Y Sủng Cuồng Phi


Edit: Loli
Beta: Rika
Phong Nhược Ngôn không dự đoán được Tuyết Diên lại có thể thẳng thắn như thế, nhưng khi đi sâu tìm hiểu, cũng có thể hiểu rõ, Phong Nhược Ngôn cũng vẫn không tin trong hoàng cung lại có người sống chân chính đơn thuần vậy, huống chi người đơn thuần như vậy lại sống như cá gặp nước, chỉ sợ cũng là từng bước tính kế mà được, dù sao, người bên mình Mạc Vân thái hoàng thái hậu kia, cũng không dễ như vậy ! Nhưng cho dù vậy, cũng không thể nói rõ điều gì, dù sao, ánh mắt Tuyết Diên nhìn Hiên Viên Lưu Phong thật sự là quá mức khiến người ta sinh ra liên tưởng.
Phong Nhược Ngôn nhíu mày, đạm mạc hỏi:“Ngươi nói cho ta như vậy chẳng lẽ không sợ thái hoàng thái hậu biết được sẽ trách tội ngươi sao?”
Nàng ta ở đây cùng mình thẳng thắn, vậy không phải là phá hư kế hoạch của Mạc Vân thái hoàng thái hậu sao?
“Tỷ tỷ vẫn không tin tưởng Tuyết Diên, bất quá cũng không quan trọng, ngươi chỉ cần biết rằng Tuyết Diên sẽ không cùng ngươi và Lưu Phong thúc thúc trở thành kẻ địch là được rồi, về phần cái khác…… Tin tưởng lấy thông minh của tỷ tỷ cũng phải rõ, bằng một quận chúa phía sau không có thế lực chống lưng như ta, người ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy ta mang đến niềm vui như thế nào cho thái hoàng thái hậu, trong thế cục hỗn loạn như cá gặp nước, nhưng mà ai có thể biết, bên trong ta lúc nào cũng như đi trên lớp băng mỏng……”
Từ trong miệng Tuyết Diên nghe nàng bộc bạch nội tâm, dù là Phong Nhược Ngôn cũng âm thầm khiếp sợ, không nghĩ tới, phía sau cái chết của Tuyết Thiên Châu đại tướng quân năm đó thế nhưng còn có màn chuyện xưa quỷ dị phức tạp như thế, vậy xem ra ,Mạc Vân thái hoàng thái hậu kia, quả thực không hổ đệ nhất hoàng hậu sát phạt trên chiến trường , đủ ác độc , đối người khác độc, đối chính mình còn ác hơn.
Mà Tuyết Diên quận chúa này, ánh mắt của mình quả nhiên không sai, rõ ràng hận thấu một người, lại còn muốn ở bên cạnh người nọ hầu hạ, hao hết tâm tư để khiến người nọ vui vẻ, phần công lực ẩn nhẫn này, người thường làm sao có thể làm được.
Phong Nhược Ngôn nhìn vẻ mặt hận ý đối với hư không kia của Tuyết Diên quận chúa, trong lòng khe khẽ thở dài,“Ngươi không nên nói ta nghe những điều này , ngươi chẳng lẽ không sợ ta đi nói ra bên ngoài sao ? Nếu là ta có tâm tư đó , bằng mấy lời ngươi vừa nói, cũng đủ đem mấy năm ẩn nhẫn chịu đựng của ngươi thiêu đốt sạch sẽ”

“Ta đương nhiên là sợ, chỉ cầu tỷ tỷ không nói ra bên ngoài ! Đương nhiên, ta cũng tin tưởng tỷ tỷ sẽ không nói ra ngoài”
“Nha? Ngươi tin tưởng ta như vậy? Ngươi chắc đã nghe nói qua,trước mặt mọi người ta ngay ngày đại hôn đầu tiên đã đem thánh chỉ hòa thân cùng công chúa Bắc Triệt quốc Băng Nguyệt quận chúa tiễn ra khỏi đại môn vương phủ, ngươi nói, ta làm sao lại có thể tiếp nhận một nữ nhân thông minh mà ánh mắt nhìn vương gia nhà ta nhà ta không thích hợp chứ” Phong Nhược Ngôn tựa tiếu phi tiếu nhìn Tuyết Diên quận chúa nhẹ giọng nói.
Tuyết Diên quận chúa sửng sốt, thân thể đột nhiên run lên, tuy rằng những năm qua đã biết trình độ ngụy trang bản thân đến độ nóng giận không hiện ra ngoài, nhưng mà chính mình thử qua nhiều lần, lại hoàn không có cách nào ở trước mặt Hiên Viên Lưu Phong che dấu đi tình cảm của mình, đương nhiên, nàng cũng biết, ánh mắt chính mình không thể nào gạt được Phong Nhược Ngôn, cùng là nữ nhân, nhưng mà Tuyết Diên thật không ngờ, Phong Nhược Ngôn thế nhưng ở trước mặt mình sẽ nói ra như vậy, này quả thực…… Bình thường nữ nhân đụng tới trường hợp này chẳng lẽ không phải sẽ giả bộ hồ đồ sao?
Lập tức, Tuyết Diên quận chúa lại tự cười giễu, nàng tựa hồ quên , Phong Nhược Ngôn, nữ nhân người đó yêu thương há có thể lạ là dạng nữ tử bình thường chứ.
Tuyết Diên quận chúa nhất thời lâm vào trầm tư, mà Phong Nhược Ngôn cũng không nói gì, nửa ngày qua đi, Tuyết Diên quận chúa cắn chặt răng, ngẩng đầu nhìn về phía Phong Nhược Ngôn:“Tỷ tỷ tất nhiên là có thể , bởi vì Tuyết Diên không phải Băng Nguyệt quận chúa”
“Nhưng mà Tuyết Diên so với Băng Nguyệt quận chúa thông minh hơn” Phong Nhược Ngôn như trước thần sắc lạnh nhạt, bất động thanh sắc nhìn Tuyết Diên quận chúa.
“Chính bởi vì Tuyết Diên thông minh, Tuyết Diên mới biết được, chuyện gì nên làm, còn chuyện gì không nên làm, Tuyết Diên càng biết, địch như thế nào, bằng hữu như sao” Tuyết Diên quận chúa như trước quật cường nhìn Phong Nhược Ngôn.
Tầm mắt Phong Nhược Ngôn cùng Tuyết Diên ở trong không trung giao nhau, hồi lâu sau, Phong Nhược Ngôn trừng mắt nhìn tình, cười tủm tỉm nói:“A, ta thật ra rất thích nữ nhân thông minh, mau nói xem, ngươi muốn ta làm cái gì, hoặc là ngươi muốn từ trên người ta có được cái gì”
Tuyết Diên quận chúa nghe xong lời Phong Nhược Ngôn nói, trong mắt nhất thời sáng lên, tiếp theo tươi tỉnh nói:“Cám ơn tỷ tỷ!”

“Ngươi trước không cần cảm tạ ta, ngươi phải biết, ta cho tới bây giờ cũng không phải người tốt, càng không thể giúp ai vô điều kiện, huống chi, thứ ngươi muốn, ta có thể đủ sức giúp ngươi hay không còn chưa xác định”
Phong Nhược Ngôn lắc lắc đầu, xoay mình, đưa lưng về phía Tuyết Diên, nhìn về phía tòa cung điện vẫn ánh kim huy hoàng như cũ phía xa xa.
Tuyết Diên quận chúa nhìn theo hướng ánh mắt Phong Nhược Ngôn, tự nhiên nghĩ tới cái gì, ánh mắt lại lần nữa lóe lên, rồi sau đó khóe miệng nổi lên một tia cười khổ, hai người Phong Nhược Ngôn – Hiên Viên Lưu Phong trong nàng có ta, trong ta có chàng, lại là sao có thể dung hạ nàng.
Tuyết Diên quận chúa áp chế suy nghĩ trong lòng, bước nhẹ đến bên cạnh Phong Nhược Ngôn :“Ta tin tưởng tỷ tỷ tất nhiên là có thể nói giúp Tuyết Diên , về phần điều kiện……”
Tuyết Diên cúi đầu, cắn cắn môi, rồi sau đó nhẹ nhàng thở ra một hơi, ngẩng đầu mở miệng nói:“Tỷ tỷ, ta biết những năm gần đây Lưu Phong thúc thúc luôn luôn tìm kiếm nơi Doãn Ngâm Sương Doãn phi nương nương rơi xuống năm đó, tuy rằng Tuyết Diên không biết Doãn phi nương nương hiện tại ở đâu, nhưng Tuyết Diên lại biết chuyện năm đó cùng ai có liên quan”
“Cái gì?” Phong Nhược Ngôn kinh hô ra tiếng, nàng thật sự là thật không ngờ, chuyện tình chính mình điều tra nhiều ngày mà không có kết quả lại có thể từ trong miệng Tuyết Diên quận chúa nghe được tia dấu vết.
Tuyết Diên quận chúa nhìn thấy phản ứng của Phong Nhược Ngôn, nhất thời biết được chính mình đã thành công , toại lại mở miệng nói:“ Chuyện Doãn quý phi mất tích cùng Tuyết Diên gia phát sinh biến là cùng một năm , Tuyết Diên bởi vì khi đó còn nhỏ, chuyện tình cụ thể cũng không nắm rõ, sau lại từ trong miệng một phó tướng từng là thủ hạ của gia gia biết được một hai, chỉ biết là chuyện năm đó cùng Lạc gia, cũng chính là đương kim Lạc thái hậu có liên quan”
“Nha?” Kinh ngạc một trận, này hội Phong Nhược Ngôn cũng đã hoãn quá thần lai, rồi sau đó hỏi tiếp ra nghi vấn trong lòng :“Chiếu theo cái chết gia gia ngươi, một năm Tuyết gia sinh biến cùng Doãn Phi mất tích kia, chuyện Doãn Phi có hay không cùng Mạc Vân thái hoàng thái hậu có liên quan không?”
Tuyết Diên quận chúa nghe được Phong Nhược Ngôn nói cũng sửng sốt, nàng nhưng thật ra chưa từng có nghĩ tới khả năng này, dù sao dân gian đều nói Mạc Vân thái hoàng thái hậu cùng Doãn quý phi tình như tỷ muội, càng giống như nga hoàng nữ anh hơn ! Huống chi khi đó tiên đế đã sớm đi về cói tiên, dĩ nhiên là không có lý do gì ra tay với Doãn phi!
Tuyết Diên quận chúa lắc lắc đầu, phủ định nói:“Hẳn là không có vấn đề gì, những năm gần đây Tuyết Diên vẫn không rời Mạc Vân thái hoàng thái hậu nửa bước, một ít thói quen cuộc sống hàng ngày Tuyết Diên đều rất rõ ràng, mà Mạc Vân thái hoàng thái hậu mỗi tháng mười hai ngày đều là ngày trai tịnh, mà nàng đều sẽ ở phật đường vì Doãn Phi cầu nguyện nửa ngày, Tuyết Diên nhớ rõ nhiều năm như vậy đều chưa từng có gián đoạn, này cũng không giống như làm bộ”

“Nha? Nói như vậy, năm đó hai sự kiện chỉ cùng dịp phát sinh” Phong Nhược
Ngôn lầm bầm lầu bầu, rồi sau đó lại lâm vào trầm tư.
Tuyết Diên quận chúa cũng không có nói thêm điều gì đánh gáy suy nghĩ của Phong Nhược Ngôn. Chỉ lẳng lặng nhìn Phong Nhược Ngôn, lúc này Phong Nhược Ngôn trong suốt đứng ở dưới ánh trăng, cả người lưu chuyển quang hoa trong suốt, như tiên tử cung trăng bừng tỉnh, xinh đẹp tuyệt luân lại tinh thuần tốt đẹp như vậy, Tuyết Diên quận chúa không khỏi ngẩn thần người, trong lòng liền nghĩ, có lẽ chính mình nếu là thân nam nhi, cũng tất nhiên sẽ không có thuốc chữa yêu thương Phong Nhược Ngôn đi.
Ngay tại lúc Tuyết Diên quận chúa lăng lăng nhìn chằm chằm Phong Nhược Ngôn, Phong Nhược Ngôn đột nhiên ngẩng đầu, bất ngờ khiến Tuyết Diên quận chúa có chút quẫn bách không kịp thu hồi tầm mắt, Phong Nhược Ngôn cũng không biết lúc này Tuyết Diên quận chúa suy nghĩ cái gì, chỉ là có chút nghi hoặc sao mặt Tuyết Diên lại đỏ hồng nên như vậy.
“Hôm nay bên ngoài gió lớn như vây, ngươi không phải bị cảm lạnh rồi chứ, muốn đi vào trong nghỉ ngơi hay không” Phong Nhược Ngôn nghĩ đến cái gì liền nói cái đấy, nhưng mà lời này vừa nói ra khiến cho Tuyết Diên quận chúa càng thêm túng quẫn.
“Không cần không cần, tỷ tỷ nói đùa, Tuyết Diên không có việc gì” Tuyết Diên quận chúa liên tục xua tay.
“Nha, ta đây hỏi ngươi, ngươi muốn ta giúp cho ngươi cái gì”
Tuyết Diên quận chúa xong, sắc mặt cũng khôi phục lại, giọng điệu có chút xa xưa, có chút lạnh lùng nói:“Tuyết Diên gia gia Tuyết Thiên Châu, cả đời nhung mã, vì Hiên Viên vương triều cúc cung tận tụy đến khi chết, nhưng mà đến cuối cùng lại chết oan, lại ngay cả người lớn bé trong tộc đều không thoát nạn, chỉ để lại Tuyết Diên một người trên nhân thế, Tuyết Diên chính là muốn sự việc năm đó ban bố khắp thiên hạ, làm cho Tuyết gia ta minh oan” Tuyết Diên quận chúa nói đến cuối, trên mặt hận ý cùng không cam lòng càng hiện ra rõ rệt.
“Ngươi muốn chính là lôi ra kẻ đắc tội ngày đó” Phong Nhược Ngôn như trước đạm mạc nói.
“Cầu tỷ tỷ thành toàn” Tuyết Diên quận chúa quỳ gối trên đất.

Phong Nhược Ngôn thở dài nói:“Ngươi hẳn là biết việc này có bao nhiêu khó khăn, bà ta dù sao cũng là đương kim thái hoàng thái hậu thanh danh hiển hách, lại nắm trong tay quân lệnh, Hiên Viên Lưu Phong tuy rằng không sợ bà ta, nhưng cũng phải kính một bậc”
“Tuyết Diên đương nhiên cũng biết diều đó, cho nên, những năm gần đây, Tuyết Diên rõ ràng biết chân tướng, lại không dám cùng Lưu Phong thúc thúc nói!” Tuyết Diên tiếp theo lời Phong Nhược Ngôn nói.
“A, ngươi sợ? Lưu Phong thúc thúc ngươi lợi hại có thể hơn cả ta, ngươi thế nhưng không dám cùng chàng giải thích? Ngươi bởi vì là sợ chàng cùng hoàng huynh tình nghĩa nên đối với Mạc Vân thái hoàng thái hậu có điều thiên vị mà không giúp ngươi làm chủ sao? Nhưng mà ngươi đừng quên, ta là vương phi Lưu Phong thúc thúc ngươi, tự nhiên cùng chàng đồng lòng” Phong Nhược Ngôn cười nhạo nói.
“Không, tỷ tỷ người sẽ không” Tuyết Diên quận chúa không vì những lời Phong Nhược Ngôn nói mà thất vọng, chính là lắc đầu, phủ định một phen những lời trong miệng Phong Nhược Ngôn.
“A? Ngươi đối với ta quả thực có tin tưởng như vậy” Phong Nhược Ngôn không thể không đối với Tuyết Diên quận chúa mà nhìn bằng ánh mắt khác.
“Đương nhiên, bởi vì Tuyết Diên biết chỉ cần tỷ tỷ yêu Lưu Phong thúc thúc, tất nhiên có thể đủ vì Tuyết Diên làm chủ” Tuyết Diên quận chúa như trước kiên trì nói.
“Nói xem”
“Tỷ tỷ hôm nay không phải cũng đã nhìn ra, Mạc Vân thái hoàng thái hậu đã sớm đối Lưu Phong thúc thúc nổi lên lòng nghi ngờ, có lẽ những người khác không biết, nhưng Tuyết Diên mấy năm nay đã thấy rõ ràng , chỉ cần trong mắt bà ta có một hạt cát, bà ta sẽ tình nguyện giết sai một vạn cũng sẽ không bỏ qua một ngàn”
Phong Nhược Ngôn lắc lắc đầu, nhẹ giọng nói:“Ngươi thấy rõ ràng, nhưng chưa chắc đã hiểu thấu, Mạc Vân thái hoàng thái hậu, bà ta cũng là một nữ nhân thông minh đáng sợ”
Tuyết Diên nghe xong lời giống như cảm thán của Phong Nhược Ngôn, sửng sốt, đồng thời lại có chỗ nghe không rõ, đang muốn hỏi rõ ràng,trong bụi hoa bên cạnh vang lên một trận thanh âm tất tất tác tác .
Sắc mặt Tuyết Diên quận chúa nhất thời đại biến, có chút bất an nhìn Phong Nhược Ngôn nhỏ giọng nói: “Có người đến đây”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận