Y Tiên Thiểu

- Tùy tiên sinh yên tâm, sau khi mang số Cảnh Giới Đan này trở về, các vị trưởng lão trong tông sẽ
đồng ý cầm ra máu huyết thần ma mà họ tàng trữ đến trao đổi.

Tô Ngạn Tiên khẽ mỉm cười nói.

Đối với việc người của Thiên Lam kiếm tông làm sao chia sẻ Cảnh Giới
Đan, Tùy Qua không quan tâm. Hiện tại hắn lấy được máu huyết chân tiên,
thầm nghĩ phải nhanh chóng làm cho Hồng Mông Thụ hấp thu luyện hóa, tăng cường thực lực.

Giao dịch hoàn thành, Tô Ngạn Tiên định rời đi, chợt hỏi:

- Với thái độ làm người của Hồ Đình Trung, Không Đông cùng Thục Sơn xưa
nay luôn bừa bãi, ta chỉ sợ họ sẽ không dừng tay. Không bằng bổn tông
lưu lại Tuyệt Thiên trưởng lão hỗ trợ?

- Tạ tông chủ, nhưng không cần. Nếu lần sau Hồ Đình Trung còn dám đến giương oai, ta sẽ đem hắn trấn áp!

Tùy Qua cự tuyệt lời đề nghị của nàng, nếu Tuyệt Thiên thần ni ở lại,
tuy an toàn của Minh Kiếm sơn được bảo đảm, nhưng cũng tăng thêm một
phần bất an, Tuyệt Thiên thần ni là nhân vật lợi hại, Tùy Qua không muốn gốc rễ của mình bị xem thấu.

- Nếu Tùy tiên sinh tin tưởng như vậy, bổn tông cũng không cần nhiều lời.

Ba người Tô Ngạn Tiên rốt cục cáo từ.

Tùy Qua biết Hồ Đình Trung chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng không
khả năng nhanh chóng quay trở lại. Bởi vì bên trong này còn liên lụy đến Thiên Lam kiếm tông, cho dù Hồ Đình Trung sốt ruột báo thù, cũng không
đem lợi ích tông môn ra nói đùa, càng không đem tính mạng mình ra làm
đánh cược. Nếu mất đi tông môn ủng hộ, hắn muốn đối phó sự liên thủ của
Tùy Qua cùng Thiên Lam kiếm tông quả thật là lấy trứng chọi đá.


Cho nên Tùy Qua có thời gian hòa hoãn xung đột, gia tăng thực lực.

Sau khi ba người Tô Ngạn Tiên rời khỏi, Tùy Qua lập tức kiểm tra máu
huyết chân tiên thật giả, xác nhận không bị động tay chân, liền đưa cho
Hồng Mông Thụ hấp thu.

Bởi vì từng có một lần kinh nghiệm, năng lực của Hồng Mông Thụ đã tăng
hơn rất nhiều, lần này hấp thu ba giọt máu huyết chân tiên, thời gian
luyện hóa càng ngắn hơn.

Chỉ dùng ba ngày thời gian Hồng Mông Thụ đã luyện hóa xong máu huyết.

Trên thân cây lại mọc thêm ba đóa “hướng dương”.

Tùy Qua đem Hồng Mông Thụ chuyển vào Hồng Mông Thạch, ánh sáng càng thêm sáng ngời, thiên địa trong Hồng Mông Thạch càng rộng lớn, linh thảo
linh mộc sinh trưởng càng tăng nhanh.

Chứng kiến cảnh tượng như vậy, trong lòng Tùy Qua sản sinh tia hiểu ra, hắn mơ hồ cảm giác được cơ hội đột phá đã tới.

Rốt cục hắn đã đột phá kết đan kỳ, bước vào nguyên anh kỳ!

Tùy Qua di chuyển Hồng Mông Thụ vào trong thân thể mình, dự tính trùng kích nguyên anh kỳ.

Thân hình Tùy Qua sừng sững trên đỉnh núi cao nhất Minh Kiếm sơn, đôi
mắt khép hờ, toàn lực thúc giục ba trăm sáu mươi viên kim đan trong cơ
thể, trong chốc lát ánh sáng chói mắt tràn ngập trong thiên địa, linh
khí khắp bốn phía đều tụ tập quanh thân thể hắn.

Đồng thời thanh sắc vân gỗ hiển hiện, phóng xuất ra thanh sắc quang
mang, như gợn sóng lan ra xa, thanh sắc quang mang lướt qua, toàn bộ
thảo mộc tựa hồ nhận được hiệu lệnh, toàn bộ nghiêng về phương hướng
đỉnh núi hắn đang đứng.

Toàn bộ đạo sĩ Minh Kiếm sơn đều nhìn lên ngọn núi cao nhất.

Ngay cả Cát Hiểu Mẫn, Cao Phong, Giang Đào, Liễu Tiểu Đồng cũng không ngoại lệ.

- Uy, Hiểu Mẫn, đó là trạng huống gì vậy?

Giang Đào nhìn lên ngọn núi cao nhất tản ra kim quang chói mắt, thần tình kinh hãi.

Liễu Tiểu Đồng cùng Cao Phong cũng kinh hãi, lại mang theo vài phần chờ mong cùng tò mò.

- Đó là có cường giả cần đột phá tu vi cảnh giới.

Tuy rằng tu vi Cát Hiểu Mẫn không đủ, nhưng mưa dầm thấm đất, kiến thức vẫn nhiều.

- Có cường giả đột phá? Là vị cường giả nào phong cách như vậy ah?

Cao Phong sợ hãi than thở:

- Tôi chơi trò chơi, cũng chưa từng gặp qua trường hợp phong cách như
vậy, ánh sáng như thế quả thật là làm mù mắt người ta. Còn có khí thế

kia, kháo, quả thật làm toàn thân tôi đều nổi da gà. Nhắc tới ánh sáng,
cho dù dùng loại bóng đèn mười vạn volt cũng không theo kịp đi?

- Uy, vậy đây là trạng huống gì vậy?

Liễu Tiểu Đồng chỉ lên thảo mộc trên mặt đất:

- Vì sao tôi cảm giác những cỏ cây này như sống lại, bằng không cành lá của chúng như thế nào lại chỉ về một chỗ?

- Liễu Tiểu Đồng, xin cậu có chút thường thức được không, cỏ cây sao có
thể sống lại? Nhưng vì sao cành lá của chúng đều chỉ về cùng một phương
hướng, hơn nữa là địa phương có kim quang chói mắt kia?

Vẻ mặt Giang Đào cũng nghi hoặc.

- Cỏ cây không chỉ biết hoạt động, còn tu luyện, còn có thể thành tinh đâu.

Vẻ mặt Cát Hiểu Mẫn nghiêm túc nói:

- Không qua bao lâu các anh sẽ chứng kiến cỏ cây biến thành yêu quái.
Nhưng điều kiện tiên quyết là các anh có thể ở lại chỗ này. Được rồi,
đừng lãng phí thời gian, tiếp tục tu luyện đi!

- Đúng vậy, tiếp tục tu luyện, một ngày nào đó Cao Phong tôi cũng sẽ trở thành người hào quang vạn trượng, vạn người chú ý!

Vẻ mặt Cao Phong hướng tới.

- Bồng!

Ngay lúc ba người muốn tiếp tục tu luyện, đột nhiên nghe trên đỉnh núi cao nhất truyền ra thanh âm nổ đùng vang dội.

Loại cảm giác này giống như thiên địa bị tạc mở.

Nhưng thiên địa làm sao bị nổ tung?

Chân chính nổ tung không phải thiên địa, mà là kim đan của Tùy Qua.

Nhưng không phải chân khí thảm thiết khi kim đan tự bạo, mà là một loại chân khí trứng vỡ như mới ra đời.


Cả Minh Kiếm sơn tràn ngập cỗ sinh cơ khổng lồ.

Tắm rửa lên cỗ sinh cơ kia, thậm chí có người trực tiếp đột phá cảnh giới!

Ba người Giang Đào mặc dù chưa tiến vào luyện khí kỳ, nhưng đắm chìm bên trong cỗ sinh cơ cường đại, mệt nhọc ma luyện nhiều ngày biến thành hư
không, cực kỳ thần kỳ.

Vào lúc này, trong thân thể Tùy Qua phát sinh biến hóa thần diệu, khiến
cho thiên địa cảm ứng, nhưng không phải là thiên kiếp mà là Phạn âm cùng ngũ sắc thần quang, trong thiên địa tràn ngập cỗ chân khí tường hòa.

Bên trong Phạn âm cùng ngũ sắc thần quang, một nguyên anh khổng lồ từ từ dâng lên, muôn người nhìn chăm chú.

Hư ảnh nguyên anh không nhỏ như anh hài bình thường, mà cao tới hai
trượng, quả thật là một siêu cấp cự anh, hư ảnh cự anh mang theo uy thế
khôn cùng, bởi vì trên trán còn có một “bớt” hình thái thảo mộc, đây là
dấu vết của Hồng Mông Thụ, mà trên thân thể cự anh còn có một tầng thanh sắc vân gỗ, đại biểu cho Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ.

Lúc này cho dù gặp lại Hồ Đình Trung, Tùy Qua cũng có mười phần tin
tưởng có thể tiếp được công kích của hắn, thậm chí hoàn toàn trấn áp!

Thật lâu sau kim quang mới hoàn toàn biến mất.

Nhưng nỗi lòng người của Minh Kiếm sơn thật lâu còn chưa bình tĩnh trở lại.

Tùy Qua cũng không biết ở gần Minh Kiếm sơn có trinh thám của những ẩn
thế tông môn khác tồn tại hay không, vừa rồi dị tượng khi hắn trùng kích nguyên anh kỳ quá rầm rộ, thật sự có thể thông qua miệng của những
trinh thám kia, để cho người của ẩn thế tông môn hay biết sự lợi hại của hắn.

Tinh thần lực của Tùy Qua tiến vào Hồng Mông Thạch, hình thành một phân thân giống hắn như đúc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận