Y Thủ Che Thiên

Nghe vậy, Hàn Như Liệt gật đầu: “Về sau ta tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh!” Hắn biết rõ Chỉ Ly là muốn lại để cho chính mình không nghĩ nhiều như vậy nữa, hắn sẽ không nhắc lại chuyện này, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không quên.

“Ta tin tưởng chàng.” Mộ Chỉ Ly cười nói, đầu nghiêng một cái tựa vào bờ vai Hàn Như Liệt: “Liệt, ta sắp đi Thần Quyết Cung tu luyện, đến lúc đó cơ hội chúng ta ở cùng một chỗ cũng không nhiều.”

Đối với điểm này, nàng cũng rất bất đắc dĩ. Tính ra quyết định cùng Liệt ở cùng một chỗ cũng thời gian hơn ba năm rồi, nhưng hai người cùng một chỗ thời gian ngay cả mấy tháng đều không có. Thật vất vả ba năm qua đi, bọn hắn gặp mặt, thế nhưng mà một tháng sau bọn hắn lại phải lần nữa chia lìa.

“Ta biết rõ, còn có rất nhiều chuyện chờ Ly nhi đi hoàn thành, bất luận như thế nào, ta đều ủng hộ nàng đấy.” Cho dù bọn họ không thể lúc thường gặp mặt, nhưng chỉ cần nghĩ đến nàng, hắn đã rất vui vẻ rồi.

Thấy Hàn Như Liệt hiểu mình như vậy, Mộ Chỉ Ly cũng cảm thấy có chút băn khoăn. Liệt chắc hẳn cũng bề bộn nhiều việc, nhưng chỉ cần mình ở đâu hắn một mực đều cùng ở bên cạnh mình, mỗi lần đều là mình…

Nhìn vẻ mặt Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt biết rõ ý nghĩ của nàng: “Giống như vừa rồi nàng nói với ta, trên người của nàng lưng đeo rất nhiều chuyện ta không có cách nào giúp nàng hoàn thành, nhưng ta sẽ một mực ở bên cạnh nàng.

Nàng muốn làm cái gì thì cứ đi làm, ta biết rõ ý nghĩ của nàng, đợi đến khi bá phụ bá mẫu cùng ở một chỗ, chúng ta mới có thể yên tâm thoải mái cùng một chỗ. Ta cũng nghĩ như vậy, chúng ta có thể cùng một chỗ thời gian còn rất dài, hoàn thành những tâm nguyện này mới là điều chúng ta muốn làm đấy.”

Hắn biết rõ điểm này đối với Mộ Chỉ Ly mà nói có bao nhiêu trọng yếu, ban đầu ở trước mặt Mộ Thiên Tĩnh hắn đã nói qua chuyện này, nếu không cho dù hai người bọn họ mỗi ngày cùng một chỗ, Chỉ Ly cũng sẽ không vui vẻ.

“Liệt, cám ơn chàng, đã hiểu ta như vậy.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, trên dung nhan lãnh tình hiện lên nhàn nhạt ấm áp, có thể cùng Liệt cùng một chỗ thật là nàng đời này hạnh phúc lớn nhất.

“Chỉ Ly, chuyện lần này ta nhất định sẽ cho nàng một cái công đạo đấy.” Hàn Như Liệt trầm mặc sau nửa ngày kiên định lên tiếng, hắn tuyệt đối sẽ không lưu lại Đinh Thục Nghi cái tai hoạ ngầm này, nàng ta sẽ vì những việc đã làm hết thảy trả giá thật nhiều!

Mộ Chỉ Ly không nói gì, nàng không có phản đối điểm này, nàng cùng Đinh Thục Nghi tầm đó dĩ nhiên không thể cùng tồn tại, chỉ là bây giờ nàng ta về tới Hàn gia, nàng cũng không tiện ra tay, do Liệt ra tay cũng không có cái gì không tốt.

Hai người ở bờ sông trò chuyện bọn những việc bọn hắn gần đây phát sinh, cùng tưởng tượng tới tương lai, thời gian cũng trôi qua nhanh chóng, đảo mắt đã đến sáng sớm.

Một đêm chưa ngủ, hai người tinh thần lại vô cùng tốt, hai người cùng đi tới phía sau núi, bọn hắn vốn là muốn trước tiên đến thăm Mộ Thiên Tĩnh đấy, chỉ là sau khi trở về một mực đều bề bộn nhiều việc, mà Mộ Thiên Tĩnh sự tình lại không thể để người khác biết được, cho nên đến bây giờ mới tiến đến, tuy muộn một chút, tin tưởng Mộ Thiên Tĩnh cũng sẽ không trách bọn họ đấy.

Phía sau núi.

Mộ Chỉ Ly quen việc dễ làm mở cửa đá ra, cùng Hàn Như Liệt hai người cùng đi vào. Vài năm thời gian trôi qua rồi, bên trong cửa đá cảnh tượng hết thảy giống như ba năm trước đây, không có chút nào biến hóa.

Trong cửa đá cũng phi thường sạch sẽ, rất rõ ràng là có người thường xuyên tới quản lý đấy, mà cái này người ngoài Mộ Kình Lệ ra liền không có những người khác. Xem ra ba năm này ra, Mộ Kình Lệ thường xuyên đến nơi đây.


Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi đến hòm quan tài thủy tinh trước mặt, nhìn Mộ Thiên Tĩnh vẫn đang ngủ say như trước, trong mắt hiện lên một tia ôn nhu. Bộ dáng của hắn bình tĩnh và an tường như trước, khuôn mặt tuấn tú phiêu dật ba năm qua không có chút nào biến hóa.

Tiến vào trạng thái chết giả, dung mạo Mộ Thiên Tĩnh một mực không có thay đổi, Mộ Chỉ Ly không khỏi nghĩ đến đợi lúc hắn tỉnh lại, hai người bọn họ thoạt nhìn chẳng phải là giống huynh muội bình thường?

“Cha, con gái trở về rồi.” Mộ Chỉ Ly đưa tay khoác lên hòm quan tài thủy tinh, trong đôi mắt bao hàm thâm tình. Nàng thời khắc ghi nhớ lấy bất luận nàng bây giờ biểu hiện như thế nào, phụ thân của nàng còn ở nơi này ngủ say.

Nàng không có bất kỳ thời gian nào để lãng phí đi, cũng không có tư cách kiêu ngạo. Bởi vì nàng còn không có đủ lực lượng đi đối mặt với địch nhân lớn nhất của nàng, chỉ có san bằng hết thảy khó khăn về sau, nàng mới có thể tiếu ngạo đối với hết thảy đây.

“Con gái cũng giống cha là đã thông qua được chiến trường Thiên Huyền, hiện tại tiến nhập Thần Quyết Cung. Cha, ngài yên tâm, không được bao lâu con nhất định sẽ mang mẫu thân trở về nhìn ngài. Ngài phải chờ đợi con trở về.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng, hôm nay khoảng cách giữa nàng với những điều này đã không hề xa xôi nữa.

Đợi nàng thành lập ra Thiên Âm môn, coi như Lôi gia nàng cũng không cần sợ hãi! Nhưng nàng muốn không phải là không cần sợ hãi, mà là muốn hoàn toàn Thắng Lợi! Nàng sẽ kiêu ngạo xuất hiện ở trước mặt Lôi gia, đem những thứ Lôi gia lúc trước ban cho Mộ gia bọn hắn hết thảy toàn bộ trả lại! Để cho bọn hắn thừa nhận khuất nhục như vậy!

Hàn Như Liệt nhìn bóng lưng Mộ Chỉ Ly nhỏ và hết sức quật cường, nàng thừa nhận nhiều như thế, còn chưa từng phàn nàn gì. Bả vai gầy yếu kia đến tột cùng là như thế nào khởi động hết thảy đây? Bất quá cũng chình vì như thế, Mộ Chỉ Ly mới càng thêm làm đau lòng người.

Nắm ở bả vai Mộ Chỉ Ly: “Ta sẽ cùng với nàng kề vai chiến đấu!” Nàng cũng không phải một mình, hắn Hàn Như Liệt vĩnh viễn đều là hậu thuẫn của nàng. Coi như cùng Lôi gia trở mặt, hắn cũng không quan tâm!

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cười gật đầu: “Ta luôn biết, chàng sẽ ở bên cạnh ta.” Nàng chưa bao giờ từng cảm thấy cô độc, ở bên cạnh nàng vẫn có Hàn Như Liệt, còn có Thiên Nhi, Bụi Thái Lang.

Nhân số tuy nhiên không nhiều lắm, nhưng bọn họ đều là thiệt tình đối đãi đấy, tín nhiệm nhất người. Có bọn họ, còn hơn quá nhiều người.

“Bá phụ, chúng con rất nhanh sẽ trở về, lúc trước ngài đã đáp ứng con nhưng đừng quên nha.” Hàn Như Liệt nhìn Mộ Thiên Tĩnh nói.

Mộ Chỉ Ly lông mày nhíu lại, trong mắt mang theo một tia nghi hoặc: “Cha ta đáp ứng chàng cái gì?” Nàng như thế nào không biết? Huống chi Mộ Thiên Tĩnh căn bản cũng không có nói chuyện.

Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt: “Lúc trước ta cùng bá phụ đã từng nói qua rồi, chờ hắn tỉnh lại và cùng bá mẫu ở một chỗ sẽ chủ trì đại hôn cho chúng ta, lúc ấy bá phụ không có phản đối, dĩ nhiên là chấp nhận.”

Mộ Chỉ Ly trên mặt nhanh chóng hiện ra vẻ đỏ bừng, đôi bàn tay trắng như phấn hướng phía lồng ngực Hàn Như Liệt đánh úp lại: “Chàng da mặt thực dày.”

Đối với đôi bàn tay trắng như phấn của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt rất là hưởng thụ toàn bộ đón nhận: “Da mặt không dày như thế nào lấy vợ đây này?” Dù sao đều da mặt dày rồi, vậy thì dứt khoát dày đến đáy ngọn nguồn a.


Mộ Chỉ Ly trong mắt mang theo một tia thất bại, theo lần thứ nhất nhìn thấy Hàn Như Liệt đã thấy hắn chính là bộ dáng da mặt dày, làm cho không người nào đủ lực chống đỡ. Có lẽ nàng đời này khắc tinh chính là hắn rồi, cho nên mới dễ dàng như vậy bị bắt làm tù binh.

Từ sau khi trở về Mộ Chỉ Ly, Mộ gia không ngừng thu được đại lễ, bất luận nhận thức hay không biết ra, họ xa đến tám cây sào đánh không đến cũng đều nhao nhao đến chúc mừng. Lúc trước Mộ Thiên Tĩnh thành công tiến vào môn phái cũng có bộ dáng như hôm nay.

Chỉ là về sau Mộ gia suy tàn, những người thân thích này đã nhao nhao đi ra, qua nhiều năm như vậy cũng chưa từng lại tiếp xúc. Hiện tại thấy Mộ gia lại xuất hiện Mộ Chỉ Ly, lại nhao nhao chạy tới chúc, bộ dáng kia giống như là một chút cũng không bởi sự tình đó trước mà cảm thấy xấu hổ.

Đối với điều này, Mộ gia tuy trong lòng tràn đầy bất mãn, nhưng bởi vì cái gọi là đưa tay không đánh khuôn mặt tươi cười, đối phương là đến chúc mừng đấy, bọn hắn cũng không thể đem người ta chạy trở về a? Nhớ ngày đó thời điểm bọn hắn muốn tìm bọn họ hỗ trợ, bọn họ cả đám đều như không quen biết, hiện tại cũng có thể nói là phong thủy luân chuyển, Mộ gia tự nhiên tránh không được cho bọn hắn một chút mặt mũi.

Cảm giác hãnh diện chính là như thế! Đối với thái độ người Mộ gia, gia tộc khác cũng sớm đoán trước, trong nội tâm không thoải mái cũng chỉ có thể chịu đựng. Hôm nay Mộ gia có thể nói là như mặt trời ban trưa, hoàng thất đối với Mộ gia khen thưởng không ngừng, có lẽ không được bao lâu Mộ gia có thể trở thành đại thế gia ở Thiên Thăng Quốc.

Có Mộ Chỉ Ly tọa trấn, ai dám cùng Mộ gia bọn họ đối nghịch? Cho nên điều bọn hắn có thể làm chính là dùng hết mọi thủ đoạn đến nịnh nọt bọn hắn. Trong lòng của bọn hắn cũng rất buồn bực, làm sao nhân tài đều là từ Mộ gia ra vậy?

Mấy trăm năm chưa từng có người thành công tiến vào môn phái, kết quả vài thập niên trước Mộ gia có một nhân tài như vậy, tuy nhiên thời gian rất ngắn, cuối cùng bị đả kích gần như hủy diệt, nhưng dù sao đã từng huy hoàng qua ah! Có thời điểm bọn hắn cho rằng Mộ gia cũng không thể Đông Sơn tái khởi, Mộ gia lại đi ra một cái Mộ Chỉ Ly!

Lần này biến hóa quả thực để cho bọn hắn đáp ứng không xuể, chỉ có thể nhận mệnh! Lão thiên gia thủy chung là hậu đãi Mộ gia đấy. Đương nhiên, ở những người này cũng ngóng trông xem Mộ Chỉ Ly có giống như Mộ Thiên Tĩnh lúc trước, một lần nữa mang tai nạn cho đến Mộ gia đấy. Khả năng tuy nhỏ, nhưng cũng không phải không có khả năng.

Trong lúc nhất thời, người Mộ gia trên mặt đều dương dương nụ cười, toàn bộ Mộ gia đều là một bộ dáng vui sướng hớn hở.

Mộ Chỉ Ly cũng không có thói quen xem cục diện náo nhiệt, nhất là vừa đi ra khỏi thì không ngừng có người hướng nàng chúc mừng chúc mừng, khiến cho nàng chỉ có duy trì trên mặt cơ hồ một vẻ cứng ngắc, trái lại Hàn Như Liệt lộ ra vẻ ứng đối tự nhiên.

Về sau Mộ Chỉ Ly cũng không xuất hiện ở bên ngoài, dù sao có các vị trưởng lão bọn hắn sẽ xử lý tốt hết thảy, nàng chỉ im lặng đứng ở trong nội viện Thanh Phù hưởng thanh nhàn.

Phàm là người đi vào Mộ gia, đều muốn gặp mặt Mộ Chỉ Ly. Từ mấy ngày nay, chuyện về Mộ Chỉ Ly bọn hắn đã nghe được không ít, nhưng còn chưa từng gặp, cho nên phần lớn đều là đến cầu kiến đấy.

Bọn người Mộ Kình Lệ biết rõ Mộ Chỉ Ly không thích những nơi như vậy, cho nên không ngừng thoái thác . Đối với điều này, mọi người cũng không thể nói cái gì đó. Người ta là đại nhân vật, như thế nào nói gặp là gặp hay sao?

“Ly nhi, nàng xem, người ở bên ngoài cổng đều muốn gặp nàng, nàng thực là được hoan nghênh ah.” Hàn Như Liệt nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly cau mày, không khỏi trêu ghẹo nói

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng là liếc Hàn Như Liệt liếc: “Chàng xác định là ta vui vẻ sao! Nhìn bọn hắn nhiều người như vậy, ta đều cảm thấy đau đầu.” Nàng là một người thích yên tĩnh, ngẫu nhiên có chút náo nhiệt nàng cũng ưa thích đấy, nhưng rất hiển nhiên Mộ gia hiện tại náo nhiệt quá mức. Có lẽ Nguyễn Ngọc Hành bọn hắn trong phủ cũng đều giống như vậy a.


“Có gì mà phải nhức đầu, lại để cho vi phu giúp nàng mát xa?” Nói xong, Hàn Như Liệt chính là cười xấu xa hướng Mộ Chỉ Ly đánh tới.

“Ai nha, người ta!” Mộ Chỉ Ly rất nhanh trốn tránh, bất quá tiếng cười lại từ trong miệng của nàng truyền ra. Hàn Như Liệt luôn có thể rất nhanh để cho tâm tình của nàng trở nên tốt lên.

Thời gian liền như thế không ngừng trôi qua, Mộ Chỉ Ly cùng Hàn Như Liệt hai người cũng là hảo hảo nắm chặc đoạn thời gian ngắn nhưng vui vẻ này. Khoảng cách một tháng thời gian chỉ còn lại có bảy ngày rồi, hoàng thất gọi Mộ Chỉ Ly cùng Cao Chính Thanh trước đi một chuyến, hiển nhiên là muốn trước khi bọn hắn rời đi nhắn nhủ một phen.

Đối với điểm này, bọn hắn cũng là sớm có đoán trước. Mấy người bọn họ tiến vào môn phái, hoàng thất tất nhiên có mấy lời muốn theo chân bọn họ nói. Bọn hắn hiện tại thân phận địa vị đều không giống với lúc trước, hoàng thất cũng làm đủ lễ mời Mộ Chỉ Ly hai người tiến đến.

Tại Mộ gia mọi người vui vẻ đưa tiễn, Mộ Chỉ Ly ba người lần nữa bước lên hành trình. Rất xa, Mộ Chỉ Ly nhìn lại, vẫn thấy người Mộ gia như trước đứng ở cửa thành nhìn bóng lưng bọn hắn đi xa, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ tươi cười.

Tại đây chung quy là nhà của nàng, hôm nay vừa ly khai, tin tưởng thật lâu mới có thể trở về rồi.

Mộ Chỉ Ly ba người trực tiếp thông qua Truyền Tống Trận đi tới hoàng thất, địa điểm này đúng là địa phương lúc trước khi cả nước thi đấu bọn hắn đã đến. Ba người vừa ra Truyền Tống Trận, liền gặp được Hiên Viên Long, Hiên Viên Dật một đoàn người đã ở bên cạnh chờ bọn hắn rồi.

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng là chắp tay nói: “Hoàng Thượng ”

“Mộ cô nương không cần đa lễ!” Hiên Viên Long vội lên tiếng nói, hiện tại thân phận Mộ Chỉ Ly cùng lúc trước đã hoàn toàn bất đồng, hiện tại thân phận của nàng căn bản là không cần hướng hắn hành lễ, coi như là để cho hắn hướng nàng hành lễ cũng không phải là không thể.

Hắn hôm nay đã biết được toàn bộ sự tình, có thể nói Mộ Chỉ Ly là hi vọng của Thiên Thăng Quốc rồi! Mà hắn cái Hoàng Thượng này cũng muốn dựa vào nàng, sao lại dám tiếp nhận nàng hành lễ đâu này?

“Đa tạ Hoàng Thượng” Mộ Chỉ Ly như trước hữu lễ, cũng không có thị sủng mà kiêu. Nàng biết rõ bây giờ nàng không cần khách khí như vậy, nhưng quá mức kiêu căng trước sau sẽ để cho trong lòng người không thích. Nàng tiến vào Thần Quyết Cung sau trở về cơ hội cũng không nhiều, đến lúc đó Mộ gia phát triển chính là cần nhờ Hiên Viên Long rồi.

Nàng cũng không phải là chính mình một người, ở sau lưng của nàng còn có một gia tộc! Cho nên nàng làm việc cần vì bọn hắn cân nhắc.

Hiên Viên Long nhìn thấy thái độ của Mộ Chỉ Ly tâm tình cũng đặc biệt tốt, Mộ Chỉ Ly có thực lực hôm nay nhưng đối với hắn vẫn khách khí như cũ, điều này ở trước mặt các vị thành chủ hắn là phi thường có mặt mũi. Tuy nhiên bất luận thái độ gì hắn cũng không thể nói lên điều gì, nhưng không thể phủ nhận như vậy tâm tình của hắn càng thêm vui sướng.

So với Hiên Viên Long cẩn thận, Hiên Viên Dật lại lộ ra nhẹ nhõm hơn nhiều: “Chỉ Ly, Cao huynh, Hàn huynh, chúng ta đi vào trước đi! Nguyễn huynh bọn hắn đã đến!”

“Bọn hắn đều đã đến ah, ta còn tưởng rằng tốc độ của chúng ta đã rất nhanh.” Cao Chính Thanh cười lên tiếng, vẫn là theo chân bọn họ những huynh đệ này trao đổi cảm thấy thoải mái, nhìn xem Hoàng Thượng, nghĩ đến những cái khó hiểu kia, hắn một người thô hào căn bản là một chút cũng không hiểu.

Thấy thế, Hiên Viên Long cũng cười nói: “Kia liền do Dật nhi mang bọn ngươi tiến đến a, giữa trưa bày rượu thiết yến, chúng ta sẽ cùng nhau nói chuyện với nhau.” Dật nhi cùng bọn hắn quan hệ tốt như vậy, hắn nhìn cũng cảm thấy vui vẻ.

So sánh nghĩ thấy hắn ở chỗ này tựu có chút vướng bận rồi, tuy không muốn thừa nhận, nhưng đích thật là như vậy đấy.


Về sau, Hiên Viên Long liền dẫn đầu rời đi, bọn người Mộ Chỉ Ly cùng Hiên Viên Dật cùng tiến đến trong điện tìm Nguyễn Ngọc Hành bọn hắn rồi. Lần này tiến vào hoàng cung cùng với lần trước tiến vào hoàng cung tâm thái đã nhẹ nhàng hơn nhiều lắm.

Lúc trước nhìn thấy thực lực Hiên Viên Long đạt tới Cực Thành cảnh, đối với bọn họ còn tràn đầy kinh sợ, hôm nay đã không có chút uy hiếp nào.

Mộ Chỉ Ly bọn người vừa bước vào trong điện, Nguyễn Ngọc Hành cùng Mộc Thiên Nam liền xúm lại, hai người mặt đầy hồng quang, thần thái sáng láng, rất hiển nhiên là hơn nửa tháng thời gian bọn hắn trôi qua phi thường tốt.

“Ha ha, ba người các ngươi cuối cùng là đến rồi! Những ngày này trong nhà trôi qua như thế nào?” Nguyễn Ngọc Hành cười nói, lần này hắn sau khi trở về cả gia tộc quả thực đều nhanh đưa hắn cung cấp đi lên, nhất là khi biết rõ hắn bệnh không tiện nói ra đã chữa tốt về sau càng là vui vẻ không thôi.

“Cũng đừng hỏi chúng ta, xem ngươi bộ dáng kia ta nghĩ những ngày này trôi qua phi thường tiêu sái ah, có hay không đã cưới mấy cửa hôn sự?” Cao Chính Thanh nhìn Nguyễn Ngọc Hành khuôn mặt vui vẻ không khỏi trêu ghẹo nói.

Nghe vậy, Nguyễn Ngọc Hành sửng sờ: “Cái kia tự nhiên là không có… Ta đều sắp đi Thần Quyết Cung rồi, còn nói gì việc hôn nhân?” Trong nhà mọi người càng hi vọng hắn có thể ở Thần Quyết Cung tìm được người hợp với mình, đây mới thực sự là tốt a!



Mấy người ngồi xuống sau, Nguyễn Ngọc Hành nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Chỉ Ly, lần này ta còn dẫn theo một người đến đây gặp ngươi.”

“Người phương nào?” Mộ Chỉ Ly trong mắt lộ vẻ nghi hoặc, Nguyễn Ngọc Hành sẽ mang người nào đến gặp mình?

Sau một khắc, một thân ảnh liền xuất hiện ở sau lưng Nguyễn Ngọc Hành, người này không phải ai khác, chính là gia chủ Nguyễn gia! Lúc này thái độ gia chủ Nguyễn gia cùng ban đầu ở Nguyễn gia gặp mặt đã có biến hóa cực lớn.

“Mộ cô nương” gia chủ Nguyễn gia khom người nói, lúc trước từ trong miệng Hồng dược sư biết rõ Mộ Chỉ Ly y thuật siêu quần, hắn cực kỳ hối hận, về sau biết rõ Mộ Chỉ Ly tiến vào Thần Quyết Cung lại càng vô cùng kinh hãi, vạn nhất Mộ Chỉ Ly đối với Nguyễn gia bọn họ có ý kiến mà nói…, bọn hắn Nguyễn gia sợ là gặp phải tai nạn không nhỏ.

Đợi Nguyễn Ngọc Hành sau khi trở về, nói cho bọn hắn biết Mộ Chỉ Ly không chỉ làm cho bệnh không tiện nói ra của hắn cho chữa cho tốt, mà ở trên chiến trường Thiên Huyền còn cứu được mạng của hắn, quan trọng nhất là Nguyễn Ngọc Hành có thể tiến vào Thần Quyết Cung đều là nhờ Mộ Chỉ Ly! Bằng không mà nói, hắn cũng chỉ có thể ảm đạm hồi phủ.

Đây hết thảy đều khiến cho người Nguyễn gia càng phát hối hận, bọn hắn đối đãi Mộ Chỉ Ly như vậy, Mộ Chỉ Ly lại bất kể hiềm khích lúc trước trợ giúp bọn hắn, để cho bọn hắn hổ thẹn dị thường. Vốn là gia chủ Nguyễn gia chuẩn bị tiến về Mộ gia thỉnh tội đấy, chỉ tiếc gần đây sự tình thật sự bận quá, nhất thời không cách nào thoát thân.

Khi biết Mộ Chỉ Ly sẽ đến hoàng cung, lập tức chạy tới, hắn nhất định phải hướng Mộ Chỉ Ly xin lỗi hơn nữa cảm tạ nàng, nếu không lòng của bọn hắn cũng bất an.

Không đợi Mộ Chỉ Ly đáp lời, Cao Chính Thanh hừ lạnh một tiếng, chuyện lúc ban đầu hắn nhớ rõ rành mạch, lão gia hỏa này thái độ làm cho người khó chịu không phải bình thường!

Hàn Như Liệt mặc dù không có lên tiếng, bất quá ánh mắt cũng bất thiện, lúc trước nếu không phải là Ly nhi ngăn hắn lại, hắn sớm đã đem Nguyễn gia làm hỏng. Dám khi dễ Ly nhi của hắn như vậy, thật sự là muốn chết.

Nghe được Cao Chính Thanh hừ lạnh, gia chủ Nguyễn gia cũng là một hồi xấu hổ, bất quá những điều này cũng là trong dự liệu của hắn: “Mộ cô nương, hết thảy sự tình ta cũng đã nghe Ngọc Hành nói, thật sự là rất cảm tạ ngươi. Có thể bất kể hiềm khích lúc trước giúp Ngọc Hành nhà ta, lúc trước thật là chúng ta có mắt không tròng, thực xin lỗi ngươi, ta đại biểu Nguyễn gia hướng ngươi xin lỗi, thật sự phi thường cảm tạ ngươi.”

Gia chủ Nguyễn gia lời nói này có thể nói là cực kỳ chân thành, quyền cao chức trọng như hắn mà lúc này khom lưng chín mươi độ, đã biểu đạt đầy đủ thành ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận