Y Tiên Thiểu

Người này mặc hắc y, đội nón đen, bên hông đeo thanh hắc đao, thoạt nhìn giống giang hồ đao khách, nhưng sát khí phóng thích còn mạnh mẽ ngàn lần, vạn lần, giống như bản thân hắn chính là một thanh hung đao.

Người này chính là đại đương gia của Huyền Mệnh khách sạn: Lâu Kiếm Thường.

Lâu Kiếm Thường không nhúc nhích, nhưng Hắc Thập Bát rõ ràng cảm giác được đại đương gia đang nhìn hắn, đang định mở miệng hỏi, lại nghe Lâu Kiếm Thường lạnh lùng nói:

- Đồ không biết sống chết!

Hắc Thập Bát vừa nghe, thân hình không khỏi chấn động, nhưng đứng trước mặt Lâu Kiếm Thường, hắn chỉ biết cúi đầu nghe lệnh.

- Lão tam là hảo tâm nhắc nhở ngươi, ngươi lại không biết tốt xấu!

Lâu Kiếm Thường hừ lạnh một tiếng:

- Kẻ ngu xuẩn như Cổ Tác Chương đã chết rồi, vậy thì bỏ qua, ngươi còn muốn báo thù cho người chết, ngươi thật xem Cổ Tác Chương là nhân tình của ngươi hay sao? Cho dù là nhân tình, đã chết cũng không còn chút giá trị. Sau lưng tiểu tử Tùy Qua khẳng định có đại nhân vật làm chỗ dựa, điểm này lão tam đã thấy rất rõ ràng, buồn cười cho ngươi lại vô tri không biết. Lão tam còn có một việc muốn nói cho ngươi biết, nhưng ngươi không cho hắn cơ hội, phải không lão tam?

- Dạ.

Tông Duệ nói:

- Vừa rồi Tùy Qua mới thủ tiêu một đạo sĩ nguyên anh kỳ.


Lời này hữu hiệu hơn bất cứ điều gì, Hắc Thập Bát quả nhiên bị chấn kinh.

Tùy Qua thủ tiêu đạo sĩ nguyên anh kỳ, ý tứ vô cùng rõ ràng, Tùy Qua muốn xử lý Hắc Thập Bát chẳng khác gì bóp chết một con kiến, nếu hắn thật muốn đi báo thù cho Cổ Tác Chương, chỉ có một hậu quả, cùng Cổ Tác Chương xuống địa ngục!

- Làm sao có thể…hắn thủ tiêu ai?

Vẻ mặt Hắc Thập Bát kinh hãi hỏi.

- Vương Ngạn Tiên.

Tông Duệ cười lạnh một tiếng:

- Âm Dương Xích của Vương Ngạn Tiên đã rơi vào trong tay Tùy Qua, hơn nữa hắn đã lĩnh huyền thưởng. Lão nhị, ta chỉ hảo tâm tới nhắc nhở ngươi, kết quả ngươi quyết giữ ý mình, căn bản nghe không vào!

- Lão tam…thật xin lỗi.

Hắc Thập Bát thở dài, cúi đầu nhận sai.

- Lão nhị, đều là huynh đệ, đừng nói chuyện khác.

Tông Duệ cũng thở dài:

- Hiện tại sinh ý Huyền Mệnh khách sạn ngày càng sa sút, thật vất vả có đại khách hàng, chúng ta nịnh bợ một chút có sao đâu, ít nhất có thể giúp lão đại phân ưu giải nạn.

- Phải.

Hắc Thập Bát gật đầu, có chút khó nghĩ hỏi:

- Rốt cục tiểu tử đó có lai lịch gì, lại lợi hại như thế?

- Là người ngươi không thể trêu vào, tốt nhất đừng hỏi tới lai lịch của hắn!

Lâu Kiếm Thường hừ lạnh một tiếng.

Rời khỏi Ai Lao sơn, Tùy Qua quay trở về Đông Giang.


Sau khi về Đông Giang, Tùy Qua liên hệ với Trần Mã Khả,, hắn nói với Tùy Qua, cơ sở ngầm của Nam Cung thế gia cùng phường hội đều đã rời khỏi Đông Giang.

Đây là chuyện trong dự liệu, Huyền Mệnh Trạng tuyên bố cái giá huyền thưởng trên trời, đã chú định Nam Cung thế gia tiếp tục bị rơi vào cục diện bị người vây công, hơn nữa lần này sẽ càng thêm điên cuồng so với lần trước.

Cho dù Nam Cung thế gia có Nam Cung Thái Nhất trấn thủ cũng vô ích, có trọng thưởng sẽ có dũng phu, nhất định sẽ có thật nhiều người phóng về phía Nam Cung thế gia, mà người của phường hội bị Nam Cung Thái Nhất bức bách, tạm thời biến thành thế lực phụ thuộc, dưới tình huống như thế, bọn hắn chắc chắn sẽ không bán mạng cho Nam Cung thế gia.

Nam Cung thế gia nhất định sẽ lâm vào phiền phức vô tận.

Dưới tình huống như thế, bọn hắn làm sao còn tâm tư phái ra cơ sở ngầm đi tra xét động tĩnh của Tùy Qua, những cao thủ cơ sở ngầm ở trong mắt người “đón việc” chính là từng đống đan dược, người ta còn ước gì giết hết để mang đi lĩnh thưởng.

Tùy Qua lại triệu tập người đi tới Minh Kiếm sơn.

Mặc dù biết bởi vì có Long Đằng tồn tại nên người của Nam Cung thế gia không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng Tùy Qua vẫn âm thầm phái ra người của mình bảo hộ Đường Vũ Khê, An Vũ Đồng cùng Lam Lan bọn họ, hiện tại “báo động” giải trừ, Tùy Qua đều triệu tập mọi người quay về Minh Kiếm sơn, dự tính luận công ban thưởng.

Mọi người tập trung trên đỉnh núi đợi Tùy Qua lên tiếng.

Hiện giờ trên Minh Kiếm sơn có thể nói là cao thủ nhiều như mây, mặc dù phần lớn là trúc cơ kỳ, nhưng có nhiều như vậy trong tu hành giới có thể xem là nhất phương thế lực.

Nhất là lần này Tùy Qua trở về mang đến nỗi vui mừng vô hạn cho nhóm người Ngưu Duyên Tranh, Hàn Côn, Tống Văn Hiên cùng Trầm Thái Sùng bọn họ.

Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng xuất hiện, tu vi kết đan kỳ đã dẫn phát sóng to gió lớn.

- Đây là Ảnh Phong, Ngân Tiểu Trùng, đều là…ân, hộ pháp của Thần Thảo tông chúng ta.

Tùy Qua lâm thời đưa cho Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng một thân phận, như vậy nhìn vào có vẻ chính quy một chút. Mặt khác Tùy Qua đưa ra danh hào “Thần Thảo tông”, tính toán nhân cơ hội này bắt đầu thành lập một cỗ thế lực cường đại thuộc về mình.


Nghe Tùy Qua nói như thế, nhóm người Ngưu Duyên Tranh vội vàng hành lễ với Ảnh Phong cùng tiểu Ngân Trùng. Trong tu hành giới, cũng không phân biệt yêu tu hay ma tu, chỉ cần có thực lực sẽ được người tôn trọng. Huống chi trong tu hành giới không còn quan niệm đạo đức hay pháp luật, hết thảy chỉ xây dựng trên cơ sở thực lực, cho nên dù hai người là yêu tu, nhưng lòng tôn kính cũng phát ra từ nội tâm. Huống chi trong lòng nhóm người Ngưu Duyên Tranh đã tính toán, tìm cơ hội thỉnh Tùy Qua chính thức thu nhận họ làm môn hạ Thần Thảo tông.

Thần Thảo tông, nghe tên thật uy phong, cảm giác giống như viễn cổ tông môn.

Trên thực tế không chỉ riêng nhóm người Ngưu Duyên Tranh, dù là nhóm người Tông Duệ cũng đang suy đoán lai lịch của Tùy Qua, cảm thấy hắn là đệ tử chân truyền hoặc người thừa kế của viễn cổ tông môn, nếu không không khả năng lợi hại như thế.

Mà kế tiếp càng thêm khẳng định ý tưởng của nhóm người Ngưu Duyên Tranh.

- Vị này chính là Bạch Tê, là thái thượng hộ pháp của Thần Thảo tông.

Tùy Qua cảm thấy được danh hiệu “hộ pháp” thật không tệ, hơn nữa hoàn toàn không bị hạn chế số lượng, chỉ là một danh hiệu vinh dự. Không giống như danh hiệu tông chủ hay phó tông chủ, không thể sắc phong quá nhiều, nếu không cảm thấy không được bình thường.

Bạch Tê nếu làm thái thượng hộ pháp, phải hiển lộ một chút bổn sự cấp một chút uy hiếp cho những người ở đây. Vì vậy trên đỉnh đầu hắn hiện ra hư ảnh yêu anh, nhất thời chấn nhiếp mọi người, trong mắt nhóm người Ngưu Duyên Tranh lập tức hiện lên thần sắc kinh hãi lẫn sùng bái.

Sau một lát hư ảnh yêu anh trên đỉnh đầu Bạch Tê biến mất. Tuy hắn được xưng “thái thượng trưởng lão”, nhưng bản thân hắn cũng hiểu mình chỉ là người hầu của Tùy Qua mà thôi, nên giữ bổn phận, không thể che lấp nổi bật của chủ nhân.

Cuối cùng Tùy Qua giới thiệu Trúc Vấn Quân là đệ tử y bát của mình.

Nghe được tin tức này, vẻ mặt mọi người nhìn Trúc Vấn Quân liền thay đổi.

Chủ yếu là vì Trúc Vấn Quân quá xinh đẹp, tuy rằng lãnh đạm nhưng là mỹ nữ phong tư nhất đẳng, hơn nữa rất nhiều người cũng biết tật xấu của Tùy Qua là hoa tâm, bởi vậy không khỏi cảm thấy quan hệ giữa sư đồ có chút mờ tối. Đương nhiên chuyện này mọi người chỉ nghĩ thầm trong lòng, không ai dám nói ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận