Y Tiên Thiểu

Người lo lắng bị phóng xạ một mực canh gác, qua một hồi, hắn đột nhiên nghe thấy bên trong không có động tĩnh.

- Khốn khiếp, quả nhiên có bức xạ hạt nhân!

Tên này giống như như chim sợ ná, lập tức trốn tránh, đồng bạn sống chết thế nào cũng chẳng quan tâm, nhất thời biến mất trong đêm tối.

Đến nửa đêm, Tùy Qua và Thẩm Quân Lăng rốt cục đã tới giáo khu Phát Phong.

Sau khi lái xe vào giáo khu, Tùy Qua có chút kinh ngạc hỏi Thẩm Quân Lăng:

- Tỷ không về ngủ sao?

- Nói nhảm, đương nhiên phải ngủ, thiếu ngủ là kẻ địch của mỹ nữ.

Thẩm Quân Lăng nói.

- Vậy tỷ đưa tôi đến cửa trường học không được sao, không cần trực tiếp lái vào đây.

Tùy Qua có chút nghi ngờ nói.

- Tôi ngủ trong ký túc xá trường học, không lái xe vào đây, dừng bên ngoài làm chi?

Thẩm Quân Lăng hỏi.

- Tỷ ngủ ở ký túc xá trường học?

Tùy Qua nhìn Thẩm Quân Lăng, rất lâu rồi, hắn không thể xem Thẩm Quân Lăng là sinh viên đại học. Bởi vì thân người nữ nhân này, bất luận là ăn mặc hay là khí chất, cũng để lộ ra một loại phong phạm của phụ nữ văn phòng cao nhất, thật sự không cách nào xem nàng là một tỷ tỷ đại học đơn thuần.

- Ký túc xá vốn chính là chỗ ngủ? Tại sao tôi không thể ngủ ở đấy?

Thẩm Quân Lăng lại nói:

- Nhưng, tỷ tỷ ta ở "Ký túc xá xa hoa", có phòng khách, TV, máy nước nóng. . .

- Đợi một chút, giáo khu Phát Phong chúng ta còn có "ký túc xá xa hoa" như vậy sao? Làm sao tôi không biết?

Tùy Qua không hiểu nói.

- Cậu có vẻ rất có hứng thú, có phải muốn đi thăm hay không?


Thẩm Quân Lăng nói:

- Mặc dù trường học không cho phép, nhưng với thân thủ của cậu, có thể dễ dàng tiến vào ký túc xá của nữ sinh?

- Hắc. . . Xem tỷ nói kìa, làm như tôi là người thường xuyên làm mấy chuyện bại hoại đó vậy.

Tùy Qua nói:

- Tôi chỉ là tò mò. Ở giáo khu Phát Phong, tôi thật sự không nghe nói đến "ký túc xá xa hoa" gì đó. Được rồi , dù sao tôi lén lút chui vào cũng không trộm được gì, vẫn nên đàng hoàng địa trở về "ký túc xá nhà nghèo" của tôi thôi.

- Chẳng lẽ cậu không tò mò về bạn cùng phòng của tôi sao?

Thẩm Quân Lăng thản nhiên hỏi.

Vấn đề này quả nhiên gợi lên hứng thú của Tùy Qua, cho nên hắn không nhịn được hỏi:

- Đúng vậy, tỷ có mấy người bạn cùng phòng?

- Một.

Thẩm Quân Lăng nói.

- Là mỹ nữ sao?

Tùy Qua có chút hưng phấn và tò mò hỏi.

- Không nói cho cậu biết.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Nếu cậu có hứng thú thì tự đến mà xem. Đến rồi.....

Quả nhiên, đã đến cửa nhà trọ nữ sinh.

Mặc dù lúc này đã là đêm khuya, nhưng đại nương giữ cửa vẫn mở to mắt, ánh mắt lóe sáng nhìn Tùy Qua, giống như tuyệt đối không cho phép hắn vượt qua ranh giới một bước. Thấy Tùy Qua từ trên xe BMW đi xuống, đại thẩm lại càng khinh bỉ nhìn hắn, ánh mắt giống như đang nói: hắn là trai bao!

Tùy Qua mới vừa xuống xe, một điểm kim mang từ trên bầu trời bắn nhanh đến, rơi xuống mu bàn tay của Tùy Qua.

Dĩ nhiên là Ảnh Phong!

Thẩm Quân Lăng võ công không tệ, nghe gió đoán hình, nhìn thấy Ảnh Phong trên mu bàn tay Tùy Qua, cười nói:

- Cậu đúng là biết trêu ong ghẹo bướm.

Tùy Qua biết Ảnh Phong chắc chắn có chuyện mới đến tìm mình, cho nên nhanh chóng nói lời từ biệt với Thẩm Quân Lăng , sau đó cùng Ảnh Phong đi về phía trụ sở đào tạo thực vật.

- Sao vậy, đã sáng rồi sao?

Lão đại gia giữ cửa mơ mơ màng màng hỏi Tùy Qua.

- Không phải.

Tùy Qua nói:

- Tôi có đồ quan trọng để quên trong nhà kính, tôi thấy không yên lòng.

- Có cái gì không yên lòng .

Đại gia giữ cửa nói:

- Hiện tại ngoại trừ cậu thường xuyên đến đây, bình thường cũng có rất ít người lui tới.

- Loảng xoảng loảng xoảng!

Cánh cửa mở ra.

Tùy Qua bước nhanh về phía nhà kính.


Quả nhiên, ổ khóa nhà kính đã bị mở ra.

Đi vào nhà kính, Tiểu Ngân côn trùng lập tức bay vụt đến.

Cũng may, nhà kính vẫn như lúc ban đầu, không bị phá hư bất cứ thứ gì.

Lúc này, đại gia giữ cửa đi tới, hỏi Tùy Qua:

- Tìm được đồ chưa?

- À, tìm được rồi.

Tùy Qua cười nói:

- Lão tiếp tục ngủ đi, dù sao cũng tới rồi, ta vào trong một lát.

Lão đại gia gật đầu, nói:

- Ài, hiện giờ thanh thiếu niên thích nghiên cứu, làm nông nghiệp giống như cậu thật sự quá ít. Người ta chỉ biết đến tiền thôi, chỉ có rất ít người biết một đạo lý đơn giản "Dân dĩ thực vi thiên". Lương thực, nông nghiệp, mới là căn bản. Thứ dân chúng cần chính cơm no áo ấm, vô bệnh vô tai. . .

Lão đại gia vừa thở dài, vừa đi về phía phòng gác cửa.

Tùy Qua cảm khái một lát, rồi đặt lực chú ý vào bên trong nhà kính.

Có câu nói, không sợ bị trộm, chỉ sợ trộm nhớ thương.

Hiện tại, nhà kính của Tùy Qua hiển nhiên đã bị trộm nhớ thương rồi.

Như vậy xem ra, tên trộm lần trước, có lẽ cũng không phải tới nơi này "trộm rau" đơn giản như vậy .

Tùy Qua có thể cảm giác được, đích xác có người đi vào, nhưng người này đâu rồi?

- Lão đại,,,,

Đúng vào lúc này, một giọng nói giống như chuông bạc vang lên bên tai Tùy Qua.

Người nào!

Tùy Qua không khỏi giật mình.

Ở đây ngoại trừ hắn ra, còn có người khác sao? Nhưng hắn căn bản không nhận thấy được ai!

Chẳng lẽ người này đã tiến vào Tiên Thiên bí cảnh!

Nếu quả thật là Tiên Thiên cao thủ..., Tùy Qua đối mặt với người ta, khẳng định chạy trốn không nổi.

- Lão Đại, là ta....Tiểu Ngân côn trùng!


Lúc này, thanh âm kia lại vang lên.

Tiểu Ngân côn trùng?

Ánh mắt Tùy Qua chăm chú nhìn Tiểu Ngân côn trùng, đầu tiên là kinh hãi, sau đó là mừng rỡ:

- Ngươi. . . Tiểu Ngân côn trùng, ngươi đã tấn thăng đến linh thú cấp ba rồi sao?

- Đúng vậy. Hắc, lão đại, chút lòng thành mà thôi!

Tiểu Ngân côn trùng có chút kiêu ngạo nói.

Linh thú cấp ba!

Tiểu Ngân côn trùng đúng là có cơ sở kiêu ngạo rồi.

Linh thú cấp ba, lại là hồng hoang dị chủng, thực lực của Tiểu Ngân côn trùng tựa hồ có thể sánh ngang với cường giả Tiên Thiên kỳ rồi!

Kích động!

Mặc dù không phải bản thân Tùy Qua tiến vào Tiên Thiên kỳ, nhưng có một sủng vật là linh thú cấp ba, thực lực của Tùy Qua sẽ tăng lên nhiều.

Xem ra, trong khoảng thời gian này Tùy Qua liều mạng cho Tiểu Ngân côn trùng ăn linh thảo, linh dược, không ngừng bắt Tiểu Ngân côn trùng đề thăng công lực, quả nhiên không uổng phí. Tên tiểu tử này, lại tấn thăng đến linh thú cấp ba!

Chẳng qua, nhìn bề ngoài của Tiểu Ngân côn trùng không có biến hóa thực chất gì.

Nhưng Tùy Qua có thể khẳng định, Tiểu Ngân côn trùng đích xác là linh thú cấp ba. Bởi vì nó đã nói được tiếng người.

Chỉ có linh thú cấp ba trở lên, linh tính đầy đủ, cảm ứng và vận dụng thiên địa linh khí, mới có thể nói tiếng người.

- Nói như vậy, tối nay thực sự có người tiến vào nhà kính?

Tùy Qua hỏi Tiểu Ngân côn trùng.

Tiểu Ngân côn trùng gật đầu, tranh công nói:

- Tên kia sau khi đi vào, muốn trộm linh thảo, hơn nữa người mang võ công, hiển nhiên không phải vật gì tốt. Cho nên, Tiểu Ngân cũng không khách khí với hắn, trực tiếp há miệng, hút hắn vào trong bụng. sẽ đem nó hít vào rồi bụng Tử Lý mặt. Hắc, may mắn cho tên đấy, sau khi hấp thu máu tươi của hắn, lại tiêu hóa hết toàn bộ linh thảo, linh dược chưa tiêu hóa hết trong bụng, thoáng cái đã đột phá đến linh thú cấp ba.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận