Y Sủng Cuồng Phi


Quân Vân Doanh nghe lời nói đầy cứng rắn của Phong Nhược Ngôn xong, trong lòng hiện lên chút phiền chán. Mà trên thực tế, trong khoảng thời gian này , chỉ cần chuyện gì có liên quan tới Phong Nhược Ngôn , tâm tình của hắn đều không tốt.
Hắn tức giận, mở miệng nói: “Như thế nào, một công chúa mất nước mà đòi bản vương ta cấp cho công đạo ư?”
Một lát sau, ánh mắt hắn tàn nhẫn hướng đến trên người Phong Nhược Ngôn , cuồng ngạo nói: “Hừ, dù bổn vương có đem ngươi giết , ngươi có năng lực làm khó dễ được ta sao?”
Phong Nhược Ngôn ngẩng đầu, thản nhiên nhìn thoáng vị trí chủ thượng như không thể nào xâm phạm được của người nọ, nàng không nói gì.
Quân Vân Doanh nhìn ánh mắt đạm mạc mà tràn ngập hàn khí kia của Phong Nhược Ngôn , hắn bỗng giật mình , hắn bắt đầu hoài nghi người đang ngồi thản nhiên trước mặt hắn không phải là Phong Nhược Ngôn,người này cho hắn cảm thấy tràn ngập bí ẩn và hiểm ác
Nửa ngày sau, Phong Nhược Ngôn cuối cùng mở miệng, nhìn Quân Vân Doanh, ánh mắt lạnh nhạt nói: “Thụy vương điện hạ, ngươi có vẻ rất là kiêu ngạo , nhưng là ta thật không biết ngươi rốt cuộc từ đâu mà đến, có cái gì đáng kiêu ngạo?”
Quân Vân Doanh ngẩn ra, trong lòng hiện lên nghi hoặc, không biết Phong Nhược Ngôn rốt cuộc là muốn nói cái gì.
“Ta bị người nhà đưa tới hòa thân, cũng coi như bị bắt gả cho ngươi, ngươi cũng là bị bắt cưới ta. Ngươi bất mãn, nhưng là ngươi cũng không nghĩ tới biện pháp phản kháng”
Phong Nhược Ngôn bình tĩnh nói như kể chuyện , mà trong long Quân Vân Doanh rất muốn biết mục đích của Phong Nhược Ngôn qua lời nói của nàng, mà về phương diện khác cũng có chút bất an.
“Ngươi không nghĩ trở thành trò cười cho thiên hạ, cũng không nghĩ tới sự ảnh hưởng của ta tới Tây Lưu Thụy vương, vì thế ngươi lợi dụng đám “Hoa hồng” “Hồng nhan tri kỷ” hận ta vì được gả làm chính phi của ngươi. Các ngươi dàn cảnh để cho bao cỏ công chúa là ta đây phạm háo sắc. Sau đó đến tại hiện trường bắt kẻ thong dâm, lại đem 1 nữ tử đánh 50 đại bản, thiếu chút nữa chết. Sau đó lại cho nàng một cai hưu thư”.
Quân Vân Doanh nghe thế, sắc mặt một mảnh biến thành màu đen,ý nàng nói là hắn bày mưu kế hãm hại để hưu nàng. Sắc mặt hắn lúc này thâm trầm, âm ngoan hướng Phong Nhược Ngôn trách mắng:
“Phong Nhược Ngôn, ngươi có biết hay không ngươi đang nói cái gì.”
Yến Du Trần thân mình cũng thoáng dựng thẳng dậy , nếu lúc trước hắn đối với thân thủ của Phong Nhược Ngôn thân có chút kinh ngạc, nhưng hiện giờ thì hắn phải nhìn nàng với một cặp mắt khác xưa .
Một nữ nhân đứng trước một sự việc hỗn loạn như thế, có thể phân tích và đánh giá một cách chính xác và cặn kẽ như vậy, đem chính mình cùng Quân Vân Doanh vi diệu nắm đúng mối quan hệ của cả 2. Lại càng có thể nghĩ rằng, Lạc vương hắn đây sẽ cùng một phe với nàng. Tâm tư của nữ nhân này, lại làm cho hắn sinh ra ý niệm muốn hiểu hết suy ngĩ trong đầu của nàng.
Phong Nhược Ngôn nghe Quân Vân Doanh nói xong, cũng không để ý tới hắn, ánh mắt hỏi ngược lại : “Thụy vương điện hạ, ngươi không cần nói cho ta biết lúc trước kia khi ra lệnh bắt kẻ thông dâm, chẳng lẽ ngươi không biết? Ngươi không tham dự? Phải biết rằng phương diện này người có lợi lớn nhất không phải là đám ong bướm cùng ngươi sao?”
Phong Nhược Ngôn xả ra một tia cười lạnh lùng, hơi hơi dừng một chút, nói tiếp: “Bước đầu, ngươi tạo một thế cục hỗn loạn, sau đó lấy lòng dân chúng, từng bước kiến dân chúng đồng tình, làm cho bọn họ đối hoàng thất sinh ra bất mãn , đến lúc đó ngươi thao túng cục diện……”
“Chậc chậc, đến lúc đó chính là một hồi triều đình chính trị thay đổi đi.”
Phong Nhược Ngôn nhìn trước mặt muốn đem nàng tê toái bàn Quân Vân Doanh, lại thêm mắm thêm muối nói:“Thụy vương điện hạ, ngươi nói bản công chúa giúp ngươi phân tích đúng không?”
“Phong Nhược Ngôn ngươi……”
Quân Vân Doanh vừa mở miệng, Phong Nhược Ngôn liền một phen đánh gãy: “Thụy vương, ngươi trước không cần vội vã mở miệng, ta còn chưa phân tích xong đâu, ngươi có thể nghe xong lại nói tiếp.”
Phong Nhược Ngôn thần thái tự nhiên, nhấp một ngụm trà, nói tiếp:“Vốn kế hoạch này vẫn có thể tiếp tục , ngươi cũng có thể thắng được vì ngươi có sự giúp đỡ toàn lực của Thủy gia. Chính là sao, ngươi không nghĩ tới, đương kim thánh thượng cũng chẳng phải là người đơn giản giống suy nghĩ của ngươi. Ngươi phát bọn họ còn có nhiều việc mờ ám, bất quá dù vậy ngươi vẫn không sợ , bởi vì ngươi cũng có sau chiêu, nhưng là ở thời điểm mấu chốt, người hậu thuẫn cho ngươi lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.”
Nói xong, Phong Nhược Ngôn nhìn thần sắc hoảng loạn của hắn, tiếp tục nói : “ Với hoàn cảnh như vậy, Thụy vương điện hạ, ngươi thấy bản thân ta có chỗ nanof đáng để kiêu ngạo cùng tự phụ đây?”
Quân Vân Doanh không nghĩ tới,cục diện hiện nay của mình khá bị động, vở kịch hắn diễn bị nữ nhân này vạch trần, xé toạc ra.
Lúc này, hắn tức giận tới cực điểm, trong lòng hận Phong Nhược Ngôn vô cùng, nhưng hắn bắt buộc chính mình thu liễm tâm thần, hắn cau mày nhìn Phong Nhược Ngôn, trầm giọng mở miệng:
“Ngươi uy hiếp ta sao?”
Phong Nhược Ngôn ánh mắt mỉm cười, thản nhiên mở miệng:“Này hiếp? Thụy vương nói đùa, ta chỉ là trình bày sự thật, cố ý giải thích nghi hoặc vì Thụy vương điện hạ cùng Lạc vương điện hạ . Làm sao dám uy hiếp, huống chi ta cho tới bây giờ đều là người tốt, lá gan cũng nhỏ, lại rất sợ chết, đối với cái gì nên nói cái gì không nên nói , ta nhưng rất rõ ràng , hơn nữa ta nói ra đây là để bảo vệ chính mình . Chính là sao……”
Phong Nhược Ngôn đang nói, đột nhiên chuyển giọng, ánh mắt nhìn hướng Yến Du Trần đang ngồi, nói:
“Thụy vương điện hạ , những điều khách nhân Bắc Triệt tuyệt thế vương gia Lạc vương không nên nghe, đều đã nghe hết, ta một công chúa mất nước không thể thay Lạc vương điện hạ là chủ được, Lạc vương điện hạ muốn nói cái gì thì mời ngài tự nói.”
Yến Du Trần nhịn không được, thở dài, nữ nhân này……, thật không hiểu nên nói nàng như thế nào cho tốt đây. Hắn nghĩ đến Phong Nhược Ngôn mượn hắn làm bia đỡ, làm cho Quân Vân Doanh có chút kiêng kị, sẽ không đối phó nàng, lợi dụng nàng.
Hiển nhiên nàng cũng có suy nghĩ giống hắn. Chính là mục đích của nàng không chỉ đơn giản như vậy .
Phong Nhược Ngôn nhìn sắc mặt yêu nghiệt của Lạc vương đang đau khổ, trong lòng hừ lạnh, dùng ánh mắt nói: “ Nhìn ta diễn lâu như vậy , cũng nên nhập vai của mình đi, bản công chúa nhưng là giúp ngươi đáp một cái tốt sân khấu kịch đâu. Cũng không nên được ưu việt còn khoe mã .“
Yến Du Trần nhận được ánh mắt sắc bén của Phong Nhược Ngôn bắn tới trong lòng kêu rên, thêm ủy khuất, nhịn không được ho nhẹ ra tiếng, cái này gọi là chuyện gì nha, Phong Nhược Ngôn đối hắn đó là lợi dụng, còn làm cho hắn không thể tránh được, không thể nói nên lời. Haiz………
Mà giờ phút này Quân Vân Doanh không nhìn đến Phong Nhược Ngôn. Quân Vân Doanh mắt đi mày lại, vừa mới nghe được lời nói sau của Phong Nhược Ngôn , mâu trung hiện lên một đạo u quang, khuôn mặt tao nhã lịch đã sớm đen thui. Trên người hàn khí toát ra.
Hảo, tốt lắm, thủ đoạn này của Phong Nhược Ngôn đúng là tốt. Quả thật tốt lắm.
“ Được, ngươi nói mục đích của ngươi ra đi ? Hoặc là nói ngươi muốn như thế nào?” . Quân Vân Doanh thân mình hơi hướng về phía trước, giọng điệu bình tĩnh, nghe không ra tia giận dữ, nhưng trong đáy mắt kia một mảnh lửa giận, biểu hiện chủ nhân của ánh mắt này đã tức giận tới cực điểm, muốn bùng nổ lắm rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui