Diệp Thu Hàm muốn xem kỹ một chút, lại bị Trình Sở Tiêu chặn tầm nhìn, chỉ thấy anh nhăn mày nói: “Người là khoa tâm nội đưa đến, có gì hay mà xem chứ?”
“Đây còn không có gì ư? Một ca bệnh hiếm có đó.”
“Nam nữ có sự khác biệt cô không biết à?”
“Là một người bình thường thì tôi biết, nhưng là một bác sĩ thì giới hạn này không tồn tại, không lẽ tương lai sau này tôi chỉ có thể chữa bệnh cho bệnh nhân nữ sao?”
Trình Sở Tiêu bớt nhăn mày một chút: “Cô là bác sĩ ngoại khoa tim mạch, nhiều nhất chỉ nhìn thấy ngực và phần bụng bệnh nhân.”
Diệp Thu Hàm còn muốn phản bác nhưng đột nhiên nhớ ra một chuyện, lập tức nhìn Trình Sở Tiêu: “Bác sĩ Trình, lúc trước anh nói muốn tiến cử tôi tham gia phẫu thuật của bác sĩ khác, vậy anh có thể nói với bác sĩ Chu cho tôi quan sát ca phẫu thuật này được không?”
“Tôi sẽ không tiến cử cô tham gia ca phẫu thuật này.” Trình Sở Tiêu trực tiếp từ chối thỉnh cầu của Diệp Thu Hàm. Truyện được dịch và edit tại page Sắc - Cấm Thành. xin vui lòng giữ nguyên credit, up sau Sắc 5 chap và không up 10 chương cuối cũng như ngoại truyện.
“Vậy sau này anh có thể cho tôi xem băng ghi hình không?” Diệp Thu Hàm xin cái khác.
Trình Sở Tiêu không hề nghĩ ngợi gì trực tiếp nói: “Tôi chỉ có quyền chọn đọc tài liệu do tôi làm bác sỹ mổ chính.”
Diệp Thu Hàm chỉ có thể ủ rủ nhìn về đoàn người bên đó một cái, thì thấy đến cả ngoại khoa tiết niệu cũng qua đó rồi, khoa tâm ngoài và khoa tiết niệu cùng xuất hiện trong một ca phẫu thuật, việc này thật khiến người ta mong đợi. Thực ra cô tương đối muốn xem bác sĩ khoa tiết niệu sẽ xử lý bộ phận của bệnh nhân như thế nào, làm sao để chỗ đó mềm lại được.
“Đi thôi, tuần sau tôi phải đi giảng bài ngoài thành phố, hai ngày tôi không ở đây cô phải càng nỗ lực học tập, tôi sẽ đem tài liệu phẫu thuật trước đây cho cô xem.”
Diệp Thu Hàm lưu luyến không rời nhìn theo bệnh nhân kia bị đẩy đi, lúc này mới theo Trình Sở Tiêu về phòng làm việc.
Trình Sở Tiêu thấy bộ dạng cô như vậy nhịn không được nói: “Bệnh nhân kia có lẽ là suy tim, về ** chắc là do tình dục kích thích hoặc là do phát tác bệnh tim.”
“Cái này anh cũng biết?”
Trình Sở Tiêu cười rồi gật đầu, đang định nói thì nghe phía sau có người gọi: “Bác sỹ Trình!”
Hai người quay đầu lại, thì thấy Vu Quốc Tuấn chạy đến, đến được mặt hai người liền thở hồng hộc nói: “Bác sĩ Trình, bác sĩ Chu bảo tôi qua đây hỏi anh, anh có thể đến phòng phẫu thuật giúp anh ấy chỉ đạo một chút, tình hình bệnh nhân này quá đặc biệt, anh ấy và bác sĩ khoa niệu tiết không biết nên xử lí thế nào.”
Trình Sở Tiêu lập tức đồng ý: “Được, bây giờ tôi qua đó.” Nói xong anh không kịp để ý Diệp Thu Hàm mà trực tiếp cùng Vu Quốc Tuấn đến phòng phẫu thuật.
Diệp Thu Hàm ngưỡng mộ hết sức, Vu Quốc Tuấn có thể quan sát ca phẫu thuật này, chính là không biết có tính là Trình Sở Tiêu mổ chính không, nếu như xem là vậy thì mình lại có thể xin anh ấy mượn băng ghi hình phẫu thuật để xem rồi.
Quay về văn phòng Diệp Thu Hàm mới biết không chỉ Vu Quốc Tuấn vào phòng phẫu thuật mà Ngưu Xuân Sơn và Sử Vinh Minh cũng đi rồi, cô bèn nghĩ cùng lắm thì sau ca phẫu thuật nhờ ba người bọn họ kể quá trình phẫu thuật cho mình nghe là được rồi! Truyện được dịch và edit tại page Sắc - Cấm Thành. xin vui lòng giữ nguyên credit, up sau Sắc 5 chap và không up 10 chương cuối cũng như ngoại truyện.
“Chị Thu Hàm, nhanh qua đây, bên ngoài lại sôi nổi lại rồi.”
Diệp Thu Hàm đang nghĩ trưa nay ăn gì thì Nhiệm Viễn chạy vào, bộ dạng rất hưng phấn.
“Sao vậy”
“Sao vậy chứ! Kịch hay không ngừng kìa, lúc nãy chúng tôi còn nói người đàn ông vào phòng phẫu thuật kia chắc chắn là khi đang cưỡi lên người người ta thì phát bệnh, kết quả không những đoán đúng mà hơn nữa khi anh ta ở cùng với tiểu tam thì xảy ra chuyện,”
“Những chuyện này sao cậu biết được?”
“Vợ ông ta đến rồi, đang đánh nhau với bồ bên ngoài rồi, nhanh đi xem thôi!”
Nhiệm Viễn nói xong liền chạy đi, Diệp Thu Hàm lại có chút không kiên nhẫn, sao lại là bồ chứ? Chuyện Hoàng Đằng Đạt và Phùng Lệ lần trước đã khiến người ta ghét rồi, đàn ông đều là loại như vậy sao?
Diệp Thu Hàm chầm chậm đi ra ngoài, kết quả nhìn thấy đại sảnh bên kia người túm lại, hơn nữa số lượng nhiều hơn lúc nãy chứ không ít hơn, cô qua đó xem thử thì trái lại không thấy cảnh chửi mắng khóc loạn như vợ Hoàng Đằng Đạt lần trước, đứng giữa tốp người là 2 người phụ nữ, thì nghe thấy một người nhìn có vẻ thông minh giỏi giang nhàn nhã nói: “Tôi biết cô luôn sau lưng xúi giục anh ta li hôn với tôi, ly hôn thì có thể nếu không sống cũng không có ý nghĩa gì, lại chồng như thế này có hay không có cũng như nhau cả, mỗi ngày đều nửa đêm mới về nhà, về nhà cũng đặt đầu là ngủ, tôi chỉ xem như nửa đêm đầu là ở góa, nửa đêm sau là canh xác chết, không ly hôn thì tôi bị chậm trễ mất!”
Người phụ nữ nói xong câu cuối, người ở đó đều phá cười, đứa con gái còn trẻ tuổi tốt dài đối diện với cô không cho là đúng hừ một tiếng.
Người phụ nữ thấy tình hình lại nói: “Nhưng mà cô cũng không cần vui mừng quá sớm, một nửa công ty là của tôi hơn nữa tôi quản lí tài sản và còn có hai đứa con, có cảm thấy sau khi ly hôn cô có thể cùng anh ta sống như bây giờ là chuyện không thể, nói trắng ra cuối cùng anh ta cũng trắng tay ra khỏi nhà. Anh ta bây giờ mất thể diện như thế nhập viện nghe nói là cùng cô làm chuyện đó uống thuốc nên mới xảy ra chuyện? Vậy thì vừa may anh ta thực sự cấp cứu không được, thì lí hôn hay không cũng không cần nữa, toàn bộ tài sản đều thuộc về tôi, cô ở đây trông chừng nhé, tôi về công ty chỉnh lý một số khoản trước!”
Người phụ nữ nói xong không hề để ý cô gái sắc mặt đã trở nên trắng bệch mà quay người đi, mọi người không hẹn mà cùng lúc vỗ một tràng pháo tay, Diệp Thu Hàm nhìn thấy trong lòng cảm thấy thực sảng khoái, phụ nữ phải như vậy, sống chết giữ lấy người đàn ông trăng hoa cả ngày dùng nước mắt rửa mặt thì chi bằng khiến cho anh ta khuynh gia bại sản, xem xem đến khi đó còn có tiểu tam, tiểu tư, tiểu ngũ gì đến gần anh ta nữa không!
Nhân vật chính đã đi một người rồi nên mọi người xung quanh liền tản ra, dù sao trong giờ làm việc cũng không thể quá đáng, cuối cùng chỉ còn lại cô gái trẻ đứng trơ trọi một mình ở đó.
Ca phẫu thuật giằng cô gần ba giờ đồng hồ, đến tận hơn 1h chiều mới kết thúc, mặc dù đến cơm trưa còn chưa ăn nhưng mấy người Vu Quốc Tuấn khi quay về ai cũng tinh thần kích động. Truyện được dịch và edit tại page Sắc - Cấm Thành. xin vui lòng giữ nguyên credit, up sau Sắc 5 chap và không up 10 chương cuối cũng như ngoại truyện.
“Thế nào rồi, ca mổ thuận lợi không?” Diệp Thu Hàm nhanh chóng chạy qua đó.
Vu Quốc Tuấn vỗ vỗ tay mới nói: “Tuyệt! Thu Hàm, em nhất định tưởng tượng không ra quá trình phẫu thuật hôm nay.”
“Anh nhanh nói đi, sốt ruột chết đi được.”
Vu Quốc Tuấn cười haha: “Anh nói cho em biết, hôm nay bác sĩ Trình không chỉ phẫu thuật tu bổ kết cấu tim mà còn thuận lợi tiến hành phẫu thuật tiết niệu, em tin không?”
Diệp Thu Hàm kinh ngạc mở nửa miệng: “Không phải chứ?”
“Nếu như không phải bọn tận mắt nhìn thấy, bọn cũng không tin. Bác sĩ Trình quá thần kỳ, lúc đầu bác sĩ Chu không thể quyết định rốt cuộc nên giải quyết tim trước hay là bảo người khoa tiết niệu giải quyết vấn đề sinh dục trước, kết quả các bác sĩ lâm sàng khoa tiết niệu xưa nay chưa từng gặp phải bệnh trạng như thế này nên không biết xử lý như thế nào, Lúc này, bác sĩ Trình đi vào không nói câu gì mà trực tiếp mở ngực phẫu thuật, khiến mọi người không ngờ được là sau khi hoàn thành phẫu thuật, Bác sĩ Trình lại phẫu thuật bộ phận sinh dục cho bệnh nhân, nơi đó trở lại bình thường rồi, người của khoa tiết niệu bái phục vô cùng, liền mời bác sĩ trình đi giảng bài cho họ nữa.”
Diệp Thu Hàm lúc này ngồi không yên nữa, nhanh chóng chạy xuống lầu mua một phần thức ăn dinh dưỡng đưa đến cho Trình Sở Tiêu, cô rất muốn biết quá trình phẫu thuật cụ thể.
Gõ cửa 2 cái đợi không được người bên trong trả lời, Diệp thu Hàm trực tiếp đẩy cửa đi vào.
“Bác sĩ Trình, ăn cơm thôi.”
Trình Sở Tiêu đang uống café, thấy Diệp Thu Hàm cầm theo cơm đi vào phòng cười híp cả mắt: “Sao nhanh như vậy đã đưa cơm đến rồi?”
Diệp Thu Hàm nhanh chóng bày cơm lên bàn rồi đưa đũa cho anh: “Tôi thấy mấy người Vu Quốc Tuân về rồi liền lập tức xuống mua cơm, anh chăm sóc tôi như vậy, tôi làm chút việc này có là gì đâu.”
Trình Sở Tiêu rõ ràng vui hơn một chút: “Vậy cảm ơn nhé, cô có vấn đề gì thì hỏi đi.”
Diệp Thu Hàm cười: “Tôi nghe Vu Quốc Tuấn nói anh không chỉ phẫu thuật tim cho bệnh nhân đó mà còn phẫu thuật ngoại tiết niệu?”
“Uh”
“Phẫu thuật ngoại tiết niệu anh cũng có thể làm sao?”
“Có thể”
“Vậy anh ta bị bệnh gì vậy?”
Trình Sở Tiêu nghĩ rồi nói: “Ở góc độ y học mà nói thì là chứng thần kinh hưng phấn, cái này khi quan hệ rất ít gặp, thông thường thì sau khi chịu kích thích sẽ không dựng đứng lên nữa, tôi nghe bác sĩ tiết niệu nói về quá trình phát bệnh của anh ta, hình như là khi đang ngoại tình dùng thuốc tim và trường hợp này đồng thời xảy ra, cũng thật là rất hiếm gặp.”
“Ừ vợ tìm đến bồ rồi đó, nhưng mà vợ anh ta thật là một người phóng khoáng, trừng trị triệt để cô gái đến cùng anh ta. Bác sĩ Trình, anh xử lý tình huống đó như thể nào?” Diệp Thu Hàm tò mò hết mức.
“Chứng bệnh này thực ra chính là ức chế mất cân đối làm cho máu trong cơ thể khó chảy ngược về, sau đó sẽ thành tắc động mạch, chức năng tình dục của người bệnh cũng mất đi, tôi cũng chỉ là làm khơi dòng máu khó lưu thông, cải thiện vấn đề tuần hoàn máu rất dễ dàng là có thể giải quyết được.”
Diệp Thu Hàm biết Trình Sở Tiêu tuy là nói rất đơn giản, nhưng quá trình phẫu thuật nhất định rất phức tạp, nhưng vừa nghĩ đến những việc làm của người đàn ông trăng hoa thạt không bằng không cứu anh ta!
“Cứu anh ta cũng không có giá trị gì, khỏe rồi vẫn là bỏ rơi vợ!”
Trình Sở Tiêu ngẩng đầu nhìn vẻ mặt tức giận của Diệp Thu Hàm, hỏi: “Cô rất tức à?”
“Rất tức nhé, tôi nhìn không ưa loại đàn ông không có trách nhiệm với gia đình như thế.”
Trình Sở Tiêu cười nhẹ: “Thực ra tôi có thể không chữa cho anh ta khỏi hẳn.”
“Sao lại nói như vậy?”
“Bởi vì thời gian hình thành máu trong cơ thể là 6 tiếng, tôi tính ra bệnh tình của anh ta có chút nhanh, nhưng tương đối mà nói vẫn là phẫu thuật tim quan trọng, cho nên sau khi cấp cứu tôi phẫu thuật mở ngực trước, chờ phẫu thuật mở ngực hoàn thành thì đã gần đến thời gian giới hạn.”
“Ý của anh là?” Diệp Thu Hàm có chút không chắc chắn ý mà Trình Sở Tiêu muốn nói, nhưng trong lòng lại thấp thoáng cảm giác hứng thú.
“Ý của tôi là, dù cho tôi làm phẫu thuật cho anh ta nhưng thời gian đã gần 6 tiếng đồng hồ rồi, sau khi hồi phục sẽ có khả năng cao sẽ khó khăn cương cứng**.”
Diệp Thu Hàm nghe xong liền lấy tay ôm mặt cười không ngừng, nửa ngày sau mới hoãn lại được: “Bác sĩ Trình, tôi quá khâm phục anh rồi. Anh quả thực là hóa thân của chính nghĩa.”
“Bác sĩ đối với bệnh nhân là không có lập trường, tôi đã tận lực cứu trị anh ta, nếu như có vấn đề gì thì có thể nói năng lực của tôi không đủ.”
Cả nhóm bác sĩ chuyên gia khoa niệu tiết cũng bó tay hết cách, người này lại có thể nói bản thân không đủ năng lực, ai có thể tin chứ! Diệp Thu Hàm cảm thấy Trình Sở Tiêu đã hoàn toàn nắm được tinh hoa ngôn ngữ Trung Quốc, hoàn toàn nắm chắc được chuyến xe tâm lí chủ chốt. Truyện được dịch và edit tại page Sắc - Cấm Thành. xin vui lòng giữ nguyên credit, up sau Sắc 5 chap và không up 10 chương cuối cũng như ngoại truyện.
“Bác sĩ Trình, sao anh đến việc của tiết niệu ngoài cũng hiểu vậy?”
Trình Sở Tiêu chăm chú nhìn Diệp thu Hàm: “Tôi nói tôi là bác sĩ tất cả các khoa, cô tin không?”
Diệp Thu Hàm nghệch mặt ra: “Anh là bác sĩ toàn bộ các khoa, lại nổi tiếng ở khoa ngoại tim như thế này?” Ai mà không biết bác sĩ toàn khoa rất đa tài, nhưng lại là phong phú mà không tinh thông, sao có thể là người dẫn đầu trong lĩnh vực chuyên gia chứ.”
“Thực ra tôi có rất nhiều lựa chọn, lúc đầu là do hứng thú với nghề y cho nên cố gắng học tập, sau này cho rằng khoa tim ngoại tương đối thích hợp nên chọn tim ngoại.”
“Vậy sao lại cảm thấy khoa tim ngoại thích hợp?” Diệp Thu Hàm ngẩn người ra hỏi.
“bộ phận tim mạch khiến tôi cảm thấy hài lòng, tốt hơn nhiều so với ở khoa tiết niệu ngày ngày nhìn bộ phận sinh dục bệnh nhân.”
Thiên tài! Tuyệt đối là thiên tài! Diệp Thu Hàm đã lĩnh giáo được năng lực của Trình Sở Tiêu mạnh đến mức nào, học y vừa khó vừa tốn công lực, người ta lại như trò chơi thích khoa nào thì đến khoa đó hơn nữa còn có thể làm tốt nhất, đây đúng là tinh thông uyên bác, đây không phải là người ngoài hành tinh chứ? ><
“Sao lại nhìn tôi như vậy?” Trình Sở Tiêu ăn một miếng cơm ngẩng đầu lên thấy Diệp Thu Hàm đang ngẩn người nhìn mình, liền cười rồi hỏi cô.
Diệp Thu Hàm từ từ định thần lại: “ Tôi thấy anh quá tài ba rồi.”
Trình Sở Tiêu bật cười: “Cần giải đáp tôi đều giải đáp rồi, cô đi làm việc đi. Tôi đi ra ngoài thành phố hai ngày đã nhờ chủ nhiệm Lữ dìu dắt cô, cô biểu hiện cho tốt.”
“Chủ nhiệm Lữ đồng ý rồi sao?” Diệp Thu Hàm vui mừng, phẫu thuật của chủ nhiệm Lữ thông thường đều có độ khó tương đương, bản thân mình trước tới nay không được theo học ngài ấy.”
“Tìm một thầy giáo tạm thời thay tôi dạy cô, tất nhiên phải chọn một người tương đương rồi, cô hài lòng là tốt.”
“Hài lòng ! Quá hài lòng rồi! Tôi không biết nói gì hơn nữa!”
“Biểu hiện cho tốt đi, chờ tôi trở về cô tự tay nấu cho tôi mấy món là được rồi.”
“Yêu cầu này quá đơn giản rồi, anh yên tâm, anh về rồi sẽ làm cho anh cả bàn tiệc! Anh làm việc đi, tôi ra ngoài đây.”
Diệp Thu Hàm mặt mày hớn hở đi ra khỏi phòng Trình Sở Tiêu nhưng trên đường về phòng lại việc lại bị Tôn Địch kéo đến chỗ vắng người.
“Chị Tôn, sao vậy?”
Tôn Địch cười: “Chúc mừng cô trước nhé, xuất sắt kì này có cô.”
“Không thể nào, chủ nhiệm nói sẽ không cân nhắc em mà.”
“Nhân viên xuất sắc không cân nhắc em, nhưng vẫn có giải tiến bộ nhất mà, Cô vì khoa mà cống hiến trong lòng chủ nhiệm đều có cân nhắc! Điều này mọi người đều rõ ràng, ai cũng không thể không có khuyết điểm mà.”
“Vậy thì cảm ơn chủ nhiệm quá.” Giải tiếng bộ nhất? Cái này không phải là vì mình mà tạo ra giải thưởng chứ, cũng thật sự làm khó lãnh đạo rồi, Diệp Thu Hàm tuy rằng cảm thấy rất buồn cười, nhưng cũng rất cảm ơn chủ nhiệm Lý có thể thấy được sự nỗ lực của mình.
“Tôi còn nghe nói một chuyện, không biết đối với em mà nói là tốt hay xấu.”
“Chuyện gì? Chị Tôn nhanh nói đi.”
“Năm sau những người làm việc lâu năm như chủ nhiệm Vu đều có thể thi bác sĩ Chủ trị, nhưng khoa tim ngoại còn thêm vào một bác sĩ chủ trị, việc này cần phải chọn lựa. người được chọn trúng đảm nhiệm làm bác sĩ nội trú một năm, sau đó có thể tham gia kì thi bác sĩ chủ trị rồi. Chủ nhiệm nói, rất coi trọng năng lực của em.”
“Thật sao?” Diệp Thu Hàm vui mừng khôn xiết, nếu như có thể được chọn vậy thì kế hoạch công việc của mình hầu như có thể rút ngắn thời gian 5 năm.
Thấy Diệp Thu Hàm vui mừng như vậy, Tôn Địch lại thở dài: “Thu Hàm, chị còn nghe được một tin, người được chọn của ban hai có thể là Trương Diệu Thân, tâm ngoại dù sao chỉ có thể có một bác sĩ nội trú, nếu như vậy thì hai người không phải trở thành đối thủ cạnh tranh rồi ư?