Y Tiên Thiểu

- Tôi cho rằng loại sản phẩm rác rưởi như vậy không cần đi thử.

Dương giảng dạy nói:

- Trên thế giới có nhiều sản phẩm làm đẹp nổi danh như vậy, vì sao lại đi tuyển chọn loại sản phẩm mình không quen thuộc, không hiểu biết đây?

Nếu là ngày thường, người chủ trì sẽ phụ họa với khách mời, nhưng hôm nay lại có chút ngoài ý muốn. Vị nữ chủ trì đột nhiên cười nói:

- Một vị lãnh tụ vĩ đại từng nói qua, không có điều tra thì không có quyền lên tiếng. Nếu Dương giảng dạy căn bản không tiếp xúc với Mỹ Lệ Họa Thủy, như vậy chúng ta nên mời một vị khán giả hiểu biết về Mỹ Lệ Họa Thủy lên phát biểu đi – xin mời vị tiểu thư mỹ lệ này.

Mỹ nữ chủ trì mời một người xem tại hiện trường, người này vừa hiện thân, Dương giảng dạy nhất thời biến sắc, vừa kinh ngạc lại vừa nghi hoặc.

- Xin hỏi vị mỹ nữ kia, cô tên gọi là gì?

Nữ chủ trì hỏi.

- Tôi tên Dương Duy Tĩnh.

Nữ khán giả ngượng ngùng nói, tuy đeo kính mắt nhưng lộ ra vẻ trí tuệ cùng tri tính đặc thù, tự nhiên hào phóng, rất có lực hấp dẫn.

- Cô cũng họ Dương, thật là xảo, xem ra cô là đồng hương với Dương giảng dạy đâu.

- Không, Dương giảng dạy là cha tôi.

Dương Duy Tĩnh khẽ nói, có vẻ mất tự nhiên.

- Cha của cô?

Nữ chủ trì thoáng kinh ngạc, sau đó lại nói:


- Vậy thật sự là kỳ quái, cha của cô luôn miệng phê phán Mỹ Lệ Họa Thủy, nói nó là sản phẩm giả mạo kém cỏi, làm sao cô còn…điều này làm cho tôi cảm thấy thật kỳ lạ.

- Bởi vì tôi không hi vọng nhìn thấy có người dùng lời nói ác độc vu tội cùng công kích sản phẩm làm đẹp dưỡng nhan Đông y của quốc nội sản xuất.

Dương Duy Tĩnh nói:

- Như lời nói vừa rồi của cô, nếu chưa điều tra thì không có quyền lên tiếng. Tôi cũng không cẩn thận điều tra qua sản phẩm này, nhưng tôi càng thêm tin tưởng thực hành là chân lý kiểm tra tiêu chuẩn duy nhất, cho nên tôi có may mắn mua được một bình Mỹ Lệ Họa Thủy, hơn nữa tự mình sử dụng qua.

- Vậy hiệu quả như thế nào?

Mỹ nữ chủ trì vội vàng hỏi.

Trên mặt Dương Duy Tĩnh chợt đỏ ửng:

- Cảm tạ Mỹ Lệ Họa Thủy giúp tôi phát hiện được vẻ xinh đẹp bẩm sinh của mình, hơn nữa còn giúp nó thành công bộc lộ ra ngoài. Hiện tại tôi chẳng những có được vẻ xinh đẹp tự tin, hơn nữa nam sinh mà tôi thầm mến suốt hai năm cuối cùng đã chủ động theo đuổi tôi, trở thành bạn trai của tôi.

- Thật vậy chăng? Vậy phải chúc mừng cô.

Nữ chủ trì cười nói:

- Như vậy hôm nay bạn trai cô có đến không? Có sao? Vậy thật sự là quá tốt, mời nhân viên công tác chuyển micro cho vị nam sinh kia. Xin hỏi vị suất ca này, anh có thể nói cho tôi biết Dương tiểu thư làm sao hấp dẫn được anh không?

- Tôi cùng Duy Tĩnh là bạn học đại học, đã quen biết nhau ba năm. Nhưng điều làm tôi tiếc nuối chính là trước kia tôi vẫn không lưu ý trên người nàng có vẻ đẹp độc đáo tri tính, hoặc là nói nàng vẫn giấu kín nét đẹp bẩm sinh của chính mình. Thẳng tới mấy ngày trước nàng xuất hiện trước mặt tôi, tôi đột nhiên cảm giác nàng giống như cô bé lọ lem mang giày thủy tinh, biến thành cô công chúa trong giấc mộng của tôi.

Hiện trường vang lên tiếng vỗ tay cùng tiếng cảm thán đầy hâm mộ.

Khóe mắt Dương Duy Tĩnh thoáng run rẩy, hiển nhiên là cảm xúc dao động rất lớn, sau một lát nàng mới yên tĩnh trở lại, thành khẩn nói:

- Cảm tạ bạn trai của tôi đã phát hiện vẻ đẹp của tôi. Nhưng tôi càng muốn cảm tạ Mỹ Lệ Họa Thủy, giúp tôi nở rộ vẻ đẹp của mình, để cho tôi tìm được tự tin. Mặt khác tôi muốn cảm tạ người phát minh Mỹ Lệ Họa Thủy, tôi cảm thấy vị lão bản kia nói một câu rất có đạo lý, đã cho tôi dẫn dắt thật lớn, hắn nói “mỗi người phụ nữ đều có một vẻ đẹp của riêng mình, chúng ta không nên đi hâm mộ vẻ đẹp của người khác, mà hẳn nên đi phát hiện vẻ đẹp trên người mình”, tôi cho rằng câu nói này là thuyết minh tốt nhất đối với Mỹ Lệ Họa Thủy!

Tiếng vỗ tay vang lên, người xem đều hô to.

Dương Duy Tĩnh “suy diễn chân tình” còn có sức thuyết phục hơn lời nói “vu khống” của Dương giảng dạy rất nhiều.

Nhưng dù sao Dương giảng dạy đã thu tiền của người khác, biết rõ mình gặp hạ phong nhưng vẫn kiên trì nói:

- Tiểu Tĩnh, con đang nói nhăng gì vậy, những thứ không rõ lai lịch sao con có thể loạn dùng!

- Cha…

Thần sắc Dương Duy Tĩnh kiên định nói:

- Từ nhỏ con nghe lời cha nói, cho rằng học giỏi tri thức sẽ có được hết thảy. Nhưng khi trưởng thành con mới phát hiện không phải như vậy, con chỉ luôn nghe được “cô bốn mắt” “thánh nữ”, “ni cô IQ cao”, ở trước mặt nam sinh mình thích con không có tự tin, chỉ biết trốn tránh…Nhưng Mỹ Lệ Họa Thủy đã giúp con tìm về thứ trọng yếu nhất đối với phụ nữ: xinh đẹp cùng tự tin! Cho nên dù cha là cha của con, con cũng không đồng ý cho ác ý chửi bới sản phẩm đó!

- Giảng dạy đáng xấu hổ!

- Ông không phải là người cha đủ tư cách!

- Thật sự làm con gái ông mất mặt!

- Cút xuống đài đi!


Trong phút chốc Dương giảng dạy bị lên án tập thể cùng công khai trên ti vi.

Lúc này nữ chủ trì lại hỏi vị chuyên gia còn lại:

- Lý chuyên gia, không biết ngài còn có ý kiến gì không?

Vị Lý chuyên gia này đã cảm giác được tình huống hôm nay không đúng, hắn cũng không muốn bị thân bại danh liệt như Dương giảng dạy, vốn định trầm mặc, nào ngờ nữ chủ trì lại điểm tên của hắn. Lý chuyên gia biết bài phát biểu mình chuẩn bị trước đó không thể dùng, thoáng ngẫm nghĩ, sau đó nói:

- Cha con trở mặt cũng là vì Mỹ Lệ Họa Thủy ah. Nhưng tôi cũng không muốn gây rắc rối, người chủ trì, lão bà của tôi không bị mời tới đây đi?

- Không có, nhưng vợ của ông đã gọi điện tới đây, tôi chuyển cho ông.

- Lý Thần Hồng, nếu ông dám ở đó ném loạn cái rắm chửi bới Mỹ Lệ Họa Thủy, lão nương lập tức ly hôn với ông!

Tiếng cười vang lên một mảnh.

Quán cà phê ngoài trường.

Trước ti vi, Tùy Qua khẽ cười, sau đó nhìn qua Trầm Quân Lăng hỏi:

- Đây là tác phẩm của cô sao?

- Cũng không hoàn toàn.

Trầm Quân Lăng nói.

- Là sao vậy?

- Thì chính là tôi có tham dự, nhưng không hoàn toàn là công lao của tôi.

Trầm Quân Lăng nhẹ nhàng quấy cà phê:

- Thủ đoạn phấn khích thành thạo như thế, thật hiển nhiên là xuất ra từ tay một nhân tài chuyên nghiệp ngành truyền thông mới đúng. Trải qua tôi nhắc nhở, anh nghĩ đến ai chưa?

- Chẳng lẽ là…?


Trong lòng Tùy Qua hiện lên một bóng người.

- Anh đã đoán đúng.

Trầm Quân Lăng cười nói, tựa hồ đã biết ý nghĩ của hắn.

- Nhưng hai người làm sao lại hợp tác?

Tùy Qua kinh ngạc hỏi:

- Cô nhận thức Lam Lan lúc nào?

- Quen biết đã lâu rồi.

Trầm Quân Lăng cười nói:

- Nữ nhân của Tùy Qua, tôi đương nhiên phải nhận thức. Nhưng Lam đại chủ trì lại không biết tôi biết nàng từ lâu. Nhưng điều này cũng không gây trở ngại chúng tôi hợp tác.

- Hợp tác gì vậy?

- Hợp tác giúp anh.

Trầm Quân Lang đáp:

- Đương nhiên cũng là giúp chính mình.

- Tôi thật sự kinh ngạc hai người lại có thể hợp tác với nhau.

Trong lòng Tùy Qua thật sự ngạc nhiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận