Y Tiên Thiểu

- Vậy ta an tâm.

Tùy Qua cười nói:

- Thật ra kết quả như thế nào, cũng không quan trọng, quan trọng chân
chính là không thể đánh mất ý chí chiến đấu. Nếu như ngươi không được
làm tông chủ Thiên Lam Kiếm Tông , cũng có thể tự mình mở tông lập phái, trở thành tông chủ một môn mới!

- Ừ, cám ơn ngươi!

Tô Ngưng Yên nặng nề gật đầu.

- Vậy ta có thể yên tâm rời đi rồi.

Tùy Qua cười ha ha, uống một hơi cạn sạch bình rượu hồ lô.

Tùy Qua cũng không bức cảm giác say ra ngoài thân thể, tùy ý thúc dục một thanh phi kiếm, lảo đảo rời khỏi Thiên Lam Kiếm Tông.

Bởi vì Tùy Qua đã đưa cho Không Động Môn một phần “Đại lễ”, cho nên quan hệ giữa song phương cũng hơi chút hòa hoãn.

Nhưng, “thăm hỏi” của Thục Sơn Kiếm Tông lại chậm chạp đến.

Xem ra, cách nhìn của Thục Sơn Kiếm Tông đối với Tùy Qua và Thần Thảo Tông vẫn có chút bất đồng với Không Động Môn.


Nhưng, chỉ cần người của Thục Sơn Kiếm Tông không đến gây chuyện, Tùy Qua cũng mặc kệ.

Sau khi trở lại Trà Kiếm Sơn, Tùy Qua dốc lòng chỉ điểm Trúc Vấn Quân tu hành mấy giờ, sau đó lại giữ nàng ở Trà Kiếm Sơn tu luyện, đồng thời
tiến thêm một bước gia minh trận pháp che núi. Ngoài ra, Tùy Qua cũng
đốc thúc đám người Tống Văn Hiên, Trầm Thái Sùng, Ngưu Duyên Tranh tiếp
tục thao luyện đệ tử Thần Thảo Tông, một khắc cũng không thể lười biếng. Mặc dù Thần Thảo Tông có rất nhiều đan dược, nhưng đối với những kẻ
lười biếng, kiên quyết hủy bỏ ban thưởng đan dược, tránh cho những người này ỷ vào đan dược, mà quên mất tu hành.

Hiện nay, tu sĩ Kết Đan Kỳ ở Thần Thảo Tông đã càng ngày càng nhiều,
quả thực mọc lên như nấm. Nhưng, có thể đột phá tiến vào Nguyên Anh kỳ
vẫn chỉ có mấy người, nhưng Tùy Qua tin tưởng, sau khi đầu tư vào đại
lượng Quy Nguyên Đan, có lẽ sẽ có thay đổi.

Thẩm Quân Lăng ở trong Hồng Mông thạch chuyên tâm tu luyện, đã thoải mái kết thành Kim Đan.

Thời gian này, mặc dù cuộc sống của Thẩm Quân Lăng chẳng khác nào “Bế
quan”, nhưng đối với nàng mà nói, cũng là một cơ hội tốt để bế quan tĩnh tu. Mặc dù nàng có thiên phú thông minh, nhưng trời sanh tính hiếu
động, cho nên tiến cảnh tu hành vẫn tương đối chậm chạp, bởi vì con
đường tu hành, vừa tĩnh vừa động, khi nắm khi buông, khắc khổ tu luyện cố nhiên trọng yếu, bế quan tĩnh tu đồng dạng cũng không thể thiếu. Cho nên lần này Thẩm Quân Lăng bị buộc bế quan, đối với nàng mà nói, ngược
lại là một cơ hội tu hành rất tốt, sinh ra ảnh hưởng trọng đại đối với
con đường tu hành sau này của nàng, hơn nữa điểm này cũng bắt đầu được
chứng thật.

Thẩm Quân Lăng tự kết thành Kim Đan, đây chính là chứng minh tốt nhất.

Chẳng qua, cho dù Thẩm Quân Lăng kết thành Kim Đan, trước mắt vẫn chỉ có thể bế quan, bởi vì nàng căn bản không thể xuất hiện, một khi xuất
hiện, người của Không Động Môn và Thục Sơn Kiếm Tông sẽ tìm tới tận
cửa, khi đó chân tướng rõ ràng, Tùy Qua và Thần Thảo Tông lập tức sẽ gặp phải trả thù điên cuồng của Không Động Môn và Thục Sơn Kiếm Tông, đây
là chuyện bất cứ kẻ nào cũng không thể ngăn cản.

Sau khi rời khỏi Trà Kiếm Sơn, Tùy Qua trở về Đông Giang.

Trong già hiện giờ không còn nữ bộc Lý Nghệ Cơ, trong nhà cũng lộ ra vẻ cực kỳ yên lặng.

Lúc này cách giờ tan sở còn mấy giờ, Tùy Qua cũng không thúc giục Đường
Vũ Khê, một mình yên lặng ở trong thư phòng tĩnh tọa tu hành.

Mặc dù độ dày thiên địa linh khí ở đây mỏng manh đến đáng thương, nhưng
đối với Tùy Qua cũng không có quan hệ, bởi vì hắn có thể hấp thu được
đại thụ nguyên khí trong Hồng Mông thạch. Hiện giờ, cảnh giới tu vi của

Tùy Qua vẫn dừng lại ở đỉnh phong ngân anh cảnh Nguyên Anh sơ kỳ, vẫn
chưa đột phá cảnh giới tiếp theo, Tùy Qua vốn định dùng một số tâm ma đi đổi lấy mảnh nhỏ pháp tắc, hơn nữa ý nghĩ này phi thường cường liệt,
rất có lực hấp dẫn đối với hắn. Nhưng, Tùy Qua lại bỏ qua ý nghĩ mê
người này, bởi vì mỗi một lần hắn sinh ra ý nghĩ này, trong lòng sẽ xông ra một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt.

Loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt này, giống như bị theo dõi.

Đúng vậy, Tùy Qua có một loại dự cảm, nếu như hắn tiếp tục dùng tâm ma
đổi lấy mảnh nhỏ pháp tắc tầng thứ cao hơn, nhất định sẽ bị vị Thánh Tổ tâm ma thần bí chú ý, một khi bị vật này chú ý, chuyện sau đó không cần nghĩ cũng biết. Mặc dù Tùy Qua tin tưởng vào câu nói cầu phú quý trong
nguy hiểm, nhưng sau khi thông qua nhiều lần mạo hiểm thu hoạch lấy rất
nhiều chỗ tốt, cũng nên khống chế nguy hiểm. Bởi vì một người không thể
nào tiếp tục đi mãi như vậy, đi đêm lắm có ngày gặp ma, hiện tại Tùy
Qua đã chiếm được rất nhiều chỗ tốt từ vị Thánh Tổ tâm ma này, hắn không thể mạo hiểm nữa, bởi vì hắn không phải tâm ma chân chính , vạn nhất bị Thánh Tổ tâm ma kia phát hiện, rất có thể sẽ hoàn toàn giam cầm tinh
thần lực của Tùy Qua, sau đó sử dụng.

Mặc dù tu vi tinh thần lực của Tùy Qua đã đạt đến Thiên Tinh tâm công đệ cửu trọng, nhưng muốn chống lại vị thánh tổ tâm ma kia, hiển nhiên vẫn
còn chênh lệch rất xa, điểm này Tùy Qua cũng tự biết rõ .

Cho nên, muốn đột phá cảnh giới tiếp theo, hiện tại chỉ có thể để Tùy Qua nghĩ ra biện pháp khác.

Một phương diện khác, tốc độ phát triển của Hồng Mông thụ khiến Tùy Qua vô cùng hài lòng, kể từ khi Hồng Mông thụ hấp thu Thần Ma máu huyết,
dung hòa khối ma hài này, tốc độ sinh trưởng đã tăng lên trên diện rộng, hiện giờ đã trở thành một gốc cây đại thụ chọc trời chân chính. Ngoài
ra, trên đầu cành của Hồng Mông thụ, có thể thấy từng đóa hoa cực kỳ
chói mắt, thả ra quang mang thần thánh, chiếu sáng cả không gian u tối
nhất trong Hồng Mông thạch.

Cho dù cảnh giới của Tùy Qua trì trệ không tiến, nhưng cùng với sinh
trưởng của Hồng Mông thụ, tu vi và lực lượng của hắn cũng đang nhanh

chóng tăng lên.

- Hồng Mông thụ, khi nào ngươi mới có thể kết quả đây?

Tinh thần lực của Tùy Qua hóa thành phân thân, đi tới phía trước Hồng Mông thụ, vỗ lên thân cây Hồng Mông thụ hỏi.

- Chủ nhân, ngươi cần ta kết quả sao?

Thụ Linh của Hồng Mông thụ hiển hiện ra.

Thụ Linh vẫn giữ hình dạng của Tùy Qua, bên trong chính là một khối hài
cốt, rễ cây tạo thành gân cốt của nó, không có da thịt, thoạt nhìn giống như một “Thụ Yêu”, nhưng lại không cảm giác được một chút khí tức yêu
tà, ngược lại có một loại hơi thở thần thánh. Nhưng, lần này Tùy Qua
thấy nó, phát hiện hành động của nó càng thêm linh hoạt, ý vị nó đã tiến thêm một bước dung hòa với ma hài rồi.

- Mặc dù ngươi là ta chế tạo nên, tuy nhiên ta cũng không biết ngươi kết trái ra cái gì. Nhưng, ta vẫn có chút mong đợi.

Tùy Qua nói:

- Bởi vì ngươi chính là tồn tại cấp bậc thiên thảo, nghe nói trái cây
của thiên thảo, cũng là tiên đan hoặc là tiên khí tự nhiên, vật như vậy, ta tất nhiên phải mong đợi rồi.

- Ta hoàn toàn có thể lý giải ý nghĩ của chủ nhân, chẳng qua ta muốn mà làm không được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận