Y Tiên Thiểu

Mà chỉ có Sơn Nhạc đạo nhân
là tu sĩ Luyện Hư kỳ mới có thể triệt để thúc dục hư cảnh Hỗn Loạn
Thiên, làm cho nó biến to hoặc nhỏ, trở thành tu di giới tử, mà lão đạo
nấm mốc lúc trước hiển nhiên không có bổn sự này. Nếu không hắn cũng
không bị Tùy Qua miểu sát.

Hôm nay tình huống của Tùy Qua không thể lạc quan, hắn chẳng khác gì
chui đầu vô lưới, rơi vào trong tay của Sơn Nhạc đạo nhân, bị nhốt trong khối tinh thạch.

Hơn nữa Trúc Vấn Quân cũng vô kế khả thi, bởi vì thiên ngoại tinh thạch là pháp bảo, mà cũng không phải là trận pháp nào đó.

Tùy Qua muốn ra khỏi khối tinh thạch này, có lẽ biện pháp duy nhất chính là đánh nát thiên ngoại tinh thạch.

Nhưng mà thứ này là chí bảo của Côn Lôn tông, không phải dễ dàng bị phá hư như vậy, huống chi Sơn Nhạc đạo nhân ở đây, làm sao trơ mắt nhìn Tùy Qua phá tan nơi này đi ra chứ.

Trong lúc nhất thời, Tùy Qua đang ở hạ phong, là hạ phong tuyệt đối.

Tuy Tùy Qua không biết thiên ngoại tinh thạch hình thành hư cảnh Hỗn
Loạn Thiên làm cái gì, nhưng mà không hề nghi ngờ thứ này khẳng định
không phải chuyện đùa, hơn nữa hắn bị nhốt bên trong, sẽ phải chịu hư
cảnh Hỗn Loạn Thiên ảnh hưởng, giống như Tùy Qua ở trong Như Mộng Thủy
Cốc, nếu như khí linh Như Mộng có chủ tâm đối nghịch với hắn, lực lượng
của hắn sẽ yếu đi nhiều.

- Ngươi là nghiệp chướng, rốt cuộc có lai lịch gì?

Sơn Nhạc đạo nhân cầm thiên ngoại tinh thạch đưa tới trước mặt, nhìn vào trong quát Tùy Qua.


Xuyên thấu qua thiên ngoại tinh thạch truyền âm thanh vào tai Tùy Qua, âm thanh này chẳng khác gì sấm sét.

Không có biện pháp, lúc này thân thể Tùy Qua thu nhỏ lại, bởi vì cả hư
cảnh Hỗn Loạn Thiên đều thu nhỏ lại, hoàn toàn nằm trong tầm khống chế
của Sơn Nhạc đạo nhân, đối với Sơn Nhạc đạo nhân, hình thể của Tùy Qua
chẳng khác gì con kiến nhỏ bé.

- Không thể trả lời.

Tùy Qua cũng không có tâm tư ủy khuất cầu toàn với đối phương. Lúc này
Tùy Qua muốn chính là nhanh chóng lao ra ngoài, sau đó cứu Khổng Bạch
Huyên ra ngoài.

- Nghiệp chướng! Bổn tọa hiện tại sẽ luyện hóa ngươi.

Sơn Nhạc đạo nhân hét lớn một tiếng, toàn lực thúc dục thiên ngoại tinh
thạch trong tay, trong chốc lát, Tùy Qua cảm giác được núi đá, đại địa
không ngừng đè ép xuống, giống như muốn ép nát thân thể của hắn, hắn
biết rõ Sơn Nhạc đạo nhân thúc dục thiên ngoại tinh thạch luyện hóa hắn, muốn triệt để trấn áp Tùy Qua. Nhưng mà Tùy Qua làm sao để cho hắn như
nguyện chứ, ném ra vô số linh thảo, yêu thảo, tiên thảo trong Hồng Mông
thạch ra, hình thành Thảo Mộc Binh Trận, hình thành một vòng bảo hộ,
chống cự núi đá Hỗn Loạn Thiên này nghiền áp.

Hơn nữa linh thảo, yêu thảo, tiên thảo trên người Tùy Qua vừa xuất hiện, lập tức cắm rễ trong đất của hư cảnh.

Bởi vì linh khí nơi này đầy đủ, thích hợp cho linh thảo sinh trưởng.

Kể từ đó những linh thảo này, yêu thảo cùng tiên thảo hấp thu nguyên khí trong hư cảnh, hoàn toàn có thể thỏa mãn tiêu hao nguyên khí của Thảo
Mộc Binh Trận, tương đương hấp thu linh khí trong hư cảnh chống lại núi
đá trong hư cảnh nghiền ép.

- Đáng giận -- ồ, nhiều linh thảo như thế, còn có yêu thảo. Còn có tiên thảo! Tiên thảo, đâu thật sự là tiên thảo!

Sơn Nhạc đạo nhân vốn tức giận, sau đó lại biến thành kinh hãi, ánh mắt
sáng ngời nhìn chằm chằm vào linh thảo của Tùy Qua, nhìn qua yêu thảo,
tiên thảo chung quanh, con mắt đều đăm đăm.

- Ngươi là yêu nghiệt, tại sao ngươi có tiên thảo? Ngươi rốt cuộc có địa vị gì?

Tùy Qua không để ý đến, lúc này tiếp tục thúc dục Thảo Mộc Binh Trận hấp thu linh khí, vừa suy nghĩ làm sao thoát khốn.

- Yêu nghiệt, ngươi không nói lời nào, chẳng lẽ cho rằng bổn tọa không thể làm gì ngươi sao?

Sơn Nhạc đạo nhân hừ lạnh một tiếng, lấy một đạo linh phù ra ném vào
trong thiên ngoại tinh thạch, lập tức đạo linh phù này xuyên qua thiên

ngoại tinh thạch, xuất hiện trên đỉnh đầu của Tùy Qua, trong chốc lát
tấm linh phù này biến thành vô số tia chớp đánh thẳng vào đầu của Tùy
Qua, tên này còn nhe răng cười nói.

- Yêu nghiệt! Đây là Lôi Điện linh phù do bổn tọa luyện chế ra, dùng
thiên kiếp thần lôi luyện chế mà thành, ngươi cứ từ từ hưởng thụ đi.

- Vậy cám ơn! Điện Xu!

Tùy Qua khinh thường cười lạnh một tiếng, thúc dục Lục Mục Điện Châu,
lập tức cuốn lấy lôi điện và tấm linh phù, nhất là Điện Xu thúc dục
thiên lôi lao tù, trực tiếp vây khốn đạo Lôi Điện linh phù kia, làm cho
Sơn Nhạc đạo nhân trơ mắt nhìn linh phù của hắn bất lực trước mặt Tùy
Qua.

- Đáng chết!

Sơn Nhạc đạo nhân tức giận mắng một tiếng, hắn luyện chế Lôi Điện linh
phù không dễ dàng, không thể ngờ không làm trọng thương đối phương,
ngược lại còn bị đối phương lấy đi, trong nội tâm rất căm tức. Nhưng mà
Sơn Nhạc đạo nhân xem ra, Tùy Qua hiện tại là cá trong chậu, không đáng
coi trọng.

Vì vậy Sơn Nhạc đạo nhân chỉ một ngón tay, vô số phù văn màu vàng đánh
vào trong thiên ngoại tinh thạch, lập tức cả thiên ngoại tinh thạch sáng lên, mà Tùy Qua bên trong nhìn thấy bốn phía là biển lửa, một ít hỏa
diễm này xâm nhập, linh thảo của Tùy Qua cũng nhận được một ít ảnh
hưởng, nhưng bởi vì Thảo Mộc Giai Binh hình thành trận pháp, những linh
thảo này không có lập tức bị đốt khô. Nếu như không cải biến cục diện,
không chỉ nói phá tan mà ra, chỉ sợ còn có thể bị Sơn Nhạc đạo nhân này
chậm rãi luyện hóa a.

Huống chi dừng ở trong này thêm một hồi, lại nguy hiểm hơn một hồi, tình huống của Khổng Bạch Huyên cũng càng ngày càng nghiêm trọng.


Bởi vì Tùy Qua cũng không suy nghĩ nhiều như thế, hắn hoàn toàn không
hiểu gì về hư cảnh Hỗn Loạn Thiên này, cũng không biết thứ này nhược
điểm ở đâu, nhưn g mà Tùy Qua biết rõ khối thiên ngoại tinh thạch này
hình thành không gian trong nó, nguyên lý của nó không khác gì Như Mộng
Thủy Cốc.

Nếu là pháp bảo không gian, nó cũng có hạn độ. Đơn giản nhất chính là
trữ vật thủ trạc, đại bộ phận đều chỉ lớn bằng một gian nhà, mấy gian
nhà, nhẫn trữ vật tử không gian thì lớn hơn một chút, nhưng mà mỗi pháp
bảo không gian đều có hạn, cho dù là Như Mộng Thủy Cốc cũng thế, Tùy Qua đã đi tới đáy nước của Như Mộng Thủy Cốc. Nhưng mà trừ Hồng Mông thạch, Tùy Qua cho tới bây giờ còn không nhìn ra giới hạn của Hồng Mông thạch
nằm ở đâu.

Tóm lại trừ Hồng Mông thạch, Tùy Qua biết rõ cho dù là pháp bảo không
gian gì cũng có giới hạn, dung lượng cũng có hạn. Mà vượt qua dung
lượng của pháp bảo không gian thì nó sẽ như thế nào?

Tràn ra? Hay là nổ tung?

Suy nghĩ cẩn thận đạo lý kia, Tùy Qua lập hấp thu linh khí trong Hỗn
Loạn Thiên, mà nguyên khí khổng lồ trong Hồng Mông thạch lại chảy ra
ngoài, ý định tràn ngập không gian này, sau đó làm nó nổ tung.

- Ha ha! Ngươi thật ngu xuẩn! Ngươi cho rằng phóng xuất nguyên khí khổng lồ trong người ra, có thể tràn ngập toàn bộ không gian sao? Tu vị cảnh
giới của ngươi có thể làm như vậy sao? Huống chi, bổn tọa còn có thể hấp thu nguyên khí mà ngươi thả ra ngoài, ha ha!

Sơn Nhạc đạo nhân vừa cười to vừa hấp thu nguyên khí khổng lồ mà Tùy Qua thả ra ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận