Y Thủ Che Thiên

Trên đài tỷ võ từng chiêu võ học mạnh mẽ không ngừng được thi triển, võ đài vốn bằng phẳng lúc này mảnh đá bay tán loạn, động tác của hai người nhanh như tia chớp, không ngừng cuốn vào một chỗ, hai người như ở bên trong cơn mưa rào dữ dội nên ít nhiều đã bị tổn thương.

Hàn Như Liệt cầm trong tay lợi kiếm, đứng trên không trung, tóc dài màu đen không bị buộc lại theo gió nhẹ lắc lư, trên khuôn mặt tuấn đầy vẻ xơ xác tiêu điều. Thiên Lực cuồng bạo giống như một loại cuồng phong dữ dội từ xung quanh thân thể Hàn Như Liệt phát ra, uy áp mạnh mẽ đè ép không khí tạo thành rung động ầm ầm thanh thế tương đối kinh người.

Ngao Vũ Chấn một thân áo đen, đạp không mà đứng đối diện Hàn Như Liệt, trong đôi mắt tràn ngập sát ý, khuôn mặt thanh tú đầy vẻ lạnh lẽo, uy áp ngập trời từ trong cơ thể bay ra, không khí quanh thân cũng dường như đông cứng lại. Một tích tắc yên tĩnh, sau đó trong mắt Ngao Vũ Chấn xẹt qua vẻ tàn nhẫn, mênh mông Thiên Lực gào thét ra, Thiên hỏa mang màu sắc đỏ thẫm như lửa giận dữ từ trong kiếm phát ra, kiếm sắc chấn động, phát ra âm hưởng trong suốt:”Hỏa Kiếm Truy Hồn!”

Quầng sáng đỏ thẫm ngưng tụ, từ mũi kiếm trong tay Ngao Vũ Chấn phát ra một tia sáng, tia sáng này giống như ngọn lửa thiêu đốt lên, xuyên thủng không khí, một cỗ lực phá hoại kinh người lấy tia sáng làm trung tâm mà khuếch tán. Một phen giao thủ trước đó đã giúp bọn họ hiểu rõ thực lực của đối phương nên đây cũng không phải đơn giản là thử dò xét nữa. Từ thời khắc tia sáng đỏ thẫm xuất hiện theo tay Ngao Vũ Chấn vung xuống, thì dẫn theo lực lượng cuồng bạo bắn nhanh tới Hàn Như Liệt.

Nhìn tia sáng đỏ thẫm đang bắn tới, ánh mắt Hàn Như Liệt ngưng tụ, chợt bước lên một bước, khi hắn bước ra mặt đất truyền ra một trận tiếng vang ken két, hẳn là đã trực tiếp đạp hư mặt võ đài!

Thiên Lực mạnh mẽ trong tay dần ngưng tụ thành hình, chỉ thấy hai tay hắn đột nhiên vung mở, một đạo ánh sáng màu đỏ lớn hơn trăm trượng đột nhiên xuất hiện trước mặt, trên màn sáng ngọn lửa màu đỏ rực không ngừng nhúc nhích, nhiệt độ cực nóng đột ngột tỏa ra, một cỗ sóng nhiệt không ngừng truyền ra ngoài: “ Diệt Linh Chi Mạc!”

Lửa màu đỏ rực đánh úp về phía tia sáng đỏ thẫm, hai đạo ánh sáng màu đỏ ầm ầm chạm vào nhau! Năng lượng phản chấn kinh người tán ra trên bầu trời, từng đạo Thiên Lực dao động hiện lên hình dáng như gợn sóng khuếch tán ra, giống như mặt hồ đang phẳng lặng đột nhiên bị phá vỡ, tiếng sấm rền vang, tràn ra bốn phía!

Tia sáng đỏ thẫm có lực xuyên thấu cực kỳ cường hãn, khi hai đạo ánh lửa giao chiến, mọi người ở khoảng cách rất xa cũng cảm nhận được chóp mũi đổ mồ hôi, không ngờ nhiệt độ nóng rực kinh người đến bực này, thật sự khó có thể tin. Cái loại đụng độ này, làm cho không ít người rung động, loại chiến đấu này, tựa như là giao thủ của những người đúng đầu trong lớp người trẻ tuổi. “Ngao Vũ Chấn sợ là lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ nhất.”


Sắc mặt Mộ Dật Thần có chút ngưng trọng, ngọn lửa cực nóng như thế tuyệt đối không phải Tu Luyện Giả thuộc tính Hỏa bình thường có thể thi triển ra , giải thích duy nhất chính là đã tìm hiểu được Thiên đạo pháp tắc, đây mới chỉ là tầng thứ nhất.

Sắc mặt Thiên nhi vẫn bình tĩnh: “Cho dù hắn lĩnh ngộ được tầng thứ nhất thì sao, ta tin tưởng Hàn đại ca tìm hiểu Thiên đạo Pháp tắc không kém hắn.”

Trong mắt Ngao Vũ Chấn có một tia đắc ý, “Ta không tin ngươi có thể đánh bại công kích của thuộc tính Hỏa tầng thứ nhất!” Hắn tìm hiểu nhiều năm, rốt cục trước khi khai chiến thành công đạt tới tầng thứ nhất của thuộc tính Hỏa, ở tuổi hắn có thể đạt tới vậy cảnh giới này, cũng coi như là thiên tài trong thiên tài rồi.

Vốn tưởng rằng Hàn Như Liệt sau khi nghe thấy lời của mình sẽ rất khẩn trương, không nghĩ tới hắn ta lại hướng mình nở nụ cười. Nhìn Hàn Như Liệt cười như đã liệu trước, Ngao Vũ Chấn cảm thấy mình trong lòng hiện lên một tia bất an, không thể không nghĩ tới còn có chuyện gì xấu?

Sau một khắc, Ngao Vũ Chấn đã biết được nguyên nhân Hàn Như Liệt có lòng tin như vậy, không vì cái gì khác, chỉ vì ngọn lửa đang bay lên kia so với ngọn lửa của hắn còn mạnh hơn mấy lần! Tia sáng đỏ rực của hắn khi đụng chạm vào màn sáng của hắn ta đã bắt đầu run rẩy,vốn là ngọn lửa cháy rừng rực lúc này xiêu xiêu vẹo vẹo, làm gì còn bộ dáng ban đầu?

Vẻ khiếp sợ hiện lên trên mặt Ngao Vũ Chấn, con ngươi mở lớn trong nháy mắt: “Lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ hai, điều này sao có thể! Làm sao ngươi có thể lĩnh ngộ tầng thứ hai thuộc tính Hỏa!” Hắn mất thời gian lâu như vậy mới thành công lĩnh ngộ tầng thứ nhất, hắn cứ nghĩ rằng với thành tích của mình thì đã có tư cách ngạo thị rồi, nhưng khả năng của Hàn Như Liệt phải gọi là gì?

Khi Ngao Vũ Chấn kích động rống ra một câu kia, trong mắt không ít người có mặt liền hiện lên vẻ kỳ dị, không khỏi nhìn nhiều Hàn Như Liệt thêm mấy lần. Tuổi còn trẻ mà lại có thể lĩnh ngộ tầng thứ hai của thuộc tính thiên phú, thành tích như vậy thật không tưởng tượng được!

Lĩnh ngộ Thiên đạo pháp tắc khó khăn hơn nhiều so với tăng lên tu vi, thiên phú thuộc tính tầng thứ hai, trong quá khứ ở trong những trận chiến như thế này là cực kỳ ít thấy. Thời điểm Hàn Như Liệt thể hiện ra thuộc tính Hỏa tầng thứ hai, thì mọi người đã đoán được kết quả của trận tỷ thí này, khác biệt giữa tầng thứ nhất và tầng thứ hai không phải có thể dễ dàng vượt qua, huống chi tu vi của hai người không hơn kém bao nhiêu.


Đúng như mọi người đoán trước, Ngao Vũ Chấn kiên trì thêm một hồi rồi rơi vào hạ phong, Hàn Như Liệt triệt để áp chế hắn ta, căn bản không có nửa điểm cơ hội phản kích, chỉ có thể bị động phòng ngự .

Đột nhiên, Ngao Vũ Chấn phát hiện một ít sát khí trong mắt Hàn Như hiện lên rồi nhanh chóng biến mất, trong lòng hắn kinh hoàng vội vàng muốn lên tiếng nhận thua. Hắn biết Hàn Như Liệt đối với mình đã động sát tâm, nếu như không nhận thua, hắn ta nhất định sẽ nhân cơ hội này giết chết mình.

Hàn Như Liệt hiển nhiên cũng phát hiện ý nghĩ của Ngao Vũ Chấn, trong mắt hiện lên vẻ cười lạnh, tăng thêm sát ý, Thiên Lực thuộc tính Hỏa đột nhiên hiện lên, ngọn lửa màu đỏ rực trong nháy mắt bao vây Ngao Vũ Chấn, ở dưới sự thao túng của hắn, giọng nói của Ngao Chấn Vũ căn bản không cách nào truyền ra.

Tia sáng đỏ bao vây Ngao Chấn Vũ chặt chẽ, giống như một kén tằm khổng lồ màu đỏ nằm trên không trung, Hàn Như Liệt đột nhiên đánh ra một chưởng nhẹ nhàng, kén tằm lửa đỏ thì trong nháy mắt nổ tung, truyền ra Thiên Lực dao động mạnh mẽ.

Sau khi kén tằm tiêu tan thì hết thảy đã biến thành hư vô, võ đài lớn như vậy ngoài Hàn Như Liệt không còn tồn tại thứ gì khác. Ngao Vũ Chấn đã bị ngọn lửa đốt thành hư vô, so với tỷ thí tàn nhẫn máu tanh lúc trước, kết quả của cuộc tỷ thí này dường như càng làm cho lòng người lạnh ngắt.

Hàn Như Liệt chậm rãi đi xuống khỏi võ đài, khí định thần nhàn như lúc lên đài, tựa như cuộc chiến vừa rồi không có chút ảnh hưởng nào với hắn, theo thói quen đứng ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, cầm lấy tay nàng.

Giờ phút này đệ tử Thu Cảnh quốc đang trợn mắt nhìn đệ tử Linh Viêm quốc, Ngao Vũ Tường lại càng hận không thể giết Hàn Như Liệt ngay lập tức, nếu như ánh mắt có thể giết chết người thì Hàn Như Liệt đã chết vô số lần.


Nhìn Ngao Vũ Tường phẫn hận không dứt, Hàn Như Liệt khinh miệt nhếch khóe miệng, đây chính là kết quả khiêu khích Linh Viêm quốc bọn họ. Bạch Diệu, ta đây coi như là báo thù cho ngươi đi.

“Lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ hai?” đầu lông mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhướng lên, ánh mắt nhìn về phía Hàn Như Liệt mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu.

Nghe vậy, Hàn Như Liệt cười khẽ: “Là nàng không có hỏi, không phải là ta muốn giấu.” Từ trong miệng Tuấn Tuấn hắn hiểu đến tầm quan trọng của Thiên đạo pháp tắc, cho nên mấy ngày bế quan hắn cũng không cố tăng lên tu vi, bỏ nhiều thời gian tìm hiểu lĩnh ngộ hơn.

Ngày hôm nay quả thật chứng nhận được điểm này, một khi Thiên đạo pháp tắc vận dụng quả thực như hổ thêm cánh. Lĩnh ngộ thuộc tính Hỏa tầng thứ nhất cùng với tầng thứ hai đều là thể hiện trên nhiệt độ cực nóng của ngọn lửa, chẳng qua là nhiệt độ tầng thứ hai mạnh hơn tầng thứ nhất nhiều.

Đệ tử tu vi không giống nhau có thể vượt cấp chiến đấu, có lẽ lấy được thắng lợi, nhưng mà Thiên đạo Pháp tắc tầng thứ nhất tuyệt đối không thể nào thắng được tầng thứ hai, đây là sự khác nhau giữa hai loại.

“Vậy lĩnh ngộ thuộc tính Thời gian của chàng như thế nào?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, nàng đến nay vẫn luôn tìm hiểu thuộc tính Không gian, cũng không có chú ý tìm hiểu những thuộc tính khác, bởi vì nàng khẩn cấp muốn lĩnh ngộ thuộc tính Không gian, để có thể giải quyết vấn đề lối đi giữa Đại Lục Thiên Huyền và Chủ thế giới.

” Thuộc tính Thời gian cũng là tầng thứ hai, ta phát hiện thuộc tính khác nhau lúc tìm hiểu lại có không ít điểm chung, khi lĩnh ngộ thuộc tính Thời gian đến tầng thứ hai , thì thuộc tính Hỏa của ta cũng dễ dàng đạt đến tầng thứ hai, chẳng qua là không biết đây là trùng hợp hay là thật có quỹ tích mà theo.” Trong giọng nói của Hàn Như Liệt mang theo một tia không xác định.

Hai mắt Mộ Chỉ Ly sáng ngời, “Quả thật như thế? Sau khi trở về ta cũng muốn thử một lần.” thuộc tính Không gian tầng thứ hai biến hóa cũng không khác lắm với tầng thứ nhất, tác dụng dường như không mạnh mẽ như những thuộc tính khác, căn cứ lời nói của Xảo Xảo, bốn loại thuộc tính Thời gian, Không gian, Quang minh, Hắc Ám đều là như thế, chỉ khi đến tầng thứ ba mới có thể hiểu rõ chỗ cường đại.


Tầng thứ nhất và thứ hai của bốn loại thuộc tính kém hơn năm loại thuộc tính căn bản, mà một khi đạt tới tầng thứ ba, thì mạnh hơn năm loại thuộc tính căn bản nhiều.

Cung Tuấn Bân một tay vỗ lên vai Hàn Như Liệt, nói: “Huynh đệ tốt! Vì Bạch Diệu đòi lại công bằng!” Nghĩ tới một chiêu gậy ông đập lưng ông vừa rồi hắn thấy thống khoái vô cùng, một mạng đổi một mạng!

“Đúng vậy a, xem Ngao Vũ Tường còn đắc ý như thế nào!” Ngụy Kiến Hiên lên tiếng nói, Bạch Diệu chết đi khiến trong lòng hắn có chút bị đè nén, hôm nay có ca ca của Ngao Vũ Tường chôn cùng, tin tưởng Bạch Diêu cũng có thể an nghỉ.

Mặc Thiên Hoàn vẫn một mực im lặng cũng là nhẹ nhõm nhìn Hàn Như Liệt, nói: “Nếu ta có cơ hội đụng với Ngao Vũ Tường tất nhiên sẽ để cho huynh đệ bọn họ cùng nhau đi xuống Hoàng Tuyền!”

Bảy cuộc tỷ thí, đã chết bảy tên đệ tử, kết quả như vậy ở quá khứ chưa từng có, mặc dù tần số tử vong từ trước tới nay vẫn khá cao, nhưng thất bại mà trăm phần trăm chết đi thật đúng là chưa từng thấy.

Mấu người của các nước ở dưới đài nhìn một người rồi một người chết trên đài cao, trong mắt tràn đầy không đành lòng và lo lắng, cũng may tình huống như thế cũng không có kéo dài tiếp, trong bảy cuộc tỷ thí tiếp theo chỉ có ba người bỏ mình, bốn người trọng thương so với trước đã coi như là vô cùng tốt.

“Đệ tử số 15 mời lên đài!” Tiếng nói của Giang Văn Đình lần nữa truyền ra, sắc mặt Mộ Chỉ Ly vẫn bình tĩnh, giờ trong mắt cũng nổi lên một tia rung động.

Đám người Hàn Như Liệt, Thiên nhi, Mộ Dật Thần đều có chút ít lo lắng nhìn về phía Mộ Chỉ Ly, thực lực của nàng hôm nay như thế nào có thể chiến đấu cùng đối thủ?

“Ly nhi, cẩn thận.” Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly bước lên, Hàn Như Liệt tại bên cạnh người nói


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận