Y Tiên Thiểu

- Vì sao? Tôi còn lo lắng chúng ta đi không một chuyến, bị bọn họ tới trước đấy.

Tùy Qua nói, kỳ thật hắn chỉ nói miệng mà thôi, nếu như đến lúc đó bắc
Cao Ly vẫn nói niệng mà thôi, Tùy Qua cùng Tang Thiên bốn người sẽ rời
khỏi, nhưng mà trước khi rời đi Tùy Qua chắc chắn sẽ đi tới hắc tháp
nhìn một chút, nhìn xem nơi đó có huyền bí gì.

- Chúng ta tới đó? Chuyện này không có khả năng!

Tang Thiên thập phần khẳng định nói:

- Anh nhìn xem, bọn họ sẽ nhanh chóng nhượng bộ thôi. Chỉ cần nam Cao Ly và nước Mỹ động thủ, đám người Liễu Cơ Nghiệp chắc chắn sẽ nhượng bộ.
Tính cách của bọn họ tôi quá hiểu, nếu như bọn họ không thể chiếm lợi
ích trong chuyện này, vậy cũng tuyệt đối sẽ không cho nước Mỹ và nam Cao Ly được lợi.

- Tang lão đại, anh nhìn rất chuẩn!

Tùy Qua không thể không đồng ý cách nói của Tang Thiên, bởi vì hai quốc
gia giao phong là như thế, minh tranh ám đấu, tính kế lẫn nhau, không
thể dung hòa. Nam Cao Ly và nước Mỹ dường như sẽ tiến thêm một bước, mà
bắc Cao Ly bên này chỉ quan tâm tới lợi ích và quy củ, bởi vì đám người
Liễu Cơ Nghiệp hy vọng vị tổng thống trẻ tuổi kia sẽ thay đổi, đáng tiếc là Tang Thiên lại không phối hợp.

- Tôi cũng có khi nhìn sai!

Tang Thiên than thở một tiếng, nói:

- Kỳ thật này cũng không có biện pháp, người của bắc Cao Ly rất đơn
thuần, cho dù nhiều năm đói khổ, nhưng mà trạng thái tinh thần rất no
đủ, giữa người và người không có bao nhiêu lục đục với nhau, càng không
có mất đi tiêu chuẩn đạo đức. Nhưng mà người đương quyền của bắc Cao Ly
lại có vấn đề, mọi người đều biết, sau lưng bọn họ có Hoa Hạ chống đỡ,
muốn lương cho lương, muốn súng cho súng, nhưng bây giờ bọn họ đã lòng

muông dạ thú, cho nên rất nhiều vấn đề chúng ta không thể không phòng
ngừa. Nếu không, có một ngày bọn họ thật kiêu ngạo, sẽ thành đại ẩn họa.

- Vậy nuôi hổ gây họa sao?

Tùy Qua nói.

- Đúng vậy, chính là đạo lý này!

Tang Thiên gật đầu.

Nếu là quốc gia đánh cờ với nhau, Tùy Qua không có bao nhiêu hứng thú với chính trị, hắn đổi chủ đề:

- Tang lão đại, anh có cảm nhận được ma khí không?

- Đương nhiên, ma khí nồng đậm như thế, tôi sao không cảm nhận được chứ.

Tang Thiên nói:

- Cho nên, tôi đoán Liễu Cơ Nghiệp sẽ nhanh chóng thỏa hiệp, bởi vì nếu
bọn họ không nhanh chóng giải quyết quấy rầy ở nơi này. Đồng thời nam
Cao Ly và nước Mỹ sẽ nhanh chóng bắt đầu hành động.

- Vậy cũng tốt, vậy có thể nhanh chóng đánh nhau với người Mỹ rồi!

Đặng Hạc hứng thú nói ra.

- Không nên cao hứng quá sớm.

Tang Thiên nói:

- Người Mỹ tới lần nữa, cũng không phải gà đất chó kiểng, không dễ dàng bị đánh lui như vậy.

- Chiến đấu càng tốt nha, như vậy tôi có thể tăng chiến lực lên nhanh chóng.

Đặng Hạc đầy suy nghĩ đầy tin tưởng.

Đương nhiên, tin tưởng là do thực lực tạo thành, hôm nay Đặng Hạc kết
đan hậu kỳ tu vi, cộng thêm lợi hại của Ngũ Dực Huyết Đằng, cho dù đối
mặt tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng có thể đối cứng, cho nên khẩu khí cuồng
vọng cũng là bình thường.

- Cũng không nên bị người ta đánh hoa rơi nước chảy mới tốt.

Lạc Thanh Liên hừ một tiếng, nói:

- Thật sự là nhàm chán, tại sao phải nghe đám người này an bài, dùng suy nghĩ của chúng ta là được, trực tiếp tiến lên đảo nhỏ kia đi.

- Lạc tổ trường, nơi này dù sao là địa bàn của người ta. Chúng ta mặc dù không cần sợ sợ những người này, nhưng cũng cố kỵ ảnh hưởng quốc tế.
Hơn nữa về sau còn phải hợp tác với bọn họ, nếu như một chút mặt mũi
cũng không cho, về sau không thể hợp tác được rồi...

- Nghi ngại quá nhiều!

Lạc Thanh Liên hừ lạnh một tiếng.

Tang Thiên cười cười, không ngại gì cả, tiếp theo nhìn Tùy Qua nói:


- Nói chuyện này cũng nhàm chán, Tùy lão đệ, anh nói cho tôi nghe, anh
tới kinh thành lần này, trừ cho Long Đằng ‘ đạn dược ’ ra, phải chăng có chuyện gì khác sao?

- Thật sự có chút chuyện.

Tùy Qua nói:

- Không cần nói thì anh cũng nhìn ra, tôi tăng thực lực cho Long Đằng lên đã không tiếc bỏ vốn gốc.

- Đương nhiên, chuyện này phải cảm tạ Tùy lão đệ rồi.

Tang Thiên cười nói:

- Kể từ khi có khách khanh như anh gia nhập, thực lực chỉnh thể của Long Đằng tăng lên không ít, có thể nói là đột nhiên tăng mạnh.

- Đúng vậy, đúng vậy, đặc biệt là tôi.

Đặng Hạc gia hỏa này không biết cái gì gọi là khiêm tốn.

- Tôi thừa nhận chuyện giúp tăng thực lực Long Đằng lên có một phần lực
của mình, nhưng mà chân chính thúc đẩy Long Đằng mạnh lên là do Long
Đằng thôi.

Tùy Qua cười nói.

- Được rồi, Tùy lão đệ không cần khiêm tốn, cống hiến của anh cho Long Đằng, rõ như ban ngày.

Tang Thiên nói:

- Vẫn nói anh có biện pháp gì tăng thực lực Long Đằng lên đi, tôi rất có hứng thú với chuyện này. Phải biết rằng, lão đệ anh mỗi lần tới kinh
thành, đều cho chúng tôi rất nhiều chỗ tốt, tôi không cho rằng anh không có biện pháp đặc biệt, có thể tăng thực lực Long Đằng trên diện rộng.

- Tang lão đại, vấn đề này anh cân nhắc quá khinh suất rồi. Tôi biết rõ
phương diện Long Đằng hợp tác ít khi có vấn đề, nhưng mà cơ bản là tiểu
đội phối hợp. Mà tôi cung cấp nhiều Cảnh Giới Đan Kết Đan Kỳ như thế,
cũng không phải đơn giản là phối hợp tiểu đội, mà là hy vọng các người
phối hợp đại quy mô.

Tùy Qua giải thích.


- Một đoàn đội gồm mấy chục tu sĩ Kết Đan Kỳ, kỳ thật chuyện tăng thực
lực chỉnh thể này, nếu như xuất hiện mấy ngàn tu sĩ Kết Đan Kỳ, tình
huống sẽ khác rất lớn. Nhất là, nếu như tập trung mấy ngàn tu sĩ Kết Đan Kỳ cùng một chỗ, cho dù là tu sĩ Hóa Thần Kỳ cũng phải tránh đi.

- A! Vấn đề này tôi có nghĩ qua, nhưng mà không quá sự thật ah. Bởi vì
Long Đằng người mỗi lần thi hành nhiệm vụ đều khó dốc toàn lực, hơn nữa
muốn liên hợp lực lượng của mọi người, khẳng định phải sớm bố trí trận
pháp mới được, nếu như vội vàng kết trận, uy lực tự nhiên đại giảm.

Tang Thiên bày ra tình huống khó xử, vấn đề này kỳ thật hắn đã nghĩ tới, nhưng mà khả thi không quá lớn.

- Tang lão đại, tôi biết rõ chuyện này anh đã cân nhắc qua, nhưng mà tôi biết rõ anh cân nhắc chưa hoàn thiện.

Tùy Qua nhắc nhở Tang Thiên:

- Đối với anh mà nói, vương bài trong tay anh là gì? Không hề nghi ngờ
chính là Viêm Hoàng Thánh Ấn. Viêm Hoàng Thánh Ấn ảo diệu thế nào thì
tôi không nói, anh khẳng định hiểu rõ hơn tôi, nhưng tôi nhắc nhở Tang
lão đại một câu, Viêm Hoàng Thánh Ấn sinh ra sức ảnh hưởng tới Thần
Châu, thậm chí không chỉ là Tâần Châu, là một phương thế giới. Tang lão
đại, anh nên nghĩ cách dùng lực lượng thúc dục thế giới này, mà phải
nghĩ biện pháp lấy thế giới này tu dưỡng thực lực bản thân, dùng thế
giới này kích sát đối thủ.

Nghe lời này, Tang Thiên dường như đã ngộ ra, trầm mặc sau một lát mới nói:

- Tùy lão đệ, anh quả nhiên kiến thức bất phàm. Nhưng mà muốn dùng thế
giới này tu dưỡng bản thân, kích sát địch nhân, phải làm thế nào mới
được?

- Đương nhiên là hết sức hoàn thiện thế giới này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận