Y Thủ Che Thiên

Nhìn thấy ba viên đan dược tròn vo chắc nịch, trong mắt Tạ Vãn Phong lộ ra vẻ hài lòng, đúng như hắn đã dự đoán, nha đầu Tử Thanh kia luyện chế ra ba viên Ngưng Hỏa Đan, xem ra gần đây đúng là đã rất chịu khó.

Có thể luyện chế ra ba viên Ngưng Hỏa Đan thượng đẳng, cho dù là hắn cũng chỉ có thể luyện chế ra ba viên đan dược, phẩm chất đan dược cũng không thấp, thành tích lần này đúng là có thể đủ để kiêu ngạo.

“Ba viên Ngưng Hỏa Đan phẩm chất thượng đẳng, không tệ, không tệ.” Tạ Vãn Phong gật đầu cười, Ngưng Hỏa Đan này đòi hỏi trình độ luyện chế khó khăn hơn nhiều so với bọn Mộ Chỉ Ly trên lôi đài ở chiến trường Thiên Huyền, có thể luyện chế ra ba viên đã là cực kỳ tốt.

Nghe thấy Tạ Vãn Phong khen ngợi, trên mặt Hạng Tử Thanh cũng lộ ra nụ cười vui vẻ, bộ dáng kích động này cho dù muốn che dấu cũng không che giấu được. Bình thường, số lần nàng được sư phụ khen ngợi như vậy cũng không nhiều, nàng cũng hiểu được biểu hiện hôm nay của nàng đã hơn hẳn bình thường, ngày bình thường nàng luyện chế mà so sánh với hôm nay thì sẽ không được tốt như vậy.

Chẳng lẽ là bởi vì có áp lực? Cho dù như thế nào, Hạng Tử Thanh đều cảm thấy rất vui vẻ. Không khỏi đưa mắt chuyển hướng sang nhìn Mộ Chỉ Ly ở một bên, nàng cũng tò mò muốn biết kết quả đan dược Mộ Chỉ Ly luyện chế ra như thế nào, muốn xem mình đã trải qua khổ luyện nhiều năm như vậy liệu có thể thắng được Tư Đồ Diêu hay không.

Phong Hàn thấy được nụ cười vui vẻ trên mặt Hạng Tử Thanh và Tạ Vãn Phong, trong lòng cũng có chút trầm xuống. Xem ra kết quả luyện chế của Hạng Tử Thanh này vô cùng tốt, không biết Chỉ Ly có thể thắng hay không. Nhưng mà đến lúc hắn nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly vẫn lẳng lặng đứng ở một bên như trước, không có chút vui mừng hoặc buồn bã nào, giống như là chưa từng nghe nói đến kết quả của Hạng Tử Thanh vậy.

Thầm than một tiếng, bây giờ cho dù dùng ánh mắt của hắn cũng không thể hiểu rõ được đến tột cùng là Mộ Chỉ Ly đang nghĩ như thế nào. Nếu Mộ Chỉ Ly cũng giống như Hạng Tử Thanh thì ngay lập tức đã có thể biết rõ kết quả, điều đáng tiếc là nàng lại vẫn luôn luôn tỉnh bơ.

Phong Hàn cũng chỉ có vào lúc này mới có thể buồn bực vì Mộ Chỉ Ly vẫn luôn ung dung thản nhiên, chỉ là nếu như hắn không chỉnh lại sự bình tĩnh hiện lên trên khuôn mặt nàng thì chỉ sợ là hắn sẽ càng thêm buồn bực.

Tạ Vãn Phong rời khỏi chỗ của Hạng Tử Thanh, đi về phía Mộ Chỉ Ly một bên, nhưng ngay khi hắn nhìn thấy vẻ mặt của Mộ Chỉ Ly thì hắn lại cảm thấy kết quả này e rằng không tốt như vậy. Đổi lại cho dù là bất kỳ kẻ nào, nếu bị thua thì mặc dù vẫn luôn luôn lạnh nhạt nhất định cũng sẽ để lộ ra một chút ưu tư, chỉ là cảm giác bộ dáng của nàng không phải như vậy, cái này chỉ có thể nói rõ…

Hạng Tử Thanh vui vẻ cười nhìn Mộ Chỉ Ly, vô cùng mong đợi kết quả của trận đấu này. Khi nàng nhìn thấy Tạ Vãn Phong sau khi đứng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly một lúc lâu rồi mà cũng không có bất kỳ một động tác nào thì cũng không khỏi lên tiếng nói: “Sư phụ, ngươi nên nhanh chút đi!”

Các đệ tử khác trong Điện Khảo Hạch nhìn thấy như vậy cũng lại một lần nữa thảo luận sôi nổi hẳn lên.

“Ta thấy kết quả lần này là Tử Thanh sư tỷ thắng, Thất chủ mãi vẫn chưa mở ra bình sứ trắng của Mộ cô nương, chắc là không nỡ mở.”

“Đúng vậy, Tử Thanh sư tỷ thậm chí đã thúc giục. Ba viên Ngưng Hỏa Đan ngũ phẩm đó, Tử Thanh sư tỷ thật đúng là tài giỏi, chúng ta đây không biết khi nào mới có thể luyện chế được như vậy.”

“Vậy cũng có thể là Thất chủ không nỡ làm Tử Thanh sư tỷ thất vọng, cho nên mới không mở ra! Các ngươi nhìn Mộ cô nương xem, một chút chán nản cũng không có, thật sự không giống như nàng bị thua.” Một đệ tử chỉ về hướng Mộ Chỉ Ly mà nói.

Lời này vừa nói ra, mọi người cũng sững sờ.

Thật vậy, Hạng Tử Thanh không biết kết quả này, Mộ Chỉ Ly chắc hẳn là đã biết. Nàng bây giờ lại còn có thể lạnh nhạt như vậy, kết quả của trận đấu này thật sự có chút khó nói…


Những đệ tử cho rằng Hạng Tử Thanh nhất định sẽ thắng kia cũng ngậm miệng lại, chỉ cảm thấy Mộ cô nương này thật đúng là sâu không lường được.

Tạ Vãn Phong cầm bình sứ trắng trước mặt Mộ Chỉ Ly lên, sau khi đem nắp bình mở ra, hắn lại ngây ngẩn cả người, sau khi nhìn thấy đan dược bên trong bình sứ trắng, kinh ngạc đến mức sau một lúc lâu cũng chưa từng nói chuyện.

Tất cả mọi người đều nghi hoặc nhìn Tạ Vãn Phong, nhiều năm như vậy rồi chưa bao giờ từng thấy Thất chủ lộ ra vẻ mặt như thế. Đến tột cùng là Mộ Chỉ Ly đã luyện chế cái gì? Có thể làm cho một người hiểu biết sâu rộng như Tạ Vãn Phong cũng phải sững sờ ngay tại chỗ.

Hạng Tử Thanh nguyên bản tươi cười vui vẻ sau khi thấy bộ dáng của Tạ Vãn Phong, nụ cười trên mặt cũng dần dần cứng lại. Biểu hiện của sư phụ thật không giống như bình thường, ngay cả nàng cũng chưa từng thấy qua sư phụ lộ ra vẻ mặt như vậy, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Phong Hàn ban đầu vốn đang nôn nóng chờ đợi kết quả, lại thấy Tạ Vãn Phong một mực không tuyên bố kết quả, lập tức trực tiếp cướp lấy cái bình trong tay Tạ Vãn Phong: “Kéo dài thời gian làm cái gì?”

Khi hắn nhìn thấy đan dược trong bình cũng khẽ giật mình, tiếp theo liền cười ha hả: “Ha ha, bốn viên Ngưng Hỏa Đan. Chỉ Ly nha đầu, ngươi thật sự rất giỏi!”

Phong Hàn không nhìn ra được đan dược tốt xấu là như thế nào, nhưng số lượng đan dược thì có thể nhìn thấy được, Mộ Chỉ Ly luyện chế nhiều hơn một viên so với Hạng Tử Thanh, như vậy người chiến thắng chính là Mộ Chỉ Ly!

Tất cả mọi người ở đây bởi vì lời Phong Hàn nói mà đều sững sờ ngay tại chỗ, bốn viên Ngưng Hỏa Đan! Lại có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan! Đây quả thật đã vượt quá sự tưởng tượng của bọn họ.

Ở trong tất cả vật phẩm đan dược , độ khó khăn để luyện chế ra Ngưng Hỏa Đan cũng là số một số hai, cho nên có thể luyện chế ra Ngưng Hỏa Đan ngũ phẩm cũng có nghĩa là khoảng cách bọn họ có thể luyện chế ra đan dược lục phẩm cũng đã không còn xa nữa.

Phẩm giai của đan dược càng cao, số lượng luyện chế ra cũng càng ít, điều này là kiến thức thông thường, mọi người đều biết. Cho nên mặc dù bọn họ biết rõ Mộ Chỉ Ly thi đấu trên lôi đài ở chiến trường Thiên Huyền đã luyện chế ra bốn viên đan dược, nhưng là lúc nàng luyện chế Ngưng Hỏa Đan bọn họ cũng chưa từng nghĩ rằng nàng cũng có thể luyện chế ra bốn viên.

Bởi vì giữa hai người chênh lệch nhau rất lớn, đa số mọi người lúc luyện chế Ngưng Hỏa Đan ngũ phẩm một lần chỉ có thể luyện chế ra hai viên, cho nên lúc biết được Hạng Tử Thanh luyện chế ra được ba viên, ngay cả Tạ Vãn Phong cũng đều cảm thấy rất hài lòng, nhưng bây giờ Phong Hàn lại nói cho bọn họ biết Mộ Chỉ Ly có thể luyện chế ra bốn viên?

Đây chẳng phải là một lần luyện chế tương đương với tổng hai lần luyện chế của người khác sao? Đây cũng không phải chỉ đơn giản là cần hai phần dược liệu như vậy, tinh lực, thời gian cùng với khả năng luyện đan thất bại, với tính toán như thế này, ý nghĩa của một viên đan dược có thể lớn lắm!

“Không thể nào, điều đó là không thể nào!” Hạng Tử Thanh chạy tới bên cạnh Phong Hàn, cũng không để ý kiêng kị cấp bậc lễ nghĩa gì, trực tiếp cướp lấy bình sứ trắng trong tay Phong Hàn. Ngay sau đó, trong mắt nàng cũng tràn ngập khiếp sợ nồng đậm, tiếng nói chậm hẳn đi vài phần: “Bốn viên Ngưng Hỏa Đan phẩm chất cực phẩm, điều này sao có thể…”

Nàng chỉ cảm thấy thứ nàng rất có lòng tin trong nháy mắt đã bị đánh tan, lúc biết được Mộ Chỉ Ly có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan, nàng cũng hiểu là mình đã thất bại, nhưng bây giờ nàng lại phát hiện ra phẩm chất của đan dược Mộ Chỉ Ly luyện chế ra vậy mà lại là cực phẩm? Nàng đã thất bại hoàn toàn, cho dù là số lượng hay là phẩm chất đều thất bại triệt để!

Nghĩ đến lúc trước mình còn nằng nặc đòi tỷ thí cách làm (cách luyện đan, luyện đan, kĩ xảo) với Mộ Chỉ Ly, nàng chỉ thấy cảm thấy mặt mũi như bị bôi tro trét trấu, chuyện tỷ thí này có gì khác so với việc tự rước lấy nhục?


Tiếng nói của Hạng Tử Thanh tuy nhỏ, nhưng mọi người lại đều có thể nghe thấy được rõ ràng. Bốn viên Ngưng Hỏa Đan cực phẩm! Trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ đầy khiếp sợ, sống lâu như vậy còn chưa từng nghe nói qua có ai có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan cực phẩm trong một lần, đây là người sao? Đây quả thật là yêu nghiệt …

Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Mộ Chỉ Ly đều đã thay đổi hẳn, ai cũng chưa từng nghĩ đến là thuật luyện đan của nữ tử mới tới này còn lợi hại hơn rất nhiều so với Tử Thanh sư tỷ mà bọn họ sùng bái đến như vậy! Nguyên một đám đã đem chuyển Mộ Chỉ Ly thành người bọn họ tôn sùng, nên biết rằng nàng so với Tử Thanh sư tỷ còn nhỏ hơn vài tuổi, đây là tình huống gì, mọi người cũng không có cách nào phán đoán được…

Nhận thấy cảm xúc của Hạng Tử Thanh có chút không thích hợp, An Dật Ngự cũng nhanh chóng đi xuống, vội vàng tiến tới bên cạnh Hạng Tử Thanh, lúc này hắn cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể yên lặng đứng bên cạnh duy trì nàng, nhưng trong lòng hắn lại biết rõ lần này chỉ sợ Tử Thanh đã bị đả kích rất lớn.

Lúc này Tạ Vãn Phong cũng mặc kệ kết quả là như thế nào, ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly tràn ngập hào quang khó nói nên lời: “Ngươi làm thế nào luyện chế ra được bốn viên đan dược? Theo ta được biết thì cho tới bây giờ, nhiều năm trôi qua như vậy rồi không có ai có thể luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan.”

Có thể luyện chế ra cửu phẩm đan dược nhưng hắn lại không cách nào luyện chế ra bốn viên Ngưng Hỏa Đan, điều này, thật khiến hắn hết sức kinh ngạc. Nhớ tới trong vòng đấu trên chiến trường Thiên Huyền Mộ Chỉ Ly cũng nhờ luyện chế nhiều hơn một viên đan dược mà thắng Tư Đồ Diêu. Trong đầu không nhịn được hiện lên một ý nghĩ mà ngay cả mình cũng khó có thể tưởng tượng được, chẳng lẽ, Mộ Chỉ Ly luôn luyện chế nhiều hơn người khác một viên đan dược?

Nghe vậy, trên khuôn mặt Mộ Chỉ Ly hiện lên một nụ cười nhẹ: “Cái này có liên quan đến quá trình luyện chế.” Tư Đồ Diêu nói với nàng không sai, ở Đại Lục Thiên Huyền này, dựa theo phương thức luyện chế của mọi người đều chỉ có thể luyện chế ra ba viên, mà nàng, lại bốn viên, cũng không tránh khiến người ta quá mức bất ngờ.

Lúc trước trong quá trình nàng cùng Tư Đồ Diêu giảng giải như vậy, hắn có vẻ cực kỳ kinh ngạc, có vẻ như cho tới tận lúc ấy hắn vẫn chưa từng nghe qua tác động của phương pháp như thế này. Bây giờ xem ra bọn Tạ Vãn Phong cũng là như thế.

Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, Tạ Vãn Phong cũng biết rõ nguyên nhân của việc này không phải một hai câu đã có thể nói rõ, lập tức chuyển đề tài: “Vậy ngươi làm thế nào để luyện chế ra đan dược cực phẩm?”

Mọi người đều biết, chỉ có trừ dược tông sư cấp cao nhất mới có thể luyện chế ra đan dược cực phẩm, mọi người còn lại tốt nhất cũng chỉ có thể luyện chế ra đan dược thượng đẳng. Đối với dược tông sư, phương pháp để luyện chế ra đan dược cực phẩm càng là một cái bí mật bất truyền, đến nay không ai biết được. Mộ Chỉ Ly lại có thể luyện chế ra đan dược cực phẩm, điều này sao có thể không làm cho hắn kinh hãi?

Đừng nói là đem đồ đệ của mình so sánh cùng với Mộ Chỉ Ly, cho dù là hắn cùng với Mộ Chỉ Ly so tài luyện chế đan dược ngũ phẩm, người chiến thắng cuối cùng vẫn là Mộ Chỉ Ly. Bởi vì trong phương pháp luyện chế đan dược ngũ phẩm nàng đã đạt đến trình độ cao nhất, nếu như tốt lắm thì cũng chỉ đấu ngang tay, làm sao có thể chiến thắng?

“Thất chủ có còn nhớ lúc trước Tử Thanh sư tỷ tại bước cuối cùng đã đuổi kịp và vượt qua ta, mà ta lại vẫn như trước duy trì tốc độ như lúc bắt đầu?” Mộ Chỉ Ly cười hỏi.

Nghe Mộ Chỉ Ly nói như vậy, Tạ Vãn Phong lập tức nghĩ tới: “Chính là lúc đó?” Chẳng trách Mộ Chỉ Ly không tăng nhanh tốc độ, cho dù tốc độ của nàng chậm hơn so với Tử Thanh, cuối cùng nàng vẫn thắng lợi áp đảo.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Không sai, mấu chốt là ở chỗ này.”

“Ngươi làm thế nào biết được phương pháp luyện chế đan dược cực phẩm?” Chẳng lẽ sau lưng Mộ Chỉ Ly có sư phụ cực kỳ lợi hại? Dược sư có thể luyện chế ra đan dược như vậy tất nhiên là vô cùng nổi danh, chỉ là thanh danh của Mộ Chỉ Ly lại là mới nổi lên gần đây, dường như có chút không đúng lắm…

“Tư Đồ Diêu nói cho ta biết.” Mộ Chỉ Ly giải thích: “Lúc trước sau khi chấm dứt thi đấu ở lôi đài, ta đã cùng trao đổi một lúc với Tư Đồ Diêu, hắn đem phương pháp luyện chế đan dược cực phẩm nói cho ta biết, còn ta nói cho hắn biết phương pháp luyện chế ra bốn viên đan dược.”


Ai ngờ Phong Hàn cùng Tạ Vãn Phong liền cùng nhau hỏi: “Tư Đồ Diêu nói cho ngươi?” Bộ dáng có vẻ kinh ngạc đến vô cùng, thậm chí còn mang theo một tia hoài nghi.

“Không sai, chính là hắn nói cho ta biết.” Chuyện này vốn cũng không phải là chuyện bí mật gì, Tư Đồ Diêu cũng không nói với nàng là chuyện này không thể nói ra ngoài, sao biểu lộ của hai người này lại kỳ quái như vậy.

Tạ Vãn Phong đánh giá Mộ Chỉ Ly một lát, rồi đột nhiên thông suốt gật đầu: “Khó trách tiểu tử Tư Đồ Diêu này lại đem cái bí mật bất truyền của Dược Tông này nói cho ngươi biết, thứ nhất là do ngươi đem nói cho hắn phương pháp luyện chế bốn viên đan dược, mặt khác sợ là hắn có ý đối với ngươi.” Bọn họ đều là người từng trải, còn có chuyện gì có thể không thấy rõ nguyên nhân trong đó?

Dù vậy Tạ Vãn Phong lại hết sức cao hứng, hiện tại Mộ Chỉ Ly là người của Thần Quyết cung bọn hắn, nói cách khác, phương pháp này hẳn sẽ truyền đến Thần Quyết cung bọn họ rồi!

“Bí mật bất truyền?” Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, vậy mà lại là bí mật bất truyền của Dược Tông? Nàng thật sự không nghĩ tới.

“Hôm nay đến đây là kết thúc. Nha đầu Chỉ Ly đi theo ta, ta có chút vấn đề cần thỉnh giáo ngươi một chút.” Tạ Vãn Phong vậy mà lại dùng hai chữ thỉnh giáo đối với Mộ Chỉ Ly.

Mọi người ở đây vừa nghe đến lời này, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ nồng đậm, nhưng mà bọn họ cũng hiểu, hai chữ thỉnh giáo này, không quá phận. Ngay cả ánh mắt Phong Hàn nhìn về phía Tạ Vãn Phong cũng có vài phần biến đổi, không nghĩ đến, lão gia hỏa kia lại có lúc chịu cúi thấp đầu như thế.

Đang lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đáp ứng, bên ngoài đột nhiên chạy đến một đệ tử thông truyền: “Điện chủ, Thất chủ, bên người có người xưng là thiếu chủ Hàn gia đang đứng dưới chân núi chờ Mộ cô nương.”

Tầm mắt của mọi người lại lần nữa tập trung lên người Mộ Chỉ Ly, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ vui mừng, không nghĩ tới Liệt thế nhưng lại đến tìm nàng, chẳng qua không biết là có chuyện gì, nhưng nghĩ tới việc có thể nhìn thấy chàng, trong lòng nàng liền vui vẻ.

Thấy thế, Tạ Vãn Phong chỉ cười nói: “Vậy hôm nay ngươi cứ rời đi trước, đợi đến lúc rảnh rỗi thì đến đây tìm ta.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly hướng Phong Hàn cùng Tạ Vãn Phong nói: “Sư phụ, Thất chủ, ta đây xin rời đi trước.”

“Đi đi.”

Đợi đến sau khi Mộ Chỉ Ly rời đi, ánh mắt Tạ Vãn Phong nhìn Phong Hàn nhiều thêm một tia ghen tị: “Không biết lão già ngươi gặp cái vận cứt chó gì, thế nhưng có thể tìm được một đồ đệ bảo bối như thế, thật sự đáng tiếc, đáng tiếc a!”

“Ngươi chắc đang hâm mộ lắm nhỉ, đồ đệ bảo bối này của ta, ngươi đừng hòng mơ tưởng tới.” Phong Hàn tâm tình vô cùng tốt, lần đầu tiên, hắn không có đấu võ mồm với Tạ Vãn Phong, hôm nay hắn đã thắng Tạ Vãn Phong rồi. Mình không phải là dược sư nhưng đồ đệ của mình lại mạnh hơn đồ đệ của hắn, điều này có thể không cao hứng sao?

An Dật Ngự đã dẫn Hạng Tử Thanh rời đi trước, Tạ Vãn Phong không nhịn được lên tiếng hỏi: “Tiểu tử Hàn gia gia biết nha đầu Chỉ Ly?” Thế nhưng tìm đến tận cửa, xem ra quan hệ giữa hai người không hề bình thường a.

Phong Hàn buông tay ra: “Ta đây không rõ lắm, đồ nhi của ta ưu tú như thế, người theo đuổi tất nhiên không ít. Những chuyện này, bọn chúng sẽ tự biết xử lí tốt.” Trong lòng lại thầm nghĩ tiểu tử Hàn gia vậy mà lại tìm đến Chỉ Ly? Vậy tiểu tử Lạc Trần kia chẳng phải có thêm tình địch rồi?



Mộ Chỉ Ly nhanh chóng ra khỏi Luyện Dược Sơn, một lòng nghĩ đến Hàn Như Liệt thế là nàng trực tiếp dùng Phiêu Miểu thân pháp, thân ảnh hóa thành một làn khói xanh nhanh chóng hướng về phía chân núi.


Rất nhanh, Mộ Chỉ Ly đã đến chân núi, lấy ấn thạch ra, hết thảy trước mắt mau chóng biến đổi. Song khi tất cả biến chuyển qua đi, trước mặt Mộ Chỉ Ly nhiều thêm một bóng hình màu đỏ.

Trong mắt nàng hiện lên khuôn mặt tuấn mỹ của Hàn Như Liệt, khóe miệng cong thành nụ cười. Hắn vẫn yêu nghiệt như vậy, so với nữ tử còn đẹp hơn.

Khóe miệng Hàn Như Liệt vẫn luôn treo một nụ cười, nhìn Mộ Chỉ Ly nói: “Nương tử, vi phu nhớ nàng.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng chưa mở miệng nói hắn lắm mồm, mà lại mở miệng nói: “Ta cũng nhớ chàng.” Đúng vậy, nàng nhớ hắn. Lúc tu luyện không có thời gian để nghĩ đến bất kỳ cái gì, nhưng lúc rảnh rỗi thì hình bóng của hắn vẫn luôn luôn in dấu trong lòng nàng.

Nghe Mộ Chỉ Ly trả lời, Hàn Như Liệt trước tiên là sững sờ, nụ cười trên khóe miệng chợt mở rộng ra. Ngày bình thường nàng rất ít khi biểu lộ tình cảm của nàng như vậy, trước khi đến đây hắn vẫn vì nhiều chuyện mà phiền muộn, nhưng mà lúc nhìn thấy nàng, hắn lại cảm thấy mọi chuyện đều đáng giá.

Đưa tay ôm Mộ Chỉ Ly vào lòng, cảm nhận được độ ấm quen thuộc, trong lòng Hàn Như Liệt tràn đầy thỏa mãn. Hai tay Mộ Chỉ Ly bám vào sau lưng Hàn Như Liệt, bờ vai rộng lớn này là bờ bến, là nơi nàng cảm thấy mình được an toàn nhất.

Im lặng nghe tiếng đập của trái tim Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi: “Hôm nay sao lại tới tìm ta? Không phải là có chuyện gì chứ?”

Hàn Như Liệt nhẹ nhàng vuốt tóc Mộ Chỉ Ly, nói: “Đúng là có một chuyện, Ly nhi, nàng tin tưởng ta chứ?”

Mộ Chỉ Ly đầu tiên là nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Hàn Như Liệt rồi nói: “Ta tất nhiên là tin chàng, nhưng có chuyện gì mà sao ngươi lại hỏi ta như vậy?” Nàng vẫn luôn tin tưởng Hàn Như Liệt, chỉ là hắn đã hỏi như vậy, tất nhiên có nguyên nhân trong chuyện này.

Hàn Như Liệt buông Mộ Chỉ Ly ra, đặt hai tay lên trên vai Mộ Chỉ Ly, nói: “Nương tử, nếu vi phu nói chuyện này nàng cũng không thể tức giận mà không cần vi phu.”

Mộ Chỉ Ly một đôi mắt long lanh trong suốt, thắm thiết tình sâu ngước nhìn Hàn Như Liệt: “Đã là nương tử của chàng rồi làm sao còn chạy được?” Hàn Như Liệt đã đến nói cho nàng biết chuyện này, đã chứng tỏ là hắn thật tình. Nhưng trong lòng nàng thì biết rõ chuyện này sợ là không đơn giản, hắn sợ mình hiểu lầm nên mới đặc biệt đến đây gặp mình muốn giải thích. Nàng chỉ cần lòng này của hắn là đủ rồi.

Trong mắt Hàn Như Liệt nhiều hơn một tia cảm động, có thê như thế, phu còn đòi hỏi gì?

“Chuyện là như vậy…” Hàn Như Liệt kể rõ hết thảy kế hoạch của Hàn gia cùng với chuyện về Đinh Thục Nghi, cho dù hắn đã nghĩ ra phương pháp để không cưới Đinh Thục Nghi, nhưng cũng không muốn Chỉ Ly vì chuyện này mà có chút khó chịu nào.

Đợi sau khi nghe hết mọi chuyện, Mộ Chỉ Ly không nói gì, chẳng qua vẫn nhìn Hàn Như Liệt.

“Ly Nhi, sao vậy? Nếu nàng không đồng ý ta liền từ bỏ, đừng không để ý tới ta có được không?” Thấy Mộ Chỉ Ly nãy giờ không nói gì, hắn cuống lên.

Nhìn bộ dáng cuống cuồng của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly đột nhiên cảm thấy sống mũi cay cay. Thiếu chủ Hàn gia thực lực trác tuyệt (tuyệt vời, cao) trong mắt mọi người sao cứ mỗi lúc đến trước mặt nàng, lại trở nên ngốc nghếch như vậy chứ? Nhưng lại ngốc nghếch một cách đáng yêu…

Kế hoạch kia đã được Hàn gia bố trí hơn hai mươi năm, hắn lại vì không muốn nàng hiểu lầm mà nói hết cho nàng như vậy, cứ thế mà tin tưởng mình. Không nhịn được nghĩ đến rất nhiều nam tử bởi vì kế hoạch mà lừa gạt nữ nhân của mình, so với họ, Hàn Như Liệt trước mặt thật quá tốt. Nàng cảm thấy lựa chọn đúng đắn nhất mà Mộ Chỉ Ly nàng từng chọn chính là Liệt.

Mộ Chỉ Ly đột nhiên ôm lấy Hàn Như Liệt: “Ta không hiểu lầm chàng, cho dù chàng làm gì, ta đều ủng hộ ngươi. Không cần lo ngại ý nghĩ của ta, cứ làm chuyện chàng nên làm là tốt rồi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận