Y Tiên Thiểu

- Biến hóa gì vậy?

Tùy Qua hỏi.

- Tiết mục đổi trực tiếp.

Lam Lan nói:

- Bỗng nhiên có nhà tài trợ vừa ý tiết mục này, hơn nữa còn cung cấp phí tổn tài trợ kếch xù, nhưng điều kiện chính là trực tiếp trong giờ hoàng kim. Đối với đài truyền hình mà nói, điều kiện này thật mê người, cho nên giám đốc đã đáp ứng.

- Trực tiếp? Vậy rất tốt thôi, miễn cho có người nói mình giở trò dối trá trong lúc quay chụp, cũng giống như mở thưởng xổ số.

Tùy Qua nói.

- Tóm lại anh cẩn thận một chút, tôi nghĩ chuyện này không đơn giản như vậy.

Lam Lan nói.

- Được, tôi đã biết.

Tùy Qua nói:


- Tôi đi thay quần áo.

Trước kia Tùy Qua làm tiết mục còn hưởng thụ đãi ngộ Lam Lan đặc biệt tạo hình riêng cho hắn, hiện giờ đã bị thủ tiêu, nhưng hắn vẫn thật để ý hình tượng của mình, ít nhất cũng phải tươm tất, không thể bại bởi những chuyên gia kia đi.

Nhưng cho đến cuối cùng Tùy Qua cũng chỉ mặc bộ quần áo Tôn Trung Sơn mà Lam Lan từng chuẩn bị cho hắn. Tuy rằng loại trang phục này không phải ai cũng mặc có phong thái, nhưng là cao thủ tiên thiên, thoáng biểu lộ chút khí thế đã đủ cho Tùy Qua có được tư thế.

Huống chi tại hiện trường có nhiều người xem ủng hộ hắn như vậy đâu.

Hơn nữa đại bộ phận đều là nữ tính.

Tám giờ thời gian, tiết mục bắt đầu trực tiếp.

Nhưng tiết mục Phách Chuyên Luận Dược dù đã được Tùy Qua chuẩn bị tốt “gạch”, nhưng không có đối thủ xuất hiện, tự nhiên có chút lạnh lẽo. Tuy rằng Tùy Qua đã sớm liệu tới đối thủ sẽ giở trò trong hiện trường trực tiếp, nhưng không nghĩ tới lại là trò này.

Nhưng Tùy Qua cùng Lam Lan vẫn tương đối trấn định.

Lam Lan mỉm cười hỏi Tùy Qua:

- Xem ra Cao chuyên gia cùng Tôn bác sĩ có chút việc chậm trễ. Như vậy Tùy Qua, anh trước tiên hãy nói mình có ý kiến gì về tiết mục này?

- Phách Chuyên Luận Dược.

Tùy Qua nói:

- Tôi trước tiên nói nhận thức về tên gọi của chuyên mục này đi. Chữ “Dược” này, có một chữ thảo ở trên đầu, bởi vì từ lúc chữ được ra đời, chữ Dược chính từ chữ Thảo diễn biến mà đến. Bởi vì thuốc Đông y căn bản là ở chỗ dược thảo. Cho nên “Dược” trong Hoa Hạ, cùng thuốc tây cũng không có chút liên hệ, luận dược cũng chỉ là luận thuốc Đông y, không nói chuyện thuốc tây. Về phần tại sao cần “Phách Chuyên” đâu, Phách Chuyên, kỳ thật chính là “đập chuyên gia”, đánh những kẻ giả dối!

- Xin hỏi Tùy tiên sinh vì sao có ý nghĩ như vậy?

Lam Lan phối hợp tiết tấu của Tùy Qua, tận lực đem không khí sinh động.

Hiện trường trực tiếp, nếu khiến lạnh lẽo xem như tiết mục bị phế bỏ. Tùy Qua tuy mất mặt, như tỉ suất xem đài hạ thấp cũng không ít.

-Trạng huống thuốc Đông y trước mắt, có thể nói đã đến lúc sinh tử tồn vong. Mấy ngày hôm trước còn có một chút ngụy chuyên gia kêu gào muốn phế trừ Đông y, nói Đông y là ngụy khoa học. Vì sao lại xuất hiện trạng huống như vậy, trừ bỏ vì thuốc tây chiếm cứ đại bộ phận thị trường chữa bệnh, cũng bởi vì trong hành nghiệp Đông y có một đàn con sâu làm rầu nồi canh, một mực cấp cho ngành Đông y tấm màn đen, mà bọn hắn đứng ở giữa thu lợi.

Tùy Qua đầy căm phẫn, ngữ khí đầy cuốn hút:

- Họa từ trong nhà, không thể không phòng ah! Nếu không quét sạch những con sâu làm rầu nồi canh kia, hành nghiệp Đông y chỉ sợ hoàn toàn chơi xong rồi. Bảo vật mấy ngàn năm truyền thống, tất nhiên sẽ bị hủy trong tay chúng ta!


- Phải, Tùy Qua nói tình huống đích xác tồn tại.

Lam Lan nói:

- Làm phóng viên, tôi từng đọc qua tin tức tương quan trong mười năm này, phát hiện hành nghiệp Đông y tràn ngập con sâu làm rầu nồi canh. Hoặc là nói cả hành nghiệp Đông y đều là như thế. Điển hình nhất chính là mượn dùng khái niệm dưỡng sinh của Đông y, vơ vét của cải khắp bốn phía, hơn nữa còn tuyên dương một ít phương thuốc cổ truyền có hại đối với cơ thể người, khiến sức khỏe mọi người bị hao tổn….Xin chờ một chút, Cao chuyên gia gọi điện thoại tới, nhân viên công tác đã muốn chuyển máy…

- Tùy Qua! Cái gì là Phách Chuyên Luận Dược, nói nghe thật hay, kỳ thật muốn dựa vào tên của chúng tôi mà nổi tiếng.

Thanh âm vị Cao chuyên gia vang lên trong đại sảnh:

- Nhưng anh có tư cách gì mà phách chuyên với chúng tôi, anh chỉ là một học sinh, ngay cả tư cách làm đối thủ của tôi cũng không có!

Nói xong vị Cao chuyên gia liền cúp điện thoại.

Theo sau một “danh y” khác là Tôn bác sĩ cũng gọi điện thoại tới:

- Trước đó tôi chỉ tính toán chỉ điểm vị thanh niên này một chút. Nhưng không nghĩ tới anh lại cuồng vọng như vậy. Thuốc Đông y là hành nghiệp tôn trọng truyền thống, ngay cả việc tôn sư trọng đạo mà anh cũng không hiểu, có tư cách gì luận y với chúng tôi? Lên sân khấu làm tiết mục với anh, quả thật là tôi tự vũ nhục mình!

Sau đó vị Tôn bác sĩ kia cũng cúp điện thoại!

Quả nhiên là giở trò!

Phách Chuyên Luận Dược, Tùy Qua tự nhận y thuật của mình sẽ không thua bất cứ người nào, cho nên mới dám đưa ra khẩu hiệu như vậy. Ai biết đối phương chơi chiêu rút củi dưới đáy nồi, rõ ràng không tiếp chiêu, làm Tùy Qua một mình diễn kịch, vắng vẻ hắn, chiêu thức ấy đích thật có chút âm tàn.

Ngay cả Lam Lan cũng nhận ra tình huống có chút không đúng, không ngừng ra dấu với Tùy Qua.

Nếu như chỉ là tiết mục quay chụp trước, lúc này có thể gián đoạn, nhưng hiện trường trực tiếp lại không thể được.


- Tùy Qua, người khác không dám tới luận dược với anh, tôi dám! Dù sao lần trước Dương Minh này cũng bị anh “chụp” qua, nhưng đó là chuyện luận thuốc làm đẹp Đông y mà thôi. Về phần y thuật của anh rốt cục như thế nào, hôm nay chúng ta “luận” qua mới biết được!

Ngay khi Tùy Qua đồng học cảm thấy có chút tẻ ngắt, một thân ảnh quen thuộc đứng lên trong đám người, không ngờ là Dương giảng dạy lần trước đã va chạm với Tùy Qua. Nhưng về sau Dương giảng dạy bị con gái phản bác, khiến hắn không thể xuống đài. Nhưng không nghĩ tới lần này hắn còn dám đến làm tiết mục, hơn nữa còn dẫn theo một vị lão Đông y khác.

Thấy có người lên sân khấu, Lam Lan rõ ràng thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó nhìn Dương giảng dạy nói:

- Dương giảng dạy, không nghĩ tới hôm nay ông cũng sẽ đến hiện trường quan sát tiết mục này, xem ra ông thật quan tâm, có thể nói ra nguyên nhân hay không?

Dương giảng dạy cầm microphone, thở dài một tiếng:

- Thật hổ thẹn!

- Lần trước trên sân khấu này, tôi bị Tùy Qua làm cho thương tích đầy mình, chúng bạn xa lánh. Con gái duy nhất của tôi đều đứng ra phản đối tôi, thật sự làm tôi vô cùng đau đớn. Nhưng sau khi trở về tôi đã suy nghĩ cả đêm, cho rằng Tùy Qua đồng học vẫn rất có đạo lý, mặc kệ lập trường của chúng tôi có giống nhau hay không, nhưng cũng là vì hành nghiệp Đông y. Hôm nay sở dĩ tôi làm mặt dày đến tham gia tiết mục này, là vì muốn kiến thức y thuật của vị “Thiếu niên Dược Vương” Tùy Qua kia. Nếu như hữu danh vô thực, tôi phải “vỗ gạch” lên đầu của hắn, khiến tiếng xấu của hắn lan xa, miễn cho phá hủy hành nghiệp Đông y!

Thở dài một tiếng, Dương giảng dạy nói ra lời này.

- Như vậy vị này chính là…?

Lam Lan nhìn lão Đông y dò hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận