Y Tiên Thiểu

Tùy Qua ngắt lời hắn:

- Ý của ta muốn nói, nếu để ta làm khẳng định tổn hại hình tượng của ta, nhưng ngươi vốn cũng không có hình tượng gì nổi bật, cho nên chuyện này giao cho ngươi làm!

- Cái gì?

Tiểu Ngân Trùng hoảng sợ nói:

- Lão đại…việc này…không thể được đâu!

- Sao lại không được!

Tùy Qua nói:

- Làm xong chuyện này sẽ hoàn thành biến hóa trở thành nam nhân chân
chính của ngươi! Trước kia không phải ngươi đã nói Cốc Ngạn Tuyết cho
rằng ngươi thiếu khí khái nam nhân sao, hiện tại là lúc ngươi gia tăng
khí khái nam nhân – ngươi không phải không làm được đi?

- Lão đại, ta không tuấn tú nhưng tuyệt đối không phải ở phương diện kia không được.

Tiểu Ngân Trùng giải thích:

- Nhưng lão đại, ta không thể làm loại chuyện này. Nếu ta làm, Cốc cô nương nhất định cho rằng ta là một tên tiểu nhân!

- Chẳng lẽ chính ngươi cảm thấy được ngươi là một anh hùng hay sao?

Tùy Qua cười hỏi.

- Không phải…lão đại, ngươi mới là đại anh hùng, thiên đại anh hùng.
Nhưng nếu như ngươi thật sự là anh hùng, đừng để cho ta đi làm việc này!

Tiểu Ngân Trùng có chút bối rối nói.

- Như thế nào?

Tùy Qua hỏi:

- Ngươi sợ cái gì chứ, dù sao coi như ngươi làm chuyện này, cũng chỉ có
hai chúng ta biết. Ta không nói khẳng định Cốc Ngạn Tuyết sẽ không biết. Mà sau khi ngươi trải qua chuyện này, sẽ biến thành nam nhân chân
chính.

- Lão đại…ta…ta thật sự không thể, ngươi buông tha ta đi.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Nếu ngươi còn bức ta như vậy, ta chỉ phải trốn thôi!

- Ngươi đang uy hiếp ta?

Tùy Qua nhàn nhạt cười:

- Được rồi, ngươi đã không chịu làm chuyện này, vậy để ta làm đi.

Nói xong Tùy Qua đưa tay kéo quần áo Nhâm Ngọc.

- Lão đại! Ngươi…ngươi thật sự muốn làm chuyện cầm thú này sao?

Tiểu Ngân Trùng hoảng sợ nói.

- Chuyện cầm thú gì chứ?

Tùy Qua nói:

- Ngươi đã không chịu làm, đương nhiên là để ta làm.

Nói xong Tùy Qua kéo rách quần áo Nhâm Ngọc, ném qua bên cạnh, tiểu Ngân Trùng chợt xoay người, tiếp tục nói:

- Lão đại, làm như vậy thật sự không tốt.

- Ta biết.

Tùy Qua đáp:

- Cho nên ta chỉ làm giả mà thôi.

- Làm giả?

Tiểu Ngân Trùng kinh ngạc hỏi:

- Loại chuyện này còn có thể làm giả sao?

- Còn chưa phải là nam nhân chân chính, ngươi không cách nào hiểu được.

Tùy Qua toàn lực thi triển tinh thần lực, xâm nhập vào tinh thần thế
giới của Nhâm Ngọc, vốn với tu vi cảnh giới của nàng Tùy Qua thật sự khó thể làm được, nhưng nàng đã lâm vào trạng thái ngủ say, cho nên vô lực
chống cự tinh thần lực cường đại của Tùy Qua xâm nhập vào, sau đó hắn
thay đổi một chút trí nhớ của nàng, khiến cho nàng mơ hồ biết được mình
bị một ma nhân cưỡng bức lăng nhục.

Theo sau Tùy Qua rời khỏi tinh thần thế giới của Nhâm Ngọc, nhìn tiểu Ngân Trùng nói:

- Được rồi, đi thôi.

- Lão đại…đã xong việc rồi?

Tiểu Ngân Trùng tựa hồ không nghĩ tới Tùy Qua hành động nhanh như vậy.

- Không phải mới nói với ngươi rồi sao, đây là làm giả mà thôi! Vốn muốn để cho ngươi làm thật sự, nhưng tiểu tử ngươi không làm được, ta đương
nhiên chỉ có thể làm giả, nếu không sẽ như ngươi nói, phá hủy hình tượng anh minh uy phong của ta.

- Lão đại, ta thật sự có năng lực…

- Ta không quan tâm việc này.

Tùy Qua nói:

- Đi nhanh lên đi, miễn đợi khi Tu La nữ tỉnh lại lại trực tiếp trút giận lên chúng ta.

Nói xong Tùy Qua khôi phục lại hình dáng của mình, sau khi Nhâm Ngọc
tỉnh lại chỉ nhớ mình bị ma nhân cưỡng bức ô nhục, đến lúc đó không cần
phải giải thích cũng sẽ không hề hoài nghi, nàng nhất định sẽ giết sạch
toàn bộ ma nhân trên thế giới này trút căm phẫn. Có lẽ nàng sẽ giận cá
chém thớt đổ lên đầu Tùy Qua, nhưng ít nhất nàng sẽ không tử chiến với
hắn, bởi vì nàng biết mục tiêu kẻ thù của nàng là ai.

Tùy Qua rời khỏi không bao lâu, Nhâm Ngọc tỉnh táo lại, sau đó Tùy Qua
lập tức kiến thức được cơn phẫn nộ của nàng, phạm vi ngàn dặm khắp chung quanh ngọn núi đều bị nàng san bằng thành bình địa.

Theo sau Tùy Qua lại hóa thành bộ dạng của đại nguyên soái chinh tiễu,
làm ra bộ dáng thất kinh chạy tới chỗ Nhâm Ngọc đang nổi trận lôi đình.

Lúc này Nhâm Ngọc đã thay lại quần áo mới, nhưng toàn thân đằng đằng sát khí, nhìn thấy Tùy Qua chạy đến không nói lời nào đã đánh qua, Tùy Qua
thúc giục Hồng Mông Thụ biến thành mặt thuẫn ngăn chặn một chưởng của
nàng, sau đó kinh hoảng nói:

- Sứ giả đại nhân, đây là ý gì? Hay là trách ta truy kích tiêu diệt ma
nhân bất lực sao? Ta đã chém giết nhiều ma nhân, nhưng đám ma nhân kia
thập phần giảo hoạt…

- Bổn sứ giả đã biết!

Nhâm Ngọc cắn răng nói:

- Đám ma nhân kia tất cả hẳn nên bị chém tận giết tuyệt!

- Phải! Hẳn nên diệt sạch! Chúng nó nhất định cấu kết với Tâm Ma giới,
đám đáng chết kia, lại muốn phá hư quan hệ hữu hảo của Thất La giới cùng Tu La giới!

Tùy Qua giả vờ mắng, sau đó hỏi:

- Sao sứ giả đại nhân tức giận đến như thế?

Nhâm Ngọc đương nhiên sẽ không nói ra chuyện mình bị ma nhân cưỡng bức, lạnh lùng nói:

- Đám ma nhân dám phá hủy chuyện tốt của bổn sứ giả, bổn sứ giả đương
nhiên phải tức giận! Đám ma nhân cùng tâm ma kia, tất cả đáng chết!

- Phải, tất cả đáng chết!

Tùy Qua nói:

- Nhưng thực lực của Ma Nhân giới cùng Tâm Ma giới không thể khinh thường, sứ giả đại nhân cũng phải cẩn thận ứng phó.

- Không cần ngươi nói!

Nhâm Ngọc hừ lạnh nói:

- Bổn sứ giả nhất định sẽ làm cho đám ngu xuẩn kia giáo huấn khắc sâu!

Sau khi nói xong, Nhâm Ngọc phẩy tay áo bỏ đi.

Quay về Tần Hán vương triều, nhóm người Tang Thiên cùng Hải Sắt Vi chờ đã lâu.

Tang Thiên nói:

- Đám đạo sĩ Tu La giới quả thật kiên cường! Bất kể tra tấn thế nào cũng không nhả ra nửa chữ…

- Nghe khẩu khí của anh, cuối cùng vẫn phải khai, không phải sao?

Tùy Qua hỏi.

- Đương nhiên.

Tang Thiên đáp:

- Long Đằng đã hấp thu kinh nghiệm thẩm vấn của cậu, tỷ như “tâm hoa nộ
phóng” hay “khai khẩu tiếu” linh tinh, cho dù là tu la cũng không chịu
được. Mặt khác còn có linh dược tổn hại nguyên thần mà cậu luyện chế…

- Tang lão đại, chuyện này không cần thổi phồng, thành tựu trong chuyện này cũng không đáng tuyên dương.

Tùy Qua nói.

- Vị sứ giả Tu La giới kia đâu?

Hải Sắt Vi hỏi:

- Anh xử lý nàng thế nào vậy?

- Cô cảm thấy tôi xử lý nàng thế nào, thì tôi xử lý như vậy.

Tùy Qua đáp.

Sắc mặt Hải Sắt Vi không khỏi đỏ lên, sau đó khôi phục bình thường, nói tiếp:

- Tôi cũng đâu có nghĩ gì, chỉ hỏi anh đã làm gì mà thôi. Đây là kế hoạch mấu chốt, trước đó là anh đã nói.

- Không làm gì, chỉ để nàng ngộ nhận mình bị ma nhân làm bẩn.

Tùy Qua đáp.

- Ma nhân làm bẩn, đây chính là biện pháp tốt, nữ nhân cừu hận nhất là loại chuyện này – không đúng!

Tang Thiên nói tới đây, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Tùy Qua:

- Ma nhân kia chính là cậu nha, chẳng lẽ cậu đã…làm gì với Tu La nữ kia sao?

- Có gì ngạc nhiên!

Hải Sắt Vi khẽ hừ một tiếng:

- Làm chuyện đại sự không câu nệ tiểu tiết. Trong chuyện này tôi cảm
thấy Tùy tiên sinh không sai lầm, biện pháp như vậy là tốt nhất, có thể
hoàn toàn chọc giận Tu La nữ kia!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui