Y Thủ Che Thiên

Ban đêm.

Đoàn người Hàn gia ngồi vây quanh đống lửa, ban đêm bọn họ cũng không hành động. Ở nơi này trong một không gian xa lạ, buổi tối hành động cho dù là bọn họ cũng có thể gặp được nguy hiểm không biết đến.

Tối nay nhiệm vụ gác đêm rơi trên hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly, chẳng qua đối với bọn họ mà nói cũng không có cảm giác gì.

“Ly nhi, năng lượng màu đen kia có thể thi triển ra cho ta xem không?” Trong mắt Hàn Như Liệt tràn đầy vẻ sủng nịnh xoa sợi tóc của Mộ Chỉ Ly, hắn thật thích cảm giác ở chung nàng.

Chỉ cần có nàng ở bên người giống như là có toàn bộ thế giới, làm cho hắn cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu đáp: “Đương nhiên là có thể, chàng biết đây là cái năng lượng gì sao?” Vừa nói, trong tay Mộ Chỉ Ly xuất hiện một đoàn năng lượng màu đen.

Năng lượng màu đen ở trong tay Mộ Chỉ Ly nhúc nhích giống như ngọn lửa khoan khoái , theo sau sự xuất hiện của năng lượng màu đen, một cỗ sinh cơ nồng đậm cũng từ trong đó phát ra. Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện cỏ cây bên cạnh Mộ Chỉ Ly bắt đầu sinh trưởng nhanh chóng.

Vẻ mặt Hàn Như Liệt rung động nhìn năng lượng trong tay Mộ Chỉ Ly, càng nghĩ hắn càng cảm thấy giống với loại mình đã từng nghe qua…Năng lượng kì dị tương tự như vậy, chẳng qua là không phải nói năng lượng này đã biến mất hơn ngàn năm sao? Làm sao lại xuất hiện ở trên người Chỉ Ly ?

Nhìn trong mắt Hàn Như Liệt tràn đầy vẻ kinh dị, Mộ Chỉ Ly biết hắn tuyệt đối biết một chút cái gì đó, không khỏi lên tiếng hỏi: “Liệt, chàng có biết chút gì phải hay không?”

Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt lúc này mới kịp phản ứng, lập tức gật đầu nói: “Không sai, nếu ta không phán đoán sai lầm …, đây là hồi phục chi lực biến mất đã lâu.”


“Hồi phục chi lực?”

“Đúng vậy, thật ra thì ta cũng không có thể xác nhận, bởi vì hồi phục chi lực biến mất trong thời gian quá lâu, mà ta cũng chỉ nghe nói tương quan đặc thù của nó mà thôi. Chẳng qua là năng lượng màu đen trong tay nàng có vẻ là giống hồi phục chi lực y như đúc.”

Vẻ mặt Hàn Như Liệt cảm khái, Ly nhi thật đúng là lợi hại, có thể tìm được năng lượng như vậy cũng đã là cơ duyên lớn lao rồi, không nghĩ tới nàng lại có thể thu phục được. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy …, sợ là căn bản không có người sẽ tin tưởng.

“Hồi phục chi lực biến mất hơn ngàn … năm sao?” Trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ vẻ kinh ngạc, nàng cũng không có quên cái vấn đề này.

“Không sai!” Hàn Như Liệt gật đầu: “Nghe nói ở dĩ vãng hồi phục chi lực chính là một loại năng lượng cực kỳ hiếm thấy hơn nữa rất thần kỳ , hình thức hiện hữu của nó nhìn không thấy sờ không được không giống năng lượng bình thường khác, sự hiện hữu của nó là trạng thái lỏng màu đen.

Cho dù là người bị bệnh bất trị chỉ cần chiếm được hồi phục chi lực này cũng có thể khỏi hoàn toàn, nói cách khác hồi phục chi lực này có thể nói hiệu quả hơn linh đan diệu dược. Hơn nữa chỗ có hồi phục chi lực mà trồng bất cứ thứ gì tốc độ sinh trưởng nhanh hơn hơn gấp trăm lần bình thường!

Trước kia nghe nói ở đại lục đứng đầu Đông Phương có một ao hồi phục chi lực, bên trong sẽ không ngừng sinh ra hồi phục chi lực, nhưng sau đó hoàn toàn biến mất, sau đó cũng không còn tin tức về hồi phục chi lực nữa.”

Càng nghe Hàn Như Liệt giới thiệu, trong lòng Mộ Chỉ Ly lại càng chắc chắc mình hấp thu năng lượng màu đen chính là hồi phục chi lực. Nàng vẫn biết năng lượng màu đen này không đơn giản, cũng không nghĩ tới lại đạt đến trình độ cường đại như vậy.

Lúc trước nàng chính là hấp thu nước ao màu đen , trong cơ thể mới năng lượng như vậy, bản thân mình thật đúng là cơ duyên lớn lao a. . . . . .

“Liệt, chàng nói không sai. Ban đầu ta chính là không cẩn thận ngã vào trong ao nước màu đen, lần nữa khi…tỉnh lại trong cơ thể cũng đã thêm một loại năng lượng này.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói


Nghe vậy, trong mắt Hàn Như Liệt kinh ngạc càng sâu, chẳng qua càng thêm vui mừng: “Có thật không? Hồi phục chi lực biến mất hơn ngàn năm thế nhưng bị nàng đánh bậy đánh bạ gặp phải, hơn nữa còn tiếp nhận nó, nói ra không biết bao nhiêu người hâm mộ chết a !”

Hắn thật cũng không hoài nghi, đại khái đặc điểm năng lượng màu đen này nhất định là như vậy không sai. Dù sao sinh cơ nồng đậm như vậy trừ hồi phục chi lực có thể làm được nên ngoài làm gì có năng lượng nào làm được như thế?

“Ha hả, ta cũng không nghĩ tới ao nước màu đen kia lại là hồi phục chi lực, nếu hôm nay chàng không nói cho ta biết…, ta còn không biết tới khi nào mới có thể biết được tột cùng là lực lượng gì.” Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ nói, những năm gần đây tuy nói chuyện tình đại lục Thiên Huyền nàng biết được không ít, nhưng chút ít bí văn cùng với chuyện viễn cổ phần lớn cũng không biết được.

“Đây chính là cơ duyên của ngươi, nếu không phải nàng có Hỗn Độn Thiên lực…,cho dù ngã vào đó cũng chỉ cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ thôi, làm sao có thể thu phục được nó để cho mình dùng đây?” Hàn Như Liệt kéo vai Mộ Chỉ Ly qua, làm cho đầu nàng tựa vào trên vai của mình cười nói: “Cứ như vậy ta cũng yên tâm không ít, một khi hấp thu hồi phục chi lực.., coi như là đả thương nghiêm trọng chỉ cần cho nàng thời gian thì có thể rất nhanh chóng khép lại.”

Dường như chuyện này cũng không có gì lớn, nhưng đúng là cực kỳ có tác dụng đấy.Nếu dưới tình huống đối chiến, chỉ cần có thể nắm lấy cơ hội…, có thể nói là bất tử chi nhân*(người bất tử)! Bởi vì hồi phục chi lực trong cơ thể kia sẽ không ngừng chữa trị thương thế của nàng, đây tuyệt đối là một đại lợi khí.

Nếu là bị người khác biết được…, sợ là không biết ghen tỵ thành bộ dáng ra sao, nhưng trong lòng Hàn Như Liệt cũng chỉ có thỏa mãn. Đối với hắn mà nói, an toàn của Chỉ Ly mới là tối trọng yếunhất!

Mộ Chỉ Ly di động đầu một chút, ở trên người Hàn Như Liệt tìm một tư thế thoải mái nhất, nói: “Nếu như có thể mà nói, ta hi vọng người hấp thụ nó là chàng, nói như vậy ta có thể yên tâm hơn.”

“Đứa ngốc, ta sẽ có chuyện gì ” Hàn Như Liệt vuốt sợi tóc Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt : “Ngày sau, nàng cũng không cần nói chuyện này ra, dù sao thất phu vô tội hoài bích kỳ tội* (nguyên chỉ người vốn không có tội,nhưng người có vật quý bên mình sẽ mang lại tai hoạ,sau cũng có ý so sánh người có tài hoa hay ý tưởng,nhan sắc,…cũng có thể mang đến tai hoạ), người có quyết tâm biết đến nói không chừng không chừa thủ đoạn nào. Chỉ là cũng không cần lo lắng quá mức, dù sao có rất ít người biết hồi phục chi lực này”

“Ta đã biết, yên tâm đi.”

Thời gian hai người ở cùng nhau luôn trôi qua đặc biệt mau, trong chớp mắt phía bầu trời đã phát ra ánh sáng.


Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly hai người đứng dậy, cùng một thời gian, mọi người cũng là rối rít từ trong trạng thái tu luyện đi ra ngoài, lần nữa triển khai hành trình bọn họ . Ma Nhãn Con Báo đã không có, mục tiêu hiện tại của bọn họ là Xích Luyện Hổ.

So ra mà nói, đối phó Xích Luyện Hổ bọn họ còn có lòng tin. Từ góc độ đáng vững chắc thì tự nhiên trước tiên tìm Xích Luyện Hổ là tốt nhất, đoàn người cùng nhau tìm kiếm, như vậy hành trình cũng không khô khan.

Dọc theo đường đi gặp phải yêu thú cũng bị bọn họ dễ dàng giải quyết, ở nơi này trong quá trình cũng không có gặp phải những thế lực khác , giống như là ở trong rừng rậm lớn như thế cũng chỉ có đoàn người bọn họ.

Trong khoảng thời gian này, Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly hưởng thụ lấy thời gian hai người ở bên nhau, mỗi ngày mở mắt đều có thể thấy đối phương cuộc sống đúng là rất tốt đẹp.

Quan hệ của hai người cực kì thân mật, cũng là vô cùng tự nhiên. Trong lúc đó bất luận bọn họ tách ra thời gian bao lâu, chỉ cần nhìn thấy mặt đều tự nhiên giống như mỗi ngày ở chung với nhau như vậy.

Các đệ tử Hàn gia biết tình cảm của Thiếu chủ và Thiếu chủ phu nhân rất tốt, thấy tính cách Thiếu chủ phu nhân cũng tốt , mọi người cũng rất vui vẻ. Dù sao trong ngày thường bọn họ nhìn thấy những cô gái tự cao cũng không ít, mà Mộ Chỉ Ly ngay cả một ít tự cao cũng không có.

Tính cách của Thiếu chủ phu nhân tốt, điều này cũng có nghĩa sau này sẽ không cố ý gây phiền toái cho bọn hắn. So với Đinh Thục Nghi , thật sự là tốt hơn quá nhiều. Không ngờ Thiếu chủ thật tinh mắt, nếu là cưới Đinh Thục Nghi …, cuộc sống của bọn hắn cũng không tốt .

Trong chớp mắt, bảy ngày thời gian đã qua.

Mọi người như cũ không có tìm kiếm được tin tức Xích Luyện Hổ, không thể nghi ngờ làm cho người ta có chút bất đắc dĩ.

Ngày hôm đó, mọi người đang nhanh chóng đi về phía trước , đột nhiên nghe được phía trước cách đó không xa truyền đến từng trận âm thanh đánh nhau cùng với tiếng chém giết. Trước tiên bọn họ đoán được là hai thế lực ở giữa giao phong.

Hàn Như Liệt khẽ nhíu mày, chợt lên tiếng nói: “Các ngươi đi trước xem một chút hai phe thế lực nào.” Nếu là cùng bọn họ cũng không có liên lạc gì…, thì không cần để ý tới trực tiếp đi qua.


Về phần hỏi như vậy là do Hàn Như Liệt lo lắng người của Thần Quyết cung, dù sao Lôi gia đã nảy sinh mâu thuẫn với bọn họ. Mặc dù khả năng nhỏ nhất, nhưng xác định một phen cũng cần thiết .

Nghe được lời Hàn Như Liệt nói…, hai gã đệ tử thân hình lướt nhanh chóng hướng phía trước chạy tới, tốc độ cực nhanh hẳn là một chớp mắt liền không nhìn thấy bóng dáng đâu nữa .

Đương nhiên Mộ Chỉ Ly là biết dụng ý Hàn Như Liệt , ngoài miệng không có nói gì, nhưng tay bị Hàn Như Liệt nắm cũng khẩn trương mấy phần.Thời điểm cùng hắn ở chung một chỗ, nàng cảm giác dường như mình cái gì cũng không cần lo lắng, bởi vì tất cả Liệt cũng đã toàn bộ suy nghĩ đến.

Người đi trước thăm dò tốc độ rất nhanh, cũng không lâu lắm chính là trở lại trước mặt bọn họ, nhìn Hàn Như Liệt lên tiếng nói: “Thiếu chủ, phía trước song phương tham dự đánh nhau, thực lực theo thứ tự là Lăng gia và Bạch gia. Theo ta thấy tình huống đến xem, Bạch gia đã mơ hồ rơi vào hạ phong, tin tưởng không cần quá lâu chính là có thất bại.”

“Nga?” Hàn Như Liệt đầu lông mày nhíu lại, không nghĩ tới lại gặp được Bạch gia, ánh mắt không khỏi rơi vào trên người Chỉ Ly.

Nếu là những thế lực khác…, bọn họ có thể không cần đi quản, nhưng là của Bạch gia, cũng là không nhất định . . . . . .

Nam tử kia cho là Hàn Như Liệt đang hỏi hắn nguyên nhân, lập tức chính là giải thích: “Lăng gia đối với người Bạch gia dùng độc, người Bạch gia cũng đã trúng độc, cho nên dưới tình huống như vậy mới có thể rơi vào hoàn cảnh xấu!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người cũng là lộ ra một tia khinh thường. Mọi người tôn trọng cũng là thực lực chân chính, tỷ thí giữa cường giả đỉnh cao bọn họ sẽ bội phục, nhưng dùng độc thủ đoạn hèn hạ như vậy không đúng là bị người khác xem thường .

“Này, người Lăng gia thật đúng là hèn hạ, lúc trước chính là đối với người Bạch gia lên tiếng châm chọc, không nghĩ tới hai nhà lại gặp được nhau.”

“Thực lực Lăng gia cũng không coi là cường hãn, cũng chỉ có sử dụng thủ đoạn như vậy để mưu cầu thắng lợi. Lần này, Bạch gia thật đúng là chết oan uổng.”

. . . . . .

Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn phương xa cũng là không biết suy nghĩ cái gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận