đầy gợi cảm.
Phản ứng đầu tiên của Trường Tình chính là người này còn không phải là bạn trai cũ của Quản Anh mà tối qua cô gặp được ở quán bar hay sao? Sau đó chính là không phải người kiểm tra cho cô là vị… bác sĩ nam này chứ?
Lúc cô nhìn thấy bảng tên “Tống Sở Di” gắn ở bên ngực anh, cả người cảm thấy không hay rồi: “Chị, không phải bác sĩ Tống mà chị nói… là người này đấy chứ?”
Trường Tâm giật giật khóe môi cười xin lỗi.
Trường Tình sắp điên lên rồi, nếu ánh mắt có thể giết chết người, Trường Tâm khẳng định đã chết một nghìn lần.
“Cô là em gái của bác sĩ Yến sao? Chỗ nào không thoải mái?” Tống Sở Di ngồi chiếc ghế phía sau bàn làm việc, âm thanh trầm ấm, sạch sẽ.
Chỉ là lúc này Trường Tình không cách nào bình tĩnh được, cô dùng sức kéo Trường Tâm ra khỏi phòng, biểu tình như muốn nổi giận: “Sao chị không nói cho em bác sĩ Tống là nam hả?”
Trường Tâm vỗ vỗ bả vai cô như vuốt bộ lông đang xù lên của em gái: “Em nghe chị nói, bác sĩ không phân biệt nam nữ, lại nói vị bác sĩ Tống này tuy là nam nhưng kĩ thuật còn tốt hơn bác sĩ trưởng khoa phụ sản, có anh ta khám bệnh cho em, bảo đảm cho thuốc hết bệnh”.
Trường Tình phát điên: “Đàn ông làm sao có thể, kỹ thuật có tốt cũng không được, chị, chị đừng quên vừa nãy chị còn nói không thể để đàn ông làm kiểm tra cho em, ngày thường chị thiện biến còn chưa tính, lúc mấu chốt có thể đừng đào hố em như vậy được không?”.
“Ôi dào, nếu là bác sĩ nam khác chị đương nhiên sẽ không đồng ý, nhưng bác sĩ Tống thật không phải người bình thường, người ta chính là thiên tài Hoa kiều tốt nghiệp đại học Stanford đấy, lúc còn học y ở Mỹ đã cầm mấy giải thưởng trong tay, bệnh viện bên kia đều ra sức tranh đoạt người ta.
Anh ta vừa đẹp trai, trẻ tuổi, là thần tượng cả bệnh viện, thậm chí là giới y học, có thể được anh ta khám bệnh là vinh hạnh của em đấy.
Mau vào đi, tiểu Trường Tình của em có thể được soái ca như vậy làm kiểm tra cho cũng không thiệt thòi.
” Trường Tâm trực tiếp đẩy Trường Tình đi vào, sau đó đột nhiên đóng cửa lại.
Trường Tình tỏ vẻ vô cùng hoài nghi người kia có phải là chị ruột của cô hay không?
“Cô tên gì?” Tống Sở Di như không nhìn đến rối rắm trên mặt cô, tiếp tục bình tĩnh thay đổi vấn đề.
“…Yến… Trường Tình…”
Trường Tình cúi đầu, nhìn bàn tay cầm bút của anh, xinh đẹp, sạch sẽ, lại còn trắng nữa, chỉ là bút máy hơi ngừng lại mấy giây rồi mới phiêu dật viết một chữ Yến, sau đó tiếp tục hỏi: “Là chỗ nào không thoải mái?”
Không thể tránh khỏi vấn đề này, Yến Trường Tình nghẹn đến mức sắc mặt đỏ bừng, cũng may vì đeo khẩu trang nên thấy không rõ lắm, cô gian nan trả lời: “Cuối tuần hết kì hành kinh sau đó vì ghi hình nên ngâm nước lạnh một thời gian, sau đó… phía dưới luôn cảm thấy không thoải mái.
”
Lúc này Tống Sở Di mới ngẩng đầu nghiêm túc nhìn vào đôi mắt cô.
Trái tim Yến Trường Tình đập thình thịch sợ anh nhận ra cô là bạn của Quản Anh, đến lúc đó phát tiết cơn giận bị đội nón xanh lên đầu cô.
Nhưng hiện tại cô thật sự tin tưởng Quản Anh nói phương diện kia của anh ta không được là sự thật.
Cũng phải thôi, một người đàn ông còn xuất sắc hơn cả bác sĩ khoa phụ sản nhất định mỗi ngày kiểm tra phương diện kia của phụ nữ, lâu dần nơi đó sẽ không bình thường hoặc là không có phản ứng gì, tâm lý không biến thái là may mắn lắm rồi.
“Không thoải mái thế nào?” Ngoài dự đoán, Tống Sở Di cũng không hỏi gì khác thường.