Y Tiên Thiểu

- Rượu của Tô cô nương xem như thiên hạ nhất tuyệt ah.

Tùy Qua cười nói:

- Nếu ta không đoán sai, chỉ sợ do chính tay Tô cô nương ủ rượu?

- A?

Trên mặt Tô Ngưng Yên hiện ra vẻ hân thưởng:

- Tùy tiên sinh làm sao đoán được?

- Không phải đoán được, làm phẩm vị ra tới.

Tùy Qua nói:

- Hương vị của rượu cực kỳ cương liệt, rượu trôi vào bụng giống như kiếm khí hỏa hệ đâm vào, mặc dù có chút liệt nhưng thật có hương vị!

- Nói rất đúng!

Tô Ngưng Yên hớp một hớp lớn, nói:

- Tùy tiên sinh, ta đã nhận được mệnh lệnh của tông chủ, để cho ta toàn
lực hợp tác với ngươi, lúc cần thiết có thể điều động đại bộ phận lực
lượng của Thiên Lam kiếm tông hiệp trợ ngươi. Thật không nghĩ tới ngươi
có thể làm cho tông chủ xem trọng như thế.

- Nếu là hợp tác, đương nhiên phải là chuyện có lợi cho song phương.

Tùy Qua cười nói:

- Tông chủ nhất định đã cân nhắc lợi hại bên trong, mới đáp ứng hợp tác

với Thần Thảo tông. Nhưng sau này thật ra cần làm phiền Tô cô nương
nhiều hơn.

- Nếu tông chủ có lệnh, ta đương nhiên cần toàn lực ứng phó.

Tô Ngưng Yên nói:

- Huống chi thủ đoạn của Tùy tiên sinh lợi hại như vậy, ta có thể đại
biểu Thiên Lam kiếm tông hiệp trợ ngươi, xem như là chuyện vinh hạnh.

- Nhắc tới hợp tác…

Tùy Qua dừng một chút mới nói tiếp:

- Trước đó ta có tặng tông chủ một ít quà gặp mặt, nàng cũng đã đáp ứng
ta một yêu cầu nho nhỏ, nàng để cho ta đi thăm viếng linh điền của quý
tông một chút, hơn nữa lựa chọn vài gốc linh thảo. Đợi lát nữa phiền
toái Tô cô nương đưa ta đi nhìn xem?

- Đây là đương nhiên.

Tô Ngưng Yên đồng ý.

Hai người uống rượu trò chuyện một lúc, kéo gần thêm quan hệ, sau đó
thừa rượu hứng Tô Ngưng Yên lại đưa Tùy Qua đến linh điền. Linh điền nằm ở gần ngọn núi cao nhất trong Thiên Lam kiếm tông, cho thấy bọn họ thật xem trọng linh điền linh thảo, nhưng một mặt khác cũng cho thấy nhu cầu của họ đối với phương diện này phi thường bức thiết.

Quả nhiên tu hành giới đang xuống dốc cùng suy yếu, cho dù là ẩn thế tông môn cũng không cách nào tránh khỏi.

Linh khí suy giảm, linh thảo biến thành thưa thớt, số lượng các loại thiên tài địa bảo cũng giảm mạnh.

Tài nguyên của tu hành giới đã sắp tận diệt.

Nếu đã không có tài nguyên, dù là ẩn thế tông môn cũng không chống đỡ
được bao lâu. Đương nhiên, có chút đại tông môn có thể mở vực ngoại
không gian, thu được tài nguyên, nhưng không phải cái gì cũng có, thậm
chí nguy hiểm trùng điệp, nếu không cẩn thận chẳng những không có thu
hoạch, thậm chí còn kéo tới tai nạn.

Nhưng dù sao Thiên Lam kiếm tông cũng không đến nỗi, số lượng linh điền
không ít, một ngọn núi lại tầng tầng linh điền, giống như ruộng bậc
thang, vô số linh điền nảy nở bên trong. Mặt khác trên ngọn núi này còn
có một đạo linh mạch trải qua, có vài đạo linh tuyền chảy xuống, không
ngừng rót vào linh lực, làm cho tốc độ sinh trưởng của linh thảo được
nhanh hơn.

Chỉ là quy mô mặc dù không tệ, nhưng hiệu suất lại thật thấp kém.

Ở trong mắt Tùy Qua, kỹ thuật gieo trồng linh thảo của Thiên Lam kiếm
tông còn dừng lại trong giai đoạn nguyên thủy. Đương nhiên đây không
phải lỗi của họ, mà là các tông môn trong tu hành giới đều là như thế,
lâm vào nhầm lẫn hạn hẹp, chỉ lo nghiên cứu thuật luyện đan nhưng không
ai đi nghiên cứu thuật gieo trồng linh thảo.

Nhưng nếu cẩn thận ngẫm lại lúc ban đầu, thiên địa linh khí cực kỳ nồng
đậm, đủ loại linh thảo thiên tài địa bảo ùn ùn, bởi vậy khi đó chỉ cần

có chút cố gắng là có thể lấy được thật nhiều tài liệu luyện đan, nếu đồ vật dễ dàng lấy được, còn có ai vắt óc đi tìm kiếm phương pháp đào tạo
linh thảo? Thật hiển nhiên chỉ suy nghĩ làm sao luyện chế tốt đan dược.

Huống chi luyện đan đại bộ phận đều vì mình, mà đi nghiên cứu thuật gieo trồng linh thảo lãng phí thời gian, với bản tính tư lợi của người tu
hành, bọn hắn đương nhiên sẽ không thích làm như vậy.

- Tùy tiên sinh, không biết ngươi vừa ý loại linh thảo nào?

Tô Ngưng Yên nói:

- Linh thảo nơi này đại bộ phận là cây non, muốn bồi dưỡng nhiều linh
thảo linh mộc như vậy, linh mạch của bổn tông tiêu hao thật lớn. Ai, nếu tình huống không được thay đổi, linh khí của bổn tông sẽ suy kiệt,
không còn cách nào đào tạo càng nhiều linh thảo, luyện chế được nhiều
đan dược.

- Chuyện luyện chế đan dược các ngươi không cần quá lo lắng. Nếu đã hợp
tác với Thần Thảo tông, chuyện đan dược chúng ta sẽ tự nhiên cung cấp.

- Ta biết chúng ta là bằng hữu hợp tác, nhưng ta mạo muội hỏi Tùy tiên
sinh một câu, Thần Thảo tông tài đại khí thô, có thể cung cấp thật nhiều đan dược cho bổn tông, nhưng ngươi cũng đã nói qua, đây là hợp tác,
chúng ta đương nhiên phải trả giá cho việc trao đổi đan dược, có đúng
không?

- Trong tu hành giới đương nhiên không có bữa cơm không phải trả tiền,
nhưng Tô cô nương không cần đem sự tình hiểu quá phức tạp, tràn ngập âm
mưu. Kỳ thật ta hợp tác với các vị, không phải âm mưu mà là dương mưu.
Sau này mọi người cùng nhau giao dịch, lâu ngày gặp lòng người, ngươi sẽ hiểu được ta làm người chính trực, là đồng bạn hợp tác khẳng khái…phải
rồi, gốc Bạch Hạc lão tùng, Hoài Mộng thảo cùng gốc Tinh Mộc, ba loại
linh thảo này không tệ, ta đều lấy!

Đối với Tùy Qua mà nói, chuyến đi Thiên Lam kiếm tông xem như thuận lợi, mục tiêu của hắn đều đã đạt được.

Khi Tùy Qua rời khỏi Thiên Lam kiếm tông, Tô Ngưng Yên thầm tỏ vẻ, hi
vọng Tùy Qua cung cấp càng nhiều Tạo Hóa Đan cho nàng. Đương nhiên đây
chỉ là giao dịch, nàng sẽ dùng đồ vật trao đổi, hoặc là yêu đan hay vật
gì khác.

Xem ra người trên thế giới này đều có dã tâm, Tô Ngưng Yên cũng không
ngoại lệ. Khi ở bên ngoài, nàng đã đổi tám viên Tạo Hóa Đan với Tùy Qua. Hiện tại nàng lại đưa ra nhu cầu giao dịch, điều này hiển nhiên không
vì chuẩn bị cho chính bản thân của nàng.


Sau khi rời khỏi Thiên Lam kiếm tông, Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn.

Nhưng còn chưa đi tới Minh Kiếm sơn, Tùy Qua đã cảm nhận được một cỗ khí tức điềm xấu.

Mặt khác hộ sơn đại trận đã bị người phá vỡ, tựa hồ vừa gặp phải công kích.

Trong lòng Tùy Qua kinh hãi, hiện tại Minh Kiếm sơn có nguyên anh kỳ
trấn thủ, hơn nữa hộ sơn đại trận hết sức lợi hại, làm sao có thể dễ
dàng bị người công tiến vào, điều này quả thật không thể tưởng tượng
nổi.

Thân ảnh chợt lóe, Tùy Qua đã đi lên ngọn núi cao nhất Minh Kiếm sơn.

Trên ngọn núi là cảnh tượng hỗn độn một mảnh, đã chứng minh suy đoán của Tùy Qua, nơi này đích xác bị người công tiến vào.

Ngoại trừ cảnh tượng hỗn độn, cũng có thật nhiều người bị thương, mà
nhóm người Tống Văn Hiên đang dùng đan dược chữa thương cho đệ tử.

- Tống Văn Hiên, đã xảy ra chuyện gì?

Tùy Qua thật sự nổi giận.

Phải biết rằng hiện tại địa vị của Tùy Qua trong tu hành giới xem như
tiếng tăm lừng lẫy, nếu người nào cũng biết Minh Kiếm sơn là đường khẩu
của Thần Thảo tông, không ngờ còn có người dám mạnh mẽ công kích nơi
này, quả thật là khiêu khích Thần Thảo tông.

Huống chi đối phương chẳng những phá vỡ hộ sơn đại trận, còn đả thương người!

Làm như vậy rõ ràng xé toang mặt mũi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận