Y Tiên Thiểu

Đợi Nhâm Ngọc rời đi, Tùy Qua lại cùng nhóm người Tang Thiên, Hải Sắt Vi, Tô Ngạn Tiên thương nghị cách ứng đối chuyện này.

- Việc này dễ thôi.

Tô Ngạn Tiên nghe xong lời nói của Tùy Qua, lập tức đưa ra đề nghị:

- Chuẩn bị đồ vật bọn hắn cần, dù sao chỉ là người của Thất La giới cùng đồ vật của họ, không quan hệ gì với chúng ta.

Tô Ngạn Tiên là đạo sĩ, đương nhiên không để ý chết sống của đạo sĩ thế giới khác.

- Nói không thể nói như vậy, dù sao đem người vô tội đi làm nô lệ, đồ tế, đây là hành vi không đúng.

Hải Sắt Vi nói, nàng vẫn còn tư tưởng dân chủ tự do của người Mỹ.

- Tang lão đại, anh có ý tưởng gì?

Tùy Qua thấy Tang Thiên không lên tiếng, nhịn không được hỏi.

- Tôi sao, tôi cảm thấy được đem người vô tội đi chịu chết, đi làm nô lệ thật không tốt lắm. Mặt khác, tôi lại cảm thấy người của Thất La giới
cũng không quan hệ gì với chúng ta – cho nên có chút khó xử.

Tang Thiên khó khăn nói.

- Các vị quả nhiên bị tâm tính phàm nhân quấy phá.

Tô Ngạn Tiên nói:

- Như vậy đi, chuyện này giao cho ta xử lý là được. Dù có tội nghiệt gì, để một mình ta gánh vác.

- Tô tông chủ, ngươi hiểu lầm.

Tùy Qua nghĩ nghĩ, nói:

- Nếu như có tội nghiệt, cũng không cần một mình ngươi gánh vác. Nhưng
bây giờ chúng ta là chủ nhân Thất La giới, cho nên đồ vật nơi này là của chúng ta, nếu cứ dễ dàng đơn giản chắp tay đưa cho người khác, đây
không phải Thất La giới yếu thế với bọn hắn, mà là chúng ta yếu thế với
Tu La giới, không phải sao?

Tô Ngạn Tiên không nghĩ tới điểm này, nhưng khi cẩn thận nghĩ lại, lời
của Tùy Qua có đạo lý. Hiện tại bọn họ thống trị Thất La giới, đồ vật là của họ, Tu La giới xen vào một chân, đây chẳng phải đánh mặt Thất La
giới, mà là đánh mặt bọn họ.

- Tùy lão đệ, cậu nói như vậy thật sự có đạo lý.

Tang Thiên đồng ý:

- Xem ra Tùy lão đệ dự định làm văn vẻ sao? Lộ ra chút kế hoạch được không?

- Đương nhiên.

Tùy Qua cười nói:

- Kế hoạch này cần mọi người phối hợp mới được đâu.

- Chăm chú lắng nghe.

Tang Thiên hứng thú:

- Tôi cũng muốn hiểu biết một chút những tu la của Tu La giới rốt cục mạnh bao nhiêu!

Từ sau khi chinh tiễu đại quân dọn dẹp sạch sẽ tông môn trong Thất La
giới, nhóm người Tang Thiên cũng không còn cuộc chiến để tham dự, vốn
nghĩ có thể lập tức phản công về địa cầu, không nghĩ tới hiện tại địa
cầu quần ma loạn vũ, số lượng lên tới hơn mười tỷ, Tang Thiên không dám
hành động thiếu suy nghĩ. Cho nên đoạn thời gian này hắn thật sự ngứa
tay, bức thiết muốn hiểu biết về cường giả Tu La giới.

Nhóm người Hải Sắt Vi cũng là như thế, huống chi nàng còn có mấy chục
vạn phục chế nhân quân đội, luôn không có cơ hội lịch lãm, cho nên không thí nghiệm ra sức chiến đấu, hiện tại có cơ hội kiểm tra, tựa hồ không
tệ lắm.

- Ha ha, chư vị yên tâm, lần này nhất định sẽ làm mọi người thỏa mãn.

Tùy Qua cười nói:

- Nhưng chúng ta cần làm đủ chuẩn bị mới được. Hơn nữa đến lúc đó còn phải xem kỹ xảo biểu diễn của chư vị thế nào.

Thời gian giao dịch cùng Tu La giới rất nhanh đã đến.

Trước một ngày, Nhâm Ngọc lại xuất hiện, nàng tới kiểm tra cống phẩm của Tùy Qua chuẩn bị đầy đủ hay không.

Kiểm tra xong các loại cống phẩm, Nhâm Ngọc nhìn Tùy Qua nói:

- Đại nguyên soái, tốc độ làm việc của ngươi không tệ, để cho ta rất hài lòng. Vốn ta nghĩ cao thủ tuổi trẻ như ngươi không khỏi có chút tâm cao khí ngạo, khó thể làm việc, nhất định cần bị giáo huấn mới được, nhưng
không nghĩ tới ngươi biết đại cục, biết tiến lui như vậy.

- Tu La giới mạnh mẽ như thế, nếu ta không biết tiến lui, chẳng khác gì không hiểu biết.

Tùy Qua khiêm tốn nói:

- Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, con người của ta phi thường thức thời.

- Tốt lắm.

Nhâm Ngọc nói:

- Một khi đã như vậy chúng ta lập tức khởi hành đi Tu La cốc Minh Hải. Đem cống phẩm đưa tới Tu La giới!

- Hiện tại sao?

Tùy Qua kinh ngạc hỏi:

- Trước kia không phải nói ngày mai sao?

- Bổn sứ giả nói hôm nay thì là hôm nay.

Nhâm Ngọc nhíu mày:

- Như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn muốn chống lệnh hay sao?

- Không dám.

Tùy Qua vội vàng nói:

- Nếu sứ giả nói hôm nay thì hôm nay đi.

Trên mặt Nhâm Ngọc hiện vẻ đắc ý, sau đó thúc giục Tùy Qua mang theo cống phẩm cùng đi tới Minh Hải Tu La cốc.

Bởi vì cần mang theo thật nhiều người cùng cống phẩm, Tùy Qua dẫn theo
một ít binh lính đại quân chinh tiễu, mang theo đồ vật cùng đi.

Đi tới Minh Hải, đại quân chinh tiễu kết thành trận pháp, đem một trăm
vạn tráng niên bảo hộ bên trong, sau đó vững vàng đi vào trong nước sâu.

Tu La cốc nằm sâu trong Minh Hải, nếu không có người chỉ dẫn cho dù đạo sĩ tu vi cao thâm cũng khó tìm được nơi này.

Lúc này trong Minh Hải tối đen băng sương, Tu La cốc như đầu mãnh thú tựa hồ muốn cắn nuốt hết thảy.

Tùy Qua thật cẩn thận đi theo Nhâm Ngọc vào trong cốc, còn gọi người đem theo cống phẩm đi vào.

- Sứ giả đại nhân, hay là chúng ta phải ở chỗ này đợi tới ngày mai?

Tùy Qua hỏi.

- Đương nhiên không cần.

Nhâm Ngọc nói:

- Người của bổn sứ hiện tại có thể mở thông đạo thông hướng Tu La giới.
Như vậy xem ra ngươi không gạt ta, ngươi thật sự không biết tình huống
Tu La giới từ trong miệng lão quỷ Thu Bản Phong. Cho nên bổn sứ cũng
không cần phòng bị ngươi, không cần đợi ngày mai, hiện tại là có thể!

Sau khi nói xong Nhâm Ngọc đi vào tận sâu trong cốc, rất nhanh mở ra thông đạo đi Tu La giới.

Thông đạo mở ra, người Tu La giới liền xuất hiện.

Đạo sĩ Tu La giới bộ dạng phi thường khôi ngô, hung hãn, thậm chí dữ tợn khủng bố, trên đỉnh đầu có hai sừng, chỉ là hình dáng khác nhau mà
thôi.

Những đạo sĩ Tu La giới tuy rằng chỉ là tiểu lâu la, tu vi ít nhất luyện hư kỳ cùng hợp thể kỳ, dù nhìn Tùy Qua vẫn mang theo ánh mắt khinh
thường, tựa hồ mình cao cao tại thượng, cho nên khi nhìn người của Tu La giới đều mang theo vẻ khinh rẻ.

Những người kia vừa xuất hiện lập tức làm theo phân phó của Nhâm Ngọc,
bắt đầu tiếp thu cống phẩm. Nhưng đúng ngay lúc này Nhâm Ngọc đột nhiên
cảm ứng được khắp bốn phía xuất hiện thật nhiều thần niệm mạnh mẽ quỷ
dị, hiển nhiên có thật nhiều đạo sĩ xuất hiện, hơn nữa vừa hiện thân
liền đánh vỡ trận pháp của chinh tiễu đại quân, bắt đi thật nhiều cống
phẩm, đồng thời còn đánh bị thương không ít tiểu lâu la Tu La giới.

- Đáng chết!

Nhâm Ngọc giận quát:

- Ngươi dám tính kế người của bổn sứ!

- Sứ giả nguôi giận, làm sao là ta tính kế ngươi!

Tùy Qua thật vô tội giải thích:

- Ngươi cũng biết ta vốn không biết giao dịch giữa các ngươi cùng Thu
Bản Phong trước kia, hơn nữa thời gian do ngươi lâm thời sửa đổi, ta
không truyền tin tức cho ai, lấy thần niệm của ngươi hẳn phải cảm ứng
được! Cống phẩm bị người đoạt, điều này cũng không thể trách ta đi?

- Được! Được! Chờ người của bổn sứ đánh chết đám người kia nói sau!

Nhâm Ngọc cả giận nói:

- Đến lúc đó ta bắt sống mấy tên, nhìn ngươi làm sao ngụy biện!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui