Y Thủ Che Thiên

“Gia chủ anh minh!”

Mọi người tại chỗ rối rít lên tiếng đáp, đúng như lời gia chủ gia tộc phải nhanh chóng cường đại lên mới là mấu chốt! Chỉ có tự thân cường đại, tương lai mới sẽ không tiếp tục phát sinh chuyện như vậy!

Cứ như vậy, các đệ tử Mộ gia bên ngoài cũng sẽ không bởi vì gia tộc mà bị uy hiếp, đây là bọn hắn hiểu được từ tổn thất lần này.

Lúc này Mộ Chỉ Ly cũng đứng dậy, ánh mắt kiên quyết, nàng phải đem hết toàn lực trợ giúp gia tộc của mình cường đại lên! Nàng tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh lần nữa, sẽ không để cho chuyện tình hai mươi năm trước tái diễn lần nữa!

Ban đầu, các nàng một nhà đã thua thiệt Mộ gia quá nhiều, mà lần này mình lại mang đến tai nạn cho Mộ gia, nếu là ngay cả gia tộc mình đều không thể bảo vệ tốt, nàng tu luyện hết thảy lại có ý nghĩa gì!

Mộ Kình Lệ nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Mộ Chỉ Ly, thầm than một tiếng đồng thời lại có chút vui mừng. Đứa nhỏ này từ đầu đến cuối đều xem mình làm thành người Mộ gia, cũng không bởi vì chút ít chuyện trước kia mà hận Mộ gia, tính ra nàng căn bản không có thua thiệt Mộ gia, ngược lại bọn họ thua thiệt nàng.

Mặc dù bọn họ đều cho rằng chuyện này không phải là nguyên nhân từ nàng, nhưng nàng lại cố chấp đeo hết thảy lên người mình. So với những hài tử không có trách nhiệm kia, nàng thật sự là tốt hơn quá nhiều.

Ban đầu ông cảm thấy Bạch Mạt Lăng sinh hạ Mộ Chỉ Ly là sai lầm nhất đời này của Thiên Tĩnh, nhưng bây giờ ông cho rằng đây là chuyện tình Thiên Tĩnh làm chính xác nhất đời này. Nàng đúng là hi vọng của cả Mộ gia! Ông cũng tin tưởng Mộ gia dưới sự hướng dẫn của Mộ Chỉ Ly sẽ đi hướng huy hoàng chưa bao giờ dự đoán được!

Đầu ngón tay Mộ Chỉ Ly nhấc lên, mấy trăm sứ trắng bình liền xuất hiện ở trên mặt đất.

“Đây là đan dược cháu luyện chế, trên bình sứ ghi chú rõ phẩm chất đan dược cùng với hiệu quả. Đối với đệ tử có tiềm lực, các vị trưởng bối nhất định phải dốc toàn lực bồi dưỡng. Những đan dược này không coi là gì, các đệ tử cường đại mới là gia tộc cường đại!” Mộ Chỉ Ly chân thành nói.

Các trưởng lão nhìn bình sứ đầy đất, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Chỉ Ly vừa ra tay thậm chí có nhiều đan dược như thế, bọn họ đời này cho tới bây giờ chưa từng thấy nhiều đan dược như vậy a!

Không khỏi đưa tay cầm lấy bình sứ, đợi sau khi bọn hắn nhìn thấy đánh dấu trên bình sứ, kinh ngạc trên mặt nhanh chóng chuyển thành kinh hãi.

Những thứ này dĩ nhiên là đan dược lục phẩm!

Trong ngày thường cực ít nhìn thấy đan dược lục phẩm lúc này lại là xuất hiện thành đống!

Nếu không phải thắt lưng còn có cảm giác đau, bọn họ nhất định sẽ cho là bọn hắn bây giờ đang nằm mơ!

Trung một bình sứ chừng hơn mười viên đan dược, cho nên nơi này chừng hơn ngàn viên lục phẩm đan dược a! Đây là chuyện tình bọn hắn bình thường nằm mơ cũng không dám tưởng tượng lúc này lại chân thật xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Dĩ nhiên, mọi người tại chỗ cũng chú ý tới một câu mấu chốt nhất trong lời Mộ Chỉ Ly nói. “Nàng luyện chế ” chẳng phải là nói Mộ Chỉ Ly đã có thể luyện chế ra đan lục phẩm dược? Mộ gia bọn họ xuất hiện một cái khó lường dược sư a!

Hạnh phúc tới nhanh như vậy, hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ. So với lúc trước bi thương, bây giờ không khí trở nên hoàn toàn bất đồng.

Thân nhân qua đời để cho bọn họ thương tâm, nhưng tương lai huy hoàng kế tiếp của Mộ gia lại làm cho bọn họ tràn đầy mong đợi! Bọn họ tin tưởng có những đan dược này, thực lực toàn bộ Mộ gia tuyệt đối có thể tăng mạnh!

Tác dụng đan dược không thể xem nhẹ, huống chi là đan dược lục phẩm! Nếu như vậy vẫn không thể tăng thực lực lên, Mộ gia bọn họ cũng không cần tu luyện. . . . . .

Sau nồng đậm vui mừng, câu tiếp theo của Mộ Chỉ Ly khiến cho trong lòng mọi người tại chỗ kinh ngạc hơn mấy phần.

“Về phần công pháp cùng vũ kỹ cháu sẽ viết ra giao cho các vị, đệ tử như thế nào áp dụng công pháp cùng vũ kỹ như thế nào hi vọng các vị các trưởng lão có thể chỉ điểm tốt cho các đệ tử trong gia tộc.” Nàng muốn dẫn cả Mộ gia cường đại lên! Đợi đến thời điểm mình xuất hiện ở trước mặt Bạch gia và Lôi gia, để cho bọn họ trông thấy Mộ gia trưởng thành !

Xem ra, so với bọn họ còn không biết tiến lên từ đâu, Mộ Chỉ Ly đã nghĩ kỹ tương lại đệ tử Mộ gia phát triển sau này!

Một đường tu luyện, thiên tư thì không cách nào thay đổi. Mà công pháp, vũ kỹ cùng với đan dược lại là những nhân tố tối trọng yếu nhất khác trên việc tu luyện, chỉ cần thiên tư các đệ tử không tệ, tin tưởng dưới loại bồi dưỡng này, thực lực của bọn họ tuyệt đối sẽ không kém!

Ngay tại lúc này, trở thành đệ nhất gia tộc Thiên Thăng quốc đã không phải là bọn họ muốn, bởi vì bọn họ muốn xa hơn thế!

Mặc dù số lần Mộ Chỉ Ly trở lại rất ít, nhưng mỗi lần nàng xuất hiện cũng sẽ mang đến cho Mộ gia biến hóa nghiêng trời lệch đất! Ban đầu lúc chiến trường Thiên Huyền kết thúc, nàng trở về khiến cho Mộ gia trở thành đệ nhất gia tộc Thiên Thăng quốc, mà hôm nay Mộ gia lại biến hóa lần nữa.

Bọn họ không biết công pháp và vũ kỹ theo lời Mộ Chỉ Ly là phẩm cấp gì, nhưng nghĩ đến tuyệt đối cũng sẽ không kém! Khó có thể đây chính là nội tình môn phái? Mộ Chỉ Ly lúc này mới đi Thần Quyết Cung bao lâu? Lúc trở lại lại mang về nhiều tài nguyên trân quý như thế.

Loại ý nghĩ này chỉ vừa sinh ra liền không khỏi bị mọi người bỏ đi, thay vì nói là môn phái cường đại, chẳng nói là Mộ Chỉ Ly cường đại. Bọn họ tin tưởng, môn phái nào đệ tử tuyệt đối sẽ không thể làm được cảnh giới như Chỉ Li.

Kế tiếp là các vị trưởng lão cùng với gia chủ thương lượng vấn đề hướng đi ngày sau của Mộ gia, Mộ Chỉ Ly không có tiếp tục đợi, mà là xoay người rời đi. Bố trí cụ thể những thứ này không cần nàng quan tâm, tin tưởng các trưởng lão Mộ gia làm tốt vô cùng.

Nàng hiện tại muốn viết công pháp và vũ kỹ. Công pháp và vũ kỹ càng mạnh, cũng là ý nghĩa khởi điểm các đệ tử càng cao, cứ như vậy bọn họ ở trên con đường tu luyện có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Mộ Chỉ Ly một đường đi vào trong gia tộc, mà các đệ tử Mộ gia thì rối rít nhìn chăm chú vào nàng. Không như Mộ Chỉ Ly lường trước, trong mắt tất cả đệ tử tại chỗ nhìn về phía của nàng không có một tia oán hận cùng oán giận, mặc dù cha mẹ của bọn họ chết ở trong tay người Hoàng gia, bọn họ vẫn chưa từng oán giận Mộ Chỉ Ly.

Ngược lại, trong mắt tất cả các đệ tử tại chỗ nhìn về phía nàng đều chỉ có một loại tâm tình, đó chính là cuồng nhiệt sùng bái!

“Chỉ Ly tỷ, tỷ thật là lợi hại!”

“Tỷ là anh hùng của Mộ gia chúng ta!”

“Tương lai, chúng ta nhất định sẽ trở thành người giống như tỷ!”

. . . . . .

Từng câu kiên định truyền vào trong tai Mộ Chỉ Ly, khiến cho Mộ Chỉ Ly vốn là áy náy cảm xúc giảm bớt không ít, nhìn những khuôn mặt nở nụ cười tinh khiết, nhìn bọn họ giơ cao quả đấm, giờ khắc này một cỗ khó nói lên lời lòng trung thành gia tộc sinh ra từ trong lòng của nàng.

Đúng vậy, đây là gia tộc nàng muốn bảo vệ! Đây là các thân nhân nàng phải bảo vệ!

“Các ngươi nhất định sẽ !” Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói, thanh âm không lớn lại làm cho mỗi đệ tử nghe rõ ràng.

Tất cả bọn tiểu bối tại chỗ đều nở nụ cười, ngay cả trên mặt các trưởng bối tại chỗ cũng lộ ra nụ cười trấn an, trải qua một kiếp này, bọn họ tin tưởng Mộ gia sẽ lột xác!

Đứng ở cách đó không xa Hàn Như Liệt nhìn cảnh tượng này, khóe miệng không khỏi giương lên nụ cười.

Bất mãn lúc trước hắn đối với Mộ gia lúc này cũng tiêu tán không ít, ban đầu lúc hiểu rõ người Mộ gia khi dễ Chỉ Ly như thế nào, hắn từng muốn trả thù gia tộc này, để cho bọn họ trả giá thật nhiều, nhưng là Chỉ Ly vẫn không có làm như vậy, bởi vì nguyên nhân Chỉ Ly hắn mới không động thủ.

Hôm nay xem ra, Chỉ Ly làm đúng. Hắn xem ra, lần này Hoàng gia xuất hiện cũng không phải là một tai nạn, bởi vì hắn có thể nhìn ra lực lượng của Mộ gia trở nên mạnh mẻ rồi!

Sau khi rời Mộ gia, Thanh phù viện của Mộ Chỉ Ly vẫn không có biến hóa. Mặc dù nàng rất ít trở lại, nhưng Thanh phù viện cũng rất là sạch sẽ, bất quá so với Thanh phù viện ban đầu ở thành La Thiên, hiện tại cái này rõ ràng tốt hơn một chút.

Bất luận là lớn nhỏ hay vị trí đều tốt hơn trước kia nhiều, ngay cả bố trí cũng tinh xảo hơn dĩ vãng không ít. Hiển nhiên người Mộ gia đã đặt không ít tâm tư vào Thanh phù viện, từ nơi này cũng có thể thể hiện trình độ Mộ gia coi trọng đối với nàng.

Đi vào bên trong, đúng như nàng đoán bên trong nhà ngay cả một chút tro bụi cũng không có, hiển nhiên là mỗi ngày đều có người quét dọn.

Lấy giấy bút, Mộ Chỉ Ly liền bắt đầu viết tâm pháp và vũ kỹ, nàng suy nghĩ đến đầu tiên chính là nghịch thiên tâm pháp! Nghịch thiên tâm pháp cường đại nàng cảm thụ rõ ràng nhất, nếu là các đệ tử Mộ gia đều có thể tu luyện nghịch thiên tâm pháp, thực lực Mộ gia tuyệt đối có thể trong khoảng thời gian ngắn tăng lên không chỉ một lần!

Cầm bút lên, Mộ Chỉ Ly nhanh chóng viết nội dung nghịch thiên tâm pháp lên giấy, song chuyện bất khả tư nghị xảy ra, bởi vì nội dung nàng viết ra hết thảy biến mất không thấy gì nữa, bất luận nàng đổi lại bút hay là đổi lại giấy kết quả cũng giống nhau.

Nhìn tờ giấy trước mặt cái gì cũng không có, trên mặtMộ Chỉ Ly lộ ra một tia kinh ngạc. Tại sao lại như vậy? Một màn này xuất hiện không khỏi cũng quá kỳ quái đi. Cho đến nay nàng chưa từng thấy qua chuyện tình quỷ dị như vậy.

Khó có thể nghịch thiên tâm pháp không thể viết ra thông qua giấy bút? Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly không khỏi viết những công phápkhác, một màn kế tiếp càng làm cho nàng xác định ý nghĩ của mình không có sai, bởi vì những công pháp khác viết ra thành công.

Đây tột cùng là tại sao? Mộ Chỉ Ly trong đầy đầu nghi vấn, lúc này, Thiên Nhi đã đi vào bên trong nhà.

Nhìn thấy Thiên Nhi, Mộ Chỉ Ly rối rít lên tiếng hỏi: “Thiên Nhi, ngươi có biết vì sao nghịch thiên tâm pháp không cách nào viết ra trên giấy không?”

Thiên Nhi ngốc trong Thiên Sát Cổ giới lâu nhất, so ra mà nói nàng càng thêm hiểu rõ Thiên Sát Cổ giới, dù sao chuyện tình Thiên Sát Cổ giới cũng là do Thiên Nhi tự nói với mình.

Nghe vậy, trên mặtThiên Nhi cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, trầm ngâm chốc lát nói: “Thiên Sát Cổ giới cường đại chúng ta biết rõ, chẳng qua là hiện tại cũng không rõ ràng lắm nó từ đâu tới, bất quá so ra lai lịch của nó hẳn là rất lớn. Có thể được Thiên Sát Cổ giới nhận chủ tuyệt đối không đơn giản, nói không chừng đồ trong đó cũng chỉ có một mình ngươi có thể sử dụng.”

Nghĩ tới nghĩ lui, Thiên Nhi cũng chỉ nghĩ tới khả năng này, trừ điều đó ra cũng không có nguyên nhân khác có thể giải thích điểm này.

Nghe được lời của Thiên Nhi, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng lộ ra bộ dáng suy nghĩ sâu xa, chẳng lẽ hết thảy thật giống như Thiên Nhi nói như vậy? Thiên Sát Cổ giới nhận chủ mà đưa đến đồ bên trong toàn bộ đều nhận chủ, chỉ có một mình mình có thể sử dụng?

Mộ Chỉ Ly không khỏi lấy ra ngân châm đạt được trong cửa lớn số ba, đưa cho Thiên Nhi nói: “Thiên Nhi, ngươi thử xem có thể sử dụng ngân châm này hay không?” Nếu hình thức như bọn họ suy đoán, ngân châm này cũng hẳn là cự tuyệt bất luận kẻ nào tiếp xúc .

Thời điểm nhìn thấy động tác Mộ Chỉ Ly, Thiên Nhi liền suy đoán ra ý tưởng của nàng, lập tức đưa tay về phía ngân châm, chuyện để cho bọn họ kinh ngạc liền xảy ra. Bởi vì tay Thiên Nhi căn bản là đụng không tới ngân châm kia, ngân châm phảng phất có ý thức của mình kháng cự đến gần Thiên Nhi.

Cho dù là Thiên Nhi dùng toàn lực đi đến gần, ngân châm cũng sẽ nhanh chóng bay xa, cứ thể để cho Thiên Nhi không cách nào đụng chạm lấy.

Hai người kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, không nghĩ tới thế nhưng thật giống như bọn họ suy đoán, thế nhưng có Thiên Sát Cổ giới lâu như vậy bọn họ mới phát hiện một điểmnày, bọn họ không khỏi hiểu rõ Thiên Sát Cổ giới quá ít. . . . . .

Cộng thêm lúc trước thời điểm lĩnh ngộ Phượng Vũ Cửu Thiên, từ trong Thiên Sát Cổ giới tràn ra năng lượng màu cho đen đến nay bọn họ cũng không biết là cái gì. Kể từ sau khi lần đó chấm dứt, Mộ Chỉ Ly liền không còn cảm nhận được năng lượng màu đen xuất hiện.

Trong lòng của nàng mơ hồ cảm thấy là thời điểm mình xuất hiện nguy hiểm năng lượng màu đen mới có thể xuất hiện!

“Xem ra chúng ta phỏng đoán không sai, Thiên Sát Cổ giới quả thật thần kỳ.” Trên mặtThiên Nhi lộ ra một tia cảm khái, nàng kiến thức rộng rãi cực ít cảm khái sự vật thần kỳ, nhưng là Thiên Sát Cổ giới không nghi ngờ chút nào là một trong những vật phẩm thần kỳnàng đã thấy.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Không biết Thiên Sát Cổ giới còn có bao nhiêu địa phương khiến chúng ta kinh ngạc.” Nếu tâm pháp cùng vũ kỹ trong Thiên Sát Cổ giới không có cách nào giao cho người khác, cũng chỉ có thể viết những công pháp và vũ kỹ khác.

Nàng ở điện Chu Tước nhìn thấy công pháp cùng vũ kỹ cũng không ít, thậm chí tâm pháp nàng cũng đã từng thấy, cũng may trí nhớ của nàng không tệ, viết xuống thật cũng không có vấn đề quá lớn. Những vũ kỹ này ở điện Chu Tước có vẻ cũng không quan trọng, nhưng là với bên ngoài những vũ kỹ này đều là bảo bối khó gặp.

Có càng nhiều vũ kỹ, các đệ tử Mộ gia cũng có càng nhiều lựa chọn. Tin tưởng bọn họ nhất định có thể chọn vũ kỹ càng thêm thích hợp mình tu luyện, do đó tăng thực lực của mình lên tới mạnh nhất!

Nhìn Mộ Chỉ Ly múa bút thành văn, Thiên Nhi không có quấy rầy nàng mà là lẳng lặng ngồi ở một bên. Xem ra sau khi trải qua chuyện Hoàng gia lần này, Mộ Chỉ Ly ý thức được Mộ gia nguy hiểm, bất quá nàng tin tưởng Chỉ Ly sẽ giải quyết điểm nàyrất tốt.

Mộ Chỉ Ly viết thật nhanh, song trong lòng của nàng lại nghĩ đến một chuyện khác. Dưới tác dụng của công pháp, vũ kỹ và với đan dược, thực lực Mộ gia sẽ tăng lên không sai, bất quá điều này cần thời gian cũng không ngắn, dù sao nếu là một gia tộc dễ dàng cường thịnh như vậy, gia tộc cường đại ở Thiên Thăng quốc cũng sẽ không ít như vậy.

Đợi đến sau khi Thiên Âm Môn trọng chấn, các đệ tử Mộ gia có phải có thể tiến vào Thiên Âm Môn tu luyệnhay không? Cứ như vậy, Thiên Âm Môn cũng có thể có thật nhiều đệ tử, mà các đệ tử Mộ gia cũng có thể tăng lên tu vi của bọn họ tốt hơn, không thể nghi ngờ là một song doanh cục diện*(ý như là một mũi tên trúng hai con chim).

Chẳng qua là thời điểm thực hành điểm này cần suy nghĩ rất nhiều, nếu không bị bọn họ cho rằng là thiên vị vậy thì không tốt. Cho dù là đệ tử Mộ gia cũng nhất định phải thông qua khảo hạch mới có thể tiến vào, nàng hiểu rõ thiên vị đối với một môn phái có nhiều ảnh hưởng xấu như thế nào.

Đợi thời điểm Mộ Chỉ Ly viết xong vũ kỹ và công pháp trong đầu đã đến đêm khuya. Nhìn ngoài cửa sổ kia nồng hậu tấm màn đen, Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái thời gian trôi qua thật là nhanh, bất tri bất giác đã đến ban đêm.

Vốn là nàng tính toán tu luyện đột nhiên dừng lại bước đi, ngược lại đi về phía phòng bếp. Nàng vẫn còn nhớ được lúc trước ở Hoàn Lăng quốc mình đáp ứng Liệt và Thiên Nhi nấu bữa ăn khuya cho bọn hắn, chẳng qua là biến cố khiến cho hết thảy cũng không có cách nào tiến hành, mà bây giờ không phải có thời gian sao?

Vốn là nàng cũng không có ôm mong đợigì đối với phòng bếp, dù sao Thanh phù viện này vẫn không có người ở, San Nhi cũng đã đi làm nha hoàn trong viện Mộ Hàn Mặc rồi, trong phòng bếp phải là không có nguyên liệu nấu ăngì.

Song khi nàng đi tới phòng bếp lại phát hiện không như nàng đoán, nơi này thế nhưng có không ít nguyên liệu nấu ăn. Nàng không biết ban ngày thời điểm nàng chuyên chú viết vũ kỹ, bọn hạ nhân Mộ gia điền đầy nguyên liệu nấu ăn vào phòng bếp.

Đối với cái này vị anh hùng Mộ gia, bọn họ mang tâm tình sùng bái cố gắng vì nàng làm tốt mỗi một chuyện. Bọn họ không biết đến thực lực như Mộ Chỉ Ly đã rất ít ăn cơm, còn tưởng rằng giống như bọn họ cũng là mỗi ngày ba bữa cơm.

Nhìn nguyên liệu nấu ăn rực rỡ muôn màu khóe miệng Mộ Chỉ Ly không khỏi giương lên một tia cười yếu ớt. Lập tức liền bắt đầu bắt đầu với bữa ăn khuya, mặc dù là bữa ăn khuya, nhưng nàng làm cũng không đơn giản, nàng chuẩn bị là một bàn thức ăn cực kỳ thịnh soạn.

Trong phòng bếp truyền đến từng đạo tiếng vang, Hàn Như Liệt và Thiên Nhi lại là ở trong phòng của riêng mình tu luyện. . . . . .

Vẫn cầm kiếm đã thật lâu không có chạm qua dụng cụ phòng bếp, thời điểm cầm lên Mộ Chỉ Ly cũng có một tia cảm giác mới lạ, bất quá hơn nữa là cảm giác thân thiết. Bởi vì … này làm cho nàng nghĩ tới trước kia, cuộc sống vui vẻ.

Đáng nhắc tới chính là đao pháp Mộ Chỉ Ly cũng tăng lên không ít, tốc độ cực nhanh càng làm cho người hoa mắt hỗn loạn. Đây đã không giống như là đơn giản sắc thức ăn, ngược lại càng giống biểu diễn đao pháp.

Sau một hồi lâu, rốt cục, trên bàn đã đầy thức ăn sắc hương vị đều đủ, rất xa liền có thể nghe thấy được mùi thơm thức ăn, làm cho người thèm ăn

Mộ Chỉ Ly phủi tay, trên mặt đều là nụ cười. Quay lại cất bước, đi đếnphòng Hàn Như Liệt và Thiên Nhi.

Hàn Như Liệt đang tu luyện trong phòng, lại nghe thấy có người gõ cửa, trước tiên liền nhận thấy được đó là Chỉ Ly đang đến. Thối lui khỏi trạng thái tu luyện, nụ cười trên mặt mở cửa phòng ra: “Ly Nhi, sao nàng lại tới đây?”

Hắn biết Ly Nhi đang viết công pháp và vũ kỹ, cho nên không có đi quấy rầy. Bởi vì hắn biết chỉ có như vậy Ly Nhi mới có thể thoải mái, buông lỏng tinh thần một chút, vốn tưởng rằng cần tốn hao rất nhiều thời gian, không nghĩ tới nhanh như vậy Ly Nhi đã đi ra.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly giảo hoạt cười một tiếng: “Còn nhớ rõ chuyện ta đã đáp ứng chàng sao?”

Trên mặt Hàn Như Liệt lộ ra một tia nghi ngờ, chuyện Ly Nhi đáp ứng mình? Là chuyện gì? Nhất thời hắn nghĩ không ra, song khi hắn bắt được giảo hoạt trong mắt Mộ Chỉ Ly liền kịp phản ứng, lập tức sắc mặt nghiêm túc nói: “Nàng thật sự còn thiếu một chuyện đáp ứng ta nhưng không có làm.”

“Là chuyện gì nha?”

“Bữa ăn khuya của ta! Đúng không!” Hàn Như Liệt cười nói, lúc trước hắn nghĩ phương hướng sai lầm, mới không nghĩ tới, sau nhìn thấy giảo hoạt trong mắt Chỉ Ly hắn liền biết đó cũng không phải một chuyện nghiêm túc, cho nên liền nghĩ tới.

“Thông minh! Đi theo ta!” Độ cong khóe miệng Mộ Chỉ Ly lớn ra mấy phần, nàng cũng biết Liệt sẽ nhớ ra.

Song, Hàn Như Liệt cũng không có rời đi theo Mộ Chỉ Ly, ngược lại đưa tay kéo Mộ Chỉ Ly vào trong ngực của mình. Mộ Chỉ Ly bản năng tránh thoát, Hàn Như Liệt vẻ mặt cười xấu xa nói ở bên taiMộ Chỉ Ly: “Ly Nhi, thời gian nàng hoàn thành hứa hẹn này chậm một chút, có phải hay không nên có một chút bồi lại?”

Mộ Chỉ Ly có thể cảm nhận được hơi thở quen thuộcbên tai, khoảng cách gần như thế khiến cho nàng không khỏi đỏ mặt: “Phải nào bồi lại chàng như thế?”

Hàn Như Liệt nhìn bên tai Mộ Chỉ Ly đỏ ửng, tâm thần không khỏi nhộn nhạo, càng thêm gần sát Mộ Chỉ Ly nói: “Có phải ta nói cái gì nàng đều đáp ứng hay không?”

Cảm nhận được không khí kiều diễm, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy tim của mình đập gia tốc, muốn tránh thoát ôm ấp của Hàn Như Liệt, nhưng thân thể của mình phảng phất không bị khống chế bị hắn ôm không thể động đậy. . . . . .

“Chàng nói trước là cái gì đi.”

Khoảng cách gần như thế, Hàn Như Liệt có thể cảm nhận được tim của Chỉ Ly đập gia tốc như hắn, kìm lòng không đậu cắn vành tai đỏ ửng của Mộ Chỉ Ly, đây đối với hắn mà nói là hấp dẫnkhông thể kháng cự, thật sâu hấp dẫn hắn.

Một cổ cảm giác tê dại kỳ dị thông qua vành tai truyền khắp toàn thân Mộ Chỉ Ly, chỉ cảm thấy cả người đều mất đi lực lượng xụi lơ ở trong ngực Hàn Như Liệt.

Phát hiện Mộ Chỉ Ly biến hóa, Hàn Như Liệt ôm thật chặt Mộ Chỉ Ly, người trong ngực hẳn là nhạy cảm như thế, lại làm cho hắn càng thêm muốn ngừng mà không được. . . . . .

“Bồi lại cho ta một cái hôn coi như không quá phận đi.” Giọng nói Hàn Như Liệt trầm thấp vang lên, cũng không đợi đồng ý Mộ Chỉ Ly liền trực tiếp hôn lên môi anh đào mà mình ngày nhớ đêm mong.

Cánh môi Mộ Chỉ Ly vô cùng mềm mại, vốn là muốn lướt qua liền ngừng lại Hàn Như Liệt cũng không cách nào khống chế mình, tận tình trằn trọc mút lấy hương vị ngọt ngào trong miệng Mộ Chỉ Ly, giống như là cam lộ ngọt nhất thế gian, làm cho người ta mê muội như ma.

Hai tay Hàn Như Liệt bá đạo giam cầm Mộ Chỉ Ly ở trong ngực, hơi thở của phái nam đập vào mặt lại càng khiến cho Mộ Chỉ Ly sa vào, trúc trắc đáp lại Hàn Như Liệt.

Cảm nhận được Mộ Chỉ Ly trúc trắc đáp lại, Hàn Như Liệt phảng phất nhận lấy ủng hộ, càng thêm không chút kiêng kỵ thưởng thức hương vị ngọt ngào trong miệng, mang theo Mộ Chỉ Ly cùng nhau sa vào trong đó.

Trong tròng mắt màu lam trong suốt của Hàn Như Liệt hiện lên một tia tình dục, qua nhiều năm như vậy hắn chưa bao giờ từng sinh ra cảm xúc như vậy đối với những cô gái khác, duy chỉ có đối với người trong ngực tình hữu độc chung*(ưa thích không rời).

Thời khắc dưới loại tình huống này, ngay cả hắn cũng không khỏi hoài nghi tự chủ của mình, nguyên bổn tự chủ rất mạnh hắn vào thời điểm cùng Ly Nhi ở chung một chỗ, lộ ra vẻ vô lực như vậy. . . . . .

Một cái tay không khỏi leo lên bờ ngực mền mại của Mộ Chỉ Ly, tay Hàn Như Liệt giống như là có ma lực vô cùng, Mộ Chỉ Ly lại càng không khỏi kêu lên một tiếng, tự nghe thấy thanh âm của mình, Mộ Chỉ Ly cũng kịp phản ứng. Lập tức liền giống như nai con chấn kinh nhanh chóng rời khỏi cái ôm ấp của Hàn Như Liệt, mà chạy đi. . . . . .

Hàn Như Liệt nhìn tay mình, lại nhìn bóng lưng hoảng sợ thoát đi của Mộ Chỉ Ly, trên mặt lộ ra một tia bất đắc dĩ. Tự chủ của mình lúc nào trở nên kém như vậy rồi, mới vừa rồi sợ là làm cho Ly Nhi kinh hãi đi, mình thật sự là quá liều lĩnh.

Chẳng qua là, mị lực của Ly Nhi thật sự khó mà ngăn cản, hắn cũng là kìm lòng không đậu a. . . . . .

Nơi xa, sắc mặt Mộ Chỉ Ly đỏ hồng, đôi môi cắn chặt, khuôn mặt ngượng ngùng, mới vừa rồi mình tại sao lại biến thành như vậy. . . . . . Liệt thật sự thật rất xấu rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui